BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2022

VỀ MỘT QUÃNG ĐỜI TRỊNH CÔNG SƠN (Kỳ 5) - Nguyễn Thanh Ty


Tác giả bài viết Nguyễn Thanh Ty


Nhạc Phẩm Đầu Tiên Được Ấn Hành:
 
Mấy ngày sau Sơn về, mặt mày bơ phờ, hốc hác. Tôi kể chuyện ông già Thống đi tìm. Sơn nói sẽ xin lỗi sau. Xong, Sơn ngủ vùi suốt ngày hôm đó.
 
Hôm sau, Sơn vui vẻ kể cho tôi nghe đầu đuôi câu chuyện về nhạc phẩm "Chiều Một Mình Qua Phố".
Sơn kể:
- Mình bán cho cha Duy Khánh. Chả trả có ba ngàn đồng bạc. Mình nài thêm, chả nói: "Nhạc Phạm Duy là đắt nhứt mà cũng chỉ tới năm ngàn là cùng, ông là nhạc sĩ mới, giá vậy là cao lắm rồi". Sơn tặc lưỡi nói tiếp:
- Thôi cũng được, nhưng tiếc một điều là chả làm hư bản nhạc của mình. Mình bán đứt bản quyền rồi đâu còn ý kiến chi được!
Tôi thắc mắc:
- Hư là hư làm sao?
- Nhạc của mình thuộc loại êm, nhẹ, diễn tả nỗi buồn của những ngày lang thang trên phố vắng, đìu hiu, quạnh quẽ, mà chả cứ rống lên như bò rống!
 

TẾT TRUNG THU - Tạp Ghi và Phiếm Luận của Đỗ Chiêu Đức


      

TẾT TRUNG THU chữ Nho gọi là TRUNG THU TIẾT 中秋節. Một năm có 4 mùa, gọi là Tứ Qúy 四季, mỗi một qúy có 3 tháng, chia làm Mạnh, Trọng, Qúy 孟、仲、季 3 phần; nên theo Âm lịch, Tháng Bảy là Mạnh Thu 孟秋, tháng Tám là Trọng Thu 仲秋 và Tháng Chín là Qúy Thu 季秋. Tết Trung Thu nằm trong Tháng Tám nên còn gọi là Tiết Trọng Thu 仲秋節.

DẤU CHÂN TRÂU QUÊ NHÀ – Thơ Tịnh Bình


  
                 
 
DẤU CHÂN TRÂU QUÊ NHÀ
 
Cơn mưa cuối cùng mang mùa hạ đi xa
Nghe nhớ nghe thương chút nỗi niềm quê xứ
Mưa thềm cũ phập phồng bong bóng vỡ
Đọng hiên buồn một ánh mắt trầm tư
 
Gian bếp cũ những chiều mưa khói ướt
Nhỏ giọt mái tranh tàu lá chuối sau hè
Khản giọng gọi tình dàn đồng ca ếch nhái
Đêm quên trăng, đèn đom đóm lập lòe
 
Mưa nhòa lệ giấu ưu tư tóc mẹ
Một nắng hai sương thêm bạc mái đầu
Giọt giọt rơi như chắt chiu thầm lặng
Tình mẹ dụm dành bao chìm nổi bể dâu
 
Bay mải miết trong im lìm mây trắng
Mang mưa về tưới tẩm giọt phù sa
Cánh đồng dòng sông miên man miền tâm tưởng
Dấu chân trâu đọng vũng nước quê nhà...
 
