BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đỗ Chiêu Đức. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đỗ Chiêu Đức. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2024

THÀNH NGỮ BỊ HIỂU SAI HƠN MỘT NGÀN NĂM QUA – Đỗ Chiêu Đức


Trang Tử với Tề Vật Luận
                       
Trong văn học cổ Trung Hoa, thành ngữ đánh giá phẩm bình cao nhất về dung mạo của nữ giới là "Trầm Ngư Lạc Nhạn, Bế Nguyệt Tu Hoa 沉魚落雁,閉月羞花" mà ta thường nói một cách nôm na là "Cá lặn chim sa, Nguyệt thẹn hoa nhường". Chỉ cần nhắc đến câu nói nầy thì tự nhiên mọi người đều nghĩ ngay đến bốn người đẹp cổ điển "Tứ Đại Mỹ Nhân 四大美人" là : Tây Thi 西施、Vương Chiêu Quân 王昭君、Điêu Thuyền 貂嬋、và Dương Ngọc Hoàn 楊玉環 (Dương Quý Phi).Với lý giải thường thấy như sau :
 

Thứ Sáu, 23 tháng 2, 2024

"ỨNG CHIẾU PHÚ ĐẮC TRỪ DẠ" CỦA SỬ THANH – Đỗ Chiêu Đức


     
SỬ THANH 史青, thi nhân đời Đường, người đất Linh Lăng, thông minh dĩnh ngộ. Đầu những năm Khai Nguyên (713-741) ông đã dâng thơ lên vua Đường Huyền Tông nói rằng mình trong vòng 5 bước có thể làm được một bài thơ. Đêm ba mươi Tết nhà vua đã ra đề cho ông làm bài thơ nói về đêm "Trừ Tịch", rồi "Thượng Ngươn" và "Trúc Hỏa Long"... Ông đều ứng khẩu thành thơ trong vòng 5 bước. Đường Huyền Tông hết sức tán thưởng, khen ông có tài làm thơ mẫn tiệp còn hơn cả Tào Tử Kiện (Tào Thực) đời Hán đã 7 bước thành thơ, nên phong ông làm Tả Giám Môn Vệ Tướng Quân. Sau đây là bài thơ "Ứng Chiếu Phú Đắc TRỪ DẠ 應詔賦得除夜", có nghĩa "Phụng chiếu để làm bài thơ đêm Giao Thừa".    
 

Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2024

GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG: DƯƠNG GIỐC AI VÀ TẢ BÁ ĐÀO – Đỗ Chiêu Đức


Dương Dốc Ai và Tả Bá Đào
                                           
Như ta đã biết, cặp TRI KỶ nổi tiếng ở thời Xuân Thu là QUẢN TRỌNG 管仲 và BÀO THÚC NHA 鲍叔牙. Cả hai đã chơi với nhau và kết giao với nhau từ thuở nhỏ. Sau Bào Thúc Nha hiển đạt nhờ theo phò Tề Hoàn Hoàn. Tề Hoàn Công định phong cho Bào Thúc Nha làm Tể Tướng. Bào Thúc đã giới thiệu và nhường chức vụ đó cho Quản Trọng. Hai người cùng nhau phò Tề Hoàn Công trước sau như một. Quản Trọng đã có câu nói như sau: Ta từng ba lần ra trận, ba lần thua chạy trước, Bào Thúc chẳng cho là ta nhát gan, vì biết ta còn mẹ già; Ta từng ba lần xin ra làm quan đều bị từ chối, Bào Thúc không cho là ta bất tài, vì biết ta chưa gặp thời; Ta từng cùng Bào Thúc đi buôn và luôn chia phần lãi nhiều hơn, Bào Thúc chẳng cho là ta tham, vì biết ta nghèo. Sanh ra ta là cha mẹ, còn hiểu được ta là chỉ có Bào Thúc mà thôi!

                          Quản Trọng 管仲 và Bào Thúc Nha  鲍叔牙                           
     
Từ xưa đến nay hễ nhắc đến bạn bè TRI KỶ kết giao, là người ta nhớ ngay đến QUẢN BÀO CHI GIAO 鲍之交, là sự kết giao giữa Quản Trọng và Bào Thúc Nha. Hôm nay ta cũng nói đến hai người bạn tình cờ gặp gỡ, rồi cùng kết giao huynh đệ và cùng chết để bảo vệ cho nhau, lưu lại tiếng thơm muôn thuở. Đó là tình bạn kết giao sinh tử giữa TẢ BÁ ĐÀO 左伯桃 và DƯƠNG GIỐC AI 羊角哀 như sau:
 

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2024

CÂU ĐỐI TẾT GIÁP THÌN 2024 – Phiếm luận của Đỗ Chiêu Đức


Ông đồ Đỗ Chiêu Đức
     
CÂU ĐỐI TẾT là những mong ước hay lời chúc tết gồm có hai câu diễn hai ý song song nhau hay đối chọi nhau theo thể văn Biền Ngẫu 駢偶 bốn sáu hay năm bảy... hoặc theo thể thơ ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn... CÂU ĐỐI nhiều khi là những lời mong mõi và chúc Tết thật nên thơ, nên còn được xem như là một bài thơ ngắn chỉ có hai câu, như câu đối cho năm nay, năm con rồng GIÁP THÌN 2024:
             
到處鶯歌燕語,   Đáo xứ oanh ca yến ngữ,             
漫天鳳舞龍飛。   Mạn thiên phụng vũ long phi.
    
Có nghĩa:
               
Khắp nơi oanh ca én hót,               
Đầy trời phượng múa rồng bay.
   
Quả là cảnh đẹp của một mùa xuân thái bình thịnh vượng vui vẻ:
                     
Oanh ca én hót khắp nơi,              
Rồng bay phượng múa một trời xuân mơ.

Thư pháp của Ông đồ ĐCĐ

Hay như câu đối năm chữ sau đây:
                
辰時龍起舞,   Thìn thời long khởi vũ,               
春日燕翻飛。   Xuân nhật yến phiên phi.
    
Có nghĩa:
                  
Giờ Thìn rồng lộn múa,                  
Mùa xuân én lượn bay.
 

Thứ Hai, 15 tháng 1, 2024

THƠ XUÂN CAO BÁ QUÁT (4) – Đỗ Chiêu Đức

            
       
                  
                   XUÂN NHẬT TUYỆT CÚ THẬP THỦ                                                  (Mười bài thơ Tuyệt Cú Ngày Xuân)
 
7. Bài thơ Xuân Nhật Tuyệt Cú (kỳ 7):
 
 春日絕句 其七       XUÂN NHẬT TUYỆT CÚ (Kỳ 7)
 
城北城南處處家,     Thành bắc thành nam xứ xứ gia,
斷蓬枯蔓繚籬斜。     Đoạn bồng khô mạn liễu ly tà.
趁蕃餘樹忙人事,     Sấn phồn dư thụ mang nhân sự,
閑日迢催未報衙。     Nhàn nhật thiều thôi vị báo nha.
                高伯适                                        Cao Bá Quát
 

* Chú thích:
 - Đoạn Bồng Khô Mạn 斷蓬枯蔓 : là Cỏ bồng gãy, dây leo khô.
 - Liễu Ly Tà 繚籬斜 : LIỄU là quấn quanh; LY là Hàng rào; Tà là Nghiêng đổ.
 - Sấn Phồn 趁蕃 : Nhân lúc (cây cỏ) rậm rạp.
 - Mang : là Bận rộn. MANG NHÂN SỰ là Bận rộn với chuyện người đời.
 - Thiều Thôi 迢催 : là Điều Đệ Thôi Thúc 递催促, là Xa xôi Hối Thúc, Ý chỉ : Thời gian vằng vặc nhưng qua cũng rất nhanh.
 - Báo Nha 報衙 : là trình báp đến nha môn, cửa quan.

Thứ Sáu, 12 tháng 1, 2024

THƠ XUÂN CAO BÁ QUÁT (3)



                     
XUÂN NHẬT TUYÊT CÚ THẬP THỦ                      
                        (Mười bài thơ Tuyệt Cú Ngày Xuân)
 
4. Bài thơ Xuân Nhật Tuyệt Cú (kỳ 4):
 
春日絕句(其四)         XUÂN NHẬT TUYỆT CÚ (Kỳ 4)
 
韋杜佳人繡鳳鞋,     Vi Đỗ giai nhân tú phụng hài,   
蹅春共趁賣花來。     Đạp xuân cộng sấn mại hoa lai.
西湖寺外醉何處,     Tây Hồ tự ngoại túy hà xứ ?
鎮武觀頭遊幾回。     Trấn Võ Quán đầu du kỷ hồi!
                       高伯适                                   Cao Bá Quát
 
 
* Chú thích:
    - Vi Đỗ 韋杜 : Tên một con phố ở đất Tràng An (Tây An) xưa, ở đây mượn để chỉ kinh thành Thăng Long của ta.
    - Tú Phụng Hài 繡鳳鞋 : Giày có thêu hình chim phượng.
    - Đạp Xuân 蹅春 : là Đi trong mùa xuân, là đi dạo chơi lúc xuân về; tương đương với từ ĐẠP THANH 踏青 là Đi dạo chơi trên thảm cỏ xanh non vậy.
    - Sấn : là Thừa dịp, Sẵn dịp.
    - TỰ : là Chùa của các Hòa thượng tu hành; QUÁN là ĐẠO QUÁN 道觀 là Chùa của các Đạo sĩ tu tiên.

Thứ Năm, 11 tháng 1, 2024

THƠ XUÂN CAO BÁ QUÁT (2) – Đỗ Chiêu Đức


                    
XUÂN NHẬT TUYỆT CÚ THẬP THỦ                        
     (Mười bài thơ Tuyệt Cú Ngày Xuân)
 
1. Bài thơ Xuân Nhật Tuyệt Cú (kỳ 1):
 
春日絕句 (其一)         XUÂN NHẬT TUYỆT CÚ (Kỳ 1)

五門樓上散嚴更,     Ngũ môn lâu thượng tán nghiêm canh,
玄武城頭煙氣明。     Huyền Vũ thành đầu yên khí minh.
赤日自通南闕曙,     Xích nhật tự thông nam khuyết thự,
春風先渡北江晴。     Xuân phong tiên độ bắc giang tình.
               高伯适                                              Cao Bá Quát
 

* Chú thích:
  - Nghiêm Canh 嚴更 : Sự canh gác nghiêm cẩn trong đêm.
  - Huyền Võ Thành Đầu 玄武城頭 : Trên đầu thành Huyền Võ. HUYỀN VÕ 玄武 là một trong 4 chòm sao của "Nhị Thập Bát Tú" là : Thanh Long 青龍 7 sao ở phương ĐôngBạch Hổ 白虎 7 sao ở phương TâyChu Tước 朱雀 7 sao ở phương Namvà Huyền Võ 玄武 7 sao ở phương Bắc; nên HUYỀN VÕ THÀNH ĐẦU là trên đầu thành Huyền Võ ở phương Bắc.
 - Xích Nhật 赤日 : là Mặt trời màu đỏ chói (sau những tháng mùa đông ảm đạm).
 - Nam Khuyết 南闕 : Chỉ Vòng thành ở phía cửa Nam trong kinh thành.
- Thự : là Rạng sáng, là Ánh nắng ban mai của mặt trời.
- Tình : là Nắng ráo.
 

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2024

THƠ XUÂN CAO BÁ QUÁT (1) – Đỗ Chiêu Đức



1. Bài thơ AN QUÁN TẢO XUÂN (Kỳ nhất):
 
安館早春 (其一)      AN QUÁN TẢO XUÂN (Kỳ nhất)
 
三更鐘斷雞咿喔,    Tam canh chung đoạn kê y ốc,
落落數家聞爆竹。    Lạc lạc sổ gia văn bộc trúc.
出門倦倚立門看,    Xuất môn quyển ỷ lập môn khan,
路少燈行室稀燭。    Lộ thiểu đăng hành thất hi chúc.
                高伯适                                       Cao Bá Quát
 

* Chú thích:

- Y Ốc 咿喔 : Từ Tượng thanh dùng để diễn tả tiếng gà EO-ÓC gáy.
- Lạc Lạc 落落 : là Lác đác, là thưa thớt.
- Sổ : Tính từ chỉ số lượng, SỔ là Một vài; Động từ là Đếm; Danh từ đọc là SỐ : là Con số , chữ số.
- Bộc Trúc 爆竹 : Bộc là nổ, trúc là tre. BỘC TRÚC là tiếng tre nổ, nói đúng hơn là "tiếng mắt tre nổ."  Ngày xưa, chưa có pháo, người ta đốt các mắt tre già ở dưới gốc cho nó nổ thành tiếng để xua tan những xui xẻo, buồn lo... của năm cũ cho nó qua đi. Sau nầy, khi chế tạo được pháo rồi, nhưng vì Tập Quán Ngôn Ngữ đã quen, người ta vẫn dùng từ Bộc Trúc để chỉ pháo luôn. Cho nên khi dịch từ Bộc trúc, phải biết đó là PHÁO, chứ không phải tiếng tre nổ nữa!
   - Quyển Ỷ 倦倚 : Vẻ mỏi mệt mà dựa vào (cái gì đó...)
   - Chúc : là ngọn đuốc, ngọn nến hay ngọn đèn... trong nhà.
 

Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2023

HAI BÀI THƠ “MAI TUYẾT” CỦA LƯ MAI PHA – Đỗ Chiêu Đức


Tuyết Mai nhị thủ của Lư Mai Pha
                                   
TUYẾT MAI Nhị Thủ 雪梅二首 là hai bài thơ thất ngôn tứ tuyệt nói về MAI TUYẾT và THƠ của thi nhân Lư Mai Pha 盧梅坡 đời Nam Tống. Hai bài thơ đã nói lên sự gắn bó không thể tách rời giữa Hoa mai, Tuyết trắng và Thơ ca; một sự kết hợp tuyệt vời của "Ba trong Một" mà nếu thiếu mất Một thì sẽ không thể tạo nên cái không gian và cảnh trí đẹp đặc sắc của buổi đầu xuân, khi Chúa Xuân vừa ngự đến...      
Nào, ta hãy đọc hai bài thơ nầy để đón chào Đông Quân của GIÁP THÌN 2024 nhé!...
    
其一                             KỲ NHẤT
梅雪爭春未肯降,     Mai Tuyết tranh xuân vị khẳng hàng,
騷人擱筆費評章。     Tao nhân các bút phí bình chương.
梅須遜雪三分白,     Mai tu tốn tuyết tam phân bạch,
雪却輸梅一段香。     Tuyết khước thâu mai nhất đoạn hương.
 

* Chú thích:
    - Hàng : là đầu hàng, là Chịu thua. VỊ KHẲNG HÀNG là Chẳng chịu thua.
    - Tao Nhân 騷人 : là Tao nhân mặc khách chỉ khách văn chương, văn nhân thi sĩ.
    - Các Bút 擱筆: là Gác bút, không viết được.
    - Bình Chương 評章 : là Văn chương thi ca bình phẩm.
    - Tốn : là Khiêm tốn; là nhường nhịn, là Sút kém.
    - Thâu : là Thua, là Sút kém.
 
* Nghĩa bài thơ:
      - Mai và Tuyết cùng tranh nhau mùa xuân mà chẳng ai chịu nhường ai cả.
      - Các tao nhân mặc khách cũng đành gác bút không muốn phí lời bình phẩm.
      - Bạch Mai thì sút kém hơn Tuyết ba phần về sắc trắng. Còn...
      - Tuyết thì thua Mai vì Mai còn có một làn hương thơm thoang thoảng.
 

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2023

CHỮ NHO... DỄ HỌC (2) – Đỗ Chiêu Đức


           
                                                Thầy đồ Đỗ Chiêu Đức

Bài 2
         
Không phải cái gì cũng có hình dáng để vẽ ra được, cho nên ngoài cách Tượng Hình để vẽ nên chữ, ta còn có cách CHỈ SỰ.
 
2. CHỈ SỰ 指事 :
        
Chỉ Sự là dùng một ký hiệu hoặc hình tượng tiêu biểu nào đó để chỉ những sự việc không có hình tượng mà tạo nên chữ viết, hoặc dùng một chữ tượng hình có sẵn, thêm hoặc bớt nét để làm thành một chữ mới. Tiếng Anh gọi là Indicatives.            
Xem các ví dụ sau đây:
              
              

               

                    1               2             3             4            5

Phía trên là ký hiệu chỉ các số đếm ngày xưa, diễn tiến thành các chữ NHẤT , NHỊ , TAM ...

Bên dưới có 5 chữ theo thứ tự sau đây: 

1. NGUYÊN :         
Hình người quỳ xuống có một vạch trên đầu để chỉ Ý, nên NGUYÊN có nghĩa là : Đầu, là bắt đầu, là Chính. Ví dụ:
   * Nguyên Thuỷ 元始 là Bắt đầu, là Mở đầu.
   * Nguyên Đán 元旦 là Ngày bắt đầu của một năm.
   * Nguyên Thủ 元首 là Người đứng đầu trong một nước.
   * Nguyên Phối 元配 là Người phối ngẫu chính thức, là Vợ
       lớn, khi vợ mất cưới vợ kế, thì gọi là Kế Phối 继配.
      
Câu đối Tết nổi tiếng bao gồm cả trời đất là:
                  
Nhất nguyên phục thuỷ,     一元復始,                  
Vạn tượng canh tân.           萬象更新。 

Có nghĩa:            
Một dòng nguyên khí của trời đất trở lại lúc ban đầu.           
Muôn vàn hiện tượng (bao gồm người, vật, sự vật) đều đổỉ mới.
 
 2. ĐÁN :       
Hình mặt trời mới mọc, một vạch ở phía dưới tượng trưng cho đường chân trời. Nên Đán có nghĩa là Ngày mới bắt đầu, tức là Buổi Sáng, như
    * Đán Mộ 旦暮 có nghĩa là Sớm Tối, Sáng Chiều.
    * Đán là ngày Mùng một Âm Lịch, nên ngày mùng một Âm lịch đầu tiên của tháng đầu tiên gọi là Nguyên Đán ( Tết Nguyên Đán ).
     * Đán là Ban ngày đối với DẠ là Ban đêm.
     * Nhất Đán 一旦 là Một ngày nào đó, mà cũng có nghĩa là
        Trong Một Ngày nữa.

Tăng Quảng Hiền Văn có câu:               

Bách niên thành chi bất túc,    百年成之不足,                 
Nhất đán hoại chi hữu dư.       一旦壞之有餘。 

Có nghĩa:
    -  Cái mà ta gầy dựng cho thành đạt thì một trăm năm vẫn còn chưa đủ. Nhưng...
    -  Cái mà ta muốn phá tán hủy hoại thì trong một ngày cũng có thừa (thời gian để làm việc đó rồi). Ví dụ:  
 Sự nghiệp gầy dựng cả trăm năm của ông cha để lại, con cháu chỉ cần cờ bạc phá tán trong một buổi là tiêu tan hết rồi ! (không cần phải tới một ngày!).

3. THIÊN :        

Như ta đã biết trong phần Tượng Hình, người đứng dang hai tay ra là chữ Đại là Lớn, nhưng đầu vẫn phải đội trời, nên vạch ngang trên đầu người chỉ Trời, nên Thiên là Trời. Ta chỉ thấy được bầu trời xanh lúc ban ngày, nên Thiên cũng có nghĩa là Ban Ngày. Nhưng Trời như thế nào ? Trời lạnh lẽo của mùa Đông, Ấm áp của mùa Xuân, Nóng bức của mùa Hè và Mát mẻ của mùa Thu, nên Trời còn có nghĩa là MÙA, ví dụ:

   * Xuân Thiên 春天 là Mùa Xuân, Hạ Thiên là Mùa Hè, Thu Thiên là Mùa Thu và Đông Thiên là Mùa Đông. 

    * Nhất Thiên 一天  là Một Ngày, Lưỡng Thiên là 2 ngày...

    * Thiên Không 天空 là Bầu trời, Thiên Nhỡn 天眼 là Con mắt của trời, là Con Mắt của Cao Đài Giáo toả sáng khắp nơi, còn gọi là Tuệ Nhỡn 慧眼 : Con nắt của Trí Tuệ!           

Trong Tăng Quảng Hiền Văn có câu:                 
Thiên nhỡn khôi khôi,      天眼恢恢,                 
Báo ứng thậm tốc !         報應甚速。
 
Có nghĩa:            
Mắt trời lồng lộng, nhìn khắp cả, nên...            
Sự báo ứng sẽ diễn ra rất nhanh!
 
4. LẬP :        
Lập là Đứng, ta thấy hình người dang tay đứng hiên ngang trên mặt đất, vạch ngang phía dưới chân người chỉ mặt đất. Nên Lập là Đứng, như :

  * Độc Lập 獨立 : là Đứng riêng một mình, không dựa dẵm vào người khác. Nước Độc lập là Nước tự chủ, có chủ quyền riêng, không bị thao túng bởi ngoại bang. Trong nghề võ có thế "Kim Kê Độc Lập" là Thế đứng vững dàng như con gà trống vàng đứng một chân một cách hiên ngang vậy!  

  * LẬP là Đứng một cách vững chắc, là Gầy dựng nên. Ta có các từ sau :
  * Lập Thân 立身 : là Làm cho bản thân mình đứng vững chắc trong cuộc sống.
  * Lập Gia 立家 : Gầy dựng nên gia đình, tương tự ta có từ:
     Lập Nghiệp, Lập Chí, Lập Pháp ....

5. DIỆC  :          
Hình người đứng dang 2 tay có 2 chấm 2 bên nách, nên DIỆC có nghĩa gốc là Cái Nách, nhưng được sử dụng làm Phó Từ có nghĩa là CŨNG, là CHẲNG QUA, CHỈ LÀ ... tuỳ theo nghĩa trong câu. Ví dụ:        

Trong bài hát nói "NGHĨ TIẾC CHO AI" của Cao Bá Quát có 2 câu thơ chữ Hán như sau:
     
Ngã DIỆC tri phi ninh tác ngã,     我亦知非寧作我,           
Nhân vô bất thị thả khan nhân.    人無不是且看人

Có nghĩa:     

- Ta CŨNG biết là mình sai đó, nhưng ta thà giữ lấy cái sai của mình, Còn ...    
 - Người không có gì không phải hả, thì hãy chờ xem người (đúng như thế nào đây?!).       

