Nhà
thơ Quách Như Nguyệt
TẶNG
EM NHÉ… MỘT BÓ HOA MÀU TRẮNG
Người thương ơi, sáng nay
nghĩ đến anh
Nghĩ đến vô thường, nghĩ
đến ngày nằm xuống
Nước mắt rơi nhưng tim em
không lạnh
Thấy ấm nồng, đời đẹp lắm
mầu xanh
Cảm ơn anh và bó hoa gửi
tặng
Hoa hồng nhung tuần lễ cuối
tháng Mười
Anh dễ thương, luôn nghĩ,
nhớ đến em
Bảo sao em không thỉnh
thoảng mỉm cười
Luôn ước mình sẽ là người
đi trước…
Vẫn mong anh đừng quá đỗi
muộn phiền
Đời sống này ngắn ngủi, lắm
phước duyên
Ta hãy sống từng phút
giây hạnh phúc,
để đến lúc ra đi mình
chúc phúc
Mừng cho nhau thoát khỏi
kiếp hiện tiền
Khi em đi… đừng đau buồn
anh nhé
Đừng tìm đọc thơ em rồi
nhỏ lệ
Nên cảm ơn đời sống không
gì tệ
Một đời người chẳng qua…một
cơn mê
Tặng em nhé, một bó hoa mầu
trắng
Màu em yêu, hôn nhé…một
đóa hoa
Khi ngắm trăng, đừng nước
mắt chan hòa
Mà nhớ lại những ngày ta
hạnh phúc
Mây trắng, ánh trăng, mùa
Xuân hoa cúc
Hạ đỏ, nắng vàng, thảm cỏ
êm chân
Tháng Mười mùa Thu, tay nắm
ân cần
Đông tuyết trắng, mùa
đông về thi vị
Bó hoa trắng, ngày em đi
giản dị
Chẳng nên buồn, đừmg sầu
khổ mà chi
Ta chỉ có một cuộc đời để
sống
Sống hết mình, khỏi tiếc
nuối khi đi
Quách Như Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét