BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tịnh Bình. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tịnh Bình. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2024

VI TIẾU – Thơ Tịnh Bình


   


Lênh đênh biển khổ luân hồi
Mong manh kiếp bụi bồi hồi thương ta
Hồng trần giấc điệp tỉnh ra
Người cùng ta đó chỉ là huyễn hư
 
Ta về tìm lối chân như
Giọt chuông cổ tự vô ưu vô phiền
Thì thôi muôn sự tùy duyên
Lời kinh tiếng kệ bình yên nơi lòng
 
Cành dương rưới khắp bầu không
Hóa mưa cam lộ sen hồng từ bi
Nguyện người lắng dịu sân si
Không sầu không oán nhu mì thân tâm
 
Dẫu bao tăm tối u trầm
Bồ đề hạt giống âm thầm sinh sôi
Nghìn năm sau trước tinh khôi
Như nhiên hoa ấy trên môi khẽ cười...
 
                                         Tịnh Bình
                                        (Tây Ninh)

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2024

CHẬP CHỜN MÙA LAU TRẮNG – Thơ Tịnh Bình


   

Chớm hơi đông lành lạnh
Gió sớm mang bấc về
Buổi mai khung cửa khép
Mờ mịt bước chân sương
 
Bây giờ là tháng mấy ?
Cành trơ cánh tay gầy
Tiếng chim chừng xa vắng
Chập chùng kỷ niệm vây
 
Thèm một mùa đông cũ
Thơ ngây thuở năm mười
Cánh đồng mùa lau trổ
Chưa vãn rồi cuộc chơi
 
Những hoàng hôn thầm lặng
Vệt nắng xước môi cười
Đồi cao và lũng thấp
Dịu dàng tóc lau phơi
 
Giấu vào đông se sắt
Chơi vơi nỗi niềm thương
Chập chờn mùa lau trắng
Bát ngát trời khói sương...
 
                     Tịnh Bình
                     (Tây Ninh)

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2024

BẢN TANGO MÙA ĐÔNG – Thơ Tịnh Bình


   

 
BẢN TANGO MÙA ĐÔNG
 
Cành khô vẽ nét đông gầy
Phất phơ tóc sậy vờn bay bềnh bồng
*
Sương giăng trắng xóa tầng không
Nắng về mặc áo cho đông ấm lòng
*
Ai bên bếp lửa rực hồng
Có hay đông lạnh bên dòng sông khuya
*
Run run gió bấc lau khua
Song thưa gác trọ gợi mùa nhớ quên
*
Chút buồn như thể không tên
Bài Tango cũ sầu lên dịu dàng...
 
                               Tịnh Bình
                              (Tây Ninh)

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2024

HẸN VỚI QUỲ HOA, Ý NGHĨ VỤN– Thơ Tịnh Bình


 


HẸN VỚI QUỲ HOA
 
Sao em chưa về phố núi ?
Hẹn gì hỡi đóa quỳ hoa
Chúm chím sắc vàng trong nắng
Mặc đông phủ lớp sương nhòa
 
Cánh mỏng đùa bàn tay gió
Tựa như lũ bướm rợp trời
Bóng ai triền xa nho nhỏ
Vàng hoa vàng cả áo người
 
Ta đi tìm hoa năm trước
Lưng chừng dốc vắng chưa phai
Hoang sơ nụ cười muôn thuở
Bâng khuâng nhớ tóc hoa cài
 
Lang thang trong miền hoài niệm
Chập chờn sương khói nghiêng che
Con đường mùa đông ấm áp
Dã quỳ thắp nắng vàng hoe...

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2024

CHẠM MỘT BAN MAI, TRONG NẮNG CHIỀU THƠM, TIẾC THU – Thơ Tịnh Bình


   


CHẠM MỘT BAN MAI
 
Thôi quay lại trở về chốn cũ
Cánh đồng xanh găm nỗi nhớ cỏ may
Ôm vai núi bóng mây chiều trôi chậm
Ngửa mặt nhìn trời diều giấy có còn bay?
 
