BÂNG KHUÂNG
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ngô Hương Thủy. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ngô Hương Thủy. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 16 tháng 3, 2021
SỰ HI SINH THẦM LẶNG CỦA BA – Ngô Hương Thủy
Thứ Tư, 24 tháng 2, 2021
Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020
NƯỚC TRÔI QUA CẦU - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy
Tác giả Ngô Hương Thủy
“Những
lời yêu ấy nay đà quá xa…”
(Cho
người tình lỡ -Nhạc Hoàng Nguyên)
Hai đứa ở cùng xóm, chung một ngõ, biết nhau từ thuở
còn thơ. Thời Ni học lớp Năm, mỗi chiều tan trường, chính Cu Tí – tên móc nôi của
Hoàng – phải cầm que xua hai con ngỗng chặn đường trước vẻ mặt xanh xám của Ni.
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019
HỒNG NHAN... - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy
HỒNG
NHAN...
Ngô Hương Thủy
Sãi không chỉ nổi tiếng với bánh bèo mụ Thí, nem lụi mụ
Năm mà Sãi còn được thiên hạ biết đến qua nhan sắc của cô Lý xóm Hậu Kiên. Mấy
ông trên Tòa Hành chánh Tỉnh cuối tuần xuống Sãi nhậu thường trầm trồ “Đẹp ác liệt!”; xóm giềng thì thầm “Cha mẹ cú đẻ con tiên”; có mụ đàn bà
nhiều chuyện còn xa gần “Biết mô con ai
đem bỏ chùa nầy?”
Sãi là một vùng đất thơ mộng hiền hòa nằm bên con sông
Vĩnh Định. Không biết thời Chúa Nguyễn Hoàng chọn Quảng Trị làm thủ phủ có bà
Phi nào lạc loài trong dân gian không mà con gái Sãi phần lớn nhan sắc thuộc loại
trên trung bình. Nổi nhất là gái xóm Hà, gái xóm chợ Cổ Thành … Nhưng tất cả đều
thua cô Lý Hậu Kiên. Thấy cô Lý từ xa, gái đẹp đã tìm cách né kèm theo một cái
nguýt dài tám thước - nếu đo được-.
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019
TRĂNG LU - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy
TRĂNG
LU
Ngô Hương
Thủy
Xóm Xẻo Lờ. Cái tên khiến những người nhạy cảm dễ đỏ mặt.
Nhưng có hề chi. Nó được đặt và quen miệng từ thời cha ông… Nào là xóm Cầu
Bà Banh, Cầu Bà Tành, Xẻo trầu, Xẻo Lờ…mộc mạc, giản dị như con nước ngày hai
buổi lên xuống, như chuyện trai gái xưa nay, như chuyện của Út Năm và Bé Gái
bây giờ.
Hai đứa biết nhau từ hồi còn ở truồng theo mấy ông anh
chạy nhong nhong ngoài bờ ruộng hớt cá lia thia. Lớn chút nữa thì chơi trò vợ
chồng làm nhà chòi đằng sau mấy đụn rơm. Cho đến khi biết mắc cở trong một
lần tắm sông nhìn qua ngực Bé Gái thấy hai cái chũm cau phập phồng… Từ đó
là những câu nói trỏng giữa hai đứa “Lấy
cái gỗ đựng mấy con cá gô mới bắt đem về cho bà già kho tộ nè” hay “Ăn gau cải không? Non lắm. Tui bứt nghen.”
Thứ Hai, 7 tháng 10, 2019
Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019
DẪU LÌA NGÓ Ý – Ngô Hương Thủy
Tác giả
Ngô Hương Thủy
DẪU
LÌA NGÓ Ý
“Dẫu
lìa ngó ý còn vương tơ lòng”
(câu
2242 trong Đoạn Trường Tân Thanh)
Nhà thơ ngụ ngôn người Pháp La Fontaine đã nói một câu
rất hay về tình bạn: “Tình yêu thật sự đã
hiếm; tình bạn thật sự còn hiếm hơn”.
Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh pha tím, mỏng
mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm mại, quý phái như hoa.
Chúng tôi thân nhau từ thuở nhỏ, lúc còn học trường tiểu
học Đoàn Thị Điểm trong Thành Nội. Hai đứa cứ thế lớn dần lên, lần lượt qua bên
kia sông Hương học Đồng Khánh rồi Văn Khoa…
Nhà Cát Đằng nằm ở một góc nhỏ trên đường Mai Thúc Loan.
Căn nhà cổ xưa như cuộc sống quan cách của gia đình. Ba Cát Đằng làm công chức
cao cấp của Ty Ngân khố Thành phố. Ông đặt cho con những cái tên thật đẹp của
các loài hoa : Cát Đằng, Đỗ Quyên, Hoàng Lan… Mấy chị em sống khép kín như những
con ốc trong bốn bức tường rêu.
Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019
CHUYỆN MIỀN TÂY... – Ngô Hương Thủy
CHUYỆN MIỀN TÂY...
Ngô Hương Thủy
Mùa Xuân này tôi quyết định về miền Tây ăn Tết theo lời
mời của một người bạn văn chương. Chuyến xe khởi hành sáng sớm ngày hai mươi bảy
tháng chạp mang theo không khí vui tươi của những ngày cuối năm. Khoang hành lý
đầy ắp bánh mứt, những bó hoa giấy màu sắc rực rỡ, sự náo nức của những người
con xa quê được trở về nhà thể hiện rõ trên gương mặt hành khách.
Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2018
TUỔI THƠ AI CŨNG CÓ NHỮNG NỖI NIỀM - Hương Thủy
TUỔI
THƠ AI CŨNG CÓ NHỮNG NỖI NIỀM
Ngô Hương Thủy
Tôi là con cuối trong gia đình có bảy anh chị em, là nải
chuối cặn còi của một buồng chuối. Có lẽ chính vì vậy mà từ nhỏ tôi đã mang thể
trạng ốm yếu, còm nhom. Bù lại tôi đã có sự ưu ái của mẹ đối với đứa con út ít.
Mỗi lần mẹ đi chợ về, bao giờ trong giỏ cũng có một phần
quà cho riêng tôi. Khi thì vài cái kẹo ú, một khúc mía tím, một củ khoai
lang…Khi nào mẹ quên, tôi ngồi trên ngạch cửa nhà bếp, rên ư ử cho đến khi mẹ
không chịu nổi phải cắn cho tôi một cục đường đen kho cá.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)