BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021

NHỮNG BÀ MẸ LẦM THAN – Thơ Quách Như Nguyệt


  

NHỮNG BÀ MẸ LẦM THAN
 
Vài ngày nữa là đến Ngày Hiền Mẫu
Tôi an vui, lòng chẳng thấy phiền sầu
Nhiều người viết, làm thơ ca tụng mẹ
Kể lể ơn nuôi dưỡng của mẹ hiền
 
Mỗi một năm mới có được một ngày!
Những ngày khác, bạn nghĩ gì về mẹ?
Có hiếu thảo, im lặng nghe mẹ nói
Có biết rằng từng làm mẹ buồn đau?
 
Đừng làm mẹ khóc than, buồn đau đáu
Đừng làm mẹ phải âu lo, sầu muộn!
Xin đừng nói những lời chê trách mẹ
Mà ân cần thăm viếng mẹ luôn luôn
 
Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ
Đợi có con mới thấu hiểu được à?
Mà bạn ơi, rất nhiều người không thể
Chẳng hiểu rằng tình cha mẹ bao la
 
Họ oán trách, họ chê bai, chỉ trích
Cách mẹ nuôi, mẹ dậy dỗ, hy sinh
Chẳng biết rằng bất hiếu tội tầy đình
Tội nghiệp quá nếu có con như thế!
 
Không trả hiếu còn làm cho mẹ khóc
Bạn vô tình, còn đổ thừa, trách móc   
Bạn làm gì cho mẹ bạn được vui?
Mẹ già cả, cô đơn buồn thui thủi
 
Không trả hiếu cũng đừng làm khổ mẹ
Chẳng nên nói yêu vợ, chồng… hơn mẹ
Ai cũng có chỉ một mẹ mà thôi
Mẹ mất rồi, hối hận trễ tràng thôi!
 
Có người khuyên “nước mắt chẩy xuôi”
Không nên mong con cái mình đền đáp
Công dưỡng dục chỉ là tờ giấy nháp
Con lớn khôn, không cần phải đáp đền
 
Vài ngày nữa là ngày dành cho Mẹ
Việt Nam mình còn có Lễ Vu Lan*
Ôi thương quá những bà mẹ lầm than
Không quà cáp, không một lời han hỏi…
 
                            Quách Như Nguyệt
                                May 7th, 2021
.....
 
* Mùa báo hiếu
 

THÁNG NĂM, MIỀN HẠ, GỌI HÈ – Thơ Ái Nhân




ÁI NHÂN
Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN


 

THÁNG NĂM
 
Tháng năm nông nổi mưa rào
Chị cua sã yếm bới cào búi rong
Cháy trời lưng nắng uốn cong
Mẹ gà bới mớ bòng bong phận mình
Tháng năm nắng cũng đa tình
Đỏ hồng má chị rập rình gió sang
Lửng lơ phượng đỏ nhỡ nhàng
Bờ tre mắc võng bên hàng ấu thơ
Tóc bà hóng mát phơi tơ
Mo cau gọi gió, lẳng lơ Bờm cười
Nong tằm ăn rỗi dâu tươi
Vàng ươm hạt thóc mẹ phơi sân đình.
 

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

CÒN LẠI TÀ ÁO TRẮNG – Thơ Phan Quỳ


   


CÒN LẠI TÀ ÁO TRẮNG
 
Ta còn lại một tà áo trắng,
Giữa dòng đời trôi dạt, mấy phong ba
Lòng lưu luyến một ngày xa xôi lắm
Khoác lên mình e ấp tuổi mười ba.
 
Ta còn lại một tâm hồn xanh thẳm
Nhớ thương ơi chất chứa cả đất trời.
Dù liêu xiêu vật vờ nơi cuối bãi
Hay đầu ghềnh ta vẫn ngóng tin vui.
 
Người cho ta một trần gian diễm lệ
Ta tặng người muôn nỗi xót xa đau.
Từ một ngày và mãi đến muôn sau
Ta khóc cạn dòng nước mắt bỡ ngỡ
 
Ta vẫn nghĩ xa rồi thời sách vở
Ai hay đâu phượng vĩ chợt huy hoàng
Làn môi khô ngóng đợi một mùa sang
Người cúi xuống cho ta hoà nhịp thở.
 