Thôi quay lại...ừ thì trở lại
Cơn mưa xưa nụ cười cũ ướt nhòa
Con châu chấu ẩn mình trong cỏ biếc
Xao động gì ngơ ngác giọt sương sa
 
Thì trở lại... bao năm xuôi ngược mãi
Tìm bình yên trong khói bếp mẹ ta
Chiều vương vãi đàn gà tranh hạt nắng
Bối rối cánh cò chấp chới phía xa xa
 
Nghe lắng đọng giữa nhịp đời hối hả
Cánh chim trời hun hút phía xa xăm
Dòng sông cũ có già cùng năm tháng
Người lặng yên hồi tưởng những thăng trầm
 
Chầm chậm thôi buổi hoàng hôn dần tắt
Đêm hoang vu le lói ánh sao gầy
Chẳng thể níu giọt thời gian cùng cạn
Vén ngày tàn chạm gặp một ban mai...

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2024

BÀ ƠI !, GỬI BẦY CHIM DƯỚI MÁI HIÊN – Thơ Tịnh Bình


   


BÀ ƠI !
 
Thềm rêu giếng nước cầu ao
Vẫn xanh xanh mướt dây trầu bà ơi!
Bờ rào nhớ giậu mồng tơi
Thì thầm lá nõn khoảng trời ấu thơ
 
Tiếng chim rộn buổi tinh mơ
Bà ngồi tóc trắng bạc phơ thật hiền
Cau tươi trầu thắm nên duyên
Thị vàng cô Tấm ru miền tích xưa
 
Ngại gì mưa nắng nắng mưa
Trầu xanh như thể mến ưa tay bà
Mái hiên chái bếp vào ra
Khăn rằn nón lá dáng bà thân thương
 
Dòng dòng hoài niệm còn vương
Lạc năm tháng cũ khói sương cay nhòe
Cau khô trầu héo ủ ê
Sao bà đi mãi chẳng về bà ơi...!?
 

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2024

MÙI CƠM SÔI, Ô CỬA THÁNG MƯỜI – Thơ Tịnh Bình


   


MÙI CƠM SÔI
 
Bâng khuâng miền ký ức
Thương hình bóng quê nhà
Ao quê bông súng nở
Tím hoàng hôn phôi pha
 
Cánh cò bay dẫn lối
Man mác hình quê xa
Áng mây chiều cô lữ
Chợt dừng chân bôn ba
 
Lối cũ về xóm nhỏ
Vang tiếng trẻ nô đùa
Mẹ ngồi tựa hiên vắng
Đăm chiêu nét trầm tư
 
Lặng nghe chiều nắng tắt
Cánh đồng gió ngân nga
Đường đê mòn cỏ dại
Lúa vàng bông thật thà
 
Mùi cơm sôi chái bếp
Lửa hồng bén rạ rơm
Nghe lòng như ấm lại
Khói lam chiều nồng thơm...
 
 
Ô CỬA THÁNG MƯỜI
 
Mở ra khung cửa sớm
Gió ngàn lời trong veo
Ơ giọt sương giấc muộn
Có hay nắng về theo ?
 
Thầm thì lời cỏ rối
Tự tình chi tháng Mười
Thu cuối trời lơ đãng
Mùa đông say giấc vùi
 
Nhặt tờ thu lá mỏng
Trắng trời mây trắng bay
Bình yên trong tĩnh lặng
Ô cửa khép u hoài
 
Chạm tay vào nắng vỡ
Ban mai đã vùi chôn
Tháng Mười câu chuyện kể
Bắt đầu là hoàng hôn...
 
                    Tịnh Bình
                   (Tây Ninh)

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2024

PHỐ NHƯ HÒ HẸN THU VỀ, ĐÓA HOA HIẾU HẠNH – Thơ Tịnh Bình


   


PHỐ NHƯ HÒ HẸN THU VỀ
 
Con đường đêm qua lá ướt
Hình như gió khóc điều gì
Và cơn mưa hồng đã rụng
Lẽ nào mùa hạ toan đi ?
 
