BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Uyên Khuê. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Uyên Khuê. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

CHIỀU XUÂN MIỀN SƠN CƯỚC, TỔ QUỐC TÔI SẼ ĐI VỀ ĐÂU ? - Thơ Uyên Khuê


   
                                 Nhà thơ Uyên Khuê


CHIỀU XUÂN MIỀN SƠN CƯỚC

Có một chiều, chiều xuân huyền ảo
Nắng nhẹ nhàng hôn lên tóc em
Cả núi đồi xanh mướt đua chen
Nói cùng em chuyện gì vui thế ?

Có phải em cô gái sơn cước
Yêu núi rừng, cung đường hoang sơ
Nét dịu dàng, đằm thắm duyên mơ
Và kì bí cho người đắm đuối

Giữa đại ngàn núi như không tuổi
Mây bồng bềnh cuồn cuộn nối nhau
Từng đôi chim chao liệng trước, sau
Sao mà yêu cảnh chiều xuân thế !

Tiếng chuông chùa xa xa vọng định
Giác ngộ người tìm chốn nương thân
Ẩn hiện lên cảnh đẹp trong ngần
Chốn bồng lai thiên đường mộng ước.

                                        23.02.2019

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2019

VÙI CHÔN NẤM MỘ TÌNH ĐẦU - Thơ Uyên Khuê


       
                          Nhà thơ Uyên Khuê


VÙI CHÔN NẤM MỘ TÌNH ĐẦU

Anh à !
Em đã hứa quên anh, quên một người tồi tệ
Nhưng quá khứ thỉnh thoảng hiện về khiến lòng lại nhói đau
Ngày chia ly vỡ tan mối tình đầu
Mối tình đẹp nhất, trong sáng nhất, em mơ về anh nhiều nhất
Anh à !
Em đã đi gần như nửa vòng trái đất
Trái đất thì tròn chỉ riêng em chông chênh
Biết bao sóng lớn, nhỏ gập ghềnh
Đường đi khúc khuỷu
người thì đông chỉ mình em đơn độc
Anh à !
Ngày anh thay lòng
ở bên người tình mới, em không buồn chỉ thấy thương mình thôi
Thương cho mình tin đến ngốc dại khờ
Gửi nhầm tim mình yêu người không đúng cách
Níu giữ làm gì khi tình đã xa cách

Hạnh phúc trong đời tựa lá rụng cuối đông
Hạnh phúc mong manh em từng mơ sẽ đẹp như thiên tình sử
Vậy mà...
Áo cưới chưa kịp mặc một lần đã trở thành áo tang nhân
Bao năm rồi em vùi chôn nấm mộ của mình
Anh à !
hãy chăm sóc và thương yêu người sau thật nhiều
Đừng để cô ấy cô đơn như em khi xưa
Phải đối diện với ngàn đắng cay
nữa nhé !
                                                           Uyên Khuê

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

XUÂN VỀ, TÌNH XUÂN - Thơ Uyên Khuê


   
                                 Nhà thơ Uyên Khuê


XUÂN VỀ

Trên cành
Hé nụ tầm xuân

Bình minh vén áo
Tân xuân đang về

Nghinh xuân
lộc nhú xum xuê

Cựa mình
Chồi biếc
Một màu xanh non

Những đứa trẻ cười
tan giòn

Hớn hở phấn khích
áo, quần... mới khoe

Yếm hài,
xanh đỏ lập lòe
Mai vàng e ấp
Thả hồn
Hương bay

Ngọt ngào trời - đất đắm say

Nhà nhà rộn rã
Đoàn viên
                    sum vầy.

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2019

NHỚ QUÊ HƯƠNG, NGỌN NẾN TRONG ĐÊM, TRỞ VỀ KHOẢNG TRỜI RIÊNG EM - Thơ Uyên Khuê




Tác giả : 
Tên thật : Nguyễn Thị Phương
Sinh năm : 1981
Giáo viên : 
Trường mầm non Sơn Ca
Địa chỉ: Tổ dân phố 7, Thị trấn Phú Túc, huyện Krông Pa, tỉnh Gia Lai
Điện thoại : 098 687 2959

     

NHỚ QUÊ HƯƠNG

Quê hương ơi
da diết nhớ làm sao
Từng lũy tre xanh, hàng dừa nghiêng bóng đổ
Bờ ao in bóng dải mây xanh, cánh chim trời bay liệng
Những buổi chiều
theo mẹ ra cánh đồng
Đàn cò trắng bay, đồng lúa xanh mênh mông
Rập rờn nhấp nhô
lúa lượn như sóng nước
Hai bên đường đi ngả một màu xanh mướt
Những chiều thả diều, nghe tiếng sáo vi vu

Ôi nhớ lắm !
những trưa hè hái vài quả cà
chơi đánh đũa, bắn bi...
Những ngày cột bò,
thả diều, ... rong chơi cùng lũ bạn
Quá bữa ăn mẹ đi tìm mắng cho một trận
Mắt rưng rưng bỗng dưng tôi muốn khóc
Cha an ủi rồi hỏi bò đâu con ?
Ngơ ngác tôi tìm bò xung quanh
Không thấy bò đâu thôi lần này sẽ no đòn rồi đấy
Sợ quá tôi khóc xin cha mẹ tha lỗi
Cha tìm được bò
Rồi nói nó về chuồng rồi con...

Cuộc sống mưu sinh lớn lên
tôi phải xa quê hương
Mỗi lần nhớ quê
chỉ được về thăm mẹ cha nhũng ngày nghỉ phép
Bao buồn vui...
chỉ còn trong kí ức
Sắp hai mươi hai năm rồi
lòng vẫn luôn thổn thức
Nhớ mẹ già mòn mỏi ngóng chờ con.