Ta cứ nghĩ đời ta đành lỡ dở
Khoác cho mình màu áo đã xa xăm
Ôi trăng sao lộng lẫy những đêm rằm.
Soi ngà ngọc lên hình hài cổ tích.
 
Ta gom lại ngày xanh như ngọc bích
Như nắng vàng hoa lá dệt mùa xuân
Đêm hạ huyền, thu mộng với hân hoan
Lòng rộn rã chợt quên đời, quên tuổi.
 
Ta trả lại cho đời cùng muôn nỗi
Để quay về e ấp lược gương soi.
Tay ngập ngừng nâng mấy sợi tóc mai
Ôi màu áo lên màu tóc ngày tháng!
 
Người có cùng ta niềm quạnh vắng?
Xin một lần khe khẽ gọi tên nhau.
Xin một lần xoá hết nỗi niềm đau
Ta ngẩng lên, say đắm cả tinh cầu.
 
                                     Phan Quỳ

KỶ NIỆM VUI KHI NGƯỜI GIÀ ĐI HỌC VÀ BÌNH GIẢNG VĂN THƠ ANH NGỮ - Đinh Hoa Lư


Nhà Thơ Hoa Kỳ Lee Robert Frost (1874-1963)
 
 
TÉ RA MỸ CŨNG CÓ BÌNH THƠ NHƯ MIỀNG HÈ?
 
Bạn đọc thân mến,
Ngày trước lúc còn thời học sinh, mài "đũng quần" ở ghế nhà trường trên quê nhà, tôi ngỡ rằng chỉ có thơ văn xứ mình mới có chuyện bình thơ. Nhớ ngày đó thầy dạy quốc văn khi dạy về thơ xưa như hát nói thường giảng về "cước vận, yêu vận", "mưỡu đầu, mưỡu hậu?" hay vần - thanh trắc bằng... vân vân...
Chuyện thơ văn xứ mình chẳng có gì nói thêm ở đây. Nhưng khi qua xứ Mỹ này, có một ngày học văn thơ nước người ta, mình tôi 'ăn sau chạy dọi' mới có cơ hội 'ngộ ra':  té ra người ta tuy "mắt xanh mũi lõ" nhưng thơ họ cũng vần cũng khổ cũng trắc cũng bằng nào có kém chi ai? Chuyện tuy nghe tức cười, nhưng do mình chưa học nên chưa biết đó thôi.
 

CẢM NHẬN BÀI THƠ “BẦU TRỜI ƯỚC VỌNG” CỦA BÍCH TRẦN - Châu Thạch


  
                            Nhà thơ Bích Trần


BẦU TRỜI ƯỚC VỌNG!
 
Ngày mới mọc 
dưới bầu trời xanh thẫm 
Hoà giọng ca, 
chim nhí nhảnh chuyền cành 
Vệt nắng mới 
tràn trề trên khung cửa 
Mùi cỏ thơm 
Quyến rũ cánh đồng hoang ! 
 
Mặt trời chiếu 
vô vàn ngàn tia sáng 
Vuốt ve - yêu 
những chiếc lá ngoan hiền 
Em run rẩy 
trong hương thơm buổi sớm 
Hoa nở trên cành 
hôn không khí màu xanh 
 
Thịt da em 
xa hoa như gấm lụa 
Mềm mại dịu dàng 
là lượt satin 
Say đắm trước thiên nhiên huyền diệu 
Em ngước nhìn 
ngàn tia sáng mong manh !
 
Ánh nắng trong veo 
lấp đầy 
Miền không gian vô tận 
Vang dội trong tim 
nhịp điệu hoà bình...
 
Thiên nhiên:
Ôi quyến rũ 
Và duyên dáng 
An ủi ta 
trước vô vọng
cuộc đời
 
Và em hỡi, 
hãy bay lên 
trong bầu trời 
xanh thẳm
Trên đôi cánh vàng 
của giấc mộng 
Thiêng liêng!
 
