BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khê Kinh Kha. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khê Kinh Kha. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2024

TÌNH YÊU TRONG NHẠC KHÊ KINH KHA – Lê Thanh Bình



Nghe nhạc đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của tôi.
 
Đã từ lâu, tôi vẫn thường thích nghe nhạc của các nhạc sĩ Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, Từ Công Phụng…và tôi nghĩ không riêng gì tôi mà rất nhiều người cũng vậy.
 
Điều này cũng dễ hiểu vì nhạc của các nhạc sĩ trên đã đi vào lòng công chúng qua bao thế hệ, những nhạc phẩm này đã thuyết phục chúng ta không những bằng âm nhạc mà còn do ca từ hay, khi thì quyến rũ lãng mạn, khi thì mộc mạc chân quê, khi thì từ bi thánh thiện để rồi có lúc vụt trở nên lộng lẫy, kiêu sa…
 
Và việc yêu thích những dòng nhạc trên của tôi đã trở nên bảo thủ, đã hình thành trong tôi một thói quen bất khả xâm phạm và cứ thế tôi luôn muốn bảo vệ thành trì nghe nhạc của mình một cách cố chấp, bằng chứng là tôi vẫn tìm đến những nhạc phẩm của những nhạc sĩ trên mỗi khi muốn nghe và cả những khi nghêu ngao một mình cũng thế.
 

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2024

NHỮNG CHIỀU ĐÔNG CUỐI NĂM – Thơ Khê Kinh Kha


   
                 Nhà thơ Khê Kinh Kha


NHỮNG CHIỀU ĐÔNG CUỐI NĂM
 
những chiều đông cuối năm ngồi nhớ quê hương
nhớ vắt cơm nếp nhớ cọng rau thơm nhớ vị ớt cay
nhớ mùi trầm trên bàn thờ ngoại
nhớ mẹ cha mắt mờ theo ngày tháng
nhớ em thơ từ cay đắng lớn lên
nhớ chị hiền theo chồng ra biên giới
nhớ họ hàng bỏ làng xóm ra đi
 
những chiều đông cuối năm ngồi nhớ quê hương
nhớ bạn bè đã chết nhớ những thằng còn sống
những thằng mặc cảm những thằng còn cầm súng
 
và nhớ Tĩnh nhớ Thục nhớ Phượng nhớ Sai-gòn nhớ Huế
 
những chiều đông cuối năm ngồi đốt thuốc tư lự
trên cành khô mùa thu nào đã chết
loài chim nào đã bỏ đi tình yêu nào đã vắng
nỗi hờn nào đã băng gía trong tim
kỷ niệm nào theo về trong lối gío
kỷ niệm nào vang vang lời tình xưa
kỷ niệm nào còn khua động trong hồn
 
những chiều đông cuối năm ngồi mong đợi
mà đã mong đợi hơn hai mươi năm
một cuộc tình êm dịu một ánh mắt trong
một nụ hôn một vòng tay một an ủi một sự thật
một hòa bình
 
những chiều đông cuối năm ngồi mặc niệm
những lãng phí nửa đời để lại lệ xót
và bây gìơ còn lại nỗi buồn trong mắt sâu
 
                                               khê kinh kha

Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2024

XUÂN THA HƯƠNG – Thơ Khê Kinh Kha


   


XUÂN THA HƯƠNG
 
xuân này là mấy xuân rồi
mà sao hoang lạnh giăng đầy trong tôi
nhìn quanh chỉ thấy tuyết rơi
tuyết rơi hay lệ tuôn rơi vào hồn
bao năm rồi chẳng mai vàng
chỉ bao thương nhớ với ngàn đắng cay
 
nhớ quê hương – nhớ tình người
nhớ sông nhớ núi nhớ trời mây bay
nhớ vầng trăng – giữa đêm dài
nhớ mưa nhớ nắng nhớ ngày tháng xưa
nhớ ruộng lúa – nhớ bờ đê
nhớ con đường đất hàng tre rũ mềm
nhớ cây đa đứng đầu đình
nhánh sông nhỏ bé gập ghềnh cầu tre
 
