BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2022

KHÚC MƯA CHIỀU THÁNG SÁU – Thơ Tịnh Bình


 


KHÚC MƯA CHIỀU THÁNG SÁU

Vấp cơn mưa chiều cuối hạ
Đâu hay phía tháng ngày trôi
Khoảnh khắc lạc mình đâu đó
Ký ức mùa xưa bồi hồi
 
Chớm nở nụ tình tháng Sáu
Bâng khuâng một ánh mắt cười
Mái hiên ngập ngừng mưa trú
Xa người khoảng lặng chơi vơi
 
Gửi cánh bướm hiền chấp chới
Tình thơ bãng lãng không lời
Hoa tím sầu lên mấy độ
Hờn gì cánh mỏng rơi rơi...
 
Tiếng chim treo ngoài hiên vắng
Dường như khắc khoải tri âm
Tháng Sáu nhòa miền hư ảnh
Xốn xang riêng giấc mơ thầm
 
Khuất xa một tà áo gió
Một thời ai nhớ, ai quên
Bỏ ngỏ khoảng trời tháng Sáu
Mưa rây giọt mỏng đi tìm...
 
                          TỊNH BÌNH
                           (Tây Ninh)
 

THI NHÂN VÀ THI CA: HẠ THÁI TRẦN QUỐC PHIỆT - Chu Vương Miện & Khanh Tương thực hiện

Ba mươi lăm năm nhìn lại con đường
Thời gian dài tưởng chừng rất ngắn
 

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt tên khai sinh là Trần Quốc Phiệt.
Sinh năm 1945, quê quán An Lưu, Triệu Phong, Quảng Trị.
Từng là:
- Nội trú sinh VBA Huế (56 – 63)
- Học sinh các trường Trần Quốc Toản Huế, Kỹ Thuật Huế, Nguyễn Hoàng Quảng Trị, Quốc Học Huế.
-  Sĩ Quan QL/VNCH, khóa 22 Trừ Bị Thủ Đức. Phục vụ đơn vị tác chiến từ Trung Đội Trưởng đến Tiểu Đoàn Trưởng.
- Qua các trại tù: Long Giao, Sơn La, Nam Hà, Xuân Lộc, Cây Gừa Cà Mau.
 
Đến Mỹ năm 1991, nhân viên Stanford University Hospital, về hưu ở tại thung lũng hoa vàng (Silicon Valley).
 
Sinh hoạt Văn Nghệ:
Cộng tác với Nhân Văn (San Jose) Chứng Nhân (Texas) 1991 – 1993.
- Phụ trách mục Văn Học, mục Thơ và thơ Đường xướng họa trang mạng saigonecho 2009.
- Chủ biên trang web Hương Đồng Cỏ Nội.
- Cộng tác thường kỳ tạp chí Văn Học Nghệ Thuật Cỏ Thơm ở Virginia & DC từ 20 năm nay.
- Cộng tác với saimonthidan.com, và vài trang blogspot khác khắp nơi.
- Chuyển dịch toàn tập “Tiên Sơn Thi Tập” của Hiệp Biện Đại Học Sĩ Trần Đình Túc với hai thể thơ Cổ Phong và Đường luật gồm 220 bài, xuất bản năm 2017 tại San Diego California.
- Có mặt trong các tuyển tập Quốc Học Đồng Khánh vùng Vịnh và các đặc san Quảng Trị ở Nam Bắc Cali và các nơi khác.
- Hiện tại đang săn sóc một mảnh vườn văn nghệ … với chủ đề lịch sử, địa lý, nhân văn…và một vườn cây kiểng đa sắc tộc.
 
Dòng Cuối: (trích đoạn lời bày tỏ cuối cuốn sách)
Cuối cùng thì “Trôi Giữa Dòng Đời” đã trình diện với gia đình, bà con và bằng hữu, trong đó chứa đựng những vần thơ chơn chất mộc mạc của một người đã luống tuổi từng kinh qua cuộc đời đầy cam go thử thách với biết bao khó khăn do thời thế tạo nên.
….
“Những ngày ra tù sống lang thang, thơ tôi làm thường viết trên bao thuốc lá cũng mất đi cả. Ngoại trừ một vài bài bạn hữu thân hiết còn giữ và gửi lại cho tôi sau này. Một phần nữa xin thưa là tôi làm thơ rất tài tử, làm đâu bỏ đó không bao giờ có ý lưu trữ để in ấn thành tập.”
….
“Dẫu sao đứa con tinh thần của tôi dù có muộn màng nhưng xem như mẹ tròn con vuông. Thì đây là một thi tập mang tính kỷ niệm, ít ra cũng mang màu sắc hoàn cảnh từng chặng đời tôi giẫm bước chân qua.
….
“Xin đa tạ với cao xanh đã cho tôi còn có mặt tới hôm nay giữa cuộc đời đầy giông bão sau bốn bận thương tích ngoài chiến trường, rồi hai cuộc tù cộng lại mười năm.

Nhờ vậy tập “Trôi Giữa Dòng Đời” mới hình thành và có mặt hôm nay
 
                                                                    Trân trọng kính chào
                                                                   San Jose, Sep 0 , 2020
                                                                  Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
 

NÉN HƯƠNG LÒNG CHO ANH – Đỗ Tư Nghĩa

                   (Thương gửi hương hồn Anh Trần Thương Bá)
 

Trong bài viết của mình, chị Trần Thị Thu Tâm đã phân vân không biết nên nói về Trần Thương Bá như là một nhà thơ, hay một người anh. Và sau cùng, chị đã quyết định chọn phương án thứ hai. Còn tôi, tôi cũng phân vân không biết nên viết về Trần Thương Bá như một người Thầy, một nhà thơ, hay là một kẻ tri âm. Lần này, tôi xin chọn phương án thứ ba – tôi muốn viết về Anh như một kẻ tri âm.
 
Cuối năm 1999 của thế kỷ trước, tôi đã in một tập “thơ” mang tên Gởi Tình Yêu – Gởi Cuộc Đời. Để tạm gọi là “chia tay thế kỷ 20”. Tác giả “bao sân” từ A đến Z trên computer. Xong đưa đi in lụa 200 bản, chỉ dành tặng bạn bè và thân hữu.
 

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2022

TƯ LIỆU QUÝ: “TRỊNH CÔNG SƠN NÓI VỀ 'BÁC HỒ' ”

LTS:
Bài viết dưới đây do chính tay nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết ra, được đăng tải trên báo Tuổi Trẻ, vào ngày 27-4-1979, trang 4, được coi như là một tư liệu quý của Hà Nội về một thái độ quy phục tuyệt đối của một trí thức miền Nam cũ. Và đây cũng là một trong những bằng chứng quan trọng để kết thúc tất cả mọi sự tranh luận mơ hồ rằng “Trịnh Công Sơn có thực sự đứng về phía những người cộng sản sau 1975 hay không”.
 
Ảnh chụp lại từ báo Tuổi trẻ, nguồn từ Thư Viện Quốc Gia, Sài Gòn.
 
Đã bốn năm kể từ ngày đất nước hoàn toàn được giải phóng. Trên đất nước độc lập và thống nhất của chúng ta, thời gian ấy tuy chưa dài nhưng cũng tạm đủ để những gì còn xa lạ trở nên gần gũi, những nhớ nhung được đền bù, những ngộ nhận bị xoá tan và những vết thương được hàn gắn.

ĐỌC “MÀU CỦA GIÓ” THƠ NHƯ KHÔNG - Châu Thạch




Châu Thạch hân hạnh vừa nhận được tập thơ “Màu Của Gió” do tác giả, nhà thơ Như Không gởi tặng. Nhà thơ Như Không là một quân nhân mũ đỏ trong quân lực VNCH và là một nhà thơ miền Nam trước năm 1975. Tác giả đã xuất bản “Thơ Như Không” (2012), “Những Đóa Hoa Tật Nguyền” (2021) và nay là “Màu Của Gió” (2022).  
   
