BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hùng Vĩnh Phước. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hùng Vĩnh Phước. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2022

ĐỌC LẠI THƠ MÌNH, BUỔI HỌC CUỐI – Thơ Hùng Vĩnh Phước


   

ĐỌC LẠI THƠ MÌNH
 
Bao nhiêu năm làm thơ để xó
Hôm nay lục lại đọc thơ mình
Phía sau từng câu mỗi chữ
Là nỗi dại khờ từ thuở sơ sinh.
 
Nghe như thử là thằng chán nản...
Đâu phải vậy, người ơi
Ta vẫn yêu thương
Vẫn thiết tha đời
Đã nhiều bận chở dại khờ đi đổ
Thuyền vẫn ắp đầy
Đổ mấy cũng không vơi!
 

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2022

KÝ ỨC VỀ TRƯỜNG CŨ - Thơ Hùng Vĩnh Phước

(Thân mến gởi bạn bè Nguyễn Hoàng của những năm học 1963-1970).

   
              Nhà thơ Hùng Vĩnh Phước


KÝ ỨC VỀ TRƯỜNG CŨ
 

THẤT 2 ĐẾN TỨ 2
 
Theo chiếc xe đạp quèn là những lo âu
Ta chở dại khờ từ quê ra tỉnh
Biết bán cho ai, ai mua mà bán
Đành giữ cho mình làm vốn sống ngu ngơ!

 
TAM C, NHỊ C
 
Những khuôn mặt bạn hiền ôi quá dễ thương
Cây thân ái vun chung để mai sau còn nhớ
Lớp học chia hai khi đến giờ sinh ngữ
Ta chia bài học mình thành những lá thơ bay…

 
NHẤT C (12C)
 
Lần đầu tiên Nguyễn Hoàng có lớp nhất C
Dù chỉ lèo tèo chưa đầy mươi đứa
Xin cảm ơn những mộng mơ phủ đầy trang vở
Đường học trò dài theo dáng ai đi…

 
BÂY GIỜ
     
Giòng thời gian chia bạn bè mỗi đứa một phương
Căn ký ức vẫn chưa thành hoang phế
Nguyễn Hoàng không còn
Nhưng hương Nguyễn Hoàng vẫn tỏa
Vẫn xuyến xao khi nhìn lại trường mình.
 
                                  Hùng Vĩnh Phước

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022

GỞI CHO NGÀY ĐÓ BÂY GIỜ - Thơ Hùng Vĩnh Phước


  
                         Nhà thơ Hùng Vĩnh Phước


GỞI CHO NGÀY ĐÓ BÂY GIỜ
 
Cuộc đời lấy hết nắng mưa ra khỏi tôi
chỉ để lại chút mây trời lãng đãng
buồn buồn bước vào khu vườn dĩ vãng
lòng ngập bao lá thu…
 
Tôi từng đi giữa sương mù
thấy đằng xa trái tim mình treo lủng lẳng
thấy cuộc đời gồm những nẻo đi/về hoang vắng
mà chỉ biết trông vời theo mộng ước trôi xa.
 
Có phải mùa thu là những chiếc lá bâng quơ
bay ngơ ngác giữa rừng kỷ niệm
những chiếc lá bay đi còn tôi đứng đếm
những vui buồn rũ rượi giữa tàn phai.
 
Và bây giờ tôi còn chút nắng mai
đã giấu được không để đời lấy hết
tôi không dại gì để mưa đi biệt
vẫn giữ lại cho mình chút ít mưa xuân.
 
Vẫn giữ cho mình những kỷ niệm thân thương
có những mối tình đến rồi đi thầm lặng
có những bạn bè anh em từng xẻ chia cay đắng
để thấy cuộc đời vẫn là một bài thơ.
 
                                             Hùng Vĩnh Phước
                                                    7/2013