BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021

ANH ĐƯA EM VỀ QUÊ ANH LẦN NỮA – Thơ Phan Quỳ


   
 

ANH ĐƯA EM VỀ QUÊ ANH LẦN NỮA
 
Em à,
Anh đưa em về quê anh lần nữa
Đường ta đi phố thị đã lên đèn
Anh tìm lại trong vùng trời lưu luyến
Chút hương tình vương mãi những êm êm.
 
Ơi em,
Hãy độ lượng như lòng anh mong mỏi
Em thương anh thương cả mối tình anh.
Thời vụng dại trao một người em gái,
Má môi hồng, áo trắng, tóc mây xanh.
 
Rồi anh xa khi người còn ở lại
Anh ra đi để mãi những mong chờ
Anh gục đầu đêm gọi những cơn mơ
Hình bóng cũ đầy ắp về tâm tưởng.
 
Anh trôi dạt về bao miền vất vưởng
Nhờ có em níu giữ bước giang hồ
Anh muốn nói lời cảm ơn lần nữa
Em dịu dàng, anh gọi có em thưa.
 
Anh muốn cầm tay em chút nữa
Hơi ấm nào lan toả giữa đời anh
Đây dòng sông đây con đường tuổi nhỏ
Nơi quê hương anh sống với êm đềm.
 
Anh muốn được hôn em lần nữa
Dù bao ngày ta đã bên nhau
Anh cúi xuống, chú ve con ầm ĩ
Cháy lên trời sắc phượng vĩ nao nao.
 
Em,
Tha thứ không khi lòng anh vẫn nhớ ???
Một chút thôi lúc trở lại quê nhà.
Bao dịu êm trong một lần bão nổi
Rồi anh về... còn lại...
những trôi xa...
 
                                       Phan Quỳ 

THÁNG MẤY ANH NHỚ EM! – Thơ Trần Mai Ngân


                                   
                                 Nhà thơ Trần Mai Ngân


THÁNG MẤY ANH NHỚ EM!
 
Tháng Giêng về đem mùa xuân đến em gặp anh...
Tháng Hai xa cho thương nhớ thật đầy...
Tháng Ba hương Ngọc Lan và đêm biển mặn
Tháng Tư, tháng Năm ấp ủ tình nồng lời anh nói trăm năm...
 
Nụ hôn đầu vòng tay khép chặt
Tháng Sáu mắt trong mắt, môi trong môi...
Mùa hè cháy đỏ trời màu hoa phượng, tình yêu lứa đôi
Con ve hết hồn kêu vang, mặc kệ... đôi tình nhân quyện chặt... quyện thật chặt...
 
Tháng Bảy, tháng Tám rồi tháng Chín về
Vòng quay đê mê, đê mê...
Đêm thuỵ du anh hát ru
À ơi! Tình ơi!...
 
Tháng Mười, tháng Mười Một, tháng Mười Hai
Anh rót mật vào tai - tình sẽ không phai
Một năm, hai năm... sáu năm... rồi nhiều năm...
Quay lại tháng Giêng em không còn anh
 
Anh có nhớ chăng, anh có nhớ chăng tháng nào mình của nhau
Đừng phai mau... anh ơi! xin đừng phai mau...
Tháng nào là của nhau... tháng nào tình đi mau...
Anh ơi... Xin đừng anh ơi... anh ơi...!
 
                                                                         Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

CẢM ĐỌC BÀI THƠ "QUA SÔNG" CỦA TÔ THÙY YÊN – Nguyễn Khôi

Tô Thùy Yên sinh 1938 tại Gò Vấp, Gia Định; Tốt nghiệp Đại học Văn Khoa Sài Gòn, Thiếu tá QLVNCH, là một trong những Nhà thơ lớn (cùng lứa với Thanh Tâm Tuyền) ở Sài Gòn trước 1975. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, ông bị nhà cầm quyền cầm tù ba lần, tổng cộng gần 13 năm. Cuối năm 1993 cùng gia đình sang Hoa Kỳ định cư theo dạng tù nhân chính trị ở Saint Paul, Minnesota rồi sau chuyển về sống ở Houston, tiểu bang Texas. Ông mất ngày 21 tháng 5 năm 2019 tại Texas. 

