BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Đăng Mành. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Đăng Mành. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

TRĂNG BUỒN - Thơ Lê Đăng Mành


   


TRĂNG  BUỒN

Cũng bởi mùa đau mới trễ tràng
Cho tình vội vã bước sang ngang
Mà thôi! gom gió lặt hương cũ
Theo dấu tà huy lượm bóng tàn

Gom sắc u hoài vẽ quạnh hiu
Vỗ vào bến cũ cảnh cô liêu
Khói sông lãng đãng màu tê tái
Bịn rịn bút nghiên tủi bọt bèo

Nhặt phiến mây buồn rụng hắt hiu
Hoang sơ xóm cũ lạnh tiêu điều
Màu chan u uẩn càng nhung nhớ
Dõi bóng mưa chằm lạc tiếng tiêu

Trở mùa chim vắng lạnh sầu đông
Lả tả chia lìa lót quạnh mông
Lá rụng cành đau dầm não nuột
Ném vô tình xuống buốt tầng không

Bàng hoàng nhóm bếp thắp tim thơ
Thao thức khôn nguôi lặt thẫn thờ
Khắc khoải mực nhen bờ cổ độ
Can trường cũng tẩm nỗi bơ vơ

Tuế nguyệt vân vê lại hững hờ
Gió trăng đểnh đoảng cũng bơ thờ
Ứa niềm khốn khổ vào tâm tưởng
Tre hóp tuềnh toàng cũng ngẩn ngơ

Bên thềm tê tái bước heo may
Đủng đỉnh chi quăng xuống đọa đày
Mây hắt chòng chành ăn lối nguyệt
Buồn đông sờ soạng dấu trăng cài.

                             Lê Đăng Mành

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017

CẢM TÀN ĐÔNG PHÚ - Lê Đăng Mành


   
                 Tác giả Lê Đăng Mành


   CẢM TÀN ĐÔNG PHÚ


   Tháng chạp lạnh lùng
   Ngày đông rét buốt.

   Lũ  lụt - Còn đọng ngấn, tủi lọn bãi bờ
   Phù sa – Vẫn lưu bùn,đau triền sông nước
   Hun hút - Cánh cò quạt gió tẩm đến bơ phờ
   Mênh mang - Ánh nguyệt luồn mây dầm lên sướt mướt

   Trước ngõ  - Không bóng vãng lai
   Trên đường - Chẳng người cất bước
   Trâu nghé - Nhìn đê cỏ nhuộm bùn non lơ láo, cũng nhớ nhung
   Lợn gà - Thấy sắn khoai dầm nước bạc sượng sùng, mà thương tiếc

   Nhớ xưa !
   Mẹ lẩy bẩy-Trong bếp thổi lửa mun khói ủ, ngan ngát vị quê hương
   Cha co ro - Giữa đồng huơ con cúi rơm vùi, thơm tho tình đất nước
   Cây phạng - Vung lên cơ bắp cuồn cuộn giữ mảnh uy phong
   Con cày - Xốc tới tinh thần thủ phận lưu danh lẫm liệt...

   Nghèo khó -  Xóm giềng chia sẻ với dạ ân cần
   Cơ hàn - Làng mạc chan hòa với lòng tha thiết

   Mong thay !
   Nồi điện - Không un khói, mong gom trí tuệ mãi thăng hoa
   Bếp ga - Chẳng ủ mun, ước gìn nghĩa nhân đừng bế tắc.
   Cửa phủ - Thôi tung tẩy nhũng nhiễu để tranh giành
   Sân trường - Bớt múa may quấy rầy hòng cướp giựt.
   Băng hoại - Nên dừng ngoài cửa mầm non
   Hư hao - Hãy chặn trước đường giáo dục.

Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

CHÙM THƠ TƯỞNG NHỚ NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN - Tâm Hương và các thi hữu

Sắp đến 13 năm kỷ niệm ngày mất của nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN (01/4/2001 -  01/4/2014), xin giới thiệu chùm thơ tưởng niệm người nhạc sĩ tài hoa của các thi hữu Tâm Hương, Lê Văn Thanh, Hồ Thanh Hà, Nguyễn Đại Bường, Võ Sĩ Quý, Lê Đăng Mành, Nhật Thuỷ, Phú Cang...
       
                 Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

TIÊU DAO - Lê Đăng Mành và các thi hữu





             THƠ MỜI HOẠ 


                    TIÊU DAO
    Hơn thua thôi kệ chuyện hồng trần
    Thủ phận nông bần chẳng oán than
    Buông vạt vinh hoa dù đói khổ
    Ném đài phú quý dẫu cơ hàn
    Xin về vườn cũ ngồi đong gió
    Nguyện tới sông xưa lội vọc trăng
    Dải nước vô thường tuôn rót mãi...
    Tiêu dao kẻo cạn bóng mây ngàn !
                                 Lê Đăng Mành


                        HOẠ

    Bài hoạ 1

                TIÊU DAO
    Hư tâm hành giả biệt căn trần
    Ý thức vô môn hết thở than
    Nhất hấp đất trời thôi hóa hiện
    Nhất hô vạn pháp chẳng hư hàn
    Đường về bản thể hòa non nước
    Tự tánh Bồ đề nhập gió trăng
    Dòng sống vô thường như thị hiện
    Tiêu dao vô trước với mây ngàn
                           Lê Văn Thanh
                       ĐT: 01696 088 466


Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

MẸ VỀ VỚI THU - Lê Đăng Mành và các thi hữu


               

                     THƠ THỈNH HOẠ

                               MẸ VỀ VỚI THU!
                    Bên dòng hiu hắt đứng trơ thân
                    Ríu rít chim sâu chuyền ngại ngần
                    Bịn rịn cơn lào còn lẩn quẩn
                    Vui mừng ngọn cúc cũng phân vân
                    Hơi sương lùa nắng tầng mây tản
                    Hạt móc ngậm mưa dải nước vần
                    Ngõ vắng thảo dân về chốn ẩn
                    Thong dong chuông đẩy*: Mẹ cuồng chân …!
                                                            Lê Đăng Mành
                                                          (Vu lan PL 2557)
                    *Nghe chuông đổ là biết sớm chiều



                                      HỌA

                    Bài hoạ 1
                          HỒNG THẮM VU LAN 
                    Trời tây đau đáu vọng hiền thân
                    Hồng thắm đưa hương nụ trắng ngần
                    Thu đến bâng khuâng mùa báo hiếu
                    Chiều về ngơ ngẩn áng phù vân
                    Nhớ hoài tình Mẹ dường thơm sữa
                    Viết mãi thơ con chửa trọn vần
                    Mấy bận hoa lòng cài ngực ấm
                    Vu Lan thầm gửi tấm thành chân!
                                       Nguyễn Gia Khanh



Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

NHỚ CỐ NHÂN - Lê Đăng Mành và các thi hữu

          Tác giả Lê Đăng Mành


   THƠ THỈNH HOẠ

          NHỚ CỐ NHÂN
Mở ngõ vườn xưa đón khách văn
Lùa sương giăng thoáng gót phong trần
Nguyễn Hoàng một thuở tình vương vấn
Đồng Khánh muôn đời nghĩa chứa chan
Nỗi nhớ gắp chờ vui hội ngộ
Niềm đau gánh mãi sợ “đàn quan”
Ao đời mong mỏi thuyền quay lại
Bến cũ soi chiều vọng cố nhân ./.
                            Lê Đăng Mành


                   HOẠ:

 Bài 1
             VUI GẶP MẶT
Vườn nhà luôn đón khách làng văn
Xướng họa tiêu dao rũ bụi trần
Tức cảnh tứ hay tràn với ngập
Sinh tình ý đẹp chứa cùng chan
Thân gần lui tới đây nhà bạn
Cách biệt tránh xa đó cửa quan
Tri kỷ tri âm vui gặp mặt
Trọng tâm đức sáng, trọng lòng nhân
                         Lê Trường Hưởng
                             (Thanh Hóa)


Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

XIN THƠ - Lê Đăng Mành



         alt

                Tác giả Lê Đăng Mành bên bờ sông Ô Lâu


                        THƠ MỜI HỌA 


                                 XIN THƠ 
     
                   Quý Tỵ chắc đây cạn số rồi 
                   Bên bờ ngắc ngoải kiếm bè bơi 
                   Tập mài thư pháp dâng trao bạn 
                   Học chuốt chữ câu kính hỏi người 
                   Còn thở : ngữa vay sương  mặt đất
                   Tắt hơi :cúi trả gió gầm trời
                   Có ai thương cảm xin mời họa
                   Chín suối quảy về ngồi đọc chơi
                                           Lê Đăng Mành

 

                                     HỌA:

                   Bài 1:
                         THỎA SỨC BƠI 
                   Tử vi số ấy tớ xem rồi
                   Biển rộng sông dài thỏa sức bơi
                   Thư pháp hiện hồn lưu nét chữ
                   Tay tiên phóng bút để danh người
                   Ung dung thả mộng khoan nắm đất
                   Thong thả ngâm thơ hãy viếng trời
                   Mai mốt gói khăn thăm Nguyễn Khuyến
                   Nhớ mời thi thánh ghé nhà chơi
                                      Trương Đình Đăng       
                                         (TP Đà Nẵng)



Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011

SƠ THU TỰ THÁN - La Thuỵ và các thi hữu


      


SƠ THU TỰ THÁN                                     

Sương lam rắc muối tóc xanh rồi                                    
Mộng đẹp hoa niên ủ mãi thôi                                    
Cơm áo đong đưa lòng dậy sóng                                    
Sách đèn dang dở miệng hoen cười                                  
Hùng tâm thuở ấy tàn dây dẫn                                    
Tráng khí ngày nao tắt lửa mồi                                     
Tri kỷ dõi tìm nào mấy bóng                                    
Chiều thu con nước có trôi xuôi ?

                             LA THỤY                                             

HỌA 
             
                      
Bài hoạ 1
                                                             
NGÀY THU                                     

Đã đành hoa tóc điểm sương rồi                                    
Thì đổi đông sầu dạo nhạc thôi                                     
Cho “dậu mồng tơi” mơn mởn sống  
Để “trăng Vĩ Dạ” lửng lơ cười                                    
Trường đời vinh nhục, tuồng chông bẫy   
Canh bạc đỏ đen, miếng bả mồi                  
Níu kéo men thơ, duyên hạnh ngộ                                    
Ngày thu bao lá có rơi xuôi

                                   Lương Bút