BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2024

THU XỨ NGƯỜI – Thơ Quang Tuyết


   

Mù sương sáng
Chiều âm u
Em như lạc giữa mùa thu xứ người
Gió lưng trời
Lá buông rời
Mây xô thành lũy hoa cười hắt hiu
Mặt người nhuộm nét cô liêu
Nghe thương nỗi nhớ yêu chiều nắng rơi
Giận ai
Sóng vỗ mạn đời
Buồn ai
Đàn vỡ cho người thương vay
 
                                           Quang Tuyết

MÙA QUA – Thơ Phan Quỳ


   
 
Mùa qua rồi mùa xa,
Mưa đầy trên kẽ lá,
Hắt hiu giọt nắng tà.
 
Ai mang tình thiết tha
Vào trong miền dĩ vãng
Ngỡ ngàng lên màu áo
Hồng, tím chỉ riêng ta.
 
Ai đem tình phôi pha
Giăng mắc đời vọng động
Vạt nắng vàng thuở nọ
Trôi dạt về phương xa ...
 
                    Phan Quỳ

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2024

BỘ PHẢN NGÀY XƯA - Thơ Châu Thạch


  

 
BỘ PHẢN NGÀY XƯA
     
Tôi có hai người bạn
Quê làng Trường Sanh
Nhà gần cầu Bến đá
Họ anh em một nhà
 
Xứ Quảng Trị mùa hè oi ã
Tôi về quê sống với bạn, vui chơi
Ngày tắm sông hưởng nước mát của trời
Đêm ngồi ngắm vầng trăng bất hủ
 
Bộ phản gỗ ba đứa tôi nằm ngủ
Chiếc gối cao dễ nằm mộng thấy em
Những năm thi cứ vào khoảng hết đêm
Ông cụ rút gối kêu chung tôi dậy học.
 
 
Đời thanh thản những ngày xanh mái tóc
Bộ phản kia như người bạn thứ tư
Ba chúng tôi với phản cứ từ từ
Nằm tâm sự chuyện tình qua năm tháng
 
Rồi một buổi non sông thành ly loạn
Ba chúng tôi xếp sách vở lên đường
Khói lửa về đốt cháy cả quê hương
Tôi không nhớ không thương gì bộ phản
 
Sáu mươi năm đã qua thời khủng hoảng
Bạn tôi về thăm lại từ đường
Báo tin rằng bộ phản thuở thân thương
Còn nguyên vẹn chờ chúng tôi trở lại
 
Tôi cảm thấy lòng đã qua trường trại
Bỗng niềm vui trẻ lại buổi thơ ngây
Ở trong tôi nhớ lại hết những ngày
Phản như bạn, đắm say từ độ ấy.
 
Phản còn giữ hương xưa nhiều biết mấy
Hương tình yêu, tình bạn tình quê
Hương ba thằng ngổ ngáo với đam mê
Còn phảng phất ở trong mùi hương gỗ.
 
Tôi mơ ước được quay về cổ độ
Có một lần ba đứa ngủ cùng nhau
Trên phản xưa nằm kể chuyện vàng thau
Phản ghi nhớ vào trong lòng gỗ quý!
                         
                                      Châu Thạch

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024

THƠ VIẾT NGÀY RỖI – Thơ Võ Văn Hoa


   


THƠ VIẾT NGÀY RỖI
 
Nhập nhoạng bóng đèn cỏ rối
Một ngày qua nơi này
 lại sang nơi khác
Nhàn đàm
Lại nâng ly
Dõi theo những bất thường trong cái bình thường
thời tiết trái đất
 
Định danh bạn
Hoang hoải phía cánh đồng
Rạ mục
Em cày xới mùa me chua, bắt ốc
Thúng mủng dần sàng … đưa vào bảo tàng
Bỏ qua những lời có cánh
Định danh tôi
Những ngày rỗi Không buồn
 
Không làm ánh trăng rây vết bẩn
Không làm tâm hồn trẻ thơ vẩn đục
Không nghe lời xàm …
Dẫu hành phương Nam
Du phương Bắc
Những cung đường
Cung bằng hữu
Tình yêu
 
                                                Võ Văn Hoa   

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2024

TA VỀ - Thơ Phan Quỳ


   


TA VỀ
 
Ta về gom lại vần thơ
Gom từng sau trước mà ngơ ngẩn buồn.
Ta về ước mộng tương phùng
Nghe trong im vắng chập chùng bước qua
 
Ta về đếm lại gần xa
Đếm sương trên lá, đếm tà dương bay.
Ta về mưa nắng có hay
Tàn phai mấy độ, hao gầy mấy thu.
 
Tìm đâu giữa cõi sương mù
Bóng in đường cũ, dặm mờ lau thưa.
Ai đong sầu nhớ cho vừa
Bên cầu lơ lững nước chưa về nguồn
 
Mưa sa từng hạt mưa tuôn
Nghiêng bàn tay nhỏ, nhịp buồn buông lơi.
Mộng tràn giấc điệp đầy vơi
Mây ngàn gió nổi giữa trời mênh mông
 
Ta ơi về chốn vô cùng
Nhân duyên thôi hãy chỉ ngần ấy thôi...
 
                                           Phan Quỳ

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2024

HƯƠNG THU – Thơ Phan Quỳ


  

 
HƯƠNG THU
 
Thu đã ngập ngừng chuyển sang đông,
Hay thu còn đó cho hương nồng?
Ngày qua, ngày qua, rồi qua nữa
Một chút vàng phai giữa mênh mông
 
Hương thu còn đọng cõi trời không,
Rớt xuống trần gian lẫn bụi hồng.
Người đến người đi như thác lũ.
Một kẻ bên đời mãi ngóng trông.
 
Rực rỡ cô đơn ngập cõi lòng
Hân hoan tay níu giọt mưa trong
Rả rích từng hạt ươm đời lệ
Rơi xuống hiên nhà một dòng sông.
 
                                        Phan Quỳ

 

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024

NẦY EM - Thơ Phan Quỳ


   


NẦY EM
 
Nầy em một cuộc hồng trần
Vui câu chào đón, buồn lần tiễn đưa.
Tiếng cười lảnh lót hôm xưa
Vào trong giấc mộng đã vừa sang canh.
 
Nầy em chật hẹp thế nhân
Được hơn, thua thiệt chia phần trước sau.
Trách người một lẽ nông sâu
Trách ta thiếu đủ trọn câu so bì.
 
Nầy em còn mất nghĩa gì
Trăng sao chiếu sáng không vì trăng sao.
Hoa kia tươi đẹp biết bao
Chim muông reo hót để trao ân tình.
 
Thế gian muôn vạn sinh linh
Đưa vui góp mặt với mình với ta.
Dẫu buồn khi ánh nắng tà
Vẫn mong đêm hết để qua một ngày.
 
Dẫu đầy hay vơi cạn tay
Nầy em đừng tủi, đừng rầy trách ai.
Cuộc đời vay trả trả vay
Nợ duyên, duyên nợ hai vai gánh đầy.
 
Trao em một cuộc sum vầy
Tình sâu như mộng, tình dày như mơ.
Nầy em hãy nhớ đợi chờ
Hoa kia đã hé cũng vừa mùa trăng.
 
                                      Phan Quỳ

VIẾNG THỦ PHỦ VƯƠNG TRIỀU NGUYỄN: TÂN SỞ... – Võ Cẩm



Quảng Trị là vùng đất văn vật, địa linh, mang nhiều dấu tích lịch sử, nhưng cũng chịu nhiều tai ương, thiên tai bão lụt và hứng chịu nhiều đau thương trong chiến tranh. Quảng Trị một mảnh đất anh hùng, nhiều dấu tích mà khách du lịch trong và ngoài nước mong ước đến viếng như:
   * La Vang.
   * Thành Cổ.
   * Cầu Hiền Lương.
   * Bãi Tắm Cửa Tùng.
   * Địa Đạo Vĩnh Mốc.
   * Tân Sở Thủ phủ.
   * Khê sanh.
   * Tà Cơn. Làng Vây.
   * Cửa khẩu Lao Bảo.
 
