Thi
sĩ Tường Linh tên thật là Nguyễn Linh, sinh ngày 12.12.1931 tại làng Trung Phước,
huyện Quế Sơn (nay là Quế Trung, Nông Sơn). Ông xa quê từ năm 1954, ra sống ở
Huế, Quảng Trị. Đến năm 1956 thì ông vào ở hẳn tại
Sài Gòn cho đến nay. Tường Linh thuộc lớp các thi sĩ Quảng Nam xuất hiện vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ “Chị Điện Hòa” (1950) và “Năm Cụm Núi Quê Hương” (1954) của ông được nhiều người thuộc lòng, mãi cho đến nay.
Sài Gòn cho đến nay. Tường Linh thuộc lớp các thi sĩ Quảng Nam xuất hiện vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ “Chị Điện Hòa” (1950) và “Năm Cụm Núi Quê Hương” (1954) của ông được nhiều người thuộc lòng, mãi cho đến nay.
Thơ
Tường Linh đã xuất bản:
“Thơ
Tập Làm Thuở Nhỏ” (in thạch bản, Tam Kỳ-1950)
“Mùa
Di” (in thạch bản, Bồng Sơn – 1953)
“Mùa
Hoa Cải” (Huế – 1955)
“Mây
Cố Quận” (Tao Đàn, Sài Gòn -1962)
“Nghìn
Khuya” (Tao Đàn, Sài Gòn – 1965)
“Thu
Ơi Từ Đó” (Tao Đàn, Sài Gòn – 1972)
“Giọt
Cổ Cầm” (Đà Nẵng-1998)
“Về
Hỏi Lại” (Đà Nẵng – 2001)
“Thơ
Tường Linh Tuyển Tập” (Văn học – 2011).
NHÀ
THƠ TƯỜNG LINH
Tường Linh là một quân nhân. Tôi có gặp ông đôi lần, và nghĩ
bâng quơ: Lính đâu có lính trông hiền lành đến thế!
Ngay đến cảnh đói khổ của mình, Tường Linh nói đến cũng
không hề cay đắng, hằn học:
“Đất Quảng thân yêu, một thời tuổi nhỏ
Mẹ thèm cơm, còn thiếu áo long đong
Nhà bên sông năm tháng nước xuôi dòng
Vách nứa lung lay trưa nồm thổi mạnh.”
("Vọng tình chim”)