Khách xuôi đò tưởng người con trai đùa dọa người vợ mảnh dẻ. Để nguyên quần áo, ngay lập tức anh mình gieo xuống giữa dòng sông Thu. Và bơi theo đò. Để rồi thả trôi theo dòng nước hết chỗ mấy chục cây số đó, tới tận bến nhà”.
Để lại trên lối mòn
Một dấu chân bước của
Một bàn chân bé con!
Nhìn mây buồn bữa nọ
Gió cuồng mưa khóc điên
Trăng cuồng khuya trốn gió.
Đếm lại lúa bờ liền
Máu trong mình mòn ruỗng
Xương trong mình rả riêng.
Ngắm phố thị mơ màng
Anh vùi thân trong tội lỗi
Chợt đêm nào, gió bờ nọ bay sang.
http://amvc.free.fr/Damvc/GioiThieu/VuDucSaoBien/NguoiVoCuaBuiGiang-VDSBien.htm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét