BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2022

TRUNG THU NGUYỆT 中秋月 – Đỗ Chiêu Đức



Dạo:
                                   
Nhìn trăng vằng vặc giữa trời,                              
Quê hương xa tít ngậm ngùi lòng ta.
 
皓魄漫長空,      Hạo phách mạn trường không,
憂人心有忡。      Ưu nhân tâm hữu xung.*
鄉思萬里,      Cố hương tư vạn lý,
歲月始如終。      Tuế nguyệt thủy như chung!
         
    杜紹德                            Đỗ Chiêu Đức        
    壬寅仲秋             Trọng Thu Nhâm Dần 2022
 
* Thi Kinh 詩經: “Bất ngã dĩ quy, Ưu tâm hữu xung” 不我以歸, 憂心有忡 (Bội phong 邶風, Kích cổ 擊鼓):

    Bài hát "Kích cổ" là gỏ vào trống mà nhịp để hát trong chương Bội Phong của Kinh Thi: Bài hát tả lại tâm tình của một chiến binh xa quê, trường kỳ chinh chiến ở ngoại bang mà không được về quê:
                                 
Ta nay chẳng được về quê,                            
Nhớ nhung canh cánh não nề lòng ta!
 
     - PHÁCH là Vùng tối trên mặt trăng, là ánh trăng. HẠO PHÁCH 皓魄 là Vầng trăng sáng rực như chiếc đĩa bạc.
     - THỦY , còn đọc là THỈ, có nghĩa là "đầu, là bắt đầu". CHUNG là "hết, là kết cuộc". Nên

       THUỶ CHUNG là Đầu đuôi, là Trước sau, là mở đầu và kết cuộc. Trước làm sao thì sau cũng làm vậy, gọi là THỦY CHUNG NHƯ NHẤT 始終如一, là trước sau như một. Những người ăn ở "Có đầu mà không có đuôi, Có trước mà không có sau" thì goi là  HỮU THỦY VÔ CHUNG 有始無終, là người không THỦY CHUNG, hay Không Chung Thủy.

                       
               
 
* Nghĩa bài thơ:
                                   
TRĂNG TRUNG THU
          
Vầng trăng như chiếc đĩa bạc tỏa ánh sáng phủ đầy cả không gian rộng lớn, nhưng người có tâm sự buồn thì lòng luôn lo lắng ưu tư; thương nhớ về cố hương ở ngoài xa vạn dặm, đã biết bao năm tháng đi qua mà lòng thì trước vẫn như sau (đều nhớ đến quê hương).
 
* Diễn Nôm:
                             
TRUNG THU NGUYỆT
               
Trăng sáng phủ đầy trời,                           
Lòng ta luống ngậm ngùi.                          
Nhớ quê xa vạn dặm,                          
Năm tháng vẫn khôn nguôi!


       
Lục bát:
                            
Khắp trời trăng bạc rải vàng,                           
Người buồn lòng những bàng hoàng niềm tây.                           
Quê hương vạn dặm vơi đầy,                          
Tháng năm đằng đẵng khôn khuây nỗi niềm!
                                                                                   
                                                                                 Đỗ Chiêu Đức                                                                                             09-01-2022

MẶT HỒ ÊM Ả - Nguyễn Đức Tùng

                   (Thư gởi con trai nhân ngày tựu trường 2022)



Mùa hè đã qua, một mùa hè bận rộn. Chúc mừng con hoàn thành lớp cứu nạn của huấn luyện viên bơi lội thiếu niên. Chúng ta phải học cách tiếp xúc với nguy hiểm. Nhận ra nó, chọn cách ứng phó, học cách giúp đỡ người khác. Gặp nạn, có người bình tĩnh, có người không. Hầu hết là không.
 

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2022

VỀ MỘT QUÃNG ĐỜI TRỊNH CÔNG SƠN (Kỳ 10) - Nguyễn Thanh Ty


Tác giả bài viết Nguyễn Thanh Ty
 
Tháng sáu năm 1966, Tâm nhập ngũ. Sơn chuyển qua phòng Tâm. Hai chúng tôi ở hai phòng riêng biệt. Trừ những lúc đi ăn cơm, uống cà phê, chơi bi da chung với nhau, Sơn ở lì trong phòng. Sơn không còn thú ngồi trước hiên nhà, chờ ngắm cô Ngà đi lễ mỗi buổi chiều với chiếc áo dài lụa màu mỡ gà sáng lóa trong ánh nắng xiên khoai sắp tắt. Bây giờ chỉ còn tiếng chuông nhà thờ quyện bước chân đi và gió chiều nhẹ đuổi theo, khẽ rung tà áo. Hai bên đường, đám lau trắng đã nở hết bông chỉ còn lại những thân xương khô quắt chỉa lên trời.
 

CHÙM THƠ "PHÂN TRẦN, PHỐ, PHÙ VÂN"... CỦA LÊ VĂN TRUNG


   
 

PHÂN TRẦN
 
Sao không phải là mùa xuân cho em thơ cười trên mắt biếc
Đồng cỏ xanh lên màu áo trắng tóc lộng gió kiêu sa
Con én bơ vơ đại dương xanh màu nước biển
Vẫy vẫy bàn tay năm ngón nõn nà…
Em loài rong rêu mang linh hồn đi hoang từ vạn kiếp
Núi rừng hôm nay chiếc quan tài nằm lịm kết hoa mơ
Con bướm vàng bay tàu đêm rời ga hẹp
Màu khói đen đen, viền môi ngọt câu thơ
Sao không phải là mùa xuân cho trời gieo nắng ấm
Cho sông dài về dự hội bể khơi
Mang hình hài lang thang với hành trang gió sớm
Tội lỗi vun đầy ngoài sóng nước chơi vơi
Hồng đôi má đẹp loài phù sa biển cát
Mây bơ vơ và nửa phiến tim buồn
Chiều ngủ im môi em làm lời thơ phổ nhạc
Cho cài hoa vàng trang điểm phấn son
Tay siết bàn tay núi sông cười lên màu đất đỏ
Sao không phải mùa xuân em làm tuổi học trò?
Giã từ hôm nay hồn đi hoang niềm hải đảo
Đồng cỏ xanh xanh màu áo trắng ngây thơ 
Vạn hướng mây bay trăng về sao sơi làn tóc rối
Đôi má em hồng vẫn đẹp sắc phù sa
Con én tìm ai bay hoài vùng bóng tối
Em vẫy bàn tay, năm ngón nõn nà.

Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2022

MỘT CHUYỆN TÌNH - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Nguyễn Dũng, ca sĩ Thanh Lan trình bày

   

          

XÚC XẮC XOAY – Thơ Trần Mai Ngân


   
                        Nhà thơ Trần Mai Ngân


XÚC XẮC XOAY
 
Em gieo con xúc xắc
Lật úp phía bão giông
Xoáy tròn những long đong
Ngửa ngang đường thiên mệnh
 
Giữa đời con xúc xắc
Lao xao bao đôi mắt
Giữ lại một cái đuôi
Để lòng ai đắm đuối…
 
Con xúc xắc xoay tròn
Vàng cả Thu mỏi mòn
Dấu tay nào in lại
Xúc xắc xoay… xoay… xoay…
 
Những vòng quay vòng quay
Dừng ngay người định mệnh!
 
                      Trần Mai Ngân

NÚI ĐÔI, NÚI ĐỨNG YÊN, QUA GIÊNG – Thơ Chu Vương Miện


   


NÚI ĐÔI
 
ta với bậu chẳng qua hai trái núi
mọc tự nhiên không rõ tự bao giờ
thiên hạ gọi đùa núi chồng núi vợ
trên đỉnh đèo tạc bia đá đề thơ
 
bậu quay về nam ta quay về bắc
làng dựa làng đường An Lão sương mờ
mạn Đồ Sơn chín núi mò ra biển
thẳng một đường Bạch Long Vĩ sương mưa
 
ta với bậu bao ngàn năm trụ đó
hết giá cuối đông hè nắng ban trưa
bao cuộc chiến hết đi lại đến
gom đau thương đổ nát mấy chưa vừa
 