Bát ngát tiếng chim buổi sớm
Dùng dằng nắng hạ đa mang
Mùa thu đến đâu rồi nhỉ ?
Sao đã nôn nao lá vàng
 
Day dứt thềm mưa ngâu rắc
Chạm vào miền nhớ xanh rêu
Bông hoa ơ thờ cánh mỏng
Khơi lên nhung nhớ bao chiều
 
Hút mắt xa rồi hạ cũ
Ngỡ còn thảng thốt lời ve
Nắng khẽ nhuộm vàng áo cúc
Phố như hò hẹn thu về
 
Khắc khoải chút hương mùa cũ
Để quên một vạt mây chiều
Tình thu gửi vào lối gió
Ráng chiều đỏ lựng màu yêu...
 

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2024

TRĂNG THU QUÊ NHÀ, VỚI MƯA KHUYA, TẮT MỘT BAN MAI – Thơ Tịnh Bình


   
 
 
TRĂNG THU QUÊ NHÀ
 
Quê nhà rụng ánh trăng thu
Vẳng nghe tiếng dế khúc ru đêm về
Vạc sành khản giọng lời quê
Chạnh thương hương bưởi bùa mê vào lòng
 
Phương trời lưu lạc long đong
Tìm đâu cánh bướm lượn vòng ngày thơ
Đồng xưa lọn khói xa mờ
Tiếng chim thôi hót... buồn vơ vẩn buồn...
 
Rèm mây nấp bóng trăng suông
Gió lùa hương thị in tuồng chiêm bao
Nàng tiên ông Bụt ca dao
Giấc mơ cô Tấm khát khao vọng tìm
 
Ngỡ gì con cá lìm kim
Quẫy đuôi đớp vội trăng chìm đáy ao
Phương xa có kẻ lòng đau
Ngẩn ngơ hoài vọng riêng màu trăng quê...
 

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024

TÌNH CA THÁNG CHÍN, HÁT RU TRĂNG RẰM – Thơ Tịnh Bình


   


TÌNH CA THÁNG CHÍN
 
Có còn không cánh bướm chiều thu
Hoa nắng trổ trên cành lim dim gió
Đâu lá đỏ để tôi mơ về phương đó
Tháng Chín mơ màng trong ánh mắt trong
 
Dỗi hờn gì hỡi chiếc lá môi cong
Thu lơ đãng mặc heo may vồi vội
Khung cửa sớm tiếng chim như mời gọi
Những ban mai tươi mới khẽ ùa về
 
Phố vàng nắng giọt ngâu nào đến trễ
Chẳng hẹn hò sao vương vấn mênh mang
Thương sắc lá màu thu lãng mạn
Tội nghiệp câu thơ chỉ biết dại khờ
 
Phố nồng nàn vài giai điệu bâng quơ
Tháng Chín rưng rưng bản tình ca phía gió
Này bướm này hoa buổi hoàng hôn màu đỏ
Đọng lại gì trên lối cũ phai phôi...
 

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

VỚI ĐÓA SEN KHÔ, PHÍA NÚI, NGÀY LÊN, PHỐ NHƯ HÒ HẸN THU VỀ, ĐÓA HOA HIẾU HẠNH – Thơ Tịnh Bình


   


VỚI ĐÓA SEN KHÔ
 
Phác họa buổi sớm bằng vài giọng chim
Chút nắng đậu về bên hiên
Chỏng chơ hồ nước cạn
Dưới lớp bùn đen kia
Cuộc oằn mình trở dạ của hạt sen khô
 
Những bước đi
Những chặng đường không dừng lại
Ta cố buộc mình đứng ngoài cuộc buồn thương giận ghét
Ai cùng ai đang diễn một vở tuồng?
 
Trên mái thời gian tiếng chim vừa đập cánh
Gió rụng trên cành trơ trọi lá
Những sao mai đánh thức hồi chuông
Người kịp quay về từng nhịp hơi chánh niệm
 
Trôi tuột tiếng gà khuya
Trăng hóa thạch trên nền trời đen câm lặng
Đóa sen già trút tàn y cánh mỏng
Ban mai diệp lục trên tầng lá non...

