BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2021

HỮU THỈNH VÀ NGUYỄN QUANG THIỀU CÙNG NHAU GIẾT CHẾT NỀN THƠ BẰNG CÁCH TRAO GIẢI CAO NHẤT CHO HAI “BÀI THƠ” DỞ NHẤT NƯỚC – Trần Mạnh Hảo

Nguồn:
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376/posts/2987770031495181
 

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều và nhà thơ Hữu Thỉnh trao giải B cho tác giả


Ngày hôm nay 9-4-2021, tại tòa soạn báo Văn Nghệ, ông Hữu Thỉnh chủ tịch Hội liên hiệp văn học nghệ thuật VN, nguyên chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam, chánh chủ khảo cuộc thi thơ báo Văn Nghệ 2019-2021 đã trao nhiều giải thưởng cho các bài thơ, trong đó có hai bài hay nhất cuộc thi dưới đây, xếp giải nhì (không có giải nhất). Trước khi bình hai bài hay nhất cuộc thi này, Trần Mạnh Hảo giới thiệu 2 bài thơ được giải cao nhất của tác giả Tòng Văn Hân cho mọi người được biết và xin có ý kiến.

 

Trần Mạnh Hảo giới thiệu:
Thơ được giải cao nhất báo Văn Nghệ trong cuộc thi thơ 2019- 202: Thơ của Tòng Văn Hân giải Nhì (không có giải nhất)
 
 
MẸ TÔI CHỬI KẺ TRỘM
 
Những lần gà nhà tôi bị mất
Mẹ tôi chửi:
- Cái đứa trộm gà ơi
Ta cầu mong cho ngươi
Nuôi được gà đầy đàn
Lứa này tiếp lứa khác
Có nhiều gà nhất bản
Có nhiều gà nhất mường!
 
Những lần lợn con nhà tôi bị mất
Mẹ tôi chửi:
- Đứa nào trộm lợn nhà tôi
Thì hãy có nhiều lợn
Đàn tiếp đàn núc ních
Lứa tiếp lứa không ngừng
Bán được nhiều tiền nhé !
 
Từ thuở bé đến giờ
Hễ nhà mình mất gà mất lợn
Tôi đều nghe thấy mẹ tôi chửi như thế
Cầu mong cho kẻ trộm kia khá giả
Không bao giờ đến nhà tôi ăn trộm nữa
Tôi là đứa con gái dưới mức bình thường
Nhan sắc không bằng đám bạn
Khéo léo không bằng người ta
Thế mà có hẳn bốn nhà
Muốn được tôi làm con dâu của họ
 
                                Tòng Văn Hân

 *



Ghi chú:
 
Nếu bạn nào có đủ các "bài thơ được giải báo Văn Nghệ" cuộc thi thơ 2019-2021 xin làm phúc gửi cho Trần Mạnh Hảo để chúng tôi viết bản tổng kết cuộc thi tìm ra thơ dở nhất để trao giải của Hữu Thỉnh. Xin cám ơn.
 
                                                                       TRẦN MẠNH HẢO

*



Ngày 9/4, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam, Báo Văn nghệ đã tổ chức trao giải Cuộc thi Thơ (2019 - 2020). Cuộc thi Thơ Báo Văn nghệ (2019-2020) được tổ chức với mục đích góp phần nâng cao chất lượng thơ, đáp ứng yêu cầu phát triển văn học trong tình hình mới; đồng thời cuộc thi cũng là cơ hội để tìm kiếm, phát hiện những tài năng văn học trẻ.

Ban Tổ chức đã nhận được hơn một vạn tác phẩm của 3.541 tác giả trong và ngoài nước tham dự. Ban Chung khảo đã chọn ra 31 tác phẩm của 12 tác giả để trao giải. Trong đó có 2 giải B (không có giải A) của tác giả Tòng Văn Hân (Điện Biên), Nguyễn Văn Song (Hưng Yên); 4 giải C của tác giả Nguyễn Thị Kim Dung (Hà Nội), Châu Hoài Thanh (Bà Rịa - Vũng Tàu), Khuất Bình Nguyên (Hà Nội), Đặng Cương Lăng (Hà Nội); 5 giải Khuyến khích của các tác giả Đỗ Văn Dinh (Lào Cai), Mai Thìn (Bình Định), Đinh Hạ (Nghệ An), Trần Đức Tín (TP Hồ Chí Minh), Hà Hương Sơn (Quảng Ngãi), Huỳnh Thúy Kiều (Cà Mau).


Giải A: Không có
Giải B:
 
TÒNG VĂN HÂN (ĐIỆN BIÊN)
Làm rể
Mẹ tôi chửi kẻ trộm
Nhà dưới nhà trên
 
NGUYỄN VĂN SONG (HƯNG YÊN)
Từ ngày lên phố
Gọng vó đầu làng
Từ ngày cha mất
 
Giải C:
 
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG (HÀ NỘI)
Mùa thu Sơn Tây
Làng đồi
Biên giới
Dần sáng
 
CHÂU HOÀI THANH (VŨNG TÀU)
Triết lý về thời gian
Hương tóc mẹ
 
KHUẤT BÌNH NGUYÊN (HÀ NỘI)
Xa hơn cả thời xưa
Ước nguyện ca trù
 
ĐẶNG CƯƠNG LĂNG (HÀ NỘI)
Lắng nghe
Trở về
 
Giải Khuyến khích:
 
ĐỖ VĂN DINH (LÀO CAI)
Những đứa con vùng cao
Em đi học từ phía cổng trời
 
MAI THÌN (BÌNH ĐỊNH)
Tạ lỗi với mây xanh
Ngược sông Lô
Hoa phượng ở nghĩa trang Trường Sơn
 
ĐINH HẠ (NGHỆ AN)
Mẹ tôi
Xin cho anh được tục huyền
 
TRẦN ĐỨC TÍN (Tp. HỒ CHÍ MINH)
Mình ơi bão qua rồi
Con có ổn không
 
HÀ HƯƠNG SƠN (QUẢNG NGÃI)
Cậu bé
Trong căn hộ chung cư
Con không biết
 
HUỲNH THÚY KIỀU (CÀ MAU)
Gió đã sang mùa
Trở lại Miền Tây
Hà Nội của anh
 

9 nhận xét:

Bâng Khuâng nói...

CHƯỞI KẺ TRỘM GÀ của các bà miền Trung nghe cũng “đã lỗ tai”:

“Hôm qua tau mất con gà mái dầu khoang cổ. Hôm ni tau mất con gà mái nổ khoang bông. Con mô bắt là gái trốn chúa lộn chồng. Thằng mô bắt là ba đời đi ở đợ... Tụi bay hãy vén mái tai, gài mái tóc, chống cửa ngõ cho cao, chặt hàng rào cho thấp mà nghe tao chửi... Bay ăn cho chồng bay sợ, cho vợ bay kinh. Bay ăn cho ngã miếu sập đình, cho mồ cha bay chết hết để một mình bay ăn”

Bâng Khuâng nói...

CHƯỞI TRỘM GÀ KIỂU TOÁN HỌC

Người mẹ chửi mệt, đứa con ra tiếp sức. Cô ả này thì lại được học hành tử tế, nên chửi rất hiện đại (bằng toán học) nghe cũng khoái tai hơn:

“Tên sư đứa nào bắt mất con gà nhà bà.
Gà ở nhà bà là con công con phượng,
Gà về nhà mày thành con cáo con hâu.
Bà… bà… bà… hmm
Bà chửi theo KIỂU TOÁN HỌC cho mà nghe nhá…

