BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hương Lan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hương Lan. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2021

ĐỌC TẬP THƠ “VẪN LÀ EM” CỦA HƯƠNG LAN: GIẤU MÙA CON GÁI SAU LƯNG - Châu Thạch




Nhà thơ Hương Lan, quản nhiệm CLB thơ facebook Quảng Trị vừa xuất bản tập thơ “Vẫn Là Em”. Đây là một tập thơ tình dành riêng để trăn trở cho một cuộc tình rất đẹp, rất đẹp trong linh hồn nhà thơ, bởi vì em “Bốn mùa vẫn thương nhớ đến anh”:
 
Vẫn là em sinh ra ở Triệu Phong
Mùi rơm rạ chốn nếp đồng xưa ấy
……
Bốn mùa qua em vẫn nhớ đến anh
Trái tim nhỏ chẳng đoạn đành thay đổi
Vẫn là em của hương đồng gió nội
Không dối gian chẳng nông nổi tình trường
                                                (Vẫn Là Em)
 

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN - Thơ Phạm Hòa Việt, nhạc Trần Quang Lộc, tiếng hát Khánh Ly, Hương Lan, Hoài Nam

Tưởng niệm nhà thơ Phạm Hòa Việt vừa đi về cõi miên viễn. Xin giới thiệu với bạn bè bài thơ EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN rút ra từ tập thơ DÁNG HOA RỪNG của anh đã xuất bản. Bài thơ được làm từ năm 1973 trong chuyến đi thăm Bình Tuy và đã được nhạc sĩ Nguyễn Phú Yên và Trần Quang Lộc phổ nhạc!


   
                          Nhà thơ Phạm Hòa Việt


EM THEO ĐOÀN LƯU DÂN

I.

Ta theo đoàn lưu dân
Khi mùa xuân vừa ngủ
Khi mùa mưa lại về
Trên môi người góa phụ

Ta ngóng đợi tiều phu
Như niềm khao khát nhỏ
Chân em vẫn ngập ngừng
Trên miền hoang đá cỏ
Trên miền hoang Động Đền
Trên miền hoang biển cả
Ngả bóng chiều không quên
Giữa hai bờ sông Thạch
Ta còn lại sau lưng
Mùi hương quen của đất…

Em theo đoàn lưu dân
Vai son sờn cẩm tú
Ôi tiếng hát xa xưa
Môi thơm bông bí nụ
Ta bên trờ tuổi nhỏ
Lá đông vàng biệt ly…

Em theo đoàn lưu dân
Tóc nghiêng nghiêng sợi đổ
Bàn tay gầy ngón khổ
Ngập ngừng chân bước chân

Em theo đoàn lưu dân
Ta bên trời sóng dạt
Đường chông gai cách mặt
Rừng mưa lạnh đá ghềnh

Em theo đoàn lưu dân
Bỏ ruộng nương hương lúa
Sắn khoai ngày nghèo khó
Cà xanh rau lá đỏ
Miếng ngọt chiều phai hương
Miếng chua chiều lá cọ…

II.

Lưu dân! Đoàn lưu dân!
Mưa vẫn nằm đất lạ
Hai bàn tay trống không
Bới gì trong sỏi đá
Cho ngày tháng đom bông
Cho môi em thêm hồng…

Em theo đoàn lưu dân
Cũng nhọc nhằn tuổi mộng
Bới gì trong đất xanh
Uống gì trong thác xanh
Tay em còn mềm mại
Làm sao ươm trái xanh…

Ta cầu xin, cầu xin
Buổi mai và Đá Dựng
Chuông giáo đường vẫn rung
Có em tìm đất đứng!

Tiếng hát vẫn nhọc nhằn
Đôi làn môi bé nhỏ
Trái rừng là lương khô
Cho những ngày khai phá

Hoa rừng là tinh hương
Cho tuổi hoang Động Đền
Cây rừng là sườn chái
Ta kết lá kè tươi
Trong ngôi vườn trú ngụ
Còn em và biển khơi
Tụ về cơn bão tố…

Mưa rừng là mắt em
Khi đàn chim xa mẹ
Cỏ rừng là tên cha
Khi bỏ quên đồi lá
Giữa bầu trời bao la…

III.

Bàn tay em đã lì
Củi tươi từng đống một
Đốt gì cho chuyến đi!
Bàn tay em đã gầy

Đoàn lưu dân còn đó
Ta cũng nghe sầu cay…
Nhớ quê hương tuổi nhỏ
Nhớ Huế và mưa râm

Ta nhớ cả hoa tràm
Thương con đường nắng mới
Nhớ cát mùa Gio Linh
Sim phơi rừng Cam Lộ

Bàu Đá và Đông Xuân
Giếng trong mùa lá đổ…
Xin góp cả hai tay
Tóc úp đều cổ áo
Đốt lửa cho vườn cây…

Xin hôn em một lần
Để ngày mai còn thấy
Nụ cười em rất xinh
Nụ cười em rất tình…

       Phạm Hòa Việt

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019

KHOẢNH KHẮC - Thơ Hương Lan


   
                  Tác giả Hương Lan


KHOẢNH KHẮC

Nếu một mai sóng biển chẳng vỗ về
Bờ cát lặng trong não nề thương nhớ
Con dã tràng chẳng buồn xe cát lỡ
Hoa lông công quên không nở mỗi ngày.

Sóng đã ngừng chắc gió chẳng còn lay
Cây lặng phắc những phút giây còn lại
Chim cất tiếng trong nỗi niềm khắc khoải
Giữ trưa hè sao tê tái mùa đông.

Thuyền không về chắc biển chẳng xanh trong
Cát cồn lên như đầy đong duyên nợ
Mãi ngóng trông khi người đi kẻ ở
Biển bơ phờ sa mạc thuở sơ khai.

Trái đất buồn, như hình chẳng còn ai
Sẽ lạc lõng giữa nắng mai hiu hắt
Em tập quen với đảo hoang thường nhật
Trải duyên đời từng nếm mật đắng cay.

Cám ơn người cho em khoảng nồng say
Cám ơn đời cho những ngày rất thật
In đậm mãi duyên tình không thể mất
Dẫu chỉ là trong khoảnh khắc trăm năm.

                                          Hương Lan
                                      ĐL, 02/06/2019