Nhà
thơ Ngô Quý Lành
VÔ
CỚ
Mưa... mưa...
Bong bóng... bềnh bồng.
Lòng vô duyên cớ...
Mọc mênh mông sầu.
Từ đâu...
Không hiểu từ đâu ?
Lăn tăn...
giọt nước quẹt đau điếng
hồn.
Ừ thì !
Trời có khi buồn.
Can chi...
đem trút tủi hờn… xuống
đây ?
Ngô Quý Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét