“Bạn là người Việt Nam, qua bài thơ có nhiều phương ngữ của vùng quê Quảng Trị này, bạn hiểu được bao nhiêu % ?”
VỀ
ĐI EENG
Eng về Quảng Trị chưa
eng?
Lâu ni tui cứ để đèng
riệu ngon.
Rào miềng cá mú nỏ
còn
Dái thì cũng ít
huống con ếc bà
Tắn ngoài roọng tìm
khôông ra
Nên chi muốn dậu phải
qua chợ tìm.
Còn mô kỳ lúc mùa
chim
Ui chao dớ lại tréc rim
tréc xào!
Dắc lại béng sắn năm
nao
Eng tam miềng khổ lao
đao giêng về.
Thương đứt rọt mạ ở
làng quê
Cứ dắc eng mãi
"hắn về chưa bây"?
Rứa răng đoạn tháng
đoạn ngày
Bỏ làng, bỏ nác, chim
bay bời bời!
Dịp cầu côi troóng
chơi vơi
Chờ chi chờ mãi chưn
người đi xa
Thương làng thương nác
thì ra
Eng tam gặp mặt mạ tra
một lần
Quê hương cắt đún tình
thân
Mần răng cũng gắng một
lần nghe eng!
ĐÔI
TRIÊNG
Bai triêng nặng bước
chợ xa,
Con theo chưn mạ bựa ra
trường làng,
Ngày đầu chúng bạn
ngợ ngàng,
Con đưa tay níu triêng
càng nặng thêm,
Một vòng tay cúi dịu
hiền,
Néc lên hơi ấm con thêm
đạn lòng ;
"Coi tề chúng bạn
thiệt đôông,
Ui chao đi hoọc được
bôồng tê răng !
Rứa rồi năm lại tháng
năm,
Đôi triêng mạ cứ nặng
quằn chợ xa.
Mấy mùa bông phượng đi
qua,
Con lên thành thị rời
xa quê nghèo,
Đôi triêng mạ đứng dìn
theo,
Nắng mơi bóng ngã,
mắt gieo giọt buồn.
Lòng con nót nác mắt
tuôn,
Vì ơn triêng nặng nỗi
buồn ngái xa !
Nơi người phố xá xa
hoa,
Ngày mưa dớ mạ dạt
dòa trời quê !
Đôi triêng mạ vẫn đi
về,
Tháng trôông năm đợi lê
thê đó tề !
"Giấy thơm chự
sạch lấy lề
Chữ hay chữ chự lời
thề hiếu ngoan !"
Nguyện ngày rực rỡ
huy hoàng
Triêng tê con gánh, mạ
dàn tấm thân
THƠ
CỦA MẠ
Bựa tê mạ gởi cho con;
Mấy loong ớt bột,
tiền bòn bán rau,
Dà miềng đã bán hết
trâu,
Lo thêm xe cộ xăng dầu
cho em,
Vô ra lui tới tốn
tiền,
Hồ sơ răng cứ rút
liền là răng ?
Côi tê mấy bác lăng
xăng
O mi lên xuống hỏi
thăm, cả ngày.
Ui chao lúc trước dệ
ngay,
Bựa ni răng cứ loay
quay đi về !
Nghe xong bơ mệt lắm
tê,
Hồ sơ nộp rút chơ về
trường mô ?
Em con hắn dại vì
khờ,
Lúc tê hắn cứ ước mơ
ngân hàng,
Bựa qua hắn nói ngàng
ngang,
Hồ sơ đem nộp Hồng
Bàng là răng ?
Ui chao thời buổi khó
khăn,
Đi lui đi tới tốn trăm
thứ tề.
Học xong ở lại e về,
Con coi mà tính, ở quê
miềng tề,
Thôn miềng mấy đứa a
thê,
Học xong ở nể rủ rê
nuôi gà!
Bụng lo lắm khung nói
ra,
Cha bây cực khổ xác
tra cả đời,
Mừn răng cũng gắng con
ơi,
Hoọc thì cứ hoọc dờ
trời mai tê !
Được khôông cũng có
kì nghề,
E đem khoa hoọc mà về
nuôi heo ?
Dà miềng lúc mô cũng
nghèo,
Muốn con hay chữ cho
theo hoọc hành !
Xôn xao thôn xóm lựa
ngành,
Vì chi khung được mì
đành bỏ ngang.
Thương con nác mắt hai
hàng,
Cha mi chộ được càm
ràm cả ngay :
"Thương con phãi
gắng kì tay,
Kì chưn phãi mạnh mà
cày cuốc chơ ! "
Gởi con mấy chữ trung
thơ,
Cha mạ ít hoọc trôông
chờ mấy con!
Công lao biển rộng non
mòn,
Mạ cha khung kể sợ con
dụt lòng
Quê dà tát rọt ngoóng
trôông
Các con thành đạt ước
mong trở về
Trương Thúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét