BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2022

TIẾT ĐOAN NGỌ - Thơ Tịnh Bình


   


TIẾT ĐOAN NGỌ
 
Mủi lòng nhìn một xác ve
Đám tang con kiến bên hè đêm qua
Sớm mai mắt lá sương sa
Một bầy gió vỡ ướt nhòa lệ mưa
 
Râm ran tiếng dế tiễn đưa
Thắp đèn đom đóm cũng vừa ra chơi
Tiết Đoan trải nắng ra phơi
Trong veo dải lụa tơ trời tháng Năm....
 
                                     TỊNH BÌNH
                                      (Tây Ninh)

“ĐỪNG NGHĨ”, CẢM TÁC TỪ BÀI THƠ “ĐỪNG TƯỞNG” ĐƯỢC CHO LÀ CỦA BÙI GIÁNG – Thơ Đức Hạnh


Nhà thơ Đức Hạnh
 
 
ĐỪNG NGHĨ
 
Đừng nghĩ cứ đời là sướng... Cứ hướng là đi, cứ thi là đậu
Đừng nghĩ cứ bạn là thân... Cứ ân là nghĩa, cứ nghĩa là tình
Đừng nghĩ cứ bè là bạn... Cứ bạn là vui, khi xui... chúng biến..!
Đừng nghĩ cứ khỏe là không đau... Cứ câu là được, cứ vượt là qua
Đừng nghĩ cứ nụ là hoa... Cứ hoa là mộng, cứ lọng là che
Đừng nghĩ cứ ghế là ngồi... Cứ đồi là cây, cứ mây là gió
Đừng nghĩ cứ nghèo là khổ... Cứ trổ là lời, cứ mời là thích
Đừng nghĩ cứ yêu là nhớ... Cứ gỡ là ra, cứ qua là lại
Đừng nghĩ cứ mong là được... Cứ vượt là xuôi, cứ lui là chậm
Đừng nghĩ cứ quan là quyền... Cứ tiền là mạnh, cứ cánh là bay
Đừng nghĩ cứ mơ là thấy... Cứ cậy là nhờ, cứ chờ là được
Đừng nghĩ cứ nhớ là thương... Cứ vươn là mộng, cứ giống là trồng
Đừng nghĩ cứ học là hành... Cứ xong là đạt, cứ hạt là gieo
Đừng nghĩ cứ giỏi là tài... Cứ khôn là biết, cứ quyết là nên
Đừng nghĩ cứ bại là thua... Cứ mua là được, cứ ước là thành
Đừng nghĩ cứ gió là bão... Cứ lão là khôn, cứ quyền là oách
Đừng nghĩ cứ thịnh là giàu... Cứ màu là đẹp, cứ lép là non
Đừng nghĩ cứ đượm tháng ngày... Nhiều đêm lạnh lẽo mới hay duyên phần
Đừng nghĩ tham nhũng vài lần...  Đôi khi lộ mánh, ngại ngần tấm thân
Đừng nghĩ chức trọng cầm cân... Điều hành bất chính, tấm thân lao tù
Đừng nghĩ mải miết ngồi ù... Coi chừng gảy ghế, mịt mù khói mây
Đừng nghĩ thắng cuộc đó đây... Nào hay bẫy sập, cả bầy lăn quay
Đừng nghĩ cứ thắng là hay... Nào ngờ đức thắng xe bay xuống cầu
Đừng nghĩ đời đẹp muôn màu... Có khi héo mộng u sầu trầm kha
Đừng nghĩ vật chất của ta... Đến khi nhắm mắt xuôi tay còn gì!
Đừng nghĩ tham vọng được chi... Có chăng tội ác, kéo ghì đời ta
Đừng nghĩ Trời ở quá xa... “Hoàng thiên hữu nhãn” thấy ta làm gì..!
 
☆☆☆☆☆
 
Gác tay lên trán mà suy!
Thân như cát bụi bay đi, sẽ dừng
Việc làm bác ái chớ đừng
Chớ đừng bất nghĩa đã từng hại nhau
Biển tình đạo lý làm đầu
Đừng gây tội ác… lún sâu chẳng bền
Hỡi ơi! Hãy nhớ, chớ quên..!
 
                                         Đức Hạnh
                                        30 05 2022
 

THÁNG SÁU – Thơ Trần Mai Ngân


  


THÁNG SÁU
 
Khươi tàn tro cũ tìm nhau
Nhiệm mầu tháng Sáu trước sau vẫn đầy
Hôm xưa mưa trắng cổng trời
Trên thuyền hoa nở nụ cười khai nguyên
 
Tháng Sáu ve gọi hàn huyên
Đong đưa hoa lá phận duyên vội vàng
Mây bay phụ bạc ngỡ ngàng
Mặt trời che khuất bẽ bàng bóng trưa
 
Tháng Sáu về lại bến xưa
Một con thuyền cũ như vừa đâu đây
Tháng Sáu tình vẫn khẳm đầy
Trong tôi sao đã qua ngày sang đêm
 
In nhòa tường trắng bên thềm
Dáng hoa hoá đá lệ mềm chân như!
 
                               Trần Mai Ngân

Thứ Năm, 2 tháng 6, 2022

CŨNG TẠI CÁI ÔNG KHUẤT NGUYÊN CỦA NƯỚC SỞ - Đỗ Chiêu Đức


Tiết Đoan Ngọ: Tết Giữa Năm
 
Mùng 5 tháng 5 là TIẾT ĐOAN NGỌ 端午節, theo Ngũ hành Bát quái, vì số 5 thuộc dương, nên Tiết Đoan Ngọ còn gọi là Tiết ĐOAN DƯƠNG 端陽. ĐOAN: là Đầu mối, là mở đầu; NGỌ: là giờ Ngọ, là giữa trưa; còn DƯƠNG là mặt trời, là khí dương, ĐOAN DƯƠNG có nghĩa là bắt đầu lúc khí dương đang thịnh. Còn ĐOAN NGỌ là bắt đầu lúc giữa trưa. Theo truyền thuyết Trung Hoa...
 

VỀ CHI? – Thơ Nguyên Lạc


   
                             Nhà thơ Nguyên Lạc


VỀ CHI?
 
Hỏi quê cây cỏ lắc đầu
Hỏi chiều chim vịt kêu sầu bên nương
Hỏi mây biếc thẫm tà dương
Hỏi mùa gió chướng lạnh luồn lách lau!
Hỏi tình tôi biết hỏi đâu?
Hỏi tôi sao lại quay đầu về chi?
Đã rồi cuộc ấy ra đi
Ra đi có nghĩa biệt li nghìn trùng!
Bể dâu trời đất não nùng?
Tìm chi quá khứ mịt mùng mây trôi
"Nước sông Hoàng bất phục hồi" [*]
Làm sao níu được dòng đời mà mong?
Bâng khuâng Từ Thức nhớ không?
Ngẩn ngơ chốn cũ... Thôi đành thế thôi!
Thôi thì trở lại phương mây
"Chong khuya khêu nguyệt" tháng ngày buồn tênh!
 
                                                            Nguyên Lạc
..............
 
[*] Thơ Lý Bạch
 

GƯỢNG... – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   


GƯỢNG...
(viết cho G)
 
Đêm về tải nắng ra phơi
Mà hong không nổi tiếng cười xế trưa
Giận người tạt nước theo mưa
Để tim buốt lại như vừa mới đâm
 
Thì nào có ngọng có câm
Chỉ vì nhẫn nhịn mà thâm nát chiều.
 
Hà Nội, đêm 21 tháng 5-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

MƯA RÀO – Thơ Tịnh Bình


  


MƯA RÀO
(Thơ Thiếu Nhi)
 
Lộp bộp! lộp bộp!
Rơi trên mái nhà
Tiếng mưa giòn giã
Thiệt là vui ghê!
 
Đâu rồi nắng hạ
Chang chói trưa hè
Tiếng ve ướt sũng
Mưa rào cười vang
 
Lộp bộp! lộp bộp!
Bóng mây tan rồi
Mưa trêu nắng đấy
Khóc nhè chút thôi!
 
         TỊNH BÌNH
          (Tây Ninh)

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022

GIẢI MÃ ĐƯỜNG THI – Võ Nhựt Ngộ

Nhà nghiên cứu Võ Nhựt Ngộ tặng La Thuỵ tập GIẢI MÃ ĐƯỜNG THI từ năm 2010. Qua tập tài liệu này, xem những bài thơ như bài ĐỘC TIỂU THANH KÝ của Nguyễn Du, bài ĐẰNG VƯƠNG CÁC của Vương Bột..., ta thấy các nhà thơ xưa tỏ ra rất tiêu sái thanh thoát trong khi tác thi Đường luật, mà chúng ta lâu nay cứ tưởng là phá cách, thất niêm, thất luật, hoá ra không phải thế. Bài viết này chúng tôi đã đăng trên lathuy.blogtiengviet từ năm 2011, giờ đăng lại. Xin mời đọc!
 
Nhà nghiên cứu Võ Nhựt Ngộ


GIẢI MÃ ĐƯỜNG THI – Võ Nhựt Ngộ
 
LỜI PHI LỘ
 
Nhà hiền triết Platon hỏi các bạn thực khách: trong một chậu nước đầy, bỏ cục gạch vào thì nước tràn ra. Còn bỏ con cá lớn bằng cục gạch vào thì nước chẳng tràn ra, là tại sao?
Các thực khách trả lời: kẻ bảo tại con cá nó hít nước, người bảo tại con cá nó ngo ngoe lội tới lội lui.
Phaton cho gia nhân mang chậu nước ra làm thí nghiệm, lúc bỏ con cá vào, thì nước cũng... tràn ra!
 
Với thí nghiệm đó, Platon cho chúng ta câu châm ngôn dùng dạy trẻ là «hãy quan sát trước khi suy luận» (observer avant de raisonner)
Nhưng còn có một câu châm ngôn sâu sắc hơn nằm trong quyển Tự điển Petit Larousse: «tôi rất yêu quí Platon nhưng tôi yêu quí sự thật nhiều hơn» (Platon m’est cher, mais la réalité me l’est davantage).
 
Các tiền nhân chúng ta có công lớn với văn học, trong những tác phẩm của họ, không thể tránh được đôi khi cũng có những sơ sót sai lầm. Khi nhận ra, hẳn các vị ấy cũng khuyên chúng ta một câu tương tự: «đừng vì ta mà phủ nhận sự thật».
 
Quyển GIẢI MÃ ĐƯỜNG THI này rất mong đóng góp được sự giải tỏa một vài thắc mắc của thơ Đường Luật trong tinh thần đó của tiền nhân.
                                                                         Trân trọng kính thưa.
                                                                               Võ Nhựt Ngộ
 

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2022

CHẢ HIỂU...! – Đặng Xuân Xuyến



Mấy ngày nay, tràn lan trên mạng một loạt ảnh chế so sánh mức án 4 năm tù giam vì tội “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng”, theo khoản 2, điều 285, Bộ luật Hình sự năm 1999 mà Tòa án Hà Nội dành cho ông cựu thứ trưởng Trương Quốc Cường trong vụ án “Buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh mang nhãn mác Health 2000 Canada; Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng; Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ, xảy ra tại Thành phố Hồ Chí Minh, các tỉnh, thành phố khác và Cục Quản lý Dược - Bộ Y tế” (Theo TTXVN), vào chiều 19 tháng 5 năm 2022 với mức án 7 năm tù giam mà Tòa án huyện Châu Thành tỉnh Kiên Giang đã tuyên ngày 17 tháng 3 năm 2017 cho anh Nguyễn Văn Khang (sinh năm 1997 ngụ ở ấp Phước Chung, xã Mong Thọ) tội bắt trộm 1 con vịt để... nhậu tiếp vì đang nhậu thì hết mồi. Và ảnh chế so sánh với mức án tử hình mà Luật pháp Trung Quốc dành cho cựu Cục trưởng Quản lý Dược Trung Quốc Trịnh Tiêu Du vì “nhận hối lộ để cấp phép cho một loại kháng sinh được cho là nguyên nhân làm 10 người chết và cấp phép cho nhiều loại thuốc không đạt tiêu chuẩn khác.” (theo báo Đầu Tư ngày 24 tháng 9 năm 2019).
 

ĐƯA EM VỀ XỨ HẢI - Thơ L.T Đông Phương


  

 
ĐƯA EM VỀ XỨ HẢI  
(Thân tặng các bạn tôi ở Hải Lăng Quảng Trị)
 
Anh đưa em về bên dòng Vĩnh Định
Con sông hiền mát ngọt nước quê ta
Kể em nghe thiên tình sử cây Da
Con đò thác vẫn còn lưa bến cũ
 
Về Diên Sanh ngồi bên bờ liễu rũ
Tiếng chuông chiều trong gió vọng ngân nga
Đồng lúa ngút ngàn ruộng đất quê cha
Đời lam lũ những mùa đông buốt giá
 
Về Mỹ Chánh thăm nương chè mượt lá
Nước chè xanh thơm dịu mát người đi
Mời em về thăm vườn sắn Câu Nhi
Tiếng ai hát trên đường vào xóm nhỏ
 
Xưa gặp anh em ngây thơ má đỏ
Tóc thề buông vành nón lá Hải Vân
Tóc thề buông vấn vít trái tim anh
Em trói buộc một đời anh phiêu lãng
 
Ta cùng nhau ngồi bên bờ đê vắng
Xứ Hải Kinh mùa nước lớn đua thuyền
Nô nức người cầu gió nổi lên
Tiếng pháo nổ mừng thuyền ai thắng giải
 
Đất Hải Dương đàn cò bay cánh soải
Hạt lú thơm mùi rượu gạo Kim Long
Lời hức cùng ai nên nghĩa vợ chồng
Đâu quản ngại dù Kim Giao nước độc
 
Qua Hội Yên nhà thờ vươn đỉnh tháp
Quỳ nơi đây em nhớ đọc kinh cầu
Tạ ơn cuối đời tìm kiếm được nhau
Chuông không đổ mà nỗi mừng rộn rã
 
Bến Hải Khê thuyền ai về đầy cá
Đời nhọc nhằn da sạm nắng biển khơi
Giông bão lên ai khấn nguyện Phật Trời
Buồm xuôi gió người chờ trên bến cũ
 
Em xa quê từ khi còn tuổi nhỏ
Chắc quên rồi chùm bánh ướt Phương Lang
Ngày mùa lên giữa đồng ruộng thênh thang
Lúa đổi bánh ngọt ngào hương gạo mới
 
Ngọn gió chiều hôm đường đi mát rượu
Về Trung Đơn qua lối tới Hải Thành
Trai gái trong làng nữ tú nam thanh
Đêm trăng sáng trao nhau lời ước hẹn
 
Lên vùng núi ta giã từ vùng biển
Rừng Hải Lâm phơi cát trắng Mai Đàn
Đường băng ngang về linh địa La Vang
Chiều xa xứ nhớ giọng hò Như Lệ
 
Đưa em về thắm nén hương muộn trễ
Nhớ cha xưa từng vất vả đồng sâu
Đời buồn thiu tóc mẹ trắng mái đầu
Nấm mộ nhỏ phủ xương tàn bè bạn
 
Đưa em về ước chi đời vô hạn
Như tình anh, không bến cũng không bờ…
 
                                   L.T Đông Phương

MÌNH CÓ ĐI ĐÂU CŨNG LẠC ĐƯỜNG - Thơ Hạ Thái


   
                    Nhà thơ Hạ Thái
         
 
MÌNH CÓ ĐI ĐÂU CŨNG LẠC ĐƯỜNG
(Kỷ niệm một bài nối điêu với nhà thơ tài danh Trần Vấn Lệ)
 
"Mình có đi đâu... cũng lạc đường "
dấu ấn bên đời sạm vết thương
bản quán chừ đây thành cố xứ
để suốt đời mang nỗi nhớ quê hương !
 
Ở đâu mà chẳng có mưa có nắng
tội cho người giải nắng dầm mưa
Thái Bình Xanh lặng bừng nổi sóng
cuốn vùi uất hận ngập hồn thơ !
 
Sáng mai đọc "hôm nay ký sự"
ai sống cùng thời cũng phát điên
không điên mới lạ bà con nhỉ
điên đảo do đời vướng nghiệp duyên !
 
Cứ rằng nhắm mắt thây thời thế
đừng tự vấn ta khỏi bực mình
người xưa lang bạc chân giày cỏ
nay ta lạc bước mấy ai nhìn.
 
Đi để mà đi - không thể ở
mở cửa xuống thuyền chẳng còn ai
ở lại chết vinh thà cứ chết
oai hùng như tướng Trần Văn Hai...
 
Từ trái khuấy tan đàn rẽ nghé
niềm đau mắt ướt đẫm sương mờ
vào trại tập trung gom đủ mặt
góp chuỗi sống thừa đám ngu ngơ !
 
Tay cuốc tay dao... dầm mưa nắng
phên nứa tường che chắn gió lùa
hừng sáng ngày ngày nghe chim hót
"tràng thưa trẹt rách" điệu như xưa!
 
Bài thơ tôi kể đời mưa nắng
thử nối điêu "ký ức..." hợp bè
cũng cố gồng thân cất tiếng hót
khóc một thời xót nước thương quê !
 
Bởi chưng tương đắc nên nhắc lại:
"Về quê ?  Về quê ? Về Quê Hương ?
Chỗ nào đẹp hơn để yêu thương ?
Chỗ nào dễ ghét người ta bỏ ?
Mình có đi đâu... cũng lạc đường" (*)
 
Câu thơ đọc lại sao buồn quá
nhức nhối cõi lòng nước mắt tuôn!
 
                                        Hạ Thái
                                           2020
 
(*) Thơ Trần Vấn Lệ (nguyên khổ kết bài Hôm Nay Ký Sự)

TIẾNG HÁT - Hoàng Long Hải


Tác giả Tuệ Chương Hoàng Long Hải

 
“… dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc, thành khúc tình ca”
                   (Nhật ký đời tôi – Thanh Sơn)
 
Thân tặng chị Bích Huyền, người phụ trách Chương Trình Thơ Nhạc của đài VOA, như một lời cám ơn sâu nặng!
                                                                               Tác giả
 
Vào những buổi chiều giữa mùa hè, khi trời ít mây, cảnh mặt trời xuống thấp dần trên rặng Trường Sơn, đẹp một cách lạ lùng!
Hồi xế chiều, khi trời còn sáng, mặt trời đã nghiêng về phía Tây, nhưng hình dạng còn nhỏ, chỉ bằng một cái dĩa bàn. Đến khi mặt trời sắp đụng tới đỉnh núi Trường Sơn, mặt trời to hơn, có khi bằng một bánh xe đạp.
 

TÔI VỀ TÌM LẠI - Thơ Bành Phi Lân


   
                       Nhà thơ Bành Phi Lân
 

TÔI VỀ TÌM LẠI
 
Tôi về tìm lại chốn xưa
Dòng sông Thạch Hãn nắng mưa đợi chờ
Non Mai ẩn hiện sương mờ
Tiếng chuông Sắc Tứ lặng tờ sớm mai
 
Tôi về tìm lại dấu hài
Gót son phố nhỏ tóc mai thuở nào
Chiều nghiêng Thành Cổ hanh hao
Giáo đường xưa ấy nẻo nào tìm đâu
 
Tôi về tìm lại sắc màu
Tuổi thơ đánh mất nét nhàu thời gian
Còn đâu những buổi trường tan
"Ngày xưa Hoàng Thị" nắng vàng theo em
 
Tôi về lặng đứng bên thềm
Ngẩn ngơ trường cũ lòng mềm cỏ hoa
Nguyễn Hoàng ơi nỗi thiết tha
Bên thầy bên bạn có ta có mình
 
Niềm vui hội ngộ thắm tình
Tôi về tìm lại chính mình ngày xưa.
 
                                  Bành Phi Lân

SINH NHẬT LẦN THỨ 80 CỦA TÔI – Võ Cẩm


Tác giả bài viết Võ Văn Cẩm

Đây là những khoảnh khắc đẹp nhất, nhân ngày sinh nhật lần thứ 80 của tôi do bạn hiền Lê Văn Thiêm thực hiện tại Công Viên Gia Định. Đây là cuộc vui sinh nhật sau 2 năm dịch bệnh. Chỉ 3 ly cà phê cứt chồn do đứa cháu Dương Hồng chủ khách sạn Blue Diamond gởi tặng gọi là món quà sinh nhật lần 80 của tôi.
 

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2022

BA NGÀY VỚI BÙI GIÁNG - Phan Thị Như Ngọc




“Tháng Năm” ở Sài Gòn khao khát mưa, chói chang phượng vĩ. Tôi đi dọc những lối nhỏ râm ran ve trong công viên Tao Đàn, nghe âm thầm xô tới câu thơ cũ của Appolinaire:
 
Tháng Năm về điểm sơn xuyên
Trên tàn phế dựng muôn ngàn cỏ hoa
Bây giờ em đứng nơi đâu
Cỏ trong mình mẩy em sầu ra sao
 
Bài thơ “Tháng Năm” có những câu sống dai dẳng cùng năm tháng, phần lớn nhờ tài dịch của Bùi Giáng. Và đã bao nhiêu người tốn nhiều giấy mực vì ông, một hiện tượng hơn là một thiền án. Gần đây nhất, báo Hà Nội đăng nhiều bài về Bùi Giáng thời chăn bò chăn dê, thời làm thơ, thời mê các kỳ nữ, thời điên loạn khiến nhiều người hiếu kỳ muốn xem mặt nhà thơ. Tiếc thay! Cánh hạc đã bay bổng tuyệt vời….
 

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

LÀM THƠ GỬI RIÊNG ANH – Thơ Quách Như Nguyệt, bản dịch tiếng Anh của Wissai


 
                  Nhà thơ Quách Như Nguyệt


LÀM THƠ GỬI RIÊNG ANH
 
Nếu em chết anh có buồn không nhỉ
Chắc là không, tim anh vẫn hững hờ
Nếu em chết ai làm thơ anh đọc?
Ai nghĩ đến anh mỗi ngày, ai nhớ nhung anh?
 
Nếu em chết chẳng cần ai đưa đám
Nhận tin buồn anh có thấy không vui?
Có thương cảm người từng yêu anh lắm
Có cười buồn, tội nghiệp đóa hoa rơi?
 
Có nhớ thơ, nhớ em không anh hỡi
Nhìn trên màn hình, anh có kiếm tìm em?
Sẽ chẳng còn có tên em ở đó
Một dọc tên nhưng thiếu hẵn một người
 
Nếu em chết, nhớ thơ em làm nhé
Những bài thơ rơi rớt vào không gian
Thơ hạnh phúc, thơ gian nan vất vả
Thơ ca tụng tình yêu, thơ lãng mạn đó mà
 
Em ra đi, anh bâng khuâng không nhỉ?
Thơ nồng nàn làm cho mỗi mình anh
Có thấy tiếc mối tình không thể có
Có một người, làm thơ gửi riêng anh
 
                           Quách Như Nguyệt
 

DÕI TÌM TRÊN SÔNG NGÃ BẢY – Thơ Nguyên Lạc


   

 
DÕI TÌM TRÊN SÔNG NGÃ BẢY
 
I.
Dòng sông chia nhánh làm bảy ngả
Biết ngả nào tôi dõi em đây?
Xuôi dòng con nước ngày xưa ấy
Bỏ lại mình tôi khóc ròng đầy
Bỏ lại mình tôi bên bãi vắng
Cây bần buồn rụng trái nào hay!
Bìm bịp kêu giọng khàn tiếng khổ
Nước lớn đầy bảy ngả mù mây!
Tìm em tôi biết tìm đâu hở?
Biết ngả nào tôi dõi em đây?
 
Em giờ mù mịt khói mây
Đêm sông Ngã Bảy sương gầy cuộc đau
Tìm em tôi biết tìm đâu?
Ngẩng đầu thê thiết ngàn sao lệ người!
 
 
II.
Dòng sông chia nhánh làm bảy ngả
Biết ngả nào tìm kiếm em đây?
Người xưa về lại dòng sông ấy
Chỉ thấy tàn phai khóc tháng ngày
Bao năm li biệt bao năm nhớ
Bảy ngả người ơi mây trắng bay!
Khói sóng mịt mùng vương cay mắt
Dõi ngả nào đây dáng em gầy?
 
Dòng sông chia nhánh đời bảy ngả
Thôi nhé làm sao không đắng cay?
Còn đâu bờ bến yêu thương cũ
Hết rồi xuân mộng mắt môi say!
Cách chi tìm lại dòng sông ấy?
Một thời tuổi trẻ... trắng mây bay!
 
                                 Nguyên Lạc