ĐÔI LỜI GỞI BẠN ĐỖ TƯ NGHĨA
(Trước
lúc bạn đi xa)
Nguyễn Văn Quang
Nghĩa ơi! Sáng nay nhận được tin bạn vừa từ biệt cõi
trần, mình cảm thấy bàng hoàng, lòng trống trải vô cùng, vì từ nay mình mất đi
một người bạn dễ thương, tài hoa và trí thức! Bạn ra đi, gia đình, bạn bè và nhất
là những người tri âm tri kỷ, vô cùng thương tiếc, ngậm ngùi. Ngay thuở thiếu
thời, bạn đã được bạn bè, đồng môn yêu mến cảm phục về tri thức và tài hoa của
chàng trai mới lớn. Rồi con đường Triết học đã dẫn bạn lên một tầm cao mới về đời
sống tinh thần. Nỗi đau thân phận, nỗi đau nhân thế, tác động vào tâm tư bạn và
bạn đã đem hết ruột gan viết tâm tư mình "gởi tình yêu, gởi cuộc đời".
Và rồi bạn đã được hồi đáp bằng những "tiếng
vọng tri âm" đầy ắp tình yêu thương. Mọi người đã cảm thông, chia sẻ
niềm vui nỗi buồn cùng bạn.
Tôi lên Đà Lạt lần nào cũng để tâm đến thăm bạn, cầu
mong bạn có cuộc sống an vui, vì cứ ngộ nhận rằng cuộc đời bạn quá ư cô đơn, buồn
khổ. Nhưng khi nhìn cả một thư viện sách cá nhân đồ sộ của bạn, tôi lại thấy
mình đã nhầm. Thì ra, Nghĩa có rất nhiều bạn tri âm. Họ đang lặng lẽ tâm tình với
Nghĩa qua từng trang viết trong hàng ngàn cuốn sách dày cộm trên các giá sách
vây quanh chỗ ngồi của Nghĩa. Họ là ai? Là những triết gia, giáo chủ các tôn
giáo, những văn nhân thi sĩ đông tây, kim cổ đã tụ hội về đây và thỏ thẻ tâm
tình cùng kẻ tri âm là Đỗ Tư Nghĩa - còn có biệt danh là Đỗ Tố Như! Giờ thì tôi
cảm thấy chính mình bé nhỏ, cô đơn và biết bạn đang sống đời hạnh phúc, vì các
triết gia, các nhà trí thức bao giờ cũng sống đời giản dị, lặng lẽ, không thích
ồn ào.
Tôi mừng cho bạn và thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Những
tháng ngày qua, bạn đã đem hết sở tài làm sở dụng để chuyển ngữ hàng chục tác
phẩm quý giá trong kho tàng tri thức nhân loại ra tiếng mẹ đẻ, biến chúng thành
những thông điệp, những món quà tinh thần và tình cảm gởi lại cho đời trước khi
bước về cõi vĩnh hằng. Nghĩa ơi! Tôi làm sao hiểu hết được lòng bạn, làm sao hiểu
hết những tư tưởng cao xa của bạn! Nhưng có một điều tôi biết chắc, đó là tình
yêu của bạn dành cho cụ Nguyễn Du, bằng chứng là bạn đã lấy biệt hiệu "Đỗ Tố Như" ký vào tác phẩm của
mình và dùng trên trang mạng cá nhân để chia sẻ tâm tư với mọi người. Ngày xưa,
cụ Nguyễn Du còn băn khoăn: "Bất tri
tam bách dư niên hậu, Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?" Còn bây giờ,
Nghĩa ơi! Có biết bao người thân yêu, tri âm tri kỷ, đang ngậm ngùi tiếc thương
đưa tiễn Đỗ Tố Như rời xa cõi tạm! Không hiểu sao, giờ phút này tôi chợt nhớ 4
câu thơ của Vũ Hoàng Chương: "Lũ
chúng ta đầu thai nhầm thế kỷ, Một đời người u uất nỗi trơ vơ. Đời kiêu bạc
không dung hồn giản dị, Thuyền ơi thuyền, xin ghé bến hoang sơ!" Và, bạn
đã nhanh chân hơn chúng tôi. Bạn đã lên thuyền về bến hoang sơ trong khi chúng
tôi còn vướng chân trong cõi hồng trần. Từ nay, cái thân tứ đại của bạn không bị
mục rữa trong lòng đất lạnh như bao người khác, mà đã biến thành những nắm tro
hòa vào nước hồ Xuân Hương và các hồ xinh đẹp đầy mộng mơ của xứ Đà Lạt sương
mù! Rồi đây, người thân và bạn bè sẽ lên Đà Lạt thăm bạn, và vào một đêm trăng
thanh gió mát, ra bờ hồ Xuân Hương gọi Nghĩa cùng uống cà phê, kể chuyện quê
hương, chuyện ngày thơ ấu, chuyện mùa hoa dã quỳ... và cùng tiếp tục viết lên
những dòng tâm tư "gởi tình yêu, gởi
cuộc đời" rồi lắng nghe tình yêu và cuộc đời vang lại "Tiếng vọng tri âm" chứa chan
tình thân ái cho tình người thêm nồng ấm và cuộc đời này vơi bớt khổ đau, bạn
nhé!
Ở quê nhà Quảng Trị xa xôi, đang trong mùa đại dịch,
tôi không có điều kiện đến tiễn đưa bạn về Miền Tây phương cực lạc. Tôi viết mấy
dòng này thay nén tâm nhang, nguyện cầu hương hồn bạn luôn an vui ở cõi vĩnh hằng!
VĨNH BIỆT BẠN THÂN YÊU!
VĨNH BIỆT BẠN THÂN YÊU!
Thị xã Quảng Trị, sáng 16/9/2021Nguyễn Văn Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét