BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2022

QUỐC GIA UKRAINE (УКРАÏНА) – Biên khảo của Từ Vũ

Loạt bài này nhằm mục đích tìm hiểu về những cuộc đấu tranh của người dân Ukraine trên đường gian nan tìm tự do thoát ách nô lệ của đế quốc láng giềng Nga.
Điển hình thật gần đây, ngày 24 tháng Hai năm 2022, ngày Vladimir Poutine, Tổng Thống Nga đã dã tâm xua quân sang xâm chiếm nước Ukraine, mưu đồ lật đổ chính phủ Dân Chủ của Tổng Thống Volodymyr Zelensky để thành lập một chính quyền tay sai bất chấp những phản kháng, phẫn nộ của nhân dân yêu chuộng công lý hòa bình các nước trên toàn thế giới.
 
                                                                                             Từ Vũ
                                                                                           14.3.2022
 
Mặt trận xâm lược nước Ukraine của quân đội Nga


Молитися... А до того –
Я не знаю бога.
Поховайте та вставайте.
Кайдани порвіте
І вражою злою кров'ю
Волю окропіте.
І мене в сім'ї великій,
В сім'ї вольній, новій
Не забудьте пом'янути
Незлим тихим словом.
1845
TARAS CHEVTCHENKO
(9.3.1814 - 10.3.1861)
 
..............................

Nhưng cho tới lúc này
Tôi chưa biết Chúa là ai !
Hãy chôn tôi và hãy đứng thẳng lên!
Bẻ gãy những xích xiềng quanh bạn,
Rồi tưới rải đi máu không tinh khiết của kẻ thù
TỰ DO !
Sau đó, trong đại gia đình ta,
Đại gia đình mới , đại gia đình tự do,
Đừng quên hoà nhịp trong kỷ niệm về tôi
Một lời hoàn mỹ ! (*)
 
 
PHẦN I
 
U kraine là một quốc gia rộng lớn nằm ở phía Đông Âu Châu với diện tích 603.550 Km2. Ukraine lớn hơn Pháp một chút và là quốc gia lớn nhất ở châu Âu, ngoại trừ Nga (nằm nửa châu Á, nửa châu Âu).
 
Nổi tiếng với các nhà thờ Chính thống giáo, các bãi biển nằm dọc Biển Đen (Mer Noire) và những ngọn núi với rừng cây rậm rạp những cánh đồng hướng dương hay lúa vàng rực .
 
Phía Bắc giáp Biélorussie, phía Đông Bắc và Đông giáp Nga, phía Nam giáp Biển Azov sau đó là Biển Đen (Mer Noire) và các nước Moldavie và Romanie, phía Tây Nam giáp Hongrie (Hung Gia Lợi), phía Tây giáp Slovaquie và Pologne (BaLan).
 
Tổng sản phẩm quốc nội (PIB) bình quân trên mỗi đầu người dân Ukraine là 3726,93 dollars (năm 2020) đứng hàng thứ 118 trong số 192 nước (theo bảng sắp hạng 2017 của Qũy Tiền Tệ Quốc Tế – Việt Nam đứng hàng thứ 129).
Vào năm 2020 nợ quốc gia của Ukraine là 82.831 triệu Euro, (94.610 triệu đô la) hay nói một cách khác tỷ lệ nợ / PIB là 60,78%), và nợ công tính theo đầu người là 2.000 € euro (2.284 đô la) (PIB=Tổng sản phẩm quốc nội )
 

Hryvnia là đồng tiền của Ukraine.

Ukraine đặt thủ đô tại Kiev.
 
Thủ đô của Ukraine nhìn ra dòng sông Dnepr, Kiev là "Mẹ của các thành phố Nga", một trong những thành phố lâu đời nhất ở châu Âu, thành phố lớn nhất của Ukraine với gần 3 triệu dân và là một trung tâm tôn giáo, công nghiệp, khoa học, học thuật và văn hóa quan trọng của Đông Âu.

NGŨ TUẦN - Thơ Bùi Thị Minh Loan


  
                   Nhà thơ Bùi Thị Minh Loan

 
NGŨ TUẦN
 
Ngũ tuần nương theo búi tóc
Nâng niu những sợi khô xơ
Ấp iu sợi bạc hững hờ
Ai ngờ duyên càng nũng nịu.
 