đàn chim bên này bay sang bên đó
lá ngược chiều đâu khác mấy dàn dưa
hai trái núi tọa bên quốc lộ
tỉnh Kiến An dằng dặc lúa đang mùa
 
vui cũng đó mà buồn cũng đó
đất cùng người cùng núi thủa ban sơ
núi cũng hát cùng người khi chiến thắng
núi cũng cúi đầu nhẫn nhục khi thua
 
hai trái núi có từ thời dựng nước
mà người dưng nước lã bơ phờ
bậu quay hướng nam ta quay hướng bắc
thật đau lòng cho tên núi “Bài Thơ”
 

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2022

VỀ MỘT QUÃNG ĐỜI TRỊNH CÔNG SƠN (Kỳ 9) - Nguyễn Thanh Ty


Tác giả bài viết Nguyễn Thanh Ty
 
Vẫn Ông Già Thống:
 
Nếu cứ trưa thứ sáu Sơn "dọt", sáng thứ hai về thì cuộc đời rất phẳng lặng không có gì để nói. Đằng này Sơn không có thói quen đều đặn về giờ giấc. Thời gian của Sơn chậm lại, có khi trễ từ 24 tiếng đến 48 tiếng đồng hồ mỗi tuần là thường. Cứ mỗi lần trễ như vậy, tôi lại nghe tiếng xe gắn máy cũ kỹ của ông già Thống chạy xành xạch vô ngõ. Những bận như thế, sau khi ca cẩm, than thở một lúc, ông lại nhờ tôi nói hộ với thầy Sơn, đừng đi lâu quá, khổ cho thân già ông. 

Có lần tôi phát cáu, gắt lại ông:
- Bác Thống này! Bác nhờ tôi nói hộ. Tôi đã nói với ông Sơn y như lời bác. Cớ sao khi gặp ông Sơn bác lại bảo không có gì, chuyện nhỏ mà! Thầy có công việc cứ đi, để lớp tôi trông cho. Ông Sơn lại cự nự tôi cho tôi đặt chuyện.
 
Đang lúc bực, tôi tuôn một hơi dài. Nhưng khi nhìn cái miệng méo xệch bị trúng phong từ lâu thành tật của ông cố phân bua:
- Thầy nghĩ xem! Ông ấy là "sếp" của tôi mà! Khó cho tôi nói quá!
Lòng tôi lại chùng xuống, bất nhẫn với mình, và cảm thông cho ông.
 
Dạo gần nghỉ hè niên khóa 1965, Sơn ở luôn trên Đà Lạt hơn một tháng. Ông Thống kham hết nổi. Con ngựa già "đã mỏi vó trên đồi quê hương" buộc lòng ông phải đến Ty báo cáo sự vắng mặt cuả ông sếp mình. Ông Lê Cao Lợi phải điện một công văn khẩn nhờ đài phát thanh Đà Lạt thông báo cho Sơn về nhiệm sở gấp. Hạn cho một tuần, kể từ ngày loan báo, nếu không trình diện coi như đào nhiệm.
 

THỰC NGHIỆM BẮN NỎ THẦN: TÌM VỀ TRUYỀN THUYẾT ĐỂ MINH CHỨNG LỊCH SỬ OAI HÙNG - Quốc Phong, Thái An, Đức Yên

Đánh giá kết quả thực nghiệm bắn nỏ Liên Châu tại khu di tích Cổ Loa, các nhà khoa học, tướng lĩnh quân đội cơ bản cho rằng đây là công trình nghiên cứu có hiệu quả, nỏ bắn được nhiều mũi tên, có tầm xa và độ sát thương…
 
Chuẩn bị bắn nỏ Liên Châu lần 2 tại khu di tích Cổ Loa

Để giải mã bí mật chế tạo nỏ thần thời kỳ An Dương Vương, kỹ sư Vũ Đình Thanh (tốt nghiệp Học viện Kỹ thuật quân sự, CH Tiệp Khắc cũ, hiện làm việc tại cơ quan Nghiên cứu phát triển Almaz trong Tổ hợp Almaz Antey thuộc LB Nga) đã nghiên cứu mô hình nỏ bắn được nhiều mũi tên mỗi lượt.
 
