BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Thoại Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Thoại Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2023

CHÀO VĨNH BIỆT THIỀN SƯ THI SĨ TUỆ SỸ - Trần Thoại Nguyên



THẾ LÀ KHÔNG CÒN ĐƯỢC GẶP LẠI NGƯỜI! 
CHÀO VĨNH BIỆT THIỀN SƯ THI SĨ TUỆ SỸ TẠI CHÙA PHẬT ÂN.
 

“Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, Húy thượng NGUYÊN hạ CHỨNG, đời thứ 44 Dòng Lâm Tế Chánh Tông và đời thứ 10 Thiền Phái Liễu Quán, Chánh Thư Ký kiêm Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống GHPGVNTN đã viên tịch đúng 16:00 giờ ngày 24-11-2023 (12-10-Quý Mão)
Trụ thế: 81 năm”
                                                                    (Theo tin Hoằng Pháp)
 
Đón đọc tin, lúc tôi đang hóa trị tại BV Gia Định Sài Gòn do BS Trần Trọng Lễ, Phó Khoa Ngoại Thận & Tiết Niệu, trực tiếp theo dõi điều trị, như đã từng trực tiếp theo dõi điều trị cho Sư Tuệ Sỹ tại nơi đây, nên tôi cảm nhận được những cơn đau và tinh thần "chiến binh" của Sư Tuệ Sỹ trước đây qua chuyện trò cùng BS.

Vài tuần trước, tôi có ghé thăm sư Chơn Nguyên ở Thiền viện Vạn Hạnh, xin cùng Hòa thượng đi thăm sư Tuệ Sỹ, nếu được, tôi nhờ Sư Tuệ Sỹ viết cho mấy dòng TỰA cho TUYỂN THƠ TTN sắp in. Nhưng Sư Chơn Nguyên nói: "Thầy Tuệ Sỹ giờ yếu hơn anh nhiều, đang chăm sóc canh giữ rất đặc biệt, không cho ai thăm viếng đâu!". Tôi lặng lẽ ra về và luôn cầu nguyện Phật tổ hộ trì Sư Tuệ Sỹ chóng khỏe lại để phụng hiến Phật sự.
 
Tôi muốn được Sư Tuệ Sỹ viết lời TỰA vì chính những bài thơ thơm hương Thiền tôi làm trên giấy bao thuốc lá Bastos Xanh thời trai trẻ, qua tay người bạn thân Trần Nhơn thông minh đau điên tài hoa, đã lọt vào mắt xanh Sư Tuệ Sỹ và Sư cầm về cho đánh máy lại để thợ sắp chữ in trên Tạp chí TƯ TƯỞNG của ĐH Vạn Hạnh, SG, 1970 - 1971.

Thứ Năm, 13 tháng 7, 2023

THƠ CHÀO VĨNH BIỆT QUẢ THẬN TRÁI – Trần Thoại Nguyên


Trần Thoại Nguyên xuống tóc để phẫu thuật cắt bỏ quả thận trái 
và sẽ hóa xạ trị tiêu diệt tế bào ung thư
 
1.
ANH CHƯA CHẾT ĐÂU EM!
 
Qua đợt cấp cứu khẩn quyết xuyên 2 BV Tây Nguyên (TP Buôn Ma Thuột) & BV Gia Định (Sài Gòn), thoát khỏi bàn tay của em Tử Thần, tôi đã hoàn hồn lại đây!
 
Nói với em yêu, hai con gái yêu quý Trần Hồng Thoại Dung ở Melbourne Australia & Trần Hồng Thoại Nga ở Houston Texas USA cùng các bạn yêu thương!
 
Anh chưa chết đâu em
Cây lá vườn trời quá dịu êm
Bộ phận nào của cơ thể cũng quý
Quả thận ơi! Em quý như quả tim!
 
Hai ba ngày đi tiểu ra máu
Tưởng do ăn mận tím, thanh long
Bỗng cơn đau thắt chịu không thấu
Bí tiểu. Bởi bàng quang trống không!
 
Qua Siêu âm, X quang, chụp MRY cắt lát
Sỏi thận u thận suy nhược chức năng
Thận treo ứ nước, truyền dịch mát
Nên đã tiểu thông nước tiểu vàng!
 
Anh chưa chết đâu em
Bụi Đời Thi Sỹ số còn hên!
Bướu bể thận, u hiền hay u ác tính
Ôi xác thân nầy huyễn hóa như nhiên.
 

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2023

TRĂNG TRONG THƠ HÀN MẠC TỬ - Trần Thoại Nguyên



Ngắm vầng trăng huyền mộng chợt nhớ hồn thơ Hàn Mặc Tử. Xin chia sẻ bài viết của tôi 25 năm trước (1998) vẫn còn nguyên giá trị, đọc lại vẫn thấy hay, sâu sắc!
 
TRĂNG TRONG THƠ HÀN MẠC TỬ
 
Qua 2 câu thơ 

"Thuyền ai đậu bến sông trăng đó 
Có chở trăng về kịp tối nay".
 
HÀN MẠC TỬ (1912-1940) bậc tài hoa yểu mệnh, thiên tài kiệt xuất của thơ ca hiện đại Việt Nam với một hồn thơ trăng láng lai bất tuyệt rất đặc biệt, hết sức độc đáo, tôi đoan chắc rằng thơ ca nhân loại chúng sinh xưa nay không có một nhà thơ, thi nhân, thi sĩ nào có thể gùn ghè cập kè so sánh!
 

Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2023

GẶP NHAU GIỮA MÙA ĐẦU TIÊN – Thơ Trần Thoại Nguyên


  


GẶP NHAU GIỮA MÙA ĐẦU TIÊN
(Tặng anh Đỗ Tư Nhơn, anh trai của Bạn Vàng Đỗ Tư Nghĩa.)
 
Nửa thế kỷ đã già nua
Còn duyên nhau, gặp giữa mùa đầu tiên!
Hẹn nhau từ bữa sinh tiền
Đỗ Tư Nghĩa đã về miền Bồng Lai!
 
Bây giờ mới gặp nhau đây!
Đỗ Tư Nhơn hỡi! Sáng nay Hoa Vàng
Phạm Thiên Thư ngó nhìn sang
Cùng vui cười nói rộn ràng quán không!
 
Bây giờ tóc trắng như bông
Đỗ Tư Nghĩa! Nhắc Bạn! Lòng nhớ thương!
Trần gian ngọn gió vô thường
Bạn đi trước! Hẹn quán đường thiên thu!
 
Ở đây sương khói bụi mù
Vui từng khoảnh khắc theo phù hoa bay!
Chén tình rót uống hồn say
Cõi nhân gian mộng cỏ cây xanh bờ!
 
Gặp anh đây, tặng vần thơ
Chút tình lưu niệm giấc mơ cuộc đời!
Mai sau nhật nguyệt mù khơi
Còn xanh rêu đá mây trời nghìn thu.
 
Quán Hoa Vàng, sáng 27/9/2022.
BỤI ĐỜI THI SĨ Trần Thoại Nguyên

Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2023

XIN TRẢ NỢ EM – Thơ Trần Thoại Nguyên, nhạc Quang Đẩu


 

Nhân đọc BÀI THƠ GỬI CAO NHẬT THANH của Nhà thơ Châu Thạch Trương Văn Trạn tôi dựa vào tâm tình của anh và comment bài thơ nầy XIN TRẢ NỢ EM Nhat Thanh Cao. Như đã hứa với em lâu lắm rồi, Bụi Đời Thi sĩ TTN sẽ làm tặng em một bài thơ!
  
   

XIN TRẢ NỢ EM
(Tặng Cao Nhật Thanh)

Tiếng ai hát vang lừng trong gió
Mái trường xưa Quảng Trị - Nguyễn Hoàng!
Người yêu hỡi! Sân trường nỗi nhớ!
Thuở học trò guốc mộc xa khơi...
 
Ngày mới lớn tóc huyền mắt biếc
Em hồn nhiên hoa cỏ vườn xanh
Trang lưu bút ghi "Mùa thu chết" (*)
Đã trở thành định mệnh chờ anh...!
 
Sầu giã biệt quê, hè đỏ lửa
Hạ tang thương! Đại lộ kinh hoàng!
Đời má phấn thanh xuân lần lữa
Dạt xứ người, bến nước tình tang...!
 
Năm tháng vèo bay nửa thế kỷ
Tiếng ca buồn nức nở dung nhan!
Chiều thu trở lại khung trời cũ
Kỷ niệm lời yêu cũng võ vàng...
 
Em trở về Quảng Trị trường xưa
Thương nhớ người ơi! Biết mấy vừa!
Trăng của nhà ai lưu lạc xứ
Cổ thành cánh mộng đã về chưa?!
 
Xin trả nợ em, bài thơ đã hứa
Chút tình duyên lỡ dở mây bay!
Giọng ca vàng ngọt tình chan chứa
Xao xuyến lòng ai còn đắm say!
 
Bụi Đời Thi sĩ Trần Thoại Nguyên
 
............... 
 
(*) Ca khúc MÙA THU CHẾT của NS Phạm Duy.
Nguyên tác ban đầu của “Mùa Thu chết” là một bài thơ tuyệt tác của nhà thơ Pháp Guillaume Apollinaire (1880 - 1918) có nhan đề L’Adieu với 5 câu thơ:
 
“J’ai cueilli ce brin de bruyère
L’automne est morte souviens-t’en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t’attends”.
 
Thi sĩ Bùi Giáng đã đồng cảm tài tình với tứ thơ và chuyển ngữ qua tiếng Việt thành bài thơ “Lời vĩnh biệt” đầy tính cách thơ tình Việt Nam duyên dáng:
 
“Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho Mùa Thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ chẳng tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian, mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé, ta vẫn chờ em đó…”
 
Bùi Giáng đã chuyển dịch tài hoa qua vần thơ tám chữ Việt Nam hết sức kiêu sa và lãng mạn, đã khơi mở tâm hồn của Phạm Duy để người Nhạc sĩ lãng mạn và đa tình này ngân rung lên giai điệu tuyệt vời da diết, khắc khoải của “Mùa Thu chết"!
 
Ca từ kết thúc bài hát lặp đi lặp lại làm xao xuyến lòng ai!

"Anh nhớ cho rằng em vẫn chờ anh!
Vẫn chờ anh vẫn chờ anh vẫn chờ anh!
Vẫn chờ... vẫn chờ...
Đợi anh!"
 

     
                                 Nhà thơ Trần Thoại Nguyên


       
Thơ: Trần Thoại Nguyên
Phổ nhạc và trình bày: Quang Đẩu
 

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2023

ĐẦU NĂM ĐỌC “MỞ CỬA TRÁI TIM” THƠ TRẦN THOẠI NGUYÊN – Châu Thạch


             
                                          Châu Thạch và Trần Thoại Nguyên    

Suốt những ngày tết Quý Mão trời mưa lạnh, tôi nằm đọc thơ. Có lẽ một phần bị ảnh hưởng thời tiết làm tâm trí không phấn khởi, một phần không tìm thấy bài thơ nào gây cảm xúc bắt buộc tôi ngồi dậy để viết, nên tôi để cho lảng phí thời gian. 

Sáng nay, 12 tháng 1 Quý Mão, nhà thơ Trần Thoại Nguyên gắn thẻ vào trang facebook của tôi bài thơ “Mở Cửa Trái Tim” có mãnh lực làm cho tôi cảm tác đươc một bài thơ sáng tác nhanh để comment dưới bài thơ của ông và buộc tôi phải trổi dậy để viết hầu “mở cửa” cho cảm xúc lòng mình bay đi, biết đâu cũng làm lan toả niềm vui trong tôi đến một đôi người.

Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2021

THU VÔ NGÔN TRONG THƠ TRẦN THOẠI NGUYÊN – Châu Thạch - Lời bình của Zulu DC


 
                   Nhà thơ Trần Thoại Nguyên

                                                         
I - THU VÔ NGÔN
 
Thu rừng thông lặng câm
Đồi cỏ hoa âm thầm.
Vầng trăng khuya vàng lạnh 
Đáy hồ in thu tâm.
 
Lá úa ngàn thu phai
Cầu sương phủ sông dài 
Thu muôn đời không nói, 
Chỉ lệ sầu thu rơi!
 
Rưng rưng hồn hoa cúc
Gió thoảng hương biệt ly 
Gác vắng tiêu sầu khúc 
Lòng nhớ bạn cố tri. 
 
Thu bàng bạc chung trà
Ly rượu đời tài hoa 
Cùng vầng trăng huyễn mộng 
Sương mờ mái chùa xa.
 
Thu trên đỉnh linh hồn,
Trời Không. Thu vô ngôn. 
Chim Phượng Hoàng - Đá Trắng
Ráng chiều đỏ hoàng hôn.
 
                    Trần Thoại Nguyên
 

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2021

VỊNH THI NHÂN - Thơ Châu Thạch


   


I - ĐẶNG XUÂN XUYẾN
 
Vần gieo như ánh sao sa
Cháy như thiên thạch bay qua vòm trời
Trải qua bất đắc cuộc đời
Tiếng thơ thành tiếng thành lời gió mưa.
Tái sinh tình tự xa xưa
Hiện dòng bút mới cho vừa tuyệt thi
Ghét cay bọn gối chân quỳ
Thù cay ác bá ngồi lỳ ghế cao 
Trăm chung rượu với má đào
Ngàn chung rượu với anh hào thời nay
Ý thơ càng thấm càng say
Tứ thơ lộng gió lung lay trăng vàng
Nỗi sầu non nước miên man
Luyến lưu vạn chuyến đò ngang giữa đời
Ngón tay ngồi tính vận Trời
Ngắm sao mà nói nhừng lời tuyết sương!

                                             Châu Thạch
      

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

ĐỌC “KHUNG TRỜI CŨ” THƠ TUỆ SĨ - Châu Thạch


   
                           Thiền sư Tuệ Sỹ

 
KHUNG TRỜI CŨ
                         
Ðôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ 
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang 
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ 
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn 
 
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở 
Ðỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan 
Cười với nắng một ngày sao chóng thế 
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng! 
 
Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ 
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh 
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ 
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn 
                   
                                                       Tuệ Sỹ 
 

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

ĐỌC SÁU BÀI THƠ THƠM HƯƠNG THIỀN THỜI TRAI TRẺ CỦA THI SĨ TRẦN THOẠI NGUYÊN - Châu Thạch


           
                              Nhà thơ Trần Thoại Nguyên

    Trước khi bàn đến những bài thơ thơm hương thiền của Thi sĩ Trần Thoại Nguyên, xin hãy nghe tác giả tâm sự:

  “Tiểu luận về tổ sư thiền tông Bồ Đề Đạt Ma”, một cuốn sách nhỏ mỏng manh của chàng trai trẻ tóc xanh Phạm Công Thiện, xuất bản năm 1964, nhưng có sức nặng nghìn cân, có sức khai mở rộng khắp ghê gớm cho người học Phật tâm tịnh thiền tông Việt Nam thời hiện đại, làm thay đổi hồn thơ tôi năm 18, 20 tuổi! 

Hàng loạt 5 bài thơ thơm hương Thiền của Thi sĩ Bụi Đời Trần Thoại Nguyên đăng trên tạp Chí Tư Tưởng của ĐH Vạn Hạnh năm 1970, 1971 trong đó có bài thơ Đêm Trăng Leo Lên Mái Chùa” được rất nhiều bạn yêu thơ yêu thích thuộc lòng!"

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

ĐỌC “ĐÊM TRĂNG LEO LÊN MÁI CHÙA” THƠ TRẦN THOẠI NGUYÊN - Châu Thạch


    
                         Nhà thơ Trần Thoại Nguyên
     

        ĐÊM TRĂNG LEO LÊN MÁI CHÙA

Ngồi trong vườn nguyệt lộ
Hôn một màu trăng non
Nghe lòng mình cười rộ
Chạy băng đồi vô ngôn

Ồ. Hồn tràn mộng trắng
Tôi ôm trăng không màu
Tôi ngút xuống biến dạng
Tôi dại khờ mắt nâu

Ngắt một bông trắng lau
Hương thắm giọt máu đào
Đêm bừng lên nguyệt thẹn
Tôi nằm dài xanh xao

Chim về ngủ ôm trăng,
Ngô đồng rơi chánh điện.
Tôi ngồi giữa Phật đàn
Làm thơ như thánh hiện.

Máu ràn rụa tây hiên
Ồ. Máu băng ngực điên!
Tôi tĩnh mịch trang thơ
Hồn bay theo nhang khói

Chim chết giữa điện thờ
Tôi rớt xuống điện thờ.

Trần Thoại Nguyên
(Chùa Bảo Lộc, Thu 1970).




            ĐỌC “ĐÊM TRĂNG LEO LÊN MÁI CHÙA” 
            THƠ TRẦN THOẠI NGUYÊN
                                                                      Châu Thạch
                                                                                           

     Trước khi đi vào bài thơ, xin vui lòng đọc những trích đoạn viết về nhà thơ Trần Thoại Nguyên và hoàn cảnh tác giả sáng tác bài thơ:

     “Năm 1970, khi còn ngồi ở giảng đường đại học Vạn Hạnh, Trần Thoại Nguyên đã có một bài thơ được chọn đăng trong tạp chí Tư Tưởng của đại học này. Đó là bài “Đêm trăng leo lên mái chùa”.

     Từ đó, Trần Thoại Nguyên tiếp tục treo mình trên những rung động đỉnh ngọn, như một kiếm tìm sự hiệp thông giữa thi ca và trời đất, dù không nhiều.

Với những bài thơ viết sau thời điểm này, dù dù ở hoàn cảnh hay tâm cảnh nào, họ Trần luôn cho thấy ông không ngừng đạp cánh giữa những hư huyễn thực tại và mộng ảo. Thơ treo ông trên những va động giữa ngã và vô ngã. Giữa kiếm tìm bản thể và sự thất lạc, tựa như đó là một định-mệnh-đôi của một thi sĩ. Một cõi riêng tây mà, đôi khi chính ông cũng thấy được dù chiếc bóng của hình tích mình.”

Trích (Trần Thoại Nguyên, định-mệnh-đôi của một thi sĩ - Du Tử Lê)