BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Quang Lộc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Quang Lộc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2021

CA KHÚC “VỀ ĐÂY NGHE EM” VÀ “CÓ PHẢI EM LÀ MÙA THU HÀ NỘI”, HAI SÁNG TÁC ĐỂ ĐỜI CỦA NHẠC SĨ TRẦN QUANG LỘC – Chiêm Lưu Huy


Nhạc sĩ Trần Quang Lộc
                                    
1.  
Trần Quang Lộc (1949–2020) là nhạc sĩ được biết đến nhiều qua hai sáng tác: Về đây nghe emCó phải em mùa thu Hà Nội. Ông sinh năm 1949, tại Gio Linh, Quảng Trị.
  
Năm 20 tuổi, ông theo học âm nhạc tại Trường Quốc gia âm nhạc Huế và bắt đầu sáng tác vào cuối thập niên 1960. Tuyển tập nhạc đầu tiên của ông là "Hát trong dòng sông xưa" được xuất bản năm 1970.  
Những bài hát của ông hầu hết đều mang sắc thái tình người, tình quê hương, như Về đây nghe em, Em còn nhớ Huế không, Có phải mùa thu Hà Nội, Chợt nghe em hát, Áo hoa,...  

Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, ông ở lại Việt Nam và sống tại thành phố Bà Rịa (Bà Rịa – Vũng Tàu) cho đến khi qua đời vào ngày 7 tháng 6 năm 2020 sau 6 năm chống chọi với bệnh ung thư khi vừa qua ngưỡng "Nhân sinh thất thập cổ lai hy" - 71 tuổi.
  

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN - Thơ Phạm Hòa Việt, nhạc Trần Quang Lộc, tiếng hát Khánh Ly, Hương Lan, Hoài Nam

Tưởng niệm nhà thơ Phạm Hòa Việt vừa đi về cõi miên viễn. Xin giới thiệu với bạn bè bài thơ EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN rút ra từ tập thơ DÁNG HOA RỪNG của anh đã xuất bản. Bài thơ được làm từ năm 1973 trong chuyến đi thăm Bình Tuy và đã được nhạc sĩ Nguyễn Phú Yên và Trần Quang Lộc phổ nhạc!


   
                          Nhà thơ Phạm Hòa Việt


EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN

I.

Ta theo đoàn lưu dân
Khi mùa xuân vừa ngủ
Khi mùa mưa lại về
Trên môi người góa phụ

Ta ngóng đợi tiều phu
Như niềm khao khát nhỏ
Chân em vẫn ngập ngừng
Trên miền hoang đá cỏ
Trên miền hoang Động Đền
Trên miền hoang biển cả
Ngả bóng chiều không quên
Giữa hai bờ sông Thạch
Ta còn lại sau lưng
Mùi hương quen của đất…

Em theo đoàn lưu dân
Vai son sờn cẩm tú
Ôi tiếng hát xa xưa
Môi thơm bông bí nụ
Ta bên trờ tuổi nhỏ
Lá đông vàng biệt ly…

Em theo đoàn lưu dân
Tóc nghiêng nghiêng sợi đổ
Bàn tay gầy ngón khổ
Ngập ngừng chân bước chân

Em theo đoàn lưu dân
Ta bên trời sóng dạt
Đường chông gai cách mặt
Rừng mưa lạnh đá ghềnh

Em theo đoàn lưu dân
Bỏ ruộng nương hương lúa
Sắn khoai ngày nghèo khó
Cà xanh rau lá đỏ
Miếng ngọt chiều phai hương
Miếng chua chiều lá cọ…

II.

Lưu dân! Đoàn lưu dân!
Mưa vẫn nằm đất lạ
Hai bàn tay trống không
Bới gì trong sỏi đá
Cho ngày tháng đom bông
Cho môi em thêm hồng…

Em theo đoàn lưu dân
Cũng nhọc nhằn tuổi mộng
Bới gì trong đất xanh
Uống gì trong thác xanh
Tay em còn mềm mại
Làm sao ươm trái xanh…

Ta cầu xin, cầu xin
Buổi mai và Đá Dựng
Chuông giáo đường vẫn rung
Có em tìm đất đứng!

