BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạt Cát Diệu Sinh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạt Cát Diệu Sinh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 13 tháng 4, 2021

VIẾT NGẮN VỀ HUYỀN THOẠI CỦ NÂU CHÍN & TÌNH YÊU – Hạt Cát Diệu sinh


       
                Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh Bùi Cửu Trường


1- Mẹ kể với mình rằng, những Củ Nâu trong rừng có màu nâu, rắn câng và rất chát, nhưng vào một thời khắc nhất định của một ngày nào đó khi đất trời giao hoà thì Củ Nâu chín vàng, mềm ngọt và thơm.
Sau thời khắc ấy, Củ Nâu lại về nguyên trạng - rắn câng và chát xít
 
Con người có duyên linh thì gặp được thời khắc hiếm hoi đó. Người có duyên linh một khắc Củ Nâu chín một khắc, Người có  duyên linh bền lâu thì cơ hội giữ Củ Nâu chín bên mình thật lâu, thật lâu...
Người không có duyên linh thì suốt đời không biết Củ Nâu chín là thế nào. Mà dù Củ Nâu đang chín, nhưng họ không biết trân quý , nâng niu thì ngay lúc đó, trong tay họ Củ Nâu vẫn rắn câng và chát xít.

 
Củ Nâu - Ảnh trên mạng

Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

NGÀY 8/3 ĐỌC “RÉT BÂN NHỚ MẸ”, THƠ HẠT CÁT DIỆU SINH – Đặng Xuân Xuyến


       
                Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh Bùi Cửu Trường

 
RÉT BÂN NHỚ MẸ
 
Rét Bân vương má con hạt mưa
Kiểu mưa Bân này dễ ho, mẹ ạ
Mẹ đủ ấm không / khi trời lạnh giá?
Mẹ đủ không / khi đất buốt tê?
 
Mẹ ơi!
Từ hồi Mẹ đi
quanh con hơ hoác trống.
 
Mưa Bân chắt lọc
từ li ti hương xuân rất trong
Tình mẹ ấm nồng
gom nhặt từ tháng ngày vất vả
tháng ngày ngược xuôi tất tả
lần hồi mẹ áo nâu sờn...
 
Mưa Bân rất tròn
mỏng dầy xếp giọt
Trời thương Nàng Bân, Trời ban rét ngọt
Con xin Trời cho con nắng tươi
cho con thấy nụ cười
nhóng nhánh hạt na đen của mẹ.
 
Rét Bân rất nhẹ
Đủ lùa thông thống tháng ba.
Đủ cuốn tuổi đông con
về Mẹ chốn bao la
Tìm hơi ấm Mẹ.
 
Hà Nội, 08 tháng 03.2019
Bùi Cửu Trường
 

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

HUYỀN CẦM - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


   


HUYỀN CẦM

Huyền cầm đêm
Hồ Tây khuya
mơ màng
Bâng khuâng tơ lòng gieo trăng vàng
Long lanh ngàn sao sương trong
Xanh xanh trời cao mênh mông
Tình yêu đưa em về xưa xa thơ ngây
Niềm thương dâng loang dòng trôi bông mây

Ngày thu say say
Tình thu mê say.
Thuyền thu im lìm sào ai lơi tay
Đường thu hanh heo vương buồn ngàn cây.

Đêm đông heo may
Se se heo may.
Bồn chồn chim xanh bay nơi Bồng lai
Cồn cào hương hoa về nơi Tuyền đài.

Ôm cầm thuyền ai?!
Tơ vương đàn ai?!
Bơ vơ tàn canh vòng tay đơn côi
Mênh mang tình yêu hồng hoang xa xôi.

Huyền cầm đêm
vang ngân
Em.
Khuya Hồ Tây
chơi vơi.

                              Hạt Cát Diệu Sinh

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2020

MƠ - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


       
Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh Bùi Cửu Trường



Chuông cửa reo
Anh đứng đấy
tóc trắng cước
như bao lần vẫn vậy
nụ cười hiền bao dung

Vỡ oà em
nước mắt lưng tròng
mấp máy môi
nín lặng.
Bàn tay anh nắm tay em thật chặt
ấm, rất ấm
Anh rì rầm kể chuyện tháng ngày xa...

Em về bé thơ.
hương quyện thơm ngõ vắng
về với ngày hè oi nắng
phượng hồng rơi nón trắng ban trưa
về với thu vàng tơ
với đông gió bấc
với dặc dài mùa tiếp mùa chiến dịch
khuông trời xém đạn bom..

Em về em với phụng phịu giận hờn
với vùng vằng trách cứ
với vu vơ dấu thương vùi nhớ
cuộc chiến tranh đã xa...
....

Chợt còi xe
xé im lặng ngõ trưa rét buốt
mồ hôi đầm đìa ướt
choàng tỉnh em, giấc mơ tàn đông.

Anh về mênh mông
Hà Thành em cô lẻ .

                     Hạt Cát Diệu Sinh
                          11/03/2020

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2019

VÀI CẢM NHẬN KHI ĐỌC: “GỌI ĐÊM TRỞ GIÓ” CỦA BÙI CỬU TRƯỜNG - Đặng Xuân Xuyến


                
                     Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


VÀI CẢM NHẬN KHI ĐỌC: “GỌI ĐÊM TRỞ GIÓ” CỦA BÙI CỬU TRƯỜNG 
                                                                Đặng Xuân Xuyến

Tôi thích “Gọi đêm trở gió” của nhà thơ, bác sĩ Bùi Cửu Trường vì bài thơ được viết như trải lòng, rất thật mà câu chữ lại sáng, đẹp, thanh thoát. Đọc đi đọc lại, tôi càng thích bài thơ hơn. Và dù đã rất buồn ngủ, tôi cũng cố ngồi viết vài cảm nhận về bài thơ hay, nhưng buồn mà đẹp này.

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

AI ĐIẾU CHO TÌNH ĐÃ CŨ - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh

 
    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


AI ĐIẾU CHO TÌNH ĐÃ CŨ

Cảnh cũ không còn như cũ xưa
không cầu vồng mộng lấp lánh mưa
không mây ngũ sắc huyền ảo gió
không dịu nồm nam im ắng trưa

Ta trả người về nơi lãng quên
về nhàn nhạt xám sắc đêm đen
về mờ mịt bụi miền chát đắng
về cõi vô hình, chốn không tên.

Ta đã cố khêu đốm than hồng
mà hoang vu quá, bến hư không'
cạn rồi, cạn sạch ân tình cũ.
con nước thờ ơ... con nước ròng.

Thuyền lạc ngàn sâu dạt bãi bờ
bùn rêu dập nát cọng rong mơ.

Ừ thì người muốn,
ừ như thế!
ừ cứ hồn buông những xác vờ.

Ai điếu cho tình, cho gió mây
Khóc cho da diết mấy ngàn ngày.
...
Người về rậm rịt đầm lau lác
Ta ngược nguồn trong xanh biếc cây.

                           Hạt Cát Diệu Sinh

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

HÔM QUA VÀ HÔM NAY - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh

     
    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


HÔM QUA VÀ HÔM NAY

Hôm qua “họ ấy” bên mình
Xuyến xao những bóng với hình.
Ngác ngơ
Khi ngày nhớ đến thẫn thờ
Khi đêm chiếu cuốn, chăn xô lệch giường
Vương chiều lam khói mở sương
Tải ban mai nắng dậy hương sắc đời .

Hôm nay “họ ấy” đi rồi
Mình ta xới đất xáo giời với ta
Ngắm mùa xanh lá, đỏ hoa
Thong dong núi thẳm, khơi xa vẫy vùng
Thả hồn đến chốn mênh mông
Tựa vàng thu, ngóng lạnh đông dãi dề...
Yên bình phố, rộn ràng quê
Thảnh thơi ta giữa bộn bề sắc không.

Nhặt hương quế ủ rượu hồng
Nghiêng trăng cạn chén mặn nồng cùng khuya

Mây đê mê, gió đê mê
Rủ hư không cuốn ta về cõi yêu ...

                                           Hạt Cát Diệu Sinh
                                                26/10/2019

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

NGẠI RỒI - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


NGẠI RỒI

Ngại rồi, cả "log " lẫn "fây"
Ngại đêm cưỡi gió, ngại ngày vân du...
Ngại tin tức, ngại thi thơ...
An lành tôi khép cõi mơ riêng mình

... Bờ nghiêng bởi ngọn nước dềnh
Thuyền nghiêng bởi sóng nổi nênh tứ bề.
Mong manh lối đến, nẻo về
Lá xoay hun hút dốc khe ngút ngàn.

... Lắng chiều dõi ngọn khói lam
Lắng đời nghé những tân toan nỗi đời.
Hợp tan quẩn khúc luân hồi
Vui đầy vơi, sầu đầy vơi... ngắn dài.

... Long tong ai cũng kiếp người
Nhà manh, áo mảnh thảnh thơi ra vào.
Rén đêm rút ánh trăng sao
Trộm hoàng hôn rẽ lối vào Bồng Lai
Khanh khách cười đón ban mai
Thêm một thoáng
lãi thêm vài phút giây

... Se se thu lạnh heo may
Yên bình nõn cỏ, búp cây...
Mình.

                              Hạt Cát Diệu Sinh
                                   24/10/ 2016

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019

CÓ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ...- Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


CÓ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ...
(Tặng một số bè bạn đàn bà tôi)

Có những người đàn bà cứ nín thở cả đời
lừa mị mình, vuốt ve mình với từ “nhân ái”
cố dấu khổ đau, mệt mỏi
cố mỉm cười khi đời nát như dưa
cố biện mình cho ngu si mình với ngàn vạn lý do.
Cuộc xả thân vô nghĩa.

Có những người đàn bà lòng héo úa
mặt tươi hoa
mím chặt môi không cho than van bật ra
trói buộc mình với hy sinh mặc định
hài lòng tự do mình cạn sạch.
Cõi người ích kỷ yên bình.

Có những người đàn bà như vô hình
mong manh khói sương không thật
họ luận bàn triết thuyết cao siêu để quên điều thường nhật
họ thành hư không, thành tiếng vọng giáo đường
thiên hạ ngỡ những người đàn bà này không có đời thường
chỉ biết cho không biết nhận.
họ là viên đá lát hè hay tay vịn cầu thang khi có mặt
Thân phận mỏng manh mây.

Có những người đàn bà vắt máu thịt mình lấy ngọt bùi khoả lấp đắng cay
lúc nào cũng gồng lên vì những gì không họ.
một đời âm thầm đâu cần tiếng rao, đâu cần của nả
họ không mình cả giấc ngủ, miếng ăn.
Cuộc huyễn hoặc xa xăm..

Có ai hỏi họ là ai không?
Có ai hỏi vì sao họ thế?
Có ai mở cõi lòng tử tế
một thoáng ngắn thôi
Cho họ sống BÌNH THƯỜNG.?!

                                     Hạt Cát Diệu Sinh
                                          27/06/2019

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019

VÀI LỜI VỀ CẢM NHẬN BÀI THƠ “RÉT BÂN NHỚ MẸ” - Đặng Xuân Xuyến


                    

    VÀI LỜI VỀ CẢM NHẬN BÀI THƠ “RÉT BÂN NHỚ MẸ”

Khi đọc tôi cảm nhận bài thơ RÉT BÂN NHỚ MẸ của nhà thơ, bác sĩ Bùi Cửu Trường, nhà thơ Nguyễn Đăng Hành điện cho tôi. Mới nghe: - “Em nghe anh ơi.” thì anh đã xối xả:
- Anh chắp tay lạy mày! Mày là vĩ nhân. Mày là thiên tài. Xuân Diệu có sống lại cũng phải đứng từ xa vái mày vì mày giỏi quá, siêu quá. Hoài Thanh còn sống gặp mày cũng phải tế mày như tế sao vì mày trác tuyệt quá. Mày tuyệt vời. Mày là đỉnh cao của trí tuệ...
Tôi cười, ngắt lời anh:
- Vừa ăn ớt cay quá à? Chửi gì mà ngoa thế?
- Ớt cái gì. Ngoa cái gì. Bài thơ đấy mà cũng ngồi thổi lên tận mây xanh được. Ối giời! Câu thơ người ta sửa lại có hồn vía, cựa quậy như thế, âm dương cân đối hài hòa như thế mà lại chê ỉ chê ôi, chê cứ như đúng rồi. Mày hay chữ nhỉ? Mày... đúng là thiên tài! Anh lạy thiên tài! Anh vái thiên tài!
Chẳng để tôi phân trần, anh cụp máy. Rồi chừng mươi phút sau, anh điện lại, tôi chưa kịp nói: -“Em nghe anh ơi,..” thì anh đã xối xả:
- Dạo này lại hăng máu đi bình thơ nữa chứ. Thích thể hiện là người tài giỏi đến thế cơ à? Ở đời phải biết mình là ai? Mình đứng ở chỗ nào? Đừng nên chết vì ngộ nhận.

Thứ Năm, 7 tháng 2, 2019

SAO MÀ MÌNH CỨ NHỚ NHAU ? - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


   


SAO MÀ MÌNH CỨ NHỚ NHAU ?

Sao mà mình cứ nhớ nhau
Như trầu quế nhớ hương cau, hả mình?
Tựa gốc khế, vít nhành chanh
Gió sương bao độ, rách lành mấy phen?

Tuổi đông anh, tuổi đông em
Gối khuya bóc xóc, giấc đêm chập chờn.
Sông thương đã dịu sóng cồn
Biển tình đã tím hoàng hôn lặng thầm
Nắng chiều sạm cháy dấu chân
Đường xa, xa hết nẻo gần.
Còn đâu?

Mà sao lại cứ nhớ nhau
Như trầu quế nhớ hương cau.
Hả trời?

                Hạt Cát Diệu Sinh
                      6/2/2019