Thành thật cảm ơn tác giả, tuy là một nhà thơ kỳ cựu nhưng vẫn nhớ đến con Dế già Châu Thạch mới gáy nghiệp dư và vu vơ bên bờ cỏ xóm làng những năm tháng gần đây. 
  

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2022

XỨ KHỈ KHỌN - Truyện ngắn của Tràm Cà Mau

Tràm Cà Mau, một cái tên đặc sệt miền Nam nhưng tác giả với tên thật Nguyễn Thiệp, lại sinh ra ở Quảng Trị, lớn lên ở vùng địa đầu giới tuyến từ cuộc phân chia Nam Bắc. Tràm Cà Mau đã từng xẻ chia những trằn trọc chung của những thế hệ bất hạnh vì chiến tranh.


Vào một đêm đã khuya, trăng sao lờ mờ, giữa mùa xuân năm 1975, đoàn thám hiểm Phi Châu gồm bảy nhà sinh vật học người Na Uy đang bị bộ lạc khỉ vây hãm tấn công mà không biết. Người canh gác uể oải ngồi cầm súng ngáp dài nhìn ra xa, ông cũng không ngờ hiểm nguy gần kề. Sáu người khác đang ngủ yên giấc trong lều sau nhiều ngày theo dõi sinh hoạt của bộ tộc khỉ đặc biệt này.
 

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2022

ĐOÁ HỒNG NHUNG – Thơ Trần Mai Ngân


   


ĐOÁ HỒNG NHUNG
 
Bình minh chưa về hẳn
Đang còn ở giữa đêm và ngày
Một đoá hồng vội nói lời chia tay
Chia tay những đêm trắng và nỗi đau
Đoá hồng tựa vào mênh mông yên ngủ…
 
Những vì sao trên trời ủ rũ
Nhấp nháy, nhấp nháy tiễn đưa
Một chút nữa thôi - mặt trời lên cao
Những vì sao cũng chia tay, chia tay đêm…
 
Tiếng chim hót buổi sáng bỗng lạ thêm
Ngày như rơi vào lẻ loi một mình
Trong thinh không nhan sắc ngủ ngoan
Hương bay lên về phía thiên đàng…
 
EVETTE đoá hồng nhung rực rỡ
Mãi ở trong tim mọi người - hương sắc của hôm qua!
 
                                                            Trần Mai Ngân
                                                                 8/6/2022
 
EVETTE con mãi như là những đóa Hồng xinh đẹp nhất này trong trái tim của cô. Ngủ yên con nha! Yêu con!


NẮNG MƯA – Thơ Nguyên Lạc


  
                           Nhà thơ Nguyên Lạc
 

NẮNG MƯA
 
"Trời không nắng cũng không mưa
Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung" [*]
 
I.
Mưa nào lất phất nhớ không?
Tóc thơm em ướt nâng càm tôi thương
Nắng nào hồng thắm khu vườn
Trên đầu chim hót môi hường tôi hôn
 
Tội tôi không tội tôi không?
Còn đâu mưa nắng môi hồng ngây thơ
Tội tôi chưa tội tôi chưa?
Cô đơn ngồi nhớ nắng mưa ngày nào
Làm cách gì? Biết làm sao?
Để tôi tìm lại thuở nao xuân hồng!
 
II.
Quán buồn góc vắng bâng khuâng
Xót xa đáy cốc đọng hình bóng xưa
Trời không nắng cũng không mưa
Nắng mưa tôi vẫn hoài mơ một người
Mưa ơi! Có buốt em tôi?
Nắng ơi! Có nhớ nụ môi thu nào?
Khói ơi vương vấn thế sao?
Để cay đôi mắt lệ sầu cố nhân
 
Nắng hay mưa cũng nhớ nhung
Trời hiu hiu rét nỗi buồn thấm sâu
Câu thơ xưa cũ đã lâu
Bổng dưng nhớ lại!...
- Không sao đâu mà!
Nhói đau ngực trái sẽ qua
Phải không tôi hỡi... chỉ là chút thôi!
 