Tiếng hát vẫn nhọc nhằn
Đôi làn môi bé nhỏ
Trái rừng là lương khô
Cho những ngày khai phá

Hoa rừng là tinh hương
Cho tuổi hoang Động Đền
Cây rừng là sườn chái
Ta kết lá kè tươi
Trong ngôi vườn trú ngụ
Còn em và biển khơi
Tụ về cơn bão tố…

Mưa rừng là mắt em
Khi đàn chim xa mẹ
Cỏ rừng là tên cha
Khi bỏ quên đồi lá
Giữa bầu trời bao la…

III.

Bàn tay em đã lì
Củi tươi từng đống một
Đốt gì cho chuyến đi!
Bàn tay em đã gầy

Đoàn lưu dân còn đó
Ta cũng nghe sầu cay…
Nhớ quê hương tuổi nhỏ
Nhớ Huế và mưa râm

Ta nhớ cả hoa tràm
Thương con đường nắng mới
Nhớ cát mùa Gio Linh
Sim phơi rừng Cam Lộ

Bàu Đá và Đông Xuân
Giếng trong mùa lá đổ…
Xin góp cả hai tay
Tóc úp đều cổ áo
Đốt lửa cho vườn cây…

Xin hôn em một lần
Để ngày mai còn thấy
Nụ cười em rất xinh
Nụ cười em rất tình…

       Phạm Hòa Việt

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019

TÌNH QUÊN - Thơ: Nhã My, nhạc & trình bày : Trần Quang Lộc


                   
                                Nhà thơ Nhã My


         

                        Thơ: Nhã My.
                           Nhạc và trình bày: Trần Quang Lộc.
                           Hòa âm: Trần Nhàn.
   

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

PHIÊN KHÚC MÙA THU - Thơ Nhã My, nhạc Trần Quang Lộc, ca sĩ Quốc Duy


                    Nhà thơ Nhã My


PHIÊN KHÚC MÙA THU

Trời miền nam đã vào thu chưa
Lá có vàng hơn thuở nào nhung nhớ
Và chuyện tình xưa bỡ ngỡ
Em có về sau cơn mưa nhỏ ướt lòng nhau
Anh nhặt những tháng ngày trôi qua
Thả trôi những mộng mơ vào phiêu lãng
Chờ đợi em về
Con đường xưa ta đi mùa thu nghiêng vai em theo mây trôi bảng lảng

Anh thả trôi chiếc lá vàng
Vào dòng sông thời gian
Chờ đợi mùa hạnh phúc
Chiếc lá trôi nhẹ nhàng vào quên lảng
Trôi theo dấu chân em về nơi xa kia
Để còn lại mình anh
Đêm bên này là ngày của bên kia
Anh vẫn thắp thêm ngọn nến hồng
Chờ đợi
Để nhớ nhau sợi tóc cũng chạnh lòng thêm trắng*
Em ơi !!!

                                                              NHÃ MY

* Mượn câu thơ của bạn Quyên Xưa (Bài thơ tháng chín)


       

Thơ: Nhã My.
Phổ nhạc: Trần Quang Lộc.
Hòa âm: Trần Nhàn.
Ca sĩ: Quốc Duy.


   

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

TA TRỞ LẠI CON ĐƯỜNG XƯA ÁO LỤA - Phan Phụng Thạch, Cao Hữu Điền, Trần Quang Lộc


                  Kỷ niệm 40 năm ngày mất (1973 - 2013)

                  Nhà giáo - thi sĩ PHAN PHỤNG THẠCH



                  



  



                     Thơ: Phan Phụng Thạch.

                     Nhạc: Cao Hữu Điền.

                     Tiếng hát: Trần Quang Lộc.

                     Video clip: Phú Đoàn.



         TA TRỞ LẠI CON ĐƯỜNG XƯA ÁO LỤA



          Ta trở lại con đường xưa áo lụa

          Hàng cây cao đứng đợi các em về

          Các em chưa về cây già bóng xế

          Ta cũng buồn đi giữa nắng lê thê



          Những chuyến đò ngang qua về Thừa Phủ

          Còn chở tình bên nớ tới bên ni

          Ta mỗi bước càng thêm dài nỗi nhớ    

          Những chiều mưa sớm nắng các em về



          Từ bờ bên ni nhìn qua Thành Nội

          Phượng đã tàn rụng xuống buổi đầu thu

          Làm sao quên những ngày qua bóng tối

          Lửa kinh thành ngùn ngụt khói âm u



          Ta trở lại giữa sân trường ngày cũ

          Lòng hoang vu nhớ cỏ dại ven đường

          Ôi những con đường cây già lá úa

          Có điều chi muốn nói với quê hương



                                       Phan Phụng Thạch