 
nhớ ai xõa mái tóc thề
dáng mềm như bóng trăng khuya đáy hồ
nhớ đêm tát nước, ai hò:
“trăng em mười tám nõn nà như hoa
chàng về trình với mẹ cha
trầu cau trà bánh sang nhà thiếp đây
à ơi duyên phận lứa đôi
chàng chàng thiếp thiếp trọn đời có nhau”
 
nhớ biển xanh nhớ núi cao
bóng chim mỏi cánh qua đèo lẻ loi
nhớ bay theo cánh gió trời
gió ơi đưa chút tình này về quê
vượt trùng dương, vạn sơn khê
lênh đênh tìm lại lối về quê hương
 
phận người viễn xứ lưu vong
dù thân héo úa nhưng lòng sắt son
 
                             Khê Kinh Kha

LIÊN KHÚC XUÂN THA HƯƠNG - Nhạc Khê Kinh Kha

   

               

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2023

XUÂN THA HƯƠNG – Thơ Khê Kinh Kha


   
 

XUÂN THA HƯƠNG
 
xuân này là mấy xuân rồi
mà sao hoang lạnh giăng đầy trong tôi
nhìn quanh chỉ thấy tuyết rơi
tuyết rơi hay lệ tuôn rơi vào hồn
bao năm rồi chẳng mai vảng
chỉ bao thương nhớ với ngàn đắng cay
nhớ quê hương – nhớ tình người
nhớ sông nhớ núi nhớ trời mây bay
nhớ vầng trăng – giữa đêm dài
nhớ mưa nhớ nắng nhớ ngày tháng xưa
nhớ ruộng lúa – nhớ bờ đê
nhớ con đường đất hàng tre rũ mềm
nhớ cây đa đứng đầu đình
nhánh sông nhỏ bé gập ghềnh cầu tre
nhớ ai xõa mái tóc thề
dáng mềm như bóng trăng khuya đáy hồ
nhớ đêm tát nước, ai hò:
“trăng em mười tám nõn nà như hoa
chàng về trình với mẹ cha
tràu cau trà bánh sang nhà thiếp đây
à ơi duyên phận lứa đôi
chàng chàng thiếp thiếp trọn đời có nhau”
nhớ biển xanh nhớ núi cao
bóng chim mỏi cánh qua đèo lẻ loi
 
nhớ bay theo cánh gió trời
gió ơi đưa chút tình này về quê
vượt trùng dương, vạn sơn khê
lênh đênh tìm lại lối về quê hương
 
phận người viễn xứ lưu vong
dù thân héo úa nhưng lòng sắt son
 
                              Khê Kinh Kha
                                12/23/23

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2023

RƯỢU, TRĂNG VÀ EM; MẸ Ạ – Thơ Khê Kinh Kha


   

 
RƯỢU, TRĂNG VÀ EM
 
ô hay đêm sáng như trăng
mà trăng lại sáng như gương
ô hay trong rượu có ngàn ánh trăng
 
lung linh rượu cũng như trăng
tang tình trăng rượu, rượu trăng
nào trăng, nào rượu miên man cõi lòng
 
ô hay rượu cũng như em
mà em tha thướt như trăng
đêm nay trăng rượu với em trọn tình
 
ô hay rượu ngát hương em
mà em thơm đóa quỳnh lan
men nồng hòa với trăng, em ngọt ngào
 
ô hay lòng có say đâu
mà mình như gío lao chao
tình như cánh bướm khoe mầu tơ vương
 
ô hay rượu đã là trăng
và trăng cũng đã là em
em ơi, trời đất giao tình em ơi
 
                                          Khê Kinh Kha

Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2023

KHÓC MINH PHƯƠNG - Thơ Khê Kinh Kha


 

 
KHÓC MINH PHƯƠNG
 
Võ Thị Minh Phương em là ai
Mà phải tự hủy diệt đời mình khi tuồi mới 27
Khi mà đường đời em vẫn còn đầy tương lai
Khi mà 2 đứa con của em còn nhỏ dại
 