Trời không nắng mưa đang rơi
Mưa rơi lất phất rét đời tha hương
Cố nhân hình bóng khói sương
Nghìn trùng xa cách đoạn trường thế thôi!
 
                                              Nguyên Lạc
 
............
 
[*] Thơ Hồ Dzếnh

TRÀ KHUYA – Thơ Tịnh Bình


   
                  Nhà thơ Tịnh Bình

 
TRÀ KHUYA
 
Chợt nghe trên đỉnh ngày tàn
Cánh chim cô lữ neo hoàng hôn xưa
Sóng xô chi chít âm thừa
Mây sầu vạn nẻo hóa mưa lệ trời
 
Cạn ngày trăng ghé hiên chơi
Trà khuya đành nguội rót mời tri âm
Người từ khuất dạng xa xăm
Tưởng hình dung ấy giọt cầm chơi vơi
 
Triêu dương lưu một dấu cười
Cúi đầu sụp lạy tạ người trần gian
Mốt mai bỏ lại hoang đàng
Thiên thai còn động hoa vàng chờ ta...?
 
                                      TỊNH BÌNH
                                        (Tây Ninh)

CÓ MỘT THỜI HOA NIÊN – Thơ Nguyễn Vô Cùng


  
                 Nhà thơ Nguyễn Vô Cùng


CÓ MỘT THỜI HOA NIÊN
 
Có một thời hoa niên
Lòng chưa biết muộn phiền
Cơn mưa vùi mộng mị
Giọt nắng ấm hồn nhiên
 
Cấn chi câu hẹn thề
Tình đẹp tựa trăng quê
Đơn sơ như guốc mộc
Đình xưa những hội hè
 
Trang vở nháp học trò
Cắn bút tập làm thơ
Thơ bay vườn cải nhỏ
Con bướm vàng ngẩn ngơ
 
Thời hoa niên rồi qua
Cỏ dại phủ sân nhà
Đêm nào cơn mộng dữ
Đổ vỡ và chia xa
 
Người cuối biển đầu non
Đôi guốc mộc không còn
Bên đình ai vàng võ
Tiếng tắc kè nỉ non
 
Cuốn vở nháp ngày xưa
Tan theo khói bụi mớ
Câu thơ còn sót lại
Một chút tình ngây ngô.
 
         Nguyễn Vô Cùng

MÙA HẠ - Thơ Nguyễn Đức


   


MÙA HẠ
 
Trong nắng hạ cớ sao như thầm lặng
Mây lên cao chim vỗ cánh bay xa
Con nước chảy xuôi dòng mê mãi
Đi về đâu có trở lại quê nhà
 
Đêm cứ tàn mà hồn còn thao thức
Nhớ mùa trăng đôi bóng giao kề
Người đi đâu trong mịt mù dĩ vãng
Ta chôn chân làm sỏi đá u mê
 
Mùa hạ nhớ những cành phượng đỏ
Phượng bây giờ tím ngắt cả sơn khê
Trong mộng tưởng ta vẫn còn bỡ ngỡ
Biết nơi đâu mà trở gót quay về
 
Đường cát bụi tình cờ qua lối nhỏ
Nhặt lá vàng mơ thấy dấu chân chim
Cơn gió thoảng chợt cay mùi tục lụy
Còn chi đâu mà mê mãi đi tìm
 
Mùa hạ vẫn rực vàng nắng cháy
Mà dường như buốt lạnh cõi lòng tôi
Con chim hót giữa dòng đời trôi nỗi
Buồn vui gì cũng chỉ giấc mơ thôi.
 
                                  Nguyễn Đức

MAI EM CÓ VỀ, ĐẦY VƠI QUẢNG TRỊ ! - Thơ Thùy Châu


   
 

MAI EM CÓ VỀ, ĐẦY VƠI QUẢNG TRỊ !
 