Nguyễn Khôi, tác giả bài bình thơ, trước năm 1975 vốn là người phía chiến tuyến đối nghịch với Tô Thùy Yên. Ông Nguyễn Khôi đề nghị chúng tôi đăng lại bài bình thơ này từ trang web BẠN VĂN NGHỆ (đã đăng từ năm 2013)

 
Tác giả bài viết Nguyễn Khôi
 

Thơ Việt Nam ta xưa nay hiếm có bài tả về một trận đánh...? Năm 1948 có bài "Tây Tiến" của Quang Dũng, và trước 1975 có bài "Qua sông" của Tô Thùy Yên.
 
Thôi, hãy đặt sang bên những gì là "địch/ta" (quan điểm, lập trường, bên này, bên kia) - coi như người đứng ngoài cuộc, cảm nhận theo kiểu "nghệ thuật vị nghệ thuật"... ta thử đọc bài "Qua sông" của Tô Thùy Yên xem Thơ đích thực ra sao ?
 

TẢN MẠN VỚI “CON TIM ỐM ĐÓI” THƠ LÊ THỊ QUỲNH DUNG - Châu Thạch


 
                  Nhà thơ Lê Thị Quỳnh Dung


CON TIM ỐM ĐÓI
 
Trong cơn mơ ta thấy mình trẻ lại
Cũng bao người cũng vậy cũng như ta
Ta thấy bình minh thấy bóng tùng già
Thấy hoàng hôn nhỏ từng giọt đỏ
 
Không biết uống
Vỡ cả đời không biết uống
Để đấy mà trông
Trông rượu chảy trong hồn
Mùi nho thơm
Mùi dâu chín bâng khuâng
Cho cảm giác mình còn tỉnh táo
 
Ngồi một góc nhìn cuộc đời xông xáo
Họ đi đâu xe và cộ dập dìu
Chuyện mưu sinh chuyện muôn thuở ngoài kia
Duy góc tối chỉ có mình tư lự
 
Sống chậm lại
Dầu tay chưa chống gậy
Tập buông xuôi
Cho nước chảy qua cầu
Mình nhớ gì nhớ cũng thật lâu
Là khờ khạo là con tim ốm đói.
 
                   Lê Thị Quỳnh Dao
 
 *

Nhà bình thơ Châu Thạch


TẢN MẠN VỚI “CON TIM ỐM ĐÓI” THƠ LÊ THỊ QUỲNH DUNG 
                                                                                       Châu Thạch
 
Bài thơ “Con Tim Ốm Đói” quả là khó hiểu. Khó hiểu nhưng tôi thấy hay bằng thứ cảm giác mập mờ không dễ nói ra ngay được. Vậy bây giờ, xin hãy cùng tôi đi vào từng khổ thơ, để tìm cho ra, làm sáng tỏ phần nào cái hay mà ta cảm nhận được mập mờ từ lúc ban đầu.
 

TỪ CHUYỆN CƠM CHÁY VÀ KHỦNG HOẢNG DƯ THỪA CỦA VỊ GIÁC – Đinh Hoa Lư



Hạt gạo sau khi bị lột trần nấu chín để trở thành các "nàng cơm" trắng dẻo nõn nà nay thân  phải đem nướng trên chảo lửa, hóa kiếp thêm một lần nữa để thỏa mãn cho vị giác con người... nhưng chắc gì đủ thỏa mãn cho tâm lý đòi hỏi cái lạ hơn ngon hơn?
 

Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2021

TÔ THÙY YÊN NGỌN GIÓ LẠ THƯỜNG SẼ THỔI TỚI – Nguyễn Đức Tùng


 
Con người có thể bị số phận vây khổn, bị lỗi lầm săn đuổi, bị thời gian ruồng bỏ, nhưng khi đêm tối xuống, vầng trăng là của hắn.
 
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi
 
Thơ Tô Thùy Yên là một đứa trẻ. Đó là tấm lòng thương yêu đối với cuộc đời.
Con người là sự sống tự ý thức về nó. Không những ý thức về nó mà còn về người xung quanh, về những mối quan hệ, ý thức về sự yếu đuối của cá nhân, cô đơn, sự cần thiết của người khác. Con người biết rằng khi tách khỏi nhân loại, tồn tại đơn lẻ, cuộc sống trở nên không thể chịu đựng được. Con người chỉ có thể tìm ra bản thể của mình trong mối quan hệ với người khác. Toàn bộ những quan hệ ấy đặt trên một điều cốt lõi, khởi thủy và kết thúc, đó là tình yêu. Không có nó, mọi thứ khác sụp đổ.
 
Trời dậy sáng
Như một lời nói mới
Hồng loang đám ruộng xa, hồng lên khóm tre cao
Mặt trời xao xuyến mọc
Ôi có hừng đông nào chẳng làm ta muốn khóc
Một ngày nữa xuống với đời ta
Vui biết mấy
Mà cũng buồn biết mấy
 

Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2021

VÀI CẢM NHẬN KHI XEM PHIM BỐ GIÀ (WEB DRAMA) CỦA TRẤN THÀNH – Đặng Xuân Xuyến


Poster phim Bố Già

BỐ GIÀ (Web drama) là bộ phim giải trí, đậm đặc chất thương mại, thực hiện rất kỹ ngay từ khâu viết kịch bản. Từ việc quy tụ các ngôi sao "ăn khách", các "hiện tượng mạng" đã được Trấn Thành cẩn thận "đo chân đóng giày" (cho diễn viên thể hiện) với từng hình tượng nhân vật để hút fan tới rạp, đến việc lồng quảng cáo các sản phẩm, dịch vụ... vào phim đều được tác giả kịch bản kiêm nhà sản xuất Trấn Thành khéo léo "bày binh bố trận" theo đúng chiến lược kinh doanh của một doanh nghiệp.
 

KINH TẾ MỚI LONG CHÂU HÀ – Từ Vũ


Tranh cắt của họa sĩ Phú Thảo (SàiGòn)


Thân mời những người đi du lịch Hà Tiên hãy ghé Vàm Rầy để nghe thuật chuyện một Hai Tự nào đó trong suốt 3 năm tổ chức cuộc Vượt Biên lý thú của anh và chụp ảnh lưu niệm chung với những nhân vật tên tuổi có thật hiện vẫn sống tại đây.

Thân Tặng tất cả những người ở Gò-Vấp đã từng phải đi kinh tế mới Long-Châu-Hà cùng đợt với tôi sau ngày 30.4.75 từ rạp hát Đông Nhì Gia Định và có mặt trong khu kinh tế mới tại ấp Vàm Rầy xã Bình Sơn, Huyện Hòn Đất Hà Tiên.

Thân tặng anh Năm Đắc, trung sĩ Điạ Phương Quân VNCH Gia Định, người trực tiếp tham gia vào kế hoạch vượt biên của tôi từ cuối năm 76 cho tới khi thành công (79) nhưng chỉ có con trai lớn của anh đi còn anh vẫn ở lại Vàm Rầy.

Như một nén nhang thắp cho ông Ba Cà Lăm, trưởng ấp Vàm Rầy huyện Bình Sơn, người cách mạng già đã vô tình hỗ trợ trong kế hoạch đóng tầu vượt biên của tôi vào năm 1978-79.

Gởi Tư Vui, trưởng ban Công An nhân dân Xã Bình Sơn Huyện Hà Tiên, một đối thủ của tôi trong suốt 3 năm ở Vàm Rầy. Đáng tiếc cho anh, anh đã không có thể bắt giam được tôi nên phải chịu thất bại trong trận đấu trí. "C'est la Vie" !.

Tặng Bẩy Trường, Đại Úy Công An nhân dân B2 Rạch Giá, người đầu tiên xuống xét ghe tôi vào năm 1977 nhưng cũng lại là người luôn quả quyết với các đồng chí của anh ở B2 : Tui bảo đảm là thằng Hai Phương không bao giờ vượt biên!. Hậu quả: anh đã bị cắt chức.

                                                                                                  Từ Vũ
 
*
 
Từ ba ngày nay, tiếng loa của phường ngoài đầu đường văng vẳng kêu gọi người đăng ký đi kinh tế mới. Thoạt đầu Phương không quan tâm nhưng nghe suốt từ sáng tới chiều với ba chữ là lạ Long-Châu-Hà đập vào đầu làm Phương thắc mắc. Anh suy nghĩ rồi nói với anh: Quái lạ, mình thuộc lòng địa lý miền Nam mà làm gì có cái tên nào gọi là Long-Châu-Hà bao giờ. Cái bọn này lắm chuyện. Bây giờ chúng nó lại bịa đặt thêm những vùng đất có tên mới nghe cũng "hấp dẫn" để quyến dụ người ta đi khỏi thành phố Sài Gòn này.
 
Người ta cũng nói trong loa địa điểm đến đăng ký ở ngoài rạp hát Đông Nhì. Rạp hát Đông Nhì thì đâu có xa gì nhà mẹ mà vợ chồng Phương và hai đứa con đang nương náu.
 

Thứ Tư, 28 tháng 4, 2021

CHUÔNG GIÓ, AN TRÚ – Thơ Tịnh Bình


      


CHUÔNG GIÓ
 
Leng keng... leng keng...
Bước chân nàng gió
Sớm mai trên cỏ
Mắt ngọc long lanh
 
Tia nắng lung linh
Xuyên ngàn kẽ lá
Chú chim rất lạ
Hót vang không ngừng...
 
Ngày xanh... rất xanh...
Vu vơ khẽ hát
Em nghĩ về anh
Ngày xưa man mác...
 
 
AN TRÚ
 
Bao giờ cởi hết ưu phiền
Về làm đứa trẻ hồn nhiên năm mười
Bao giờ tàn cuộc rong chơi
Chỉ mong để lại nụ cười trên môi
 
Mênh mông bể khổ lạc trôi
Thuyền mây một áng tinh khôi giữa trời
Sầu chi lá rụng hoa rơi
Biệt ly rồi lại về nơi cội nguồn
 
Lòng đơn nhấp ngụm trăng suông
Cõi tâm an trú không buồn không vui
Dòng đời rong ruổi ngược xuôi
Thương người còn mãi khôn nguôi chữ tình...
 
Ta giờ nhạt với hư vinh
Còn chăng thơ với chút tình thế nhân...
 
                                TỊNH BÌNH
                                 (Tây Ninh)

NHỊP GUỐC – Thơ Nguyên Lạc

 
   

 
NHỊP GUỐC
 
Thu về động nỗi tình phai
Còn nguyên nhịp guốc xưa ai bỏ về
 
Vọng từ tâm nhịp tái tê
Người về! Thôi nhé thiết thê tôi nhìn
Người về! Tôi bóng đối hình
Đứng nghe nhịp guốc thấy mình nát tim
 
Mùa về! Nhịp guốc còn nguyên
Chiều thu cô lữ ưu phiền guốc xưa
Mười năm có đủ hay chưa?
Quên đi nhịp guốc sầu mùa biệt li
 
Người về có nghĩa người đi
Gặp tôi lần cuối phân kỳ lời than
Vu quy em phải theo chồng
Anh ơi! Tình đó phải đành... biết sao?
 
Bao năm vẫn nhịp guốc nào
Thu về tiếng lá thì thào guốc xưa!
Em ơi! Tôi vẫn mãi mơ
Nhịp đôi guốc mộc dáng thơ ngây nào
 
Phương kia hạnh phúc ra sao?
Đừng như tôi phải hư hao một đời
Mùa sang vàng lá thu rơi
Tiếng thu. nhịp guốc. chạm tôi phiến sầu!
 
                                             Nguyên Lạc
 

NGÀY 30/4 – Thơ Nguyễn Khôi


 


NGÀY 30/4
“Phe nào thắng thì Nhân dân đều bại...”
                              (Thơ Nguyễn Duy)
                        
30/4 - Vết thời gian
hằn vào Hồn dân tộc
Bên thắng/ bên thua
Mừng Việt Nam thống nhất
Thằng Mỹ cút xa rồi
Họa xâm lăng lại chuyển lên Ải Bắc.
                        
30/4 - 46 năm rồi
Vẫn còn đau nhức
Những mẹ góa, con côi
Những hận thù thời "đấu tranh giai cấp"
Người bỏ Nước
Lưu vong
luôn vọng về Cố Quốc
Nỗi đau này
Đời chắt mới tiêu tan...?
                           
30/4 - ngày Tưởng nhớ
Kinh hoàng
Bao nấm mộ nơi rừng hoang, núi thẳm
Hồn Tử sĩ vấn vương, u ẩn
mong muôn đời Đất Nước bình yên.
                               
30/4 - ôi, Trái tim Việt Nam
đập
khôn tả Nỗi Niềm.
 
                Hà Nội, sắp đến 30/4/2021      
                        NGUYỄN KHÔI

QUÊ TÔI MỘT THỜI “XẬP XÈNG” TRỐNG ĐỜN – Đinh Hoa Lư

Nhớ về quán cà phê chú Thậm, chú Đinh Hữu Thư, các ban nhạc của Thư các phó nhòm Thân, Nho... các tay đờn Thư, Trực, Hùng... đội 6, Cam Bình (xã Tân Phước)
 

Tác giả Đinh Hoa Lư


Con đường tỉnh lộ đi qua chợ Cam Bình được tu bổ nhiều lần. Bao lớp đất đỏ từ xa chở về đắp dần cho đến Bình Châu. Bộ mặt ngôi chợ từ đó thay đổi. Vài ba quán cà phê - quán chú Thậm, chú Thư. Tiệm chụp hình, thuốc tây như của chú Nho, tiệm bán đồ xây dựng Sáu Huế, Tiệm Tạp Hoá Cao Liên, đại bài gạo Lâm Tín cũng theo nhau mọc lên...
 

A LAN NHÃ – Thơ Trần Mai Ngân


 


A-LAN-NHÃ
 
A-lan-nhã tôi về đây
Bỏ buông quên hết những ngày của tôi
Khói sương vây bủa mà thôi
Chuyện nhân chuyện thế đã trôi xa vời...
 
A-lan-nhã ở trần gian
Nhưng không khói bếp không màn nhớ thương
A-lan-nhã tôi xin nương
Tịnh tâm không vướng không vương luỵ trần
 
A-lan-nhã cũng rất gần
Cũng xa xa lắm... đường chân mây trời...
 
                                      Trần Mai Ngân
.......
 
* A-lan-nhã, H: 阿蘭若, Skrt: Araṇya

** Lan-nhã là chỉ nơi yên lặng cách xa xóm làng, nơi thích hợp cho những người tu sĩ cư trú. Dần dần về sau A-lan-nhã trở thành một danh từ chỉ nơi cư trú của những vị tu sĩ. Lúc này A-lan-nhã gần với nghĩa “chùa”, “tịnh thất”, “tịnh xá”.
       

VỚI HÌNH ẢNH ĐA CHIỀU – Thơ Khaly Chàm


Nhà thơ Khaly Chàm


với hình ảnh đa chiều
 
gió tự mãn vì đã uốn cong được nắng
nắng sinh động vẻ đẹp mơn trớn mắt lá mướt xanh
bầy sẻ phố hồi tưởng quá khứ và luôn tạo mới hợp âm
hồng ngoại vô hình nhiệt tiêu tán lũ sương mai cô đọng
giọt cà phê đắng tương thích cái chau mày ý nghĩ
thần kinh căng qua mệnh đề nguyên sinh rug động tạo vết trầy xước mặt gương ngày
 

Thứ Hai, 26 tháng 4, 2021

CÂY TRÔM, CÔNG DỤNG CỦA MỦ CÂY TRÔM VÀ NHỮNG LƯU Ý KHI DÙNG – Tuyết Nhi


Cây trôm
 
Cây trôm loài cây nông nghiệp giá trị của miền Nam bộ, mủ trôm hay nhựa từ cây trôm là một loại thực phẩm thuốc ngon bổ có nhiều tác dụng hay, mời các bạn tham khảo thêm thông tin về loài cây này.
 