               Bích Trần
(Codohue - mộng mơ trong ngày sinh nhật)
 

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2021

BẮC NINH THI THOẠI (Kỳ 1) – Nguyễn Khôi

Bắc Ninh thi thoại của Nguyễn Khôi (Đình Bảng) đã tái bản nhiều lần ở Việt Nam, độc giả trong và ngoài nước đánh giá cao giá trị nghệ thuật của tác phẩm này. Xin trích một số chương giới thiệu cùng bạn đọc.




Bài Thứ 1 – SUY NGHĨ VỀ THƠ
 
Thơ – là một bài văn gồm những câu ngắn, dài (có vần hoặc không vần) có thanh âm từ điệu của một thứ tiếng mà nhà thơ sáng tác ra, thường theo những niêm luật nhất định. Người ta thường hay nói “thơ ca”, nhưng cũng cần phân biệt sự khác nhau giữa thơ và ca. Nếu Ca diễn tấu ca ngợi một cái đẹp thì Thơ với ý tứ sâu xa, với cấu trúc độc đáo được kết tinh từ cái đẹp đó làm cho mọi người ngây ngất chiêm ngưỡng vẻ đẹp huyền diệu tâm linh rất thơ đó.
 

NỖI NHỚ CỐ HƯƠNG – Thơ Nguyên Lạc


  
                           Nhà thơ Nguyên Lạc


NỖI NHỚ CỐ HƯƠNG
 
1.
Bao năm không về quê cũ
Nhớ xanh lúa trổ đòng đòng
Lam chiều "cánh cò bay lả"
"Chín chiều chim vịt nhớ mong" [1]
 
Cố hương trong hồn vẫn mãi
Mơ theo con nước lớn ròng
Hoa trôi một dòng tím thẫm
Thương ơi thôi đã xa xăm!
 
2.
Em tôi giờ đây vẫn đợi?
Tình tôi còn nhớ hay không?
Sang sông sáo giờ đã vội?
Xuân thu người đã theo chồng?
 
Bao năm lòng này vẫn nhớ
Tuyết sương đã nhuộm thời gian!
Tha hương tháng ngày cơm áo
Trong tôi tình vẫn rộn ràng!
 
3.
Mai đây có về chốn cũ
Tìm đâu mỏng mảnh hình hài?
Xuân xanh em giờ vẫn mãi?
Hay còng lưng bạc tháng ngày?
 
Mai đây người về quê cũ
Bạc đầu vẫn mãi hương xưa
Nước lớn bịp than rạch cũ
"Không lời chèo chống mỏi mê" [2]
 
4.
Bao năm không về quê cũ
Nhớ ơi mùa gió chướng về
Tha hương từ ngày bão lũ
Buồn ơi chưa vẹn câu thề!
 
Chiều nay bên hè phố lạ
Nhớ ai cùng nỗi thương quê
Cao ốc đèn vàng đèn đỏ
Lữ khách lòng bỗng ê chề!
 
Mai này người muôn năm cũ
Tìm về thăm lại cố hương
Có giống nỗi buồn Từ Thức?
Hụt hẫng "Ngẫu Hứng Hồi Hương"? [3]
 
                                      Nguyên Lạc
..........
 
[1] Con cò bay lả bay la/ Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng - Dân ca
Chiều chiều chim vịt kêu chiều/ Bâng khuâng nhớ bạn, chín chiều ruột đau - (ca dao)
[2] Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi/Buôn bán không lời chèo chống mỏi mê - (ca dao)
[3] Từ Thức Về Trần; Hồi Hương Ngẫu Hứng - Hạ Tri Chương

PHIẾM LUẬN VỀ CHỮ ĐỒ - Đồ Gàn



Trong tiếng Việt không có chữ nào có nhiều nghĩa và nhiều ứng dụng bằng chữ “Đồ”. Chữ này chiếm một địa bàn rộng lớn vì nó được dùng để chỉ tất cả những dụng cụ tiện nghi mà con người sáng tạo ra để đáp ứng đời sống vật chất cho chính mình. Ví dụ như: Cái bàn, cái tủ, cái giường, cái ghế là… đồ đạc trong nhà. Cái cày, cái cuốc, cái xẻng là… đồ làm vườn, làm ruộng. Cây súng, lưỡi gươm, cung nỏ là… đồ binh khí. Con búp bê, trái banh, cỗ bài là… đồ chơi.

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2021

MƯỜNG MÁN, DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG – Thơ Lý Hạ Liên


Dãy nhà phố bên hữu ngạn sông Mường Mán
                                  

MƯỜNG MÁN, DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG
 
Con sông nhỏ chảy qua thành phố nhỏ
Soi bóng tháp in nghiêng
Soi vòm lá hồn nhiên
Vườn bông và ghế đá
Mường Mán
Cái tên nghe rất lạ
Bên này sông
Em nhớ
Nhà anh bên kia sông
 
Mường Mán
Con sông chia đôi bờ Phan Thiết
Với tình yêu da diết
Nơi chúng mình được sinh ra
 
Xưa
Mỗi ngày ta qua cầu đi chơi đi học
Thuở đó
Chúng mình đang còn là lũ nhóc
Chưa hề biết đón đưa
 
Ta gọi tên con sông xưa
Đi qua ngày tuổi nhỏ
Dần lớn lên theo những mùa Phượng đỏ
Tắm tưới hồn ta bằng yêu thương
 
Khi những cánh chim rời xa quê hương
Bay theo đời khát vọng
Ta có nghe lòng sông dậy sóng
Có hay chăng sông nhớ cánh chim trời ?
 
Một ngày
Tiễn bạn xa đời
Thôi hết còn tao ngộ
Bên kia sông chợ phố
Thấp thoáng kỷ niệm xưa
Lòng chợt đổ cơn mưa
Nghèn nghẹn
 
Mường Mán
Con sông chảy qua đời ta
Một thời em đi xa
Anh thôi không về nữa !!!
 
                 Lý Hạ Liên
                    05.5.21
 
* Ngày nhỏ tôi nghe người ta gọi tên sông là Mường Mán.
Bây giờ là sông Cà Ty, và còn có những cái tên khác nữa...
 

ANH HÃY VỀ ĐÂY – Thơ Phan Quỳ


   
                        Nhà thơ Phan Quỳ


ANH HÃY VỀ ĐÂY
(Mến tặng những người xa quê)
 
Anh hãy về đây với cố hương
Cùng em đi lại những cung đường
Tìm chút dư âm ngày tháng cũ
Nghe trong hơi gió những yêu thương
 
Anh hãy về đây một ngày xuân
Ngắm mai vàng rực một góc sân
Anh kể em nghe đời lưu lạc
Tự độ xa quê mấy tủi hờn.
 
Anh hãy về đây một ngày hè
Sân trường sắc phượng cùng tiếng ve
Và hãy cùng em vào lớp học
Trông ngoài cửa sổ những hàng me.
 
Anh hãy về đây một chiều thu
Cùng em nghe lá khẽ rơi vừa
Anh nhặt cho em chùm hoa tím
Cài lên mái tóc đã lưa thưa
 
Anh hãy về đây một ngày đông
Khi cơn gió lạnh thổi đầy đồng
Lặng nghe bao lời trong im ắng
Anh khoác cho em chiếc áo hồng
 
Anh hãy về đây nhấp chén say
Cùng em uống cạn những vơi đầy
Nhục vinh xin hãy vào quá khứ
Mây trắng quê mình vẫn mãi bay.
 
Anh ở nơi nào anh có hay
Áo trắng quê mình vẫn mãi bay...
 
                                   Phan Quỳ

THUYỀN NHÂN – Thơ Lê Phước Sinh


                                                            
            Nhà thơ Lê Phước Sinh


THUYỀN NHÂN
 
Mỗi Chúng ta là một Thuyền Nhân
lênh đênh Biển
Đời định hướng.
người Thuyền trưởng đóng vai Thủy thủ
vững tay chèo
nhảy sóng
vượt phong ba.
Hành trình
ấu thơ
sáng, tối
tuổi già.
Da sạm nắng
tóc bềnh bồng
chuyển bạc.
Bờ xa kia
vọng tiếng đàn giọng hát...
 