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2024

KHÚC GIAO MÙA THÁNG BẢY, TIẾNG GÀ TRƯA – Thơ Tịnh Bình


  

 
KHÚC GIAO MÙA THÁNG BẢY
 
Trôi ngang phố vài chòm mây nhỏ
Ướt sũng mi nhòa tiếng hạ trong veo
Sau cánh cửa ánh mắt nào ngơ ngác
Tháng Bảy hiên chờ ngày hạ cuối về theo
 
Dường lưu luyến khúc giao mùa bịn rịn
Mặt hồ trong gầy guộc đóa sen phai
Lưng chừng nhớ vạt khói chiều phiêu lãng
Mái ngói rêu trầm mặc phía cuối ngày
 
Trên cành nắng tiếng ve đành rơi rụng
Áo trắng học trò khép lại mùa thi
Ngang lòng phố tiếng rao trưa khắc khoải
Gió ngược chiều hoen mắt tiễn mùa đi
 
Tháng Bảy chờ ai... Lời dường như đã
Nắng phai dần trên phiến gió lao xao
Tạm biệt nhé lời ve cành hạ
Thanh âm cuối cùng
hẹn gặp lại mùa sau...
 

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2024

TRÁI TIM TƯỢNG ĐÁ – Thơ Tịnh Bình


   


TRÁI TIM TƯỢNG ĐÁ
 
Đậu trên tượng đá vô tri
Chú chim thầm nguyện điều gì sáng nay
Lời chim nho nhỏ tỏ bày
Trái tim Bồ Tát liệu Ngài cảm nghe...?
 
Vườn chùa khẽ ngọn gió se
Bạch y phơ phất chở che con khờ
Trái tim Bồ Tát vô bờ
Biết đâu ngằn mé bến bờ đại dương
 
Từ bi hỷ xả yêu thương
Không hình không tướng mà dường kề bên
Đôi khi con dại trót quên
Sông mê bể khổ nổi nênh gọi Người
 
Hoa thơm chợt hé môi cười
Ngàn lời cây lá xanh tươi nhu mì
Chú chim vỗ cánh bay đi
Trái tim tượng đá thầm thì nam mô...
 
                                        Tịnh Bình
                                        (Tây Ninh)

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2024

ĐÊM PHỐ, NGÀY KHÔNG ĐƠN ĐỘC – Thơ Tịnh Bình


  

 
ĐÊM PHỐ
 
Chiều thị thành rộn rã
Về đâu bầy chim xa
Người và xe hối hả
Phía trời quê nhạt nhòa
 
Hàng dừa xanh trước ngõ
Giàn bí bầu đương hoa
Chuối vườn sau trĩu quả
Bếp quê nỗi nhớ nhà
 
Chiều thị thành nghèn nghẹn
Da diết khói đồng xa
Phố muôn màu lấp lánh
Khuất trăng sao quê nhà
 
Đêm trở mình nghe phố
Tiếng chổi khua xạc xào
Ngỡ như bàn tay mẹ
Quét lá ngoài hiên sau
 
Vọng trời quê đêm phố
Giấc mơ nghiêng chòng chành
Lòng ta neo phía ấy
Tạ lỗi nhé thị thành...
 
 
NGÀY KHÔNG ĐƠN ĐỘC
 
Chào tôi bằng lời ban mai trong vắt
Tiếng hót trong vòm lá khép hờ
Bầy sẻ tinh nghịch vờ giấu mặt
Mùa thu xòe nở những li ti hoa vàng
Đâu đó mùi hương ổi chín
Tôi đếm những thanh sạch đang ùa vào lồng ngực
Đám mây trời đang chầm chậm mỉm cười
 
Đôi khi niềm hạnh phúc thật giản đơn
Khi lặng ngắm từ xa dáng mẹ ngồi cùng cha tỉ tê câu chuyện buổi sáng
Trong gian bếp chật chội thơm lừng vị cà phê
Tôi vờ làm chú mèo lười ngái ngủ
Trộm nghe những câu chuyện không đầu không cuối
 
Trong khu vườn của riêng mình
Gạt bỏ những giấc mơ trời trăng
Này hỡi bầy cổ tích một thời lung linh huyễn ảo
Tôi biết mình đang chạm tay vào một điều có thật
Ngân dài những hồi chuông...
 