Để khẳng định thêm những kết quả trong nghiên cứu, mới đây, kỹ sư Vũ Đình Thanh đã phối hợp với Hội Sử học Hà Nội, Trung tâm bảo tồn di sản Thăng Long - Hà Nội, Ban quản lý khu di tích Cổ Loa) tổ chức thực nghiệm bắn nỏ lần 2.
 

ĐÊM Ở LÀNG ĐÁ - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   
GẠ ĐÊM
(Với M.Q)
 
Lại gạ một đêm! Ừ thì đêm
Lại hớt trăng men ở mé thềm
Lại lùa gió lạnh nhồi chăn đệm
Lại mượn nét Kiều chuốc lả đêm.
 
Làng Đá, 21:00, 09 tháng 07-2021
 
 
HỎI ẢNH
 
Chắt kiệt tình nào để cưỡng say
Ai dốc cạn đêm để khát ngày
Khối tình băng giá ai mồi cháy
Môi tái ai chườm để biết say ...
 
Làng Đá, 13 giờ 30, ngày 30-06-2021
 
 
ĐÊM Ở QUÊ
 
Gió buồn gẩy sợi mưa gầy
Đẩy vầng trăng khuyết lạc đầy ngõ xưa
 
La đà gió quẩn màn thưa
Tiếng mưa ngoài ngõ cũng vừa chợt ngưng.
 
Làng Đá, 13 tháng 03.2020
 
 
KHẠO KHỜ
 
Đêm vào đêm lạnh lẽo
Tôi gặp tôi khạo khờ
Lời yêu ghim vào gió
Thả tình trôi hững hờ.
 
 
Em thì vẫn quay tơ
Nhử người về mắc nợ
Cả đời em mộng ảo
Một đời tôi lơ mơ
 
Đêm vẫn đêm là gió
Tôi vẫn tôi ngù ngờ
Em vẫn em ngồi đó
Tình vẫn tình ngu ngơ.
 
Làng Đá, đêm 11.11.2018
 
 
ĐỪNG ĐI
 
Ở lại đi
Một đêm thôi
Một đêm thôi, ở lại
Ta xin người ở lại, chỉ một đêm
Ngoài kia trời lướt khướt sũng đêm
Ta tí tách trong này mơ hồ từng giọt rỏ
 
Ta nào khóc. Chỉ là ta quá nhớ
Những chiều Thu ai tết tóc bên thềm
Rãi trăng vàng ai ríu rít hằng đêm
Và ai nữa khiến ta từng ngộp thở.
 
Ta xin đấy. Ngoài kia là những gió
Hun hút đêm, hun hút ánh đèn mờ
Người ở lại.
Đừng đi!
Đừng đi!
Ta sợ
Bảy năm trời thoáng chốc chỉ là mơ.
 
Làng Đá, đêm 29.09.2018
 
 
CHIA TAY
 
(Với Nguyễn Minh Phượng)
 
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Chút nắng chiều vội vã chạy từ lâu
Em đừng tiếc gió chiều bảng lảng
Ánh hoàng hôn tím sẫm chân trời
Em đừng tiếc phút giây ngóng đợi
Đừng tiếc chiều đếm lá vàng rơi.
 
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Ánh hoàng hôn vụt tắt lâu rồi
Em nhớ đến bến sông ngày ấy
Nhặt cho anh câu hát lỡ quên
Em hãy đến gốc đa đầu ngõ
Xóa dùm anh dòng chữ mộng mơ.
 
