Tâm
tình cùng em trai – Đỗ Tư Nghĩa (nhà thơ, nhà dịch thuật)
Thư của anh trai Đỗ Tư Nhơn
Em thương yêu!
Vào những ngày gần đây, sức khỏe em suy yếu, anh chị
biết thế nào rồi em cũng sẽ từ giã trần gian ra đi về nơi tổ tiên ông bà thầy mợ,
theo lẽ vô thường “sống gởi, thác về”, nhưng sáng nay được tin em đã trút hơi
thở cuối cùng lòng anh vô cùng xúc động xót xa, không sao cầm được những giọt
nước mắt tuôn trào!
“Âm
dương cách biệt xa vời
Em
về cõi tịnh bên trời trăng sao!”
Em ra đi, gia đình từ nay mất đi người chồng, người
cha, người anh, người em thân yêu!
Những đồng nghiệp mất đi một người luôn sẻ chia; nhân
ái. Gần đây, khi em đã lâm bệnh vẫn quan tâm giúp đỡ cô giáo Bảo Lộc năm nào
đang bị ung thư cô quạnh ở Sài Gòn. Em ra đi để lại cho bằng hữu thân thương vô
vàn tình cảm luyến tiếc ngậm ngùi, hình ảnh em tự khắc họa còn đây:
“Thân
mỏng mảnh nuôi hồn không đủ ấm “
Niềm vui cũ là hương khi bóng xế
Nửa ngày xanh thương nhớ đã vô ngần!”
Học trò xưa mất đi người thầy lãng tử, tận tâm yêu những
đóa hoa dã quỳ mọc từ những con đường ở Blao lên Đà Lạt:
“Vĩnh
biệt em – linh hồn thảo mộc
Sao
chiều nay em chết đi, mà chẳng có hồi chuông báo tử?”
Em yêu thương, như em đã từng bộc bạch khi viết về những
ngày niên thiếu, cùng gia đình, bà mợ, anh chị ở Quảng Trị; anh em thương nhau
một cách thầm lặng sâu xa. Càng xa nhau càng thông cảm yêu thương nhau hơn!
Trong cuộc đời này, em là người sống nội tâm, yêu chuộng
giá trị tinh thần, tri thức và giá trị nhân văn. Cho nên những tác phẩm em để lại
cho đời hết sức chân thành, những suy niệm triết lý, sâu xa. Đó là tập thơ: Gởi Tình Yêu, Gởi Cuộc Đời.
Và em đã yêu thương đề tặng: “Suốt cuộc đời Bố chẳng có gì để tặng các con - ngoài lòng yêu thương
thiết tha nơi trái tim của Bố.”
Đối với anh chị, em cũng đã viết những dòng chữ đầy mến
thương khi tặng tập thơ trên: “Cảm ơn anh
chị đã mang đến rất nhiều hơi ấm cho trái tim cô đơn của N – giữa cái trần gian
lạnh lẽo và điên dại này”
Em thương yêu!
Em đã tiên tri về cái ngày từ giã cõi tạm từ rất lâu
và muốn gởi những di ngôn đến cuộc đời ngay trong bài thơ thay lời tựa:
“Này
đây
Những
bài thơ,
mai
này tôi chết đi
Xin
gởi lại Tình Yêu.
Xin
gởi lại Cuộc Đời.”
24. XII. 1983
Và lời chia tay, linh cảm sau gần 30 năm đọc lại tập
thơ vẫn được khẳng định:
“Ta nằm xuống,
chia buồn cùng cây cỏ,
Ôi,
một ngày ai khóc mộ ta xanh?”
(Bi khúc VI.2000)
Tiếng Vọng Tri âm của hơn 50 thân hữu đã mang đến cho
em chút nào ấm áp như em đã bộc lộ: “Những
tiếng vọng tri âm ấy cũng đã hơn một lần sưởi ấm được phần nào trái tim lạnh lẽo
của ĐTN – và đó quả thật là một món quà vô giá mà đời đã tặng cho tôi”.
Ngoài những trang thơ đầy tâm huyết, em còn để lại gần
20 tập sách dịch thuật các danh tác thế giới mà em đã miệt mài làm việc mấy
mươi năm trong khi em ăn chay trường và bệnh hoạn đầy người!
Bây giời em nằm trong quan tài, đôi mắt đã khép, buông
bỏ mọi buồn vui của phận người, hương trầm thơm ngát quanh di ảnh. Chung quanh
em có con gái yêu thương và Cậu, có bạn thân thiết, bà con, có xóm giềng, học
trò xưa đến tiễn biệt: Đó là niềm an ủi quý báu, đó là hạnh phúc là thiện phước
dành cho em! Rồi em sẽ gia nhập vào thế giới của linh hồn như tác phẩm em đã dịch
(Hành trình của linh hồn)
Đáng lẽ anh chị và các cháu đã đến trước linh cữu của
em để nói lời yêu thương từ biệt này nhưng hoàn cảnh không cho phép: Anh xin em
lượng thứ cho anh về những gì làm em buồn lòng, giận hờn trong suốt thời gian sống
bên nhau.
Nguyện cầu hương linh em siêu thoát về cõi Tây Phương
Tịnh Độ!
Tiễn biệt em trai thương yêu!
Nam mô A DI ĐÀ PHẬT!
Thị
Xã Quảng Trị, ngày 16 tháng 9 năm 2021
Anh trai
Đỗ Tư Nhơn