*
Bố mày là A, mẹ mày là B.
Bà cho vào ngoặc bà khai căn cả họ nhà mày…
Bà rủa mày ăn miếng rau mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao mày chết chìm trong chậu…
Bà khai căn cả họ nhà mày,
Xong rồi bà tích phân n bậc,
Bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần.
Ái chà chà…mày tưởng à!
Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò “cộng trừ âm dương” trên gường với nhau à…..
Bà là trị cho tuyệt đối hết cả 9 đời họ hàng nhà mày,
Cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm,
Cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi…
Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng,
Sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng,
Cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm…
Ờ nhỉ, thôi, hôm nay thứ 7, bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp.
Nói là nghỉ đến hôm sau chửi tiếp, nhưng cô ả vẫn còn tức giận, thế nên ăn cơm xong lại tiếp tục bài ca:
À, mày chơi toán học với bà à…

*
Lại một lần nữa nghỉ lấy hơi: U cho con xin thêm chén nước ạ ..Thằng khốn ấy nó là tiến sĩ toán lý, không chửi bằng toán học thì không xong với nó u a…Vâng vâng, u rót cho con đầy đầy vào, nữa đi…để con lấy hơi chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học cho u xem…

“Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng?
Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,…
Mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày, à à, mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đi.
Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toát, nó gẫy khúc ra,
Chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào,
Rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ....thôi con ạ ….....
Ái chà chà… mày tưởng mày dùng cả hình học mày vẽ thòng lọng mày bắt gà nhà bà mà được à!
Nãy giờ bà chửi mày thanh thoát như thế thì mày bảo bà giỏi văn giỏi toán nhá. Bà mà bắt được mày bà oánh cho một trận thì mày lại khen bà là văn võ song toàn cho mà xem.
Thôi hôm nay bà gào thế là mệt rồi , bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp khi nào rảnh bà phởn bà rủa tiếp cho mà nghe.”

NỖI NIỀM nói...

Báo Văn Nghệ của Hội Nhà Văn đánh giá:

Bài ‘Mẹ tôi chửi kẻ trộm’ của tác giả Tòng Văn Hân, có cái ngô nghê, thật thà của một người miền núi, nhưng qua đó lại là hình ảnh rất đẹp về con người nói chung mà chỉ tư duy của người miền núi mới có được. Về sâu xa, chửi này là chửi có tính triết lý. Nguồn gốc của bài thơ bắt đầu là sự đói kém, nhưng nhân văn, cao thượng vô cùng. Gốc của nó không phải đánh kẻ trộm, hay hình sự hóa vấn đề, mà là phải xóa tận gốc đói nghèo. Phải trả cho đời sống sự lương thiện… Tứ thơ và tư duy đó dễ gây thiện cảm cho người đọc... Hay như tác giả Đỗ Văn Dinh với bài ‘Em đi học từ phía cổng trời’, cũng có những câu thơ rất đẹp… Tác giả Khuất Bình Nguyên viết về chiếc cổng làng qua bài ‘Xa hơn cái thời xưa’, những tưởng là một đề tài cũ kỹ, song lại cũng hết sức mới mẻ, thể hiện được sự chiêm nghiệm, tìm tòi…

http://baovannghe.com.vn/chuc-mung-cac-tac-gia-doat-giai-cuoc-thi-tho-2019-2020-tren-bao-van-nghe-22674.html

NỖI NIỀM nói...

BỊ CHÊ TRAO GIẢI CHO NHỮNG BÀI THƠ ‘DỞ NHẤT NƯỚC’, BAN TỔ CHỨC NÓI GÌ ?

Sau lễ trao giải, đã có một số ý kiến phê bình khá nặng nề của các nhà thơ Trần Mạnh Hảo, Lê Thiếu Nhơn trên trang Facebook cá nhân rằng ban tổ chức đã "giết chết nền thơ" của nước nhà khi trao giải cho hai bài thơ "dở nhất nước".

Đó là bài ‘Mẹ tôi chửi kẻ trộm’ và ‘Làm rể’ của tác giả Tòng Văn Hân. Các ý kiến cho rằng thơ anh ‘nôm na’, ‘ngô nghê’... Tác giả Tòng Văn Hân còn có một bài thơ nữa trong cụm 3 bài thơ được trao giải lần này nhưng chưa bị ‘cư dân mạng’ mang ra mổ xẻ, phê bình là bài ‘Nhà trên nhà dưới’.