Ngũ tuần lẫn vào lá liễu
Gió reo trĩu xuống đôi bờ
Hoàng hôn nghiêng mình vờn sóng
Ai ngờ duyên cả dòng sông.
 
Ngũ tuần như trưa đứng bóng
Chang chang nhưng thật nồng nàn
Ôm bầu không gian lắng đọng
Cho người đôi phút thoáng mơ.
 
                 Bùi Thị Minh Loan

BÂNG KHUÂNG – Thơ Quang Tuyết


  
                Nhà thơ Quang Tuyết
 

BÂNG KHUÂNG
 
Có khi nào anh chợt nhớ đến em?
Nắng sớm bên hiên
Mưa chiều giăng ngõ?
Em im lặng giấu tình trong hơi thở
Và môi cười ray rứt dấu hồn đau
 
Có lúc nào mưa ướt trái tim anh?
Thấm ngõ xưa từng mòn dấu chân mềm
Hương tóc rối lạ bước về trìu mến
Có bồi hồi trông đợi
Ánh trăng lên?
 
Có khi nào anh ngắm bóng chiều phai
Lòng chợt nhớ bài thơ xưa tình cũ
Nhớ hương lúa ngát thơm đời lãng tử
Xõa tóc mềm ai thổn thức cùng trăng
 
Có lúc nào
Anh hỡi lúc nào đây
Ngày chưa qua - đêm đã về tỉnh lặng
Đừng nhớ nhau
Để lòng không lên tiếng
Tháng ngày trôi như gió nhẹ nhàng bay
 
Ôi nỗi nhớ
Có bao giờ khép lại
Nên hằng đêm em thầm hỏi
Có khi nào?
 
                                        Quang Tuyết

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2022

CÁCH NHỚ VÀ VIẾT CHỮ ĐỨC 德 THEO HÁN TỰ CHO DỄ DÀNG - La Thụy sưu tầm và biên tập




Chim chích mà đậu cành tre
Thập trên tứ dưới nhất đè chữ tâm
 
- Bên trái có bộ xích (ở đây có hình tượng con chim chích đậu trên cành tre) – Chích và Xích cũng cùng âm.
- Bên phải
Trên cùng có chữ thập:
Dưới chữ là chữ Tứ:
Dưới nữa là chữ Nhất:
Dưới cùng là chữ Tâm:

CHÙM THƠ “MÀU” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   


MÀU HOA KHẾ
 
Gió phơi nắng thắm vàng tơ lụa
Trải xuống vườn xanh nỗi nhớ người
Có đôi bướm trắng vô tình quá
Âu yếm bay vờn theo nắng rơi
 
Hoa khế cũng vàng pha sắc tím
Không rụng mà rơi rất nhẹ nhàng
Nhớ em chiều vắng buồn qua phố
Hương còn tương tư, hương chưa tan
 
Hoa tím hay thơ chùng nỗi nhớ
Tím giữa vàng ươm nắng lụa vàng
Hoa tím hay lòng chưa kịp nở
Nụ tình dang dỡ với trăm năm
 
Bóng em - Hoa tím - Chùng trong nắng
Tôi gửi về đâu màu tím phai
Màu hoa xưa rụng vào quên lãng
Tình em theo hoa từng cánh bay.
 

BA MƯƠI NĂM – Thơ Chu Vương Miện


  
          (Thi văn đoàn giới tuyến Quảng Trị)
 

BA MƯƠI NĂM
 
Thôi ba mươi năm anh chờ mỏi mắt
em ôm đống đô la chả muốn dìa
kinh Dốc Miếu nối vào Phụng Hiệp
con ó già chừ tỉnh giấc trưa
 
con thằn lằn gốc me thường tắc lưỡi
dưới Tầm Vu phượng nở ê hề
lũ ve sầu còn ran inh ỏi
mái đỏ hồng ôm chái trường xưa
 
ba mươi năm quá dài em nhỉ ?
anh ở không vì trót vướng lời thề
chả lẽ vội vàng em đành thề cuội
anh giữ lời vẫn đợi chuyến xe
 
dãy bằng lăng vẫn còn buông hoa tím
lục bình trôi từng mảng từng dè
anh cắm sào móc mồi đợi cá
chỉ sóng vô tình xào xạc hông ghe
 
sáu năm chớp mắt theo chó ngáp
tỉnh dậy chưa tròn giấc hoàng lương
chân cao chân thấp qua dốc phố
toàn là rác rưởi chả chiếu manh
 
nghĩ quẩn nghĩ quanh tình bớ tình
bốn phương tám hưóng chỉ mần thinh.
 