ẢNH CỰC HIẾM VỀ CHÙA THIÊN MỤ NHÌN TỪ MÁY BAY

Nguồn:
https://kienthuc.net.vn/di-san/anh-cuc-hiem-ve-chua-thien-mu-xua-nhin-tu-may-bay-1528581.html
 
Nhìn từ không trung, chùa Thiên Mụ - ngôi chùa cổ nổi tiếng nhất Cố đô Huế - gây choáng ngợp với diện mạo kiến trúc bề thế và vẻ đẹp hài hòa cùng cảnh quan thiên nhiên...
 
 
 Chùa Thiên Mụ thập niên 1920 nhìn từ máy bay. Tháp Phước Duyên là công trình gây ấn tượng mạnh dù quan sát từ mặt đất hay trên không trung.

 
Chùa Thiên Mụ với khuôn viên rộng lớn nổi bật giữa khung cảnh hoang sơ phía Tây Kinh thành Huế đầu thế kỷ 20
 
 
           Chùa Thiên Mụ (ảnh trên) trong một album ảnh của Pháp thập niên 1920
 
 
                 Chùa Thiên Mụ năm 1963 nhìn từ máy bay trực thăng Mỹ.
 
 
            Toàn cảnh chùa Thiên Mụ trong một bức ảnh tô màu không rõ niên đại.
 
 
                            Tấm bản đồ Huế và vùng phụ cận thập niên 1930. 
            Chùa Thiên Mụ được đánh dấu bằng hai ô màu đỏ ở góc trên bên trái.
 
 
                Không ảnh chùa Thiên Mụ ngày nay. Ảnh: Huesmiletravel.
 

Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

DẠ KHÚC, DẠ KHÚC TRĂNG, DẠ LAN HƯƠNG, DẠ SẦU NGÂM – Thơ Lê Văn Trung


   


DẠ KHÚC
 
Tôi làm con dế nhỏ
Giữa đêm tình gáy sương
Em ủ một màu trăng
Lắng tim buồn trong cỏ
 
Tôi làm con sâu đo
Trên nhánh đời vô lượng
Em chỉ là giấc mơ
Tôi đo từng bước muộn
Tôi đo từng bước run
Không ra ngoài ảo tượng
 
Em ở phía vô cùng
Tôi quanh đời bé mọn
 
Tôi làm con bướm đêm
Cánh rụng, nằm trên đất
Cánh bướm nào trong em
Đã biến hình lột xác
Tôi nằm trên đất chết
Có bao giờ nguôi quên
Bên kia bờ hủy diệt
 
Tôi làm hoa tí ngọ
Nở đúng giờ nhân gian
Tôi làm con dế nhỏ
Gáy giữa tình chia tan
Em về trưa hoa tàn
Em về khuya trăng vỡ
Con bướm tình tắt thở
Chỉ còn màu sương loang
 
Tôi nằm nghe bước nhỏ
Mùa thu người trăm năm
Tôi trải lòng cỏ úa
Lên mộ sầu ăn năn
Mai em về tóc xoả
Giọt lệ buồn căm căm
Con dế tình khản giọng
Dưới vực chiều xa xăm
 
Trăm nhánh đời vô lượng
Tôi đo hồn thiên thu
Tôi luân hồi hoá bướm
Cánh rụng nằm bên hoa
 
Em ở phía trời xa
Khúc dạ cầm im bặt.
 
         Lê Văn Trung
              (2008)