Mai em có về thăm vùng kỷ niệm
Nhớ ghé dùm anh gác nhỏ giáo đường
Đi lại dùm anh con đường đất đỏ
Ghi dấu một thời những bước chân thương
 
Mai đây có về thăm vùng hỏa tuyến
Xin nhớ dừng chân gốc phượng bên đường
Nơi đã cho anh lần đầu bắt gặp
Ánh mắt em cười trong nắng chiều vương
 
Mai tê có về thăm quê mình đó
Xin nhớ nghe em chốn cũ Nguyễn Hoàng
Ngôi trường thân thương của thời hoa mộng
Mãi đứng lặng buồn trong nắng chiều loang
 
Quảng Trị thân thương mang nhiều nỗi nhớ
Thạch Hãn  Nhan Biều chợ Sãi cầu Ga
Những con đường xưa những ngày gió lộng
Áo trắng ai bay trong nắng chiều tà
 
Mai em có về cho anh san sẻ
Gửi hết chân tình của kẻ phương xa
Đến nơi chôn nhau khô cằn sỏi đá
Nỗi nhớ quê xưa mãi chẳng nhạt nhòa.
 
                                          Thùy Châu
                                         (09/6/2015)

RỒI CHỈ THẾ THÔI - Thơ Quang Tuyết


   
         Nhà thơ Quang Tuyết

 
RỒI CHỈ THẾ THÔI
 
Thế rồi cũng đến lúc chia tay
Sân cỏ mượt
Nụ hôn ngọt bờ môi tháng tám
Em thẫn thờ đưa tay ôm chắn
Chút dư hương trong giọt nắng muộn màng
Con đường rộng thênh thang
Rắc đầy phấn thông vàng
Một mình em trên lối mòn xưa cũ
Biển cuồng si làm đau con sóng vỗ
Tóc rối ngậm ngùi
Biết gởi gió....
Về đâu?
 
Rồi ta sẽ lãng quên nhau
Như chưa một lần hay biết
Những con đường tình tha thiết bước chân qua
Chiếc lá thu phai
Bàng bạc ánh chiều tà
Ray rứt mãi chút muộn màng tình tự
 
Em thầm hỏi...
Bước chân người xưa nếu về qua chốn cũ
Có gợn sóng trong lòng
Nỗi tiếc nuối bâng khuâng?
Còn nhớ đến màu mắt ai thẳm xanh
Như miền hoang biển mặn ?
Hay ánh trăng xưa
Xanh muôn thuở diệu kỳ
 
Lạ lùng thay
Từng bước nhẹ em đi
Còn vương mãi nụ hôn chiều tiễn biệt
Biết bao giờ
Bao giờ anh hiểu được
Thôi cũng đành
Đã đến lúc chia tay...
 
                                      Quang Tuyết
 

CHIỀU NƠI ĐẤT TRÍCH - Thơ Hạ Thái


  
                             Nhà thơ Hạ Thái


CHIỀU NƠI ĐẤT TRÍCH
 
Mây chiều ơi ! mây chiều!
bàng bạc tản xa xôi
mang buồn hai thế kỷ
lững lờ… chậm rãi trôi!
 
Vết hằn còn in đó
khó nhạt nhòa phôi pha
tàng lưu trong ký ức…
theo suốt cả đời ta...
 
Qua rồi thời cung kiếm
ngựa bỏ lại rừng khuya
đâu gươm mài bóng nguyệt
mộng ước kể như thừa.
 
Mười năm dài diện bích
ngày về đò vắng đưa
tìm rừng khuya bóng ngựa
đồi sim tím trăng mơ...
 
Gió khơi hồn khắc khoải
phù vân loang cuối đồi
rượu buồn đêm tẻ lạnh
cóng buốt tháng ngày trôi...!
 
Dò quanh người thưa thớt
nhìn nhau cũng ngậm ngùi
xót lòng thương cố quận
với nỗi buồn chơi vơi!
 
Buổi chiều nơi đất trích
mờ mắt ngóng xa xôi
bước chân còn lầm lũi
lang thang mãi phương trời !
 
                              Hạ Thái
 

HÃY GIỮ GIÙM TÔI NỬA TRÁI TIM KHÚ ĐẾ - Thơ Lê Mai Lĩnh


   
                          Tác giả Lê Mai Lĩnh
                   (Nhà thơ Sương Biên Thùy)

 
HÃY GIỮ GIÙM TÔI 
         NỬA TRÁI TIM KHÚ ĐẾ
 
Nửa trái tim tôi, em cất giữ từ lâu
Nhớ cẩn thận, đừng để rơi để rớt
Tôi sống được, nhờ nửa trái tim đó
Em để mất tiêu, là đời tôi mất tiêu.
 
Từ em đến, đời tôi nhiều đổi thay
Hơi thở khác đi, nhịp tim đập khác đi
Môi cười tươi, tiếng nói như ngựa hí
Mỗi sáng mai, trong tôi, nở những nụ hồng.
 
Em là Trăng là Hằng hay là Nguyệt
Vằng vặc em, những khung trời sáng
Em lụa vàng trên những đồng cỏ nội
Bao la trời trong, mênh mông sương mai.
 
Em, dẫu muộn đến, nhưng vẫn là tình thứ nhất
Em, mối tình đầu, muôn kiếp đã chờ mong
Em, đúng - không sai - à quà trao từ Thượng Đế
Em, hãy cùng nhau, ta chấp nhận trận tình.
 
Em, ngọt ngào tiếng hót họa mi
Em, dịu dàng dáng mèo khoan thai
Em, mượt mà tóc buông bờ vai
Em, là Hằng là Trăng là Nguyệt.
 
Em, thiếu nữ hoa khôi thời con gái
Em, là trăng góa phụ thời mặn mà
Em, là nàng thơ thổi lịm hồn thi sĩ
Chết hồn ta, ta chấp nhận, chết hồn ta.
 
Những ngày trăng xưa lạc lối quê nhà.
 
                                       Lê Mai Lĩnh
                                         16/6/2014

MÃI HOÀI NHƯ RỨA - Truyện ngắn của Nguyễn Đặng Mừng

                                       (Kính tặng chị TKL)
 
Nhà văn Nguyễn Đặng Mừng
      
Từ ngày Nhan trốn đi ngày tháng dài ra. Mối tình đầu của tôi tội nghiệp như cọng khoai lang sau mùa lũ. Nhan đi đâu mấy tháng rồi bặt vô âm tín.
 

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2022

CHÙA HÀ, LINH THIÊNG VỀ CẦU TÌNH DUYÊN – Đặng Xuân Xuyến


Chùa Hà (Thánh Đức tự)

Chùa Hà có tên chữ là Thánh Đức tự, trước kia thuộc làng Dịch Vọng (tên nôm là làng Vòng), huyện Từ Liêm, nay thuộc phố Chùa Hà, phường Dịch Vọng, quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội.
 
Có hai truyền thuyết về chùa Hà.

Truyền thuyết thứ nhất:
 
Vào thời Lý, khi vua Lý Thánh Tông trị vì, lúc đã 42 tuổi mà vẫn chưa có con nên đã cầu tự ở một ngôi chùa mà sinh ra Thái tử Càn Đức, do đó ngôi chùa này gọi là chùa Thánh Chúa để kỷ niệm sự kiện này. Trên đường đi vua còn ghé qua một ngôi chùa khác và ban tiền bạc cho chùa để trùng tu lại, vì vậy chùa này (chùa Hà) còn có tên là Thánh Đức tự.
 
Truyền thuyết thứ hai:

Chùa Hà được xây dựng lên để vua Lê Thánh Tông bày tỏ lòng nhớ ơn các đại thần như Nguyễn Trãi, Nguyễn Xí, Đinh Liệt đã phế bỏ Lê Nghi Dân để phò tá ông lên ngôi vua vào năm 1460.