                               Chu Vương Miện
 

QUẢNG TRỊ MUÔN VÀN NHỚ THƯƠNG – Thơ Hạ Thái


  
                          Nhà thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
                    (Thi Văn Đoàn Giới Tuyến – Quảng Trị)


QUẢNG TRỊ MUÔN VÀN NHỚ THƯƠNG
 
Ra đi từ độ còn măng sữa
lưu lạc tha phương mỗi nẻo đường
năm tháng in hằn trong nỗi nhớ
Quảng Trị ơi thương quá là thương!
 
Mảnh đất nghèo đượm tình quê hương
nên nhớ mãi nồi cơm hấp sắn
giọng nói thân thương dễ chi quên đặng
âm ngữ riêng mang nặng nghĩa tình
 
Mong ngày về thăm lại Gio Linh
ngắm vầng trăng trên dòng Thạch Hãn
qua Triệu Phong ruộng đồng bát ngát
nghe tiếng chim chiền chiện ca chiều
 
Quê hương tôi Quảng Trị thương yêu
tôi đã khóc... đã cười... bao bận
cuộc lăng trầm đa đoan lận đận
giữa tro tàn gạch vụn xác xơ...
 
Khi trở về như thể trong mơ
mái trường xưa phố quen quên ngõ
làng thôn cũ... măng non mới ló
đếm người thân mới rõ mất còn!
 
Khi trở về tim chợt héo hon
cố không khóc nước mắt vẫn chảy
quê hương ơi... tình yêu thế đấy
nên tha phương cứ mãi mủi lòng...
 
Vẫn còn thèm ngụm nước dòng sông
con cá rô lửa rơm kho mặn
và tuổi thơ muôn vàn cay đắng
đã vươn lên từ vũng bùn đen
 
Quê hương... là những gì tưởng quên
nhưng thật ra hằn trong nỗi nhớ
lúc gần gũi không tìm thấy quý
khi xa rồi khắc khoải con tim
 
                  Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

RU TÔI... – Thơ Trần Mai Ngân


  


RU TÔI...
 
À ơi… à hỡi... à ơi...
Tôi ru tôi giữa muôn đời thinh không
À ơi… à hỡi... mênh mông
Đêm vây, đêm bủa sắc không quấn tròn
À ơi... à hỡi... mỏi mòn
Quên quên, nhớ nhớ vẫn còn cột nhau
À ơi… à hỡi… nỗi đau
Vấn duyên se chỉ thắt vào đôi ta   
À ơi… một cuộc ta bà
Giật mình chưa ngủ… thoắt là hôm qua!
                            
                                        Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2022

MÙA GẠO NỞ - Thơ Tịnh Bình


  

 
MÙA GẠO NỞ
 
Theo cánh chim chiều về quê mẹ
Tháng Ba lửa gạo thắp hoa đèn
Bến đợi sông thương vời con nước
Chập chờn lọn khói cuối hoàng hôn
 
Gió xước tiếng chim vòm lá cũ
Vườn khuya khúc dế vọng tìm trăng
Hiên vắng thoảng đưa lời nguyệt quế
Hương xưa mùi nhớ rụng đầy sân
 
Thềm rêu giếng nước mơ màng nắng
Ngỡ tiếng gàu khua dáng mẹ ngồi
Hàng lu chái bếp bờ rau đắng
Mưa ướt mảnh lòng chẳng phai phôi
 
Bờ tre mắt lá lim dim gió
Thấp thoáng đồng xa lẻ dáng cò
Giấc mơ trĩu nặng đời xuôi ngược
Nhói lòng mùa gạo lại đơm hoa...
 
                             TỊNH BÌNH
                               (Tây