                                                         TỊNH BÌNH
                                                           (Tây Ninh)

BÊN NGÀY BIỂN LẶNG BÃO – Thơ Khaly Chàm


   
                    Trên boong tàu ra Phú Quốc.
 

bên biển ngày lặng bão
 
dâng đời một thoáng hình dung
biển tương thích nắng thơm khung trời hồng
mây trôi xám nhạt bềnh bồng
dễ thường ẩn sắc cầu vồng sau mưa
 
mắt giông bão đã mù chưa
bao trầm cảm lặng âm thừa tinh quang
bước chân cuộc lữ nhẹ nhàng
mùa xanh biếc lá ngưu bàng trổ hoa
 
mai về với đất phù sa
tạ ơn nguồn cội sinh ta làm người
dỗ dành ký ức cầm hơi
nao lòng con chữ ru hời tháng năm
 
                             tphatien 7/2022
                                khaly chàm

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2022

GẶP LẠI, HÀI KU MÈO, HỒI ÂM, HAI MƯƠI SÁU NĂM - Thơ Chu Vương Miện / TRỞ VỀ NÀO THẤY NGƯỜI ĐÂU - Thơ Kiều Mộng Hà


   


GẶP LẠI
 
sương mai một nắm hao gầy
tóc mây một mái đã đầy tuyết sương
                                   (Thơ Tản Đà)
 
muội hẹn kiếp sau? mình gặp lại
nhưng mà không nói hẹn nơi đâu?
dọc ngang không biết bao nhiêu nước
đủ thứ màu da đủ thứ châu
 
huynh nghĩ kiếp này? mình thất lạc
kiếm nhau đến nỗi trắng cả đầu
kiếp sau? lại càng thêm khôn khó
chả lẽ tìm em khắp địa cầu?
Chế Vũ chết từ bao năm trước
Đinh Hùng sót lại nấm mộ sâu
người xưa lỡ hẹn nên khó gặp
để lại ngàn sim tím một mầu
 
muội hẹn kiếp sau? mình gặp lại
mấy vùng trà trộn biển nương dâu
huynh nghĩ thác thân người dân tộc
dọc trường Sơn mưa nắng phủ đầu
 
muội chỉ quấn yen không mặc yếm
để ngàn gió thổi lúc thêm mau
huynh chỉ ở trần thân đóng khố
nhìn nhau cho dập một mâm trầu
 
ôm nhau lăn lóc bên bờ suối
kệ đời ngó mãi mụn trăng thâu
Trường Sơn hai phía thoai thoải xuống
thác ghềnh nước đổ lút vực sâu
 
tình ta vất vả mà sum họp
nóc sàn phơi lủng lẳng chuối cau
nước khe chảy xiết bên buôn vắng
thôi kiếp này đây ta có nhau?
 
muội khất kiếp sau? mình gặp lại
cũng đành biết vậy chớ nói sao?
kiếp này huynh làm dân mất nước
còn muội đầu thai tận xứ Miêu
 
hai xứ vốn nuôi thù truyền kiếp
ải Nam Quan Chi Lăng ải địa đầu
nị ngộ lắng nghe mà đứt ruột
oán thù kéo mãi đã xong đâu?
Bản Dốc vốn xưa là dòng thác
Đồng Đăng Tô Thị trấn Lạng Châu
xưa thế bây giờ cam đổi khác
càng nhìn non nước thắt lòng đau
 
muội khấn kiếp sau mình gặp lại
kiếp này đứng ngó ở bên cầu?
Vạn Ninh Móng Cái thôn Trà Cổ
Đông Hưng trấn nới Quảng Loan Châu
 
đứng giơ tay vẫy lòng chia cắt
muội ơi? hai kẻ mấy giang đầu
 

VÔ THƯỜNG – Thơ Lê Kim Thượng


   
              Nhà thơ Lê Kim Thượng


VÔ THƯỜNG
 
Mùa qua... Mùa nắng, mùa mưa
Ngày mong, tháng nhớ... Nhớ xưa quê nhà
Nẻo về Quê Mẹ thương ca
Hàng cau đứng đợi... Bến xa đò chờ
Bước chân lối cỏ thẫn thờ
Chìm trong hư ảnh, sương mờ thoảng bay
Nhẹ nhàng chút gió lay lay
Gọi Mai vàng nở... Gọi ngày tương tri...                    
 
Đồng xanh, cây lúa dậy thì
Hương quê ấp ủ, tình si ngập lòng
Se se gió lạnh tàn Đông
Thềm Xuân vừa thấy... Nắng hồng vừa sang
Phất phơ mái rạ khói làn
Đường quê rắc lá me vàng bay bay
Cò về đậu trắng cành cây
Em đi chợ sớm... Đò đầy qua sông
Tóc dài, da trắng, má hồng
Dáng xuân trong nắng, mặn nồng, non tươi
Em đi... để lại nụ cười
Cho lòng xao xuyến... Cho người xuyến xao...
Ngày tàn chút nắng hanh hao
Lời ru Lục Bát, Ca Dao... muộn chiều
Ru em, gió thổi hiu hiu
Võng đưa giấc mộng thiu thiu trong vườn
Tím chiều…Tím sợi khói vương
Thềm rêu trải chiếu... thân thương ánh đèn
Bóng trăng, bóng trúc đan xen
Bờ ao lắng đọng mùi Sen... Vô - Thường
Khói thơm, sắn nướng củi vườn
Rượu quê nồng ấm... vấn vương câu thề...
                
Núi ngăn, biển chặn lối về
Bốn bề tịch lặng... Bốn bề hiu hanh
Bước chân lãng tử quẩn quanh
Quê - Người, Đất - Khách... độc hành dửng dưng
Chim kêu, vượn hú, chiều rừng
Núi chìm, mây lạnh... rưng rưng nẻo về
Khô cằn, khô cả cơn mê
Bốn mùa khô héo đi về... buồn ơi...
Chiều xa, quán vắng bên đời
Rượu không đủ ấm cho Người - Lãng - Du
Hồn ai lạc bước mù u
Lòng ai như thể trăng lu Giang Đầu
Lòng ai đọng nỗi riêng đau
Đêm đêm có tiếng Kinh Cầu... thê lương
Hoa tàn... Gió thổi rụng hương
Năm cùng, tháng tận... tha hương qua ngày
Ngó mình, tóc bạc màu mây
Trăng - Thơ thuyền khẳm... hồn đầy u minh
Chân trời góc biển đinh ninh
Giữ cho nhau một mối tình... Cố Hương...
       
                    Nha Trang, tháng 07. 2022              
                           LÊ KIM THƯỢNG

ĐÂU TÌM… - Thơ Trần Mai Ngân


   
                                   Nhà thơ Trần Mai Ngân

 
ĐÂU TÌM…
 
 Ghế bàn im thin thít
Khi chúng ta ngồi cạnh nhau
Khoảng cách chênh chao - là mùa hè hay thu
Khoảng cách là mưa hay sương mù…
 
Em chợt nhận ra, anh cũng chợt nhận ra
Những điều không nói không hò hẹn
Nên chẳng bao giờ bị phản bội hay chia xa
Tất cả còn nguyên trong trái tim ta nóng hổi…
 
Cũng có lúc em muốn mình nông nỗi
Ôm chặt anh ngã vào bờ vai rộng
Rồi hôn anh cho tan hết thương nhớ trong lòng
Niềm nhớ thật dài trôi chảy một dòng sông
 
Nhưng
Chúng mình vẫn ngồi giữa mênh mông
Im lặng đến rõ từng giọt mưa thánh thót
Có tiếng chim “trong bụi mận gai” hót
Chỉ một lần rồi vĩnh viễn lặng im… Đâu tìm!
 
                                               Trần Mai Ngân

THÁNG BẢY LÊN ĐỒI - Thơ Hạ Thái


   
                   Nhà thơ Hạ Thái


THÁNG BẢY LÊN ĐỒI
 
Tháng bảy trên đồi cỏ đã khô
tháng bảy mưa ngâu đã đến mùa
những cánh hoa vàng còn hương sắc
tên tuổi nào đời đã biết chưa.
 
Trên đồi gió nhẹ lùa hiu hắt
lớp lớp kề nhau những nấm mồ
xác lá úa tàn bay lác đác
linh hồn vất vưởng giữa hư vô.
 
Oan khiên tháng bảy chờ xá tội
lột xác hồn thiêng hướng cõi trời
chú chim từ dạo xa lìa tổ
cánh lông dẫu đủ vẫn chơi vơi
.
Tháng bảy lên chùa lòng bối rối
tấm thân lưu lạc - lạc xa đàn
bể khổ lan man quỳ sám hối
gẫm mình tội lỗi mấy cho cam.
 
Lưng chùa núi dựng sương bàng bạc
mắt trần ngán ngợp bóng phù vân
lướt mỏng mây mờ tung cánh hạc
cất vút tầng cao - vút mấy tầng.
 
Chừ đứng nơi này đồi cỏ úa
tích xưa tháng bảy đợi mưa ngâu
bên cầu chờ mãi chim Ô Thước
ngăn đường chắn lối biết về đâu.
 
                                      Hạ Thái
                                        1996

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2022

CỤC ĐẤT, CỤC VÀNG - Truyện ngắn của Nguyễn Bàng


Tác giả Nguyễn Bàng
 
Chị Hòa đang cho mấy con gà ăn thì thằng Sơn, con chị đi học về. Khác hẳn mọi ngày, hôm nay vừa cất túi sách xong, thằng bé nhao ngay về góc chuồng gà, hớn hở khoe với mẹ:
- Tối nay sinh nhật con cô giáo đấy, mẹ ạ!
- Ai bảo con thế? – Chị Hòa vừa nghe con vừa rũ gói cơm nguội cho sạch.
- Cô giáo con bảo thế mà! – Thằng Sơn vẫn hồn nhiên đáp, - Cô bảo từ đầu giờ học và khi sắp tan, cô còn nhắc lại: “Tối nay, sinh nhật em Vũ Cương con cô. Các em bảo bố mẹ cho đến nhà cô vui với em nhé !” Cô còn cho cả lớp ghi số nhà của cô vào vở nháp kia mà ! Mẹ cho con đi mẹ nhé !
 
Chị Hòa chưa biết trả lời con ra sao, chỉ ậm ừ bảo:
- Đi tắm nhanh lên rồi vào ăn cơm kẻo tối đấy!
 
Thằng Sơn tưởng mẹ đã bằng lòng. Nó nhảy phốc chân thỏ đi tìm quần áo tắm, mồm hát toáng lên ; “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...” Người mẹ thấy con tươi vui nhanh nhẹn, sung sướng như nở từng khúc ruột. Nhưng nhớ tới lời xin của con, chị bỗng băn khoăn tự hỏi: “Có cho con đi không nhỉ ?”

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2022

NHỮNG BÀI TỨ TUYỆT #8 – Thơ Nguyên Lạc


    
                      Nhà thơ Nguyên Lạc

 
ĐÊM HOAN MÊ 
 
Này em cạn chén giao bôi
Mặc cho trăng lụn mây trôi song ngoài
Dìu nhau nhịp khúc tình say
Ngàn thu ta nhớ  đêm nầy hoan  mê!
 
 
ĐÊM LI BIỆT
 
Cầm tay hạt lệ tình rơi
Người ơi! Có biết mặn môi thế nào?
Đêm buồn trầm khúc ly tao
Uống đi uống cả thương đau kiếp người!
 
 
ĐÓN XUÂN XỨ LẠ
 
Đón xuân nơi xứ lạ
Tuyết trắng trời mênh mông
Đâu rồi hè huyết phượng?
Chỉ bạc đầu lưu vong!
 
 
ĐEM TÌNH RA ĐỐT
 
Xuân về vui hở em tôi ?
Gởi em một đóa hoa mai thắm mùa
Giao thừa gió lạnh đủ chưa ?
Đem tình ra đốt cho vừa bể dâu!
 
 
TRỌN TÌNH 
 
Rạng hồng rồi lại tà huy
Vô thường đời đó sầu bi làm gì?
Nhân sinh tri kỷ mấy khi?
Có nhau ta hãy nâng ly trọn tình!
 
                                Nguyên Lạc

CHUYỆN VUI VỀ BÀI THƠ "VÀ TÔI" – Đặng Xuân Xuyến


Nhà thơ Nguyễn Đăng Hành


Ngày 13 tháng 3 năm 2019, trên dòng thời gian facebook của nhà thơ 16 vợ Nguyễn Đăng Hành đăng bài tự họa chân dung của ông và chân dung một bạn thơ ông trân quý:
 
MỘT NGƯỜI
 
Một người
     Đống vợ
           Đàn co
               Túp lều ọp ẹp
                    Héo hon một người
 
Một người
       Ồn ã một thờ
            Trắng tay
                 Tay trắng
                        Một đời
                               Trắng tay
 
Vùi trong
       Cát bụi
             Đắng cay
                    Nửa khôn
                            Nửa dại
                                   Tự tay
                                        Chôn vùi!!!
 
                                        NGUYỄN ĐĂNG HÀNH
 

TRĂNG THU – Đức Hạnh cùng quý thi hữu





TRĂNG THU
[Thtk-1Gcđ]
 
“Nước biếc trông như tầng khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào.”
(Trích trong “Thu Vịnh” Tác giả: Nguyễn Khuyến)
 
NƯỚC dâng nghĩa khí thế nhân chào
BIẾC những sông tình đẹp biết bao
TRÔNG mảnh vườn thơ…cùng nở mộng
NHƯ khai ngàn…nhớ nụ hoa đào
TẦNG trên đẹp đẽ ngời quan cảnh
KHÓI dưới mịt mù tẻ ánh sao
PHỦ cả trời thu nào khoáng đạt!
SONG THƯA ĐỂ MẶC BÓNG TRĂNG VÀO…
 
Đức Hạnh
18 07 2022
 
 
THƠ HỌA:

 
THU QUYẾN RŨ

 
Biển sóng đêm nay mộng vẫy chào
Thu vàng lấp lánh đẹp dường bao
Đồi nương nụ nở ngời trăng nước
Đảo ngọc mầm vươn thắm cội đào
Rộn rã nguồn thi hòa mộng ước
Tưng bừng ả nguyệt thắp ngàn sao
Chàng thơ lãng mạn mời khiêu vũ
Quyến rũ Hằng Nga mở cửa vào…
 
Kim Chi
Floria - 18.07.2022

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2022

“LŨNG TÂY HÀNH”, THƠ TRẦN ĐÀO – Đỗ Chiêu Đức


          
Người chinh phu đem thân ra chốn chiến trường sống chết chỉ cận kề trong gang tấc, không "túy ngọa sa trường" thì cũng "bạch đầu linh lạc" bâng khuâng thổi sáo chiều tàn biên khu, hay thảm hại hơn, lê lết tấm thân thương tật để tìm về quê hương... Trong khi đó, ở nơi quê nhà người cô phụ luôn luôn mong mõi hằng đêm khoắc khoải mòn mõi đợi chàng về. Có biết đâu rằng lắm khi chàng đã da ngựa bọc thây hay đã xương phơi ngoài chiến địa... Chiến tranh bao giờ cũng tàn khốc và tàn nhẫn như thế cả, mời tất cả cùng đọc bài thơ Lũng Tây Hành của Trần Đào dưới đây sẽ rõ...
    
隴西行                          LŨNG TÂY HÀNH           
  陳陶                                            Trần Đào
 
誓掃匈奴不顧身      Thệ tảo Hung Nô bất cố thân,
五千貂錦喪胡塵      Ngũ thiên điêu cẩm táng Hồ trần.
可憐無定河邊骨,      Khả lân Vô Định Hà biên cốt,
猶是深閨夢裏人。      Do thị thâm khuê mộng lý nhân.
 

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2022

VỀ MỘT QUÃNG ĐỜI TRỊNH CÔNG SƠN (Kỳ 4) - Nguyễn Thanh Ty


Tác giả bài viết Nguyễn Thanh Ty

NGÀY LÃNH LƯƠNG ĐẦU ĐỜI
 
Mới ngày nào vừa trình diện để nhận nhiệm sở, thoáng cái đã đến cuối tháng lãnh lương. Ngày lãnh lương đầu tiên trong đời, chúng tôi ai nấy đều háo hức đến Ty thật sớm để được ký tên vào sổ lương. Tôi ký tên và nghĩ đến một món tiền lớn do chính tay mình làm ra. Món tiền mà từ xưa tới nay, tôi chưa hề được cầm trong tay. Hai năm trọ học ở Qui Nhơn, cha mẹ tôi phải khó nhọc lắm mới chắt chiu được sáu trăm đồng hàng tháng gửi cho tôi chi tiêu. Có tháng chậm tới ngày thứ mười mà tôi vẫn không dám viết thư dục vì tôi hiểu rõ hoàn cảnh của tôi: Con nhà nghèo.
 