Vì sao hỡi em Minh Phương
người con gái ViệtNam da vàng yêu mến
mang trong tim giòng máu Lạc Hồng
và hơn 4000 năm văn hiến
 
tôi chưa bao giờ gặp em
mà cũng chưa bao giờ nghe tên em
chưa bao giơ biết đến
ấp Hòa Quới, xã Hòa An, huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang
nhưng lệ tôi rơi khi tôi đọc tin em ôm con nhảy lầu tự tử
vì không kham nỗi làm tơ mọi cho người chồng Hàn quốc
 
tôi chưa bao giờ biết em
chưa bao giờ thở chung một bầu không khí
chưa bao giơ ngồi chung một lớp
chưa bao giơ dạo chung một con phố
hay trên cánh đồng lúa quê hương
chưa bao giờ chèo thuyền chung một giòng sông
chưa bao giờ ăn chung một bàn
chưa bao giờ nghe chung một ca khúc quê hương Việt Nam
chưa bao giở đi chung một đoạn đường
chưa bao giờ ngắm chung một vầng trăng
chưa bao giờ tất cả
nhưng em và tôi cùng một màu da vàng lúa chín
cùng một mầu tóc
cùng giòng máu tổ tiên
ra đi tư Động Đình Hồ
hơn 4000 năm trước
đem máu xương xây thảnh non nước
đem trái tim xây nền hòa bình
qua tháng năm xây thành dựng nước
một non sông gấm vóc
chạy dài từ ải Nam Quan cho đến Cà Mau
mà giờ đây sao nhiều rách nát
sao nhiều tan thương
sao nhiều nghèo đói
 
giờ em đã về đến cội nguồn
về bên tổ tiên, bên Mẹ Âu Cơ
chỉ còn hơn 80 triệu con tim dân mình
đang âm thầm sống trong gông xiềng
trong tả tơi
trong mục nát
như vì sao băng trong đêm tối
không một ngày mai, không một tương lai
mơ ước tự do hơn mơ cơm gạo
mơ ước nhân quyên hơn mơ lẽ sống
mà tự do và nhân quyền ở nơi đâu
sao tìm hoài không ra
làm sao lòng tôi không lắm lệ rơi
làm sao tim tôi không se thắt ngậm ngùi
làm sao hồn tôi không rách tả tơi
 
xin cho tôi gánh bớt những nỗi niềm dân tôi đang cưu mang
xin cho tôi gánh bớt những gian nan và tủi nhục mà em cũng như bao người con gái
Viêt Nam da vàng đang gánh chịu
xin cho tôi sẻ chia bớt những cơn mơ hải hùng
trong đêm vắng
trong tim óc
trên thịt da
trong đáy hồn mong manh cỏ xót
 
ôi ở nơi đó, ở cuối con đường
con đường hiu quạnh
con đường lưu vong
con đường non sông
tôi mãi là người cô đơn
vạn ngàn giọt lệ cho quê hương, cho dân tộc
vạn ngàn ngậm ngùi cho em,
 
em Minh Phương ơi,
từ nay trong gió thu bay
có người dân Việt ngậm ngùi khóc ai
 
                                  Khê Kinh Kha
                                        (2013)

Thứ Tư, 6 tháng 12, 2023

MÙA THU THÁNH CHÚA (THE HOLY AUTUMN OF GOD)– Thơ Khê Kinh Kha


   
                        Nhà thơ Khê Kinh Kha

Lời Việt:
 
MÙA THU THÁNH CHÚA
 
tạ ơn Chúa mùa thu lại về nữa
nắng vàng rơi trên lối cỏ chiều nay
lá trên cành hân hoan thay áo mới
khoe sắc mầu trong nắng ấm muôn nơi
 
cánh chim trời nhẹ chao trong trời rộng
gió đường xa về thăm lá thu vàng
ôi lòng con như cánh diều lơ lững
theo gió trời chao lượn đón thu sang
 
nhặt lá vàng để thấy lòng ấm lại
vì tình Chúa gói kín trong lá thu
vì tình Chúa đầy ngập trong không khí
cho đời con hít thở tình Chúa yêu
 
tạ ơn Chúa tặng con thu rực rỡ
rực rỡ muôn mầu ân sủng Chúa ban
con chợt hiểu vì sao thu vàng úa
vì thế gian này còn lắm đau thương
 
tạ ơn Chúa tặng con mùa thu nữa
thu tha hương trong nỗi nhớ chơi vơi
tình yêu Chúa bao la hơn vũ trụ
làm sao con đền đáp nổi Chúa ơi!
 