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Đêm tàn canh
Vọng tiếng ơi đò
Qua bến cũ đừng nghe sóng dội
Cũng đừng nhìn ghế đá tuổi thơ
Dẫu lòng em day dứt vô bờ
Câu ca cũ
Con đò chiều
Và gió chiều bảng lảng
Em hãy nhớ giờ là kỷ niệm
Dư âm buồn
Day dứt cũng thế thôi
Ta chia tay
Đêm hết đã lâu rồi.
 
Viết lại, đêm 11 tháng 03 năm 2014
 
                  ĐẶNG XUÂN XUYẾN
 

MỘT THỬ NGHIỆM VỀ BÌNH THƠ - Nguyên Lạc


Tác giả bài viết Nguyên Lạc    
 
Lời nói đầu:

Đây chỉ là vài ý nghĩ sơ sài về cách bình một bài thơ theo quan điểm cá nhân, do vì chủ quan nên chắc có nhiều thiếu sót, có gì bỏ quá cho. Mong độc giả tìm thấy được một vài điều bổ ích, bằng không, xem như "Lời quê góp nhặt dông dài/ Mua vui cũng được một vài trống canh" - Trân trọng.
 

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2022

KHÚC NIỆM MÙA NGÂU, GỌI THÁNG NĂM XƯA – Thơ Tịnh Bình


   
                   Nhà thơ Tịnh Bình


KHÚC NIỆM MÙA NGÂU
 
Giọt ngâu hay tiếng thở dài
Mưa gieo man mác lay phay mảnh buồn
Sớm mai cuối xuống hoàng hôn
Cánh chim về tổ bồn chồn niềm chi
 
Miền thương riêng trái tim ghi
Nhớ làn tóc xõa xuân thì mùa trăng
Biếc xanh búp nắng trong ngần
Sen tơ lá nõn bâng khuâng mái đầu
 
Bây giờ xưa cũ về đâu
Vọng nghe mưa rắc thềm ngâu lặng thầm
Tưởng tình xa lắc mười năm
Khói sương biền biệt xa xăm chẳng về
 
Giọt dài giọt vắn tỉ tê
Tàn cơn mưa khóc gọi về nắng mai
Mùa chơm chớm ngọn heo may
Dư âm xưa cũ
cho ngày xanh rêu...
 

NHƯ XONG, LÁ PHONG, NGUYÊN THỦY – Thơ Chu Vương Miện


   


NHƯ XONG
 
thế thì cứ kể như xong?
năm canh sáu khắc chả mong chả chờ
trên bàn toàn những quân cờ
con thắng ở lại con chờ qua sông?
củi khô theo nước chia dòng
nước trôi vật vã thuyền không không chèo?
người về ta vẫn tỉnh queo
thuyền không bánh lái lộn lèo lăn quay
trường giang một mặt nước đầy
người đi kẻ lại chiều nay lên đường?
một đường tìm laị cố hương
một đường nhìn mỏi bóng chim dáng cò
đại giang vốn lụy phà đò
cầu phao tấp nập kẻ cho kẻ mời
sự đời cũng chỉ thế thôi
trầu cay nhổ xuống nước trôi lạnh lùng
theo em lạc tuốt lên rừng?
khi không thành một người dưng bến bờ
chờ em từ sang tờ mờ
đến khi trăng giãi còn mơ còn mòng
thế thì cũng kể như xong?
 

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2022

THƯƠNG CÂY ĐÒN GÁNH CỦA MẠ TÔI – Đinh Hoa Lư



Đồng cảm và cám ơn một bài thơ
 
CÂY ĐÒN GÁNH
 
Lưng cây đòn gánh mòn trơn
Lời tre khô nhắc công ơn mẹ già
Chợ chiều chợ sớm bôn ba
Hái gieo tất bật đồng xa đồng gần
Bán than mua muối tảo tần
Bao lần xuống biển bao lần lên non
Da xương bào cật tre mòn
Trăm năm mẹ gánh đời con qua đèo
Gánh yêu thương, gánh khổ nghèo
Gánh mơ ước lẫn gieo neo đi - về...
Gánh bình minh lội bến quê
Gánh hoàng hôn dọc chân đê bước dồn
Gánh trăng khuya giếng đầu thôn
Gánh than lửa chạy qua cồn cát trưa...
Một đời gánh nắng và mưa
Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên lòng
Một đời gióng đứt đòn cong
Vì ai vai lệch lưng còng? Mẹ ơi!
 