Đây là những địa danh mang dấu ấn lịch sử, nó còn là những thắng cảnh của quê hương. Nơi đây đủ những yếu tố tâm linh, di tích lịch sử, làm cho khách du lịch không uổng công tham quan. Và chắc chắn lưu lại trong họ những chuyến đi thú vị.

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2024

NỖI LÒNG CHƯA NGỎ - Thơ Phan Quỳ


    
                     Nhà thơ Phan Quỳ

 
NỖI LÒNG CHƯA NGỎ
 
Ta viết cho em bài thơ trường cũ,
Thầy đã xa, sách vở cũng phai rồi.
Nhưng trong ta tháng ngày như vẫn mới.
Bởi tim nầy, tình ấy chẳng phai phôi.
 
Ta viết cho em nỗi lòng chưa ngỏ
Đã ly tan cách biệt mấy phương trời.
Ta lưu lạc trên dặm dài gió bụi
Em quay về khâu vá những buồn vui.
 
Ta biết tin một ngày xa trở lại
Vết rong buồn trôi mãi giữa sông xưa.
Em lặng lẽ khi chiều về bến cũ.
Ngỡ đâu đây còn vang tiếng gọi đò.
 
Em vội bước sợ trống trường đã gõ
Ta theo sau thương mến đến nao lòng.
Áo trắng trong màu tươi nguyên rực rỡ
Sáng trên đường một vạt nắng mênh mông.
 
Chuyện tình buồn cũng đã mấy mươi năm.
Ta gảy khúc bên sông thương thiếu phụ.
Ta khẽ hát em ơi người tình lỡ
Và nghe lòng buốt lạnh những tàn đông.
 
                                               Phan Quỳ

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2024

NHỚ ỚI ỜI…NHAU VỀ HỌP MẶT, TÌNH SỬ BÊN DÒNG Ô LÂU… - Thơ Văn Thiên Tùng


  
             Nhà thơ Văn Thiên Tùng
 

NHỚ ỚI… ỜI… NHAU VỀ HỌP MẶT
 
Vườn cây luống tuổi cứ thưa dần
Đâu thuở ban đầu rộn bước chân
Ngẫm lại bảy hai năm (1) chẳng ít
Đồng môn vẫn lóng hóng xa gần…
 
Điểm mốc thời gian suốt chặng đường
Hai mươi niên học (2) vốn sương vương
Ngờ đâu chiến cuộc tràn muôn nẻo
Chúng chẳng chừa chi lẫn cả trường
 
Khu vườn đứng độ tản mười phương
Nẻo Bắc trời Nam lắm ngã đường
Mượn lán sửa nhà che học tạm (3)
Dù đâu vẫn giữ đúng tên trường
 
Cuộc chiến qua rồi ngẫm xót thương
Về quê tìm mãi chẳng đâu trường
Vùng phi quân sự chia bờ Hãn (4)
Thị tứ Diên Sanh tạm phố phường
 
Thống nhất đôi miền trở lại đây
Quê cha đất tổ vốn bao ngày
Bom cày đạn xới còn chi nữa
Chỉ đống hoang tàn ngán ngẫm thay
 
Từ đây biệt dáng lẫn tên trường
Ới bạn gom bè khắp nẻo phương
Thế đã bảy lần đồng hội ngộ
Thầy trò gặp gỡ ngậm ngùi thương…
… … …
Cố ới nhau về… nhớ nhé!
bạn mình ơi !!! …
 
            Mai Vân Văn Thiên Tùng
                      10/12/2023
 
*Ghi chú:

(1). 72 năm (1952-2024) từ khi trường thành lập đến nay họp mặt lần thứ 8;
(2). 20 Niên khóa (1952-1972) trường tồn tại ở tỉnh lỵ Quảng Trị
(3). Ba năm lưu lạc ở Đà Nẵng và Thị Tứ Hải Lăng;
(4). Hiệp định ngưng bắn tạm thời dòng sông Thạch Hãn lại là mốc giới tuyến chia cắt hai miền, không còn là sông Bến Hải nhứ trước đây.

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2024

NẮNG CÓ NHƯ XUÂN, TỰ TÌNH THÁNG BA, THÁNG BA VÀ EM, VỜ NHƯ – Thơ Hoàng Chẩm


   
               Nhà thơ Hoàng Chẩm


NẮNG CÓ NHƯ XUÂN
 
Thèm nắng cho đong đầy mắt nhớ
Phố lạnh vai gầy em như mơ
Góp nhặt yêu người về bỡ ngỡ
Kêu thầm tên một chút đợi chờ
 
Nắng có mềm nỗi buồn xuống thấp
Ơi em xưa dâu bể phận đời
Xuân đã chạm lòng ai khuất lấp
Cách mấy mùa xa một trùng khơi
 
Hỏi thử nắng sao về quá muộn
Em ru mình với giọt đông phai
Thuở mộng đầu cơ hồ sóng cuộn
Để bây chừ con nước chia hai
 
Nắng vẫn còn xuân bay áo lụa
Lối cũ ta về lắm nẻo thương
Em có còn thơm lây bậu cửa
Nắng cho hồng tóc gió tơ vương.
 

Thứ Năm, 29 tháng 2, 2024

EM ĐI TÌM – Thơ Quang Tuyết


  
                                 Nhà thơ Quang Tuyết


EM ĐI TÌM
 
Em đi tìm mùa Xuân
Chơi vơi khung trời rộng
Em đi tìm hoa mộng
Miên man giữa đời thường
    
Em tìm bằng trái tim    
Dõi đời trong mê mãi    
Tìm với niềm tê tái   
Nắng chưa về trong tay
 
Em đi tìm cơn say
Dập dìu trong nỗi nhớ
Môi còn vương hơi thở
Một ngày cùng hương bay
     
Ngõ xưa còn khép kín  
 Người đời hoài xôn xao    
Em về như kẻ lạ    
Hoa dại nở bên rào
 
Sáng 28 Tết...
Đường hoa còn khép cửa
Đinh Quang Tuyết

VIẾT CHO EM – Thơ Phan Quỳ


  
 
 
VIẾT CHO EM
 
Ta viết cho em bài thơ trường cũ,
Thầy đã xa, sách vở cũng phai rồi.
Nhưng trong ta tháng ngày như vẫn mới.
Bởi tim nầy, tình ấy chẳng phai phôi.
 
Ta viết cho em nỗi lòng chưa ngỏ
Đã ly tan cách biệt mấy phương trời.
Ta lưu lạc trên dặm dài gió bụi
Em quay về khâu vá những buồn vui.
 
Ta biết tin một ngày xa trở lại
Vết rong buồn trôi mãi giữa sông xưa.
Em lặng lẽ khi chiều về bến cũ.
Ngỡ đâu đây còn vang tiếng gọi đò.
 
Em vội bước sợ trống trường đã gõ
Ta theo sau thương mến đến nao lòng.
Áo trắng trong màu tươi nguyên rực rỡ
Sáng trên đường một vạt nắng mênh mông.
 
Chuyện tình buồn cũng đã mấy mươi năm.
Ta gảy khúc bên sông thương thiếu phụ.
Ta khẽ hát em ơi người tình lỡ
Và nghe lòng buốt lạnh những tàn đông.
 
                                              Phan Quỳ

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2023

CHÚA ƠI!, ĐỂ ĐÓN NOEL VỚI ĐỢI CHỜ – Thơ Thùy Châu


   

 
CHÚA ƠI!
 
Con muốn làm thơ ca ngợi chúa
Những lòng khô héo quá chúa ơi
Đời con theo chúa từ bé dại
Những đức tin hoài vẫn trẻ thơ

Vẫn chai vẫn sạn vẫn hững hờ
Vẫn không thấy đời đẫm bơ vơ
Vẫn không thấy chúa đi bên cạnh
Để đón Noel với đợi chờ

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2023

HAI ANH EM HỌ ĐỖ - Thơ Đỗ Tư Nhơn


  
           Hai anh em Đỗ Tư Nhơn, Đỗ Tư Nghĩa


HAI ANH EM HỌ ĐỖ
 
Anh em nhà họ Đỗ
Mồ côi cha từ nhỏ
Sống với mẹ, chị, bà
Thời chiến tranh gian khổ
 
Cùng mê say văn chương
Chọn sách gối đầu giường  
Phạm Công Thiện, Ý thức...    
Gạch chân đỏ nhiều trang 
 
Anh theo nghề gieo hạt  
Ươm mầm cho tuổi xanh    
Em miệt mài dịch thuật    
Minh triết của hiền nhân   
 
Thỉnh thoảng anh ghé thăm em    
Lưng chừng dốc Nhà Chung   
Căn phòng trọ trong hẻm  
Một mình sống an nhiên  
 
Rủ nhau ra ngồi quán  
Trước nhà thờ Chánh tòa   
Ly cà phê buổi sáng    
Ngồi lặng yên nhìn xa  
 
Từ lúc em giã biệt   
Vẫy tay chào trần gian  
Đà Lạt nghe trống trơn 
Anh bước đi cô tịch    
 
Hẹn một lần gặp lại   
Nơi sông suối cỏ lau   
Nắm chặt bàn tay nhau   
Tình anh em còn mãi.
 
Đỗ Tư Nhơn
Thị xã Quảng Trị, 4-12-2023.

  

 
     Chỗ ngồi năm xưa/Chỉ còn ghế trống/Em về cõi không/Anh buồn lệ ứa!

 

Thứ Ba, 14 tháng 11, 2023

TÂM TÌNH CỦA DIỄN VIÊN, ĐẠO DIỄN LÊ CUNG BẮC (1946-2021) QUA TẬP HỒI KÝ "BỤI CÁT CHÂN MÂY" – Đỗ Tư Nhơn



Đại thi hào Nguyễn Du đã viết bài thơ Độc Tiểu Thanh Ký nhằm bày tỏ mối thương cảm, tri âm cùng người con gái đời Minh, tài hoa bạc mệnh, oan khiên, đau đớn. Khi kết thúc, ông đã không khỏi ngậm ngùi tự hỏi:
 
“Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?”
 
Sự đồng cảm, tri âm là điều cần thiết vô cùng đối với văn nghệ sỹ, nghệ thuật. Hơn 70 năm sống giữa cuộc đời, gần 40 năm dấn thân, đam mê đi vào con đường sân khấu, điện ảnh, diễn viên - đạo diễn Lê Cung Bắc như chưa muốn dừng bước. Nhưng căn bệnh trầm kha, đột ngột cắt đứt dự phóng nghệ thuật của anh. Một tập hồi ký cuối đời đã được vội vàng kể ra bằng lời, đứt quãng, hụt hơi vì hóa trị, nhức nhói, đuối sức. Nhưng anh vẫn kiên cường chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng. Đó là tác phẩm BỤI CÁT CHÂN MÂY, được nhà văn Hồ Sĩ Bình trân quý biên tập để nhà xuất bản HNV ấn hành vào tháng 5 năm 2023, gần đến ngày giỗ lần thứ 2 của anh.
Chính trong thời gian ngắn, từ ngày 5-4-2021 cho đến trước khi anh từ giã trần gian, chỉ hơn hai tháng quằn quại trong cơn đau, anh đã kể lại cho diễn viên Hồng Ánh, Võ Sông Hương và chị Bùi Thị Giang (vợ anh) ghi âm.