         LÊ PHƯỚC SINH
 

GỞI CƠN MƯA HẠ - Thơ Tịnh Bình


   
 

GỞI CƠN MƯA HẠ
 
Ướt hạ rồi hỡi bầy mưa lơ đãng
Lối em qua rụng cánh tím bằng lăng
Ta cúi nhặt những sầu vương man mác
Áo trắng học trò tóc ngắn bâng khuâng
 
Miền hạ đỏ ve tần ngần đứt quãng
Lối về trưa thương nhớ một mùa hoa
Mái trường cũ buồn thiu phố huyện
Biết nói gì khắc khoải phút chia xa...
 
Phượng rưng rức màu hoa như khát cháy
Ơi ngày xưa xa lắc phía mù khơi
Em tóc ngắn chắc gì còn nhớ nữa
Mùa tơ vương mây hạ tím ven trời
 
Ngang lối vắng rụng từng chùm mưa cũ
Xam xám khoảng trời xao xuyến mộng ngày qua
Chợt gặp ta ngập ngừng men lối gió
Trên đỉnh trời vừa khuyết dấu mưa sa...
 
                                        TỊNH BÌNH
                                          (Tây Ninh)

MƯA QUÊ HƯƠNG VÀ NGÀY VỀ BÊN MẸ - Đinh Hoa Lư


Tác giả Đinh Hoa Lư


Nước Mỹ hàng năm vẫn có ngày Lễ Mẹ bên nhà thì có ngày Vu Lan để nhớ về công ơn mẹ hiền. Lại một lần nữa, ngày Mother's Day năm 2021 này là ngày đầu tiên đánh dấu năm đầu tiên mấy anh em con MẤT MẸ.

DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 1-5 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm


   
                           Nhà thơ Khaly Chàm


100 đoản khúc: dọc đường gió bụi
 
1.
ngọt lời một chút, nghe em
đừng như lửa sấm cháy mềm đời nhau
hôm nay ảo mộng ngày sau
choàng ôm gió đắng trắng màu thời gian
 
2.
điên mê, ta ngã dịu dàng
gục đầu thơ khóc nhòa trang sử tình
phù trầm trổ nụ tâm kinh
môi khô mấp máy, ngôn tình khói sương
 
3.
hoài thai với cõi vô thường
rướn mình, kết tụ mùi hương lên trời
thưa em: giả tưởng rối bời
hình ta cổ quái, ơn đời và em!
 
4.
một đời bại chiến nhìn đêm
xác bên vực tối nhịp tim loạn cuồng
mặt trời, nhìn sững tay buông
cũng đành quy phục nghe chuông gọi hồn
 
5.
chơn thần ngậm gió vô ngôn
tay vờn ngón máu vẽ hồn thơ điên
mắt tình bùa lưỡi linh thiêng
trườn qua ảo giác hồn nhiên bật cười
 
                                       khaly chàm

Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “ĐÊM...” CỦA LÊ VĂN TRUNG

           
    
 

ĐÊM ĐỢI NGÀY MONG
 
Nghe đêm khua động bóng ngày
Áo hoa vườn cũ hương bay trắng ngần
Đêm chìm theo mộng vừa tan
Tiếng chim cuống quýt gọi đàn trong sương
 
Em về theo dặm vàng trăng
Còn vương mấy sợi mây giăng bên trời
Đêm trầm từng giọt đêm vơi
Bàn tay nguyệt hái nụ cười cài hoa
 
Ôi da thịt quá lụa là
Ươm vào đêm bỗng ngọc ngà nắng mai
Đêm vơi cho giọt sương đầy
Trong đôi mắt của mộng ngày chờ nhau.
                         

CHIỀU HỒ TÂY – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   


CHIỀU HỒ TÂY
 
Ai phả vào chiều một dấu yêu
Để ai tẩn ngẩn một nét Kiều
Ồ kìa loáng thoáng ven rặng liễu
Một tiếng cười reo lảnh lót chiều!
 
            Hồ Tây, chiều 30-04-2021
             ĐẶNG XUÂN XUYẾN