Năm Càn Nguyên thứ 2 đời Đường Túc Tông (759), bốn năm sau loạn An Lộc Sơn, thời cuộc vẫn còn rất rối ren. Bấy giờ Đỗ Phủ từ quan ở Hoa Châu, dắt díu gia quyến về tạm cư tại Tần Châu, thành Tần Châu thuộc phía tây của Lục Bàn Sơn, là vùng ven biên. Tháng 9 cùng năm, Sử Tư Minh từ Phạm Dương dẫn quân xuôi về nam đánh chiếm Biện Châu, tấn công Lạc Dương, Sơn Đông , Hà Nam các nơi đều chìm trong chiến loạn, nên anh em nhà Đỗ Phủ đều ly tán mỗi người một nơi, bặt vô âm tín. Trung Thu năm đó Đỗ Phủ vì ưu tư thương nhớ anh em mà làm nên bài thơ dưới đây:
月夜憶舍弟 NGUYỆT DẠ ỨC XÁ ĐỆ戍鼓斷人行, Thú cổ đoạn nhân hành,邊秋一雁聲。 Biên thu nhất nhạn thanh.露從今夜白, Lộ tòng kim dạ bạch,月是故鄉明。 Nguyệt thị cố hương minh.有弟皆分散, Hữu đệ giai phân tán,無家問死生。 Vô gia vấn tử sinh.寄書長不達, Ký thư trường bất đạt,況乃未休兵。 Huống nãi vị hưu binh!杜甫 Đỗ Phủ