tạ ơn Chúa tặng đời thu muôn sắc
như tình yêu Chúa trao tặng nhân gian
Chúa chịu chết cho loài người được sống
cho đời này mãi mãi trong yêu thương
cho đời này đầy ơn phúc Chúa hiển linh
 
Khê Kinh Kha

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2023

LIÊN KHÚC NỖI LÒNG THA HƯƠNG 5: “HAI MƯƠI NĂM TÌNH SẦU” – Nhạc Khê Kinh Kha, ca sĩ Ánh Tuyết trình bày

   
  

20 năm tình sầu
hẹn người đến kiếp sau
Ngày ra đi con tim vỡ nát
20 năm sau trở lại tìm người
người đã bên kia thế giới
với mối tình chôn kín trong tim


                           (Khêkinhkha)


      

TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM - Thơ Khê Kinh Kha


   


TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM
 
 tôi là người Việt Nam
xác thân của Mẹ Âu Cơ
ra đi từ Động Đình Hồ
hơn 4 ngàn năm trước
dân tôi nghèo nhưng đầy tình thương
đất tôi cằn nhưng lắm can trường
này Lê, này Lý, này Nguyễn, này Trần
này bao xương máu đắp nền Việt Nam
một giang sơn gấm vốc kiêu hùng
 
tôi là người Việt Nam
trái tim là rừng Trường sơn
trên xác thân thơm mùi lúa chín
đôi cánh tay sông dài hiền lành
dù cho thân tan nát vì bạo tàn
dù cho ai xâm chiếm quê hương
tôi vẫn can trường đứng lên
đứng lên bảo toàn tổ quốc
đứng lên phá tan ngục tù tăm tối
dựng lại hoà bình cho giống nòi
đòi lại tự do cho đất nước
đánh đuổi bọn giặc Tàu ra khỏi
Việt Nam của tôi
 
                           khê kinh kha

Thứ Ba, 7 tháng 11, 2023

BÉ VÀ QUÊ HƯƠNG ANH – Thơ Khê Kinh Kha


  
              Nhà thơ Khê Kinh Kha
 

BÉ VÀ QUÊ HƯƠNG ANH
 
này bé hỡi, chiều nay trời lành lạnh
ở phương này anh nhớ một quê hương
bé đừng quên, chiều nay mình đã hẹn
anh sẽ ngồi kể hết chuyện quê anh
 
khi bé đến, nhớ mặc áo dài xanh
như mầu xanh của lúa mạ lên mầm
như mầu xanh của rừng thông Đà Lạt
áo bay mềm như dòng nước Cửu-Long
 
khi bé đến, nhớ để tóc xoã dài
xõa dịu dàng như liễu rủ ngang vai
xõa trong anh bóng tre già quê ngoại
xoã hương tình của ruộng lúa Đồng-nai
 
khi bé đến, nhớ đừng thoa son nhé
để nắng chiều ửng đỏ nét môi thơm
để chiều nay mặt trời không ngủ sớm
như những chiều nắng phủ dãy Trường-sơn
 
khi bé đến, nhớ đừng thoa hương phấn
để hương trinh ngào ngạt ngập hồn anh
như cúc vàng bên thềm xưa Vỹ-dạ
ngát hương nồng bên dòng nước sông Hương
 
khi bé đến, nhớ đừng mang kính mát
để trời xanh rơi rớt vào mắt trong
để anh thấy biển Hội-An, Đà-Nẵng
bãi cát dài sóng vỗ đến Nha-trang
 
khi bé đến, nhớ bước đi nhè nhẹ
để lòng anh không xao động nỗi hờn
vì anh vẫn thấy hoài trong giấc mộng
phố Sài-gòn, Hà-nội, Huế buồn tênh
 
khi bé đến, đừng hôn anh bé nhé
hãy để dành hôn mẹ Việt Nam ta
mẹ Việt Nam bàn tay còn chai đá
nụ hôn nào sẽ xóa dịu lòng me
 
khi bé đến, nhớ cười vui bé nhé
để lòng anh như pháo nổ đầu xuân
anh sẽ ngắt cánh mai vàng vừa nở
tạ ơn đời và tổ quốc mến thương
 
                                   khekinhkha