Nguồn:
http://huongduongtxd.com/nhancachnguoiviet.pdf
ĐI
TÌM NHÂN CÁCH ĐÃ MẤT CỦA NGƯỜI VIỆT
Trần Thành Nam
Hôm nay, trong bài giảng cho những người trẻ về niềm
tin vào con người từ đâu ra - đó là từ những gì họ đã làm trước mắt chúng ta hoặc
cho chúng ta, tôi đã kể lại câu chuyện mình đánh mất niềm tin vào nhân cách người
Việt như thế nào, và từ đó tôi đã phải đi tìm nhân cách người Việt đã bị đánh mất
ra sao?
Câu chuyện bắt đầu cách đây hơn ba mươi năm. Năm đó,
tôi vừa tốt nghiệp cao học kỹ thuật và kinh tế từ Đông Âu, về nước. Đó là những
năm tháng gian khó đặc biệt của đất nước ta dù đã hòa bình, đã sau chiến tranh
nhiều năm, do những sai lầm trong cơn say chiến thắng và sự ngu muội của “những
người thắng cuộc” chiến là chính những người như ông cha tôi và đồng đội của họ…
Đối với tôi, đó cũng là những năm tháng mà tôi phải đấu tranh nội tâm cam go nhất về việc chọn hướng đi cho cả cuộc đời mình, để sống sao cho ý nghĩa và đáng sống, “để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trến đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người.” Vâng, tôi vẫn thuộc lòng câu đó của Ostrowski qua nhân vật Pavel Korchagin trong cuốn “Thép đã tôi thế đấy”…
Đối với tôi, đó cũng là những năm tháng mà tôi phải đấu tranh nội tâm cam go nhất về việc chọn hướng đi cho cả cuộc đời mình, để sống sao cho ý nghĩa và đáng sống, “để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trến đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người.” Vâng, tôi vẫn thuộc lòng câu đó của Ostrowski qua nhân vật Pavel Korchagin trong cuốn “Thép đã tôi thế đấy”…