CHUYỆN ĐỜI BÙI GIÁNG: CÁI NHÌN BÙI GIÁNG VỀ KIM DUNG - Giao Hưởng

Trong các tài liệu do gia đình thi sĩ Bùi Giáng vừa cung cấp qua đợt tưởng niệm 15 năm ngày mất của ông, có một số nội dung liên quan đến tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung mà ông viết đến...


Bùi Giáng đã dịch Kim kiếm điêu linh của Ngọa Long Sinh và nhận định: “Những kiệt tác của Ngọa Long Sinh đi song song với Kim Dung và Gia Cát Thanh Vân - thực hiện cuộc chuyển biến dị thường trong lịch sử văn học tư tưởng Trung Hoa”. Không chỉ đọc suông, theo Bùi Giáng, đọc truyện võ hiệp là “một trong những phép tu dưỡng ký ức và khơi dẫn nguồn vui ẩn mật trong mình. Đọc theo lối hồn nhiên, hoặc vừa đọc vừa suy gẫm. Chưởng lực, kiềm chế, nội kình phát ra có thể là tinh thể của tinh thần phát hiện”. Riêng với thi sĩ, sách võ hiệp sẽ “giúp bạn làm thơ lai láng một cách không ngờ - điều đó không có chi lạ: ban sơ vũ học, văn học, thi nhạc cùng phát khởi tại một cỗi nguồn: uyên nguyên của tinh thần xuất phóng”
                        (Sương Bình Nguyên, NXB Võ Tánh, Sài Gòn 1969).
 
Đoạn trên do nhà nghiên cứu Huỳnh Ngọc Chiến trích dẫn về Bùi Giáng và Đỗ Long Vân với truyện võ hiệp trong tài liệu chúng tôi mượn được, có ghi nhận xét của Bùi Giáng về cuốn Vô Kỵ giữa chúng ta - hay Hiện tượng Kim Dung của Đỗ Long Vân (NXB Trình bày, Sài Gòn 1967): “Ông Đỗ Long Vân nhận định thâm viễn khoảng vắng lặng vô ngôn trong sách vũ hiệp... Những khuyết điểm của bản dịch không làm trở ngại Đỗ Long Vân. Vì những kẻ tư tưởng chân thành, vốn thường nhận ra rất mau những gì gọi là “ý tại ngôn ngoại” hoặc “huyền ngoại chi âm” (âm thanh ngoài cây đàn - H.N.C) - hoặc “ngôn tại thử nhi ý tại bỉ” (lời ở đây mà ý nằm ở nơi khác - H.N.C)”. Bùi Giáng cũng viết “Sách tôi bị cháy hết, nhưng tôi sẽ tìm riêng cuốn Vô Kỵ giữa chúng ta để đọc lại”.

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2022

ÔNG TÔ VĂN LAI VÀ DI SẢN THÚY NGA PARIS BY NIGHT - BB Ngô




Bà Marie Tô (Tô Ngọc Thủy) – con gái của Giáo Sư Tô Văn Lai, người sáng lập Trung Tâm Thúy Nga và chương trình ca nhạc nổi tiếng hải ngoại “Thúy Nga Paris By Night” cho biết ông Tô Văn Lai vừa qua đời lúc 11 giờ 5 phút sáng Thứ Ba, 19 Tháng Bảy.
“Ba ơi! Ba đi gặp Tonton Lam Phương nhé. Con THƯƠNG Ba… Con rất hãnh diện con là con gái của Giáo Sư Tô Văn Lai. Tạ Ơn Chúa đã rước Ba đi thật bình yên. Amen.” (Facebook Marie To)