 Hai câu thơ chứng tỏ được sự lẫy đời và cao ngạo của Chu Thần Cao Bá Quát!

                                THƯỢNG                     HẠ                      TRUNG

Chữ Chỉ Sự đơn giản nhất là chữ THƯỢNG và chữ HẠ . Nét ngang là mặt đất, Một nét bên trên như cây nọc cắm trên mặt  đất là chữ THƯỢNG, nét dưới hoặc cây nọc trở đầu xuống dưới là chữ HẠ.
       
Chữ TRUNG là một vòng tròn có một vạch sổ ngay chính giữa, nên Trung có nghĩa là GIỮA, là bên TRONG, ta có các từ như:
   - Trung Tâm 中心 là Ngay chính Giữa.
   - Tâm Trung 心中 là Ở Trong lòng.
     Tâm Điểm là Điểm ở Giữa.
     Điểm Tâm là Ăn Sáng.
       
Thượng Trung Hạ luôn luôn đi kèm theo cuộc sống của con người từ ngàn xưa tới nay. Từ thời Chiến Quốc đã có các chức quan Thượng Đại Phu 上大夫, Trung Đại Phu 中大夫, Hạ Đại Phu 下大夫. Vật dụng, quần áo, trang sức, mũ mão... đều phân chia Thượng Trung Hạ, Tốt Xấu Vừa, ngay cả con người trong xã hội cũng phân chia Thượng tầng, Trung tầng và Hạ tầng Giai cấp, nên mới có câu nói:    

Thượng bất chính, Hạ tắc loạn.    上不正,下則亂。

Có nghĩa:         

Trên không ngay, Dưới lộn xộn!

Người trên trước mà không đàng hoàng, thì kẻ phía dưới thế nào cũng "dữ ngươi" mà làm bậy!
        
Xã hội ngày xưa thiếu Thầy Thuốc để cứu nhân độ thế, nên người Thầy Thuốc được tôn xưng là Đại Phu, cũng như ta tôn xưng Thầy Thuốc ngày nay là Bác Sĩ 博士vậy!
(Bác Sĩ 博士trong tiếng Hán là học vị Tiến Sĩ 進士. Người học ngành Y luôn luôn phải học đến nơi đến chốn để cứu người, nên thời gian học tập rất lâu rất dài, gọi Bác Sĩ là Tiến Sĩ thì cũng xứng đáng thôi !).
        
Trở lại với một chữ Chỉ Sự rất... đa sự, đó là chữ Mộc . MỘC là chữ Tượng Hình, theo hình vẽ cái Cây có cả phần Cành lá phía trên và cả phần Rễ cây phía dưới như sau:


                

                          

Từ chữ Mộc nầy, ta thêm phần trên một Gạch Ngang Ngắn chỉ phần Chưa phát triển của cây, thì ta có chữ VỊ , có nghĩa là CHƯA. Quá khứ Vị lai là chữ VỊ nầy. Còn...         
Nếu ta thêm một Gạch Ngang Ngắn ở trên phần rể cây  để chỉ phần cuối của thân cây thì ta có chữ MẠT , có nghĩa là CUỐI, HẾT. Như ta thường  nói "Thời Lê mạt" tức là thời gian "Cuối nhà Lê", còn "Mạt vận" có nghĩa là "Hết thời rồi!".          

Còn nếu ta thêm cái Ngang Ngắn đó ở dưới phần rể của chữ Mộc, thì ta có chữ BỔN là GỐC, là RỂ, là VỐN. Thành ngữ mà ai cũng biết là:                        
Mộc BỔN thuỷ nguyên.     木本水源. 
Ta nói là:    
Cây có cội, nước có nguồn!          

Ngày Tết, giới thương buôn hay chúc nhau:                    
Nhất BỔN vạn lợi.       一本萬利.
Có nghĩa:             
      Một đồng vốn, mười ngàn đồng lời! 

Ta hãy xem các hình minh họa sau:

          

                VỊ                         MẠT                     BỔN

Ngoài ra,          
Chữ MỘC còn cho các chữ vừa CHỈ SỰ, vừa HỘI Ý như chữ LÂM là Rừng, gồm 2 chữ Mộc ghép lại, và... chữ SÂM là Rừng Sâu, Rừng Rậm, gồm 3 chữ Mộc ghép lại.                   
Ở đây ta thấy... Ba cây chụm lại...không có thành hòn núi cao, mà thành Rừng Sâu nước độc với từ Sâm Lâm 森林  Rừng rậm (2 chữ nầy được ghép bởi 5 chữ MỘC mà thành).
         