Trả lời Tuổi Trẻ Online tối 10-4, ông Hữu Thỉnh - chủ tịch hội đồng chung khảo của giải thơ - vẫn kiên định rằng ‘thơ của Tòng Văn Hân rất được’ Ông nói, bài thơ ‘Mẹ tôi chửi kẻ trộm’ mà nhiều người mang ra ‘cười cợt’, thực ra rất thú vị ở sự nhân văn, độ lượng.

"Lý thường, khi chửi kẻ trộm người ta sẽ nguyền rủa kẻ trộm gặp những tai ương, đây "mẹ tôi chửi kẻ trộm" lại mong cho kẻ trộm đủ ăn, giàu có, tử tế lên để không phải đi ăn trộm nữa. Tư tưởng đó nhân văn vô cùng, tâm hồn rất cao thượng, độ lượng.

Lấy ân báo oán thì oán giảm đi, lấy oán báo oán thì oán chồng chất. Đấy là đạo lý rất hay của dân tộc mình", ông Hữu Thỉnh lý giải về cái tứ thơ khiến ông rất thích và xúc động.

https://tuoitre.vn/bi-che-trao-giai-cho-nhung-bai-tho-do-nhat-nuoc-ban-to-chuc-noi-gi-20210410212317941.htm

Văn Nghệ QT nói...

Cư dân mạng bấu lấy "Mẹ tôi chửi kẻ trộm" để đua nhau chửi giải thơ, hoàn toàn có lý do hợp tình, hợp lý. Chửi hùng hổ hay chửi réo rắt cũng có thể chấp nhận, nhưng lại có vài người vì quá nhiệt huyết mà chửi nhầm địa chỉ. Cuộc thi thơ báo Văn Nghệ 2019-2020 không liên quan đến tân Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam - Nguyễn Quang Thiều và Hội đồng Thơ vừa mới thành lập.

Rõ ràng hơn, Ban chung khảo cuộc thi thơ đã vinh danh "Mẹ tôi chửi kẻ trộm" để dân tôi chửi giải thơ, gồm các ông: Hữu Thỉnh, Trần Đăng Khoa, Nguyễn Bình Phương, Khuất Quang Thụy và Nguyễn Đức Mậu.

Giải B trao cho "Mẹ tôi chửi kẻ trộm" không phải lỗi của tác giả Tòng Văn Hân, mà là lỗi của Ban chung khảo. Bây giờ, dư luận đã phản ứng gay gắt như vậy, thì những người cầm cân nảy mực cần có phản hồi thật thiện chí, hoặc chứng minh mạch lạc giá trị thi ca của "Mẹ tôi chửi kẻ trộm" hoặc thừa nhận đã nhầm lẫn về giá trị của "Mẹ tôi chửi kẻ trộm".

Xin được nhấn mạnh tác giả Tòng Văn Hân không có lỗi khi nỗ lực dự thi và đột ngột được giải cao. Mặt khác, người yêu thơ còn chửi giải thơ 2019-2020, nghĩa là họ còn tin tưởng và còn hy vọng vào báo Văn Nghệ. Đó cũng là điều đáng mừng. Vì nhiều năm qua, trong cơn suy thoái chung của báo chí, tờ Văn Nghệ không còn giữ được chất lượng như xưa nữa.

Có khi, giữa phúc họa khôn lường, từ “Mẹ tôi chửi kẻ trộm” khiến dân tôi chửi giải thơ, báo Văn Nghệ có dịp cải tổ toàn diện để xứng đáng là địa chỉ văn chương uy tín bậc nhất của Việt Nam. Biết đâu, với báo Văn Nghệ- cơ quan ngôn luận của Hội Nhà văn Việt Nam, trong cái rủi lại có cái may!

https://media.ex-cdn.com/EXP/media.nongnghiep.vn/files/nhonlt/2021/04/10/170915489_2921967638087501_2192589608308393733_n-170234_629.jpg

Thiên Nhất Phương nói...

THƠ TRỘM

Thì ra, bài thơ ‘chửi trộm gà trộm lợn’ đoạt giải cao nhất cuộc thi thơ của báo Văn nghệ Hội Nhà văn không chỉ mắc tội dở mà tác giả của nó còn mắc tội trộm ý thơ - trộm ý từ bài thơ dưới đây của Lò Văn Tứng, năm 2018.
Tương tự, Hội đồng chấm thơ và cả Hội nhà văn quốc gia không chỉ mắc tội tôn vinh thơ dở mà còn thêm tội tôn vinh kẻ đạo thơ.
Bài thơ gốc khác hẳn bài đạo. Nó có mùi thơm biên giới biển đảo của lòng yêu nước, còn bài đạo thì bốc mùi phân gà phân lợn thum thủm của một kẻ dốt thơ thích trộm thơ của người khác.

----------

MẸ TÔI CHỬI KẺ CƯỚP BIỂN ĐẢO

Những lần biển đảo nước tôi bị mất
Mẹ tôi chửi :
Cái quân trộm biển đảo ơi
Ta cầu mong cho người
Có nhiều vạn đảo ngoài biển
Đảo này tiếp đảo khác
Có nhiều đảo nhất thế giới
Có nhiều biển nhất hoàn cầu
Những lần đất biên giới nước tôi bị cướp mất
Mẹ tôi chửi :
Đứa nào ăn trộm đất của nước tôi
Thì hãy có vô cùng nhiều đất đai
Đất tiếp đất chiếm hết các chân trời
Để có nhiều tiền hơn Mỹ mà đi cướp đất tiếp
Từ bé đến lớn
Hễ nước tôi bị chiếm đất, chiếm biển đảo
Tôi đều nghe mẹ chửi yêu như thế
Cầu cho bọn cướp đất, cướp đảo giàu có nhất thế gian
Nó sẽ không đến nước tôi cướp đất cướp đảo nữa
Nước tôi và cô gái là tôi không bé không lớn
Không giàu đẹp không nhiều son phấn như nước Ý, Pháp như gái Âu Tây
Mà sao anh kẻ cướp đẹp giai phương Bắc
Cứ thích đến hãm hiếp tôi và hãm hiếp nước tôi ?

Sơn La 2018
Lò Văn Tứng
------
Bài này trên báo ‘Một thế giới’

Nguồn:
https://www.facebook.com/photo?fbid=270463827900211&set=a.101587024787893

Bâng Khuâng nói...

Bạn Thiên Nhất Phương à !

Bài thơ MẸ TÔI CHỬI KẺ CƯỚP BIỂN ĐẢO có lẽ là ông Trần Mạnh Hảo phỏng thơ Tòng Văn Hân để đùa cợt và mỉa mai Báo Văn nghệ thôi (hoặc ông TMH dẫn thơ một ai đó).

Lãng Tử nói...

MẸ TÔI CHỬI HÀNG XÓM !

Mỗi lần tôi bị thằng hàng xóm hiếp
Mẹ tôi chửi:
- Cái thằng hiếp con tao ơi
Ta cầu mong cho ngươi
Hiếp được nhiều đàn bà
Đứa này tiếp đứa khác
Hiếp được nhiều nhất bản
Hiếp được nhiều nhất mường

Những lần thằng hàng xóm hiếp chị em tôi
Mẹ tôi chửi:
Thì hãy có nhiều gái
Béo tròn đến núc ních
Lứa tiếp lứa không ngừng
Hiếp được nhiều lần nhé
Từ thủa bé đến giờ
Hễ chị em tôi bị thằng hàng xóm hiếp
Tôi đều thấy mẹ tôi chửi thế
Cầu mong cho bọn hiếp chúng tôi sức khỏe
Không phải đến nhà tôi hiếp trộm nữa mà hiếp công khai
Tôi là đứa con gái bình thường
Nhan sắc không bằng đám bạn
Không khéo làm tình bằng người ta
Thế mà Alibaba có tận 40 tên hàng xóm hiếp.