           NGUYỄN VÂN THIÊN
                (Lớp 12C 73-74) 
*
Động Đền Hàm Tân 1980
 
Mạ thích cái đòn gánh này lắm vì nó dẻo dai, không tước gãy như những loại gỗ thuờng khác. Nhờ vào những năm "trong trại" con biết chiếc nó được làm từ cây "săng dẻo", loại cây rừng chuyên dùng làm đòn gánh.
 

VỀ BÀI THƠ "TIẾNG THU" CỦA LƯU TRỌNG LƯ – Nguyên Lạc



 Sự thật về bài thơ “nổi tiếng” của Lưu Trọng Lư đã được nhà văn Nguyễn Vỹ “nói đến” từ lâu. Đây là bài viết của Nguyễn Vỹ (1912 – 1971) về bài thơ Tiếng Thu:
 
[Trích đoạn]
Có một lần ở tại nhà trọ của Lư phố Hàm Long tôi cười hỏi Lưu Trọng Lư:
- Lư ơi, bài thơ TIẾNG THU có phải thật của cậu không?
Có Nguyễn Xuân Huy ngồi đấy, Lư “cười như nắc nẻ”:
- Thằng này mơ mộng thật! Mi tưởng bài đó của Thế Lữ à?
- Thế Lữ làm gì nổi một bài thơ như thế. Nhưng tao có đọc một bài thơ của một thi sĩ Nhật Bản, giống hệt bài thơ của mày, và bài thơ Nhật cũng tựa đề là TIẾNG THU.
Lưu Trọng Lư ngó Xuân Huy:
– Huy, mầy thấy thằng Vỹ nó điên không?
Huy bảo tôi:
- Mày muốn chép, tao đọc cho chép. Đây là một bài TANKA nổi tiếng:
 
Oku yama ni
Momoji fumi wake
Naku shika no
Koe kiku toki zo
Aki wa kanashiki
 

CHÙM THƠ TÌNH BỎ QUÊN – Phạm Ngọc Thái


   


EM NGHE
 
Em nghe trong sương khuya
Cứ im ắng... thầm thì... đằm thắm...
 
Em nghe trên phố vắng
Bác xích lô già yên lặng ngủ trong xe
 
Em nghe nơi cỏ hoa
Lời ân ái lũ bướm vàng chiều còn vương phấn
 
Em nghe dẫu đã thành dĩ vãng
Tiếng của ngày xưa, đôi ta…
 

DỰA VÀO BÓNG TA MÀ ĐỨNG – Thơ Khaly Chàm


   
                  Nhà thơ Khaly Chàm


dựa vào bóng ta mà đứng
 
định hướng chưa, dõi mắt miền châu thổ
gió cùng mây sẽ dẫn bước ta về
đừng chiêm nghiệm ngày mãi dài tháng rộng
bởi gam màu đời luôn dị bản nhiêu khê
 
cần lắm chứ, mùi hương mùa lúa chín
tình đất thảo thơm ta nặng nợ xiết bao
xanh ký ức thơ ngậm vành kết cỏ
quê hương ơi, nỗi nhớ hóa ngọt ngào!
 
tháng tám hỡi, khung trời màu ghi xám
mù mưa giăng tìm đâu chút nắng hồng
con chữ lạnh nằm co trên trang giấy
tay ai mịn màng xin ấp ủ được không!
 
thôi thì dựa vào bóng ta mà đứng
vịn thang âm rung nhẹ niệm khúc buồn
hãy cúi mặt nhìn tinh quang suy niệm
dưới chân mình nghe đất thở thân thương
 
                                     ttcuchi mưa 2022
                                          khaly chàm