Tương tự như chữ Mộc, ta có chữ NỮ là chữ Tượng hình như sau:     

             

            

Ta thấy...         
Hình của một cô gái ẻo lả, hai tay đưa ra trước với dáng điệu quỳ xuống như để hầu hạ ai. Nên NỮ là Con Gái, là Phái Nữ, giới tính bị ngược đãi kỳ thị trong xã hội phong kiến xưa. Về mặt diễn tiến của chữ viết, thì NỮ là con Gái chưa có chồng, đến khi có chồng rồi thì phải có con. Bấy giờ, phần trên của chữ NỮ được chấm thêm 2 chấm nữa, tượng trưng cho 2 cái vú để cho con bú, và đó chính là chữ MẪU là MẸ, theo diễn tiến của chữ viết như sau:  

              

                        Vậy nên...       

MẪU là chữ được hình thành theo CHỈ SỰ, do chữ Tượng Hình NỮ thêm vào 2 chấm mà thành. MẪU là mẹ, ta có các từ chỉ mẹ như sau:
    - Từ Mẫu, Hiền Mẫu, Huyên Đường.
    - Gia Từ, Gia Mẫu: là từ tự xưng mẹ của mình với người khác một cách khiêm tốn lịch sự.
     - Lệnh Từ, Lệnh Mẫu, Lệnh Đường, Lệnh Huyên Đường: là từ tôn xưng dùng để gọi hoặc để chỉ mẹ của người khác cho lịch sự, khách sáo.        
    Huyên Đường là từ chỉ chung về người mẹ mà Cụ Nguyễn Du đã dịch rất hay là NHÀ HUYÊN trong câu:               

Giọng Kiều rền rĩ trướng loan,               
NHÀ HUYÊN chợt tỉnh hỏi cơn cớ gì?! 

và khi đưa Kiều theo Mã Giám Sinh, Cụ cũng viết:                      

Bên ngoài chủ khách dập dìu,                
Một NHÀ HUYÊN với một Kiều ở trong.

Sau Mẹ là Cha, ta có chữ...      
PHỤ là CHA, cũng là chữ Chỉ Sự theo diễn tiến chữ viết như sau:

             

                        

Quan sát các hình trên, ta thấy...         
Hình của một người đàn ông đứng cong lưng về phía trước, hai tay dang ra một trên một dưới, phía trước đầu là một cây nọc dùng xăm lổ, bỏ hột giống để trồng trọt. Hình tượng của một người đàn ông đang lao động canh tác để nuôi sống gia đình, đó chính là Người Cha: Người lao động chính của gia đình. Các từ dùng để chỉ Cha có...
   - Từ Phụ, Nghiêm Phụ, Xuân Đường, (Thung Đường).
   - Gia Phụ, Gia Nghiêm là từ dùng để tự xưng cha của mình với người khác một cách khiêm tốn và lịch sự.
   - Lệnh Phụ, Lệnh Nghiêm, Lệnh Tôn, Lệnh Xuân (Thung) Đường là từ dùng để tôn xưng cha của người khác một cách khách sáo và lịch sự.      
Trong đêm khi đầu ấp tay gối, Kiều khuyên Thúc Sinh về thăm Hoạn Thư, nên chàng mới ...                    

Rạng ra trình lại THUNG ĐƯỜNG,               
Thúc Ông cũng vội khuyên chàng qui gia.     

Khi trở lại tìm Kiều không gặp, Kim Trọng đã đau xót đến nỗi “Máu theo nước mắt hồn lìa chiêm bao”, khiến cho ...                      

XUÂN HUYÊN lo sợ xiết bao,                  
Hóa ra khi đến thế nào mà hay ?!            

Lại một chữ Tượng Hình mà lại là Chỉ Sự nữa, đó chính là chữ CHÚC , ta hãy xem các diễn tiến của chữ viết sau đây:

                    

                       

Ta thấy ...        
Bên trái có một gạch ngang ba gạch xuôi như cái Bàn Thờ ông Thiên, phía trên có một gạch ngắn như cái dĩa đựng đồ cúng. Bên phải là hình tượng của một người quỳ trước bàn thờ  để van vái. Nên CHÚC là Những lời Van Vái khi cúng tế, thường thì đều là những lời tốt đẹp, đâu có ai vái những điều xấu bao giờ, nên sau nầy hễ "Nói Những lời Tốt Đẹp Cho Người Khác" thì gọi là CHÚC.         
CHÚC còn có nghĩa là Phù Thủy Nam, ta gọi là Thầy Pháp Thầy Cúng, người chuyên cúng tế ở các đình chùa miếu mạo, bây giờ là Ông Từ, nói theo chữ là Miếu Chúc 廟祝. và Ông Từ ngày nay chỉ ở để giữ chùa và ăn ké cơm chùa mà thôi!
Trong Tăng Quảng Hiền Văn có câu:             