05:27, 11/4/2021
BÙI HOÀNG TÁM
(Thơ dự thi báo Văn nghệ)

NỖI NIỀM nói...

Trong cuốn tiểu thuyết ‘Bước đường cùng’ của Nguyễn Công Hoan, ở phần đầu sách, ông cũng dẫn nguyên lời chửi mất gà. Lời chưởi của bà mẹ mất gà này cay độc không được ‘nhân từ phúc hậu’ như lời thơ của tác giả đoạt giải Tòng Văn Hân. Mình vô can mà cũng nghe ớn lạnh đến tâm can, không biết kẻ trộm gà nghe xong còn dám tái phạm không ?!?

Mời cùng nghe thử nhé!
“Cha cái thằng đứng chiếu ngang, thằng sang chiếu dọc, thằng đọc văn tế, thằng bế cái hài, thằng nhai thủ lợn. Cha Cao Tằng Tổ Khảo, Thúc Bá, Đệ Huynh, Cô Dì Tỉ Muội thằng cha mày đã bắt con gà nhà tao!
Con gà ở nhà tao là con gà, con qué.
Nó về nhà mày là con cú, con cáo.
Nó mổ gan, lòi ruột những đứa ăn miếng thịt gà nhà tao..
Nó là thần Nanh, đỏ Mỏ rút gan, rút ruột nhà mày ra.
Mày không thả con gà nhà bà ra, bà đóng ghế 3 tháng 10 ngày,
Buổi sáng bà chửi, buổi tối bà chửi, buổi trưa bà hú,
Bà nguyền, bà rủa cho cây vàng lá, cho quả chột thui,
Cho Thần Trùng đến rút từng khúc ruột của cha ông, vợ con nhà mày ra!
Tao hú 3 hồn, 7 vía thằng đàn ông,
3 hồn 9 vía con đàn bà đã bắt con gà nhà tao.
Tao gọi ông cầm cờ xanh đứng đầu ngõ,
Ông cầm cờ đỏ đứng sau nhà,
Ông cầm cờ vàng bên hữu,
Ông cầm cờ trắng bên tả
Yểm cho nhà mày đẻ con ra thì ngược, sinh cháu ra thì ngang vì đã dám ăn con gà nhà tao!...”
“... Nếu mày có trót dại bắt con gà của bà, nghe bà chửi mà không khôn hồn thả nó ra, mà cả nhà cả ổ mày cứ húc đầu vào ăn cho đầy miệng, thì bà cứ cho chúng mày ăn cái máu l..., rớt l... của bà đây này... Mày tưởng mày có quyền có thế, có người làm ông nọ bà kia mà ăn hiếp gái già này à? Cứ ra mặt với bà xem! Bà thì cứ... dứt cái lông l..., bà chẻ tạm làm tư, bà trói cổ cái ông tổ năm đời mười đời nhà mày lại, bà vẫn còn thừa cái nút hậu!...”
“Chém cha đứa bắt gà nhà bà! Chiều hôm qua, bà cho nó ăn nó hãy còn, sáng hôm nay con bà gọi nó hãy còn, mà bây giờ nó đã bị bắt mất. Mày muốn sống mà ở với chồng với con mày, muốn sống mà ở với vợ với con nhà mày thì buông tha thả nó ra, cho nó về nhà bà. Nhược bằng mày chấp chiếm, thì bà đào mả thằng tam tứ đại nhà mày ra, bà khai bật săng thằng ngũ đại lục đại nhà mày lên. Nó ở nhà bà, nó là con gà, nó về nhà mày, nó biến thành cú thành cáo, thành thần nanh mỏ đỏ; nó mổ chồng mổ con, mổ cả nhà mày cho mà xem.
Ới cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia! Mày mà giết gà nhà bà thì một người ăn chết một, hai người ăn chết hai, ba người ăn chết ba. Mày xuống âm phủ thì quỷ sứ thần linh nó rút ruột ra. Ơi cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia....”