                                                               Tịnh Bình
                                                               (Tây Ninh)

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2024

MƯA NGOÀI HIÊN SÂN – Thơ Tịnh Bình


  


MƯA NGOÀI HIÊN SÂN...
 
Vẫn mưa nào có khác xưa
Nhớ ta ngày cũ dưới mưa nô đùa
Trò chơi trận giả thắng thua
Bận chi vinh nhục tạnh mưa tan rồi...
 
Ngắm mưa sao cứ bồi hồi
Tiếng cười lảnh lót xa xôi vọng về
Giọt mưa có phải giọt mê
Lạnh không sao chẳng chán chê lại cười?
 
Mưa đâu phải lệ từ trời
Đêm nằm thao thức ngỡ lời riêng ai
Mưa rơi... Tôi ước mưa hoài
Ngỡ mình bầy trẻ chơi ngoài hiên sân...
 
                                           Tịnh Bình
                                           (Tây Ninh)

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2024

MƯA CHIỀU THÁNG SÁU, BÀI THƠ CHƯA ĐỀ TỰA – Thơ Tịnh Bình


  

 
MƯA CHIỀU THÁNG SÁU
 
Cơn mưa nào tình tự một mùa hoa
Bằng lăng tím sắc phượng hồng e ấp
Tháng Sáu dịu dàng giọt mưa chiều ướt đẫm
Người nhớ người đọng xa vắng lời thơ
 
Ngang góc phố miên man hoài niệm cũ
Từ em đi hoa tím rụng thềm rêu
Bầy sẻ cũ thôi về bên hiên nắng
Mưa dại khờ... Tháng Sáu cứ buồn thiu...
 
Xin giữ lại chút riêng lòng khoảng lặng
Khung trời thơ miền hạ cũ trong ngần
Những trêu đùa giận hờn vô cớ
Cũng trở thành hồi ức mãi bâng khuâng
 
Ngày trở lại... chỉ mình ta hiu hắt
Lối xưa qua mắt cỏ chớm xanh rì
Mặc kệ phố nhòe mưa tháng Sáu
Phượng cuối mùa đau đáu nỗi niềm chi...
 

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2024

MƠ TRƯA, THOÁNG CƠN MƯA HẠ - Thơ Tịnh Bình


  


MƠ TRƯA
 
Sợi gầy sợi nhớ hao hanh
Thoáng cơn mưa hạ long lanh ngang trời
Tiếng ve ai để rụng rơi
Xin thôi nhóm lửa phượng ơi mặc hè
 
Người về nón lá nghiêng che
Thơ ngây áo trắng vòng xe tan trường
Hàng cây ai khắc nhớ thương
Tình đầu len lén đơn phương một người
 
Xa rồi mười tám đôi mươi
Còn đâu bướm trắng chuỗi cười pha lê
Giỏ xe hoa phượng bùa mê
Trái tim vụng rớt bên lề phố xưa
 
Đành thôi tàn giấc mơ trưa
Xôn xao hạ đỏ như chưa hề từng
Mưa cầm sợi nhớ sau lưng
Tiếng ve khản giọng chưa ngưng lời trầm...
 

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2024

BÀI CA MÙA HẠ - Thơ Tịnh Bình


  
        

BÀI CA MÙA HẠ
 
Nấp trong vòm phượng
Chín đỏ ngọt ngào
Nhạc ve mùa hạ
Bổng trầm vút cao
 
Trống trường rộn rã
Giờ ra chơi nào
Ve còn chăm học
Ôn bài đồng dao
 
Rơi chùm hoa nắng
Trang vở học trò
Bướm hồng sắc phượng
Hòa cùng khúc ve
 
Bao mùa phượng nở
Bao lần hạ xa
Bài ca mùa hạ
Vang trời thiết tha
 
Tôi về tìm lại
Miên man trưa hè
Trống trường im tiếng
Chỉ còn lời ve...
 
Tịnh Bình
(Tây Ninh)