Quan thanh thơ lại sấu,       官清書吏廋,               
Thần linh miếu chúc phì.    神靈廟祝肥。 

Có nghĩa:       
- Ông quan thanh liêm thì người thư ký ốm (vì phải làm việc nhiều và không có tiền ... hối lộ !). Còn...     
- Ông thần mà linh thiêng thì ÔNG TỪ (người giữ chùa) sẽ mập ra (Vì có nhiều người đến cúng tế cho mà ăn!).        
Những từ được thành lập bởi chữ CHÚC rất nhiểu, nhất là vào dịp Tết Âm Lịch của ta. Ta thường gặp các từ như ...
    - Chúc Xuân, Chúc Tết,
    - Chúc Phúc, Chúc Thọ.
    - Chúc may mắn, Chúc làm giàu, Chúc mua may bán đắt, Chúc An Khang Thịnh Vượng... Chữ CHÚC đã được Việt hóa thành chữ NÔM và mất đi Ý nghĩa ban đầu là Lời VAN VÁI.
        
Chữ được thành lập theo lối Chỉ Sự còn rất nhiều, trên đây chỉ là những chữ tiêu biểu, và ... không riêng gì chữ Hán cổ, trong dân gian ta cũng có những câu chuyện Chỉ Sự về ngôn ngữ vô cùng lý thú ...
       
Xin mời cùng đọc một Bức Thư Chỉ Sự độc đáo sau đây...           

.... Ngày xưa, có một anh lính thú ở xa, nhân có bạn được phép về thăm nhà, mới nhờ bạn đem về cho vợ ở nhà trăm quan tiền và một bức thư.       
Giữa đường, anh bạn tò mò giở thư ra xem, không thấy ghi số tiền gửi là bao nhiêu cả, chỉ thấy vẽ bốn con chó, một hình bát quái, hai con dê và một cái chũm chọe, nên nảy ra cái ý ăn bớt. Về đến nơi, anh ta chỉ giao cho vợ bạn bức thư và bốn chục quan thôi.      

Người vợ xem thư biết thiếu tiền, lên quan nhờ phân xử. Quan hỏi :
- Chồng chị gửi người ta bốn mươi quan tiền, người ta mang về đưa tận tay cho, còn kiện cáo nỗi gì?
 Người vợ đáp:
- Bẩm quan lớn, anh ta ăn bớt ạ! Chồng con gửi cho con tới một trăm quan kia ạ!
- Sao chị biết?
- Bẩm quan lớn, thư chồng con viết rành rành ra đấy xin quan xem thư, sẽ rõ!     
Quan giở bức thư quái gở kia ra xem, không hiểu gì cả liền hỏi:
- Thế là thế nào? Bức thư không có chữ nghĩa gì cả, sao chị lại biết chồng chị gửi một trăm quan?
- Bẩm quan lớn, chồng con vẽ rõ ràng ra đấy. Bốn con chó là tứ cẩu, cẩu là cửu, tứ cửu là tam thập lục, là ba mươi sáu (36 ). Bát quái có tám cạnh, bát bát là tám lần tám vị chi là lục thập tứ, là sáu mươi tư (64). Sáu mươi tư với ba mươi sáu chả là một trăm quan đó sao?      
Quan cho là phải, bắt anh kia phải trả đủ số tiền. Nhưng ngài còn thắc mắc hỏi chị kia:
- Thế còn hai con dê và cái chũm choẹ là ý thế nào?     
Chị ta sượng sùng không nói. Quan hỏi mãi mới thưa:
- Ðấy là nhà con vẽ đùa thôi ạ !.
- Ðùa thế là có ý gì, phải nói ra cho rõ ràng.
- Bẩm quan lớn, hai con dê và cái chũm chọe là nhà con muốn hẹn con rằng, đến Tết Trùng Dương (ngày 9 tháng 9, còn gọi là Trùng Cửu) thì nhà con sẽ về thăm cái chũm chọe, ơ... không, thăm con… đấy ạ!
         
Đó, ta thấy CHỈ SỰ hay là thế, thú vị là thế, ngày xưa nước ta cũng đã có vô vàn cách Chỉ Sự để truyền đạt ý nghĩa và sự việc một cách độc đáo của riêng mình rồi!
                                                                                       杜紹德
                                                                                 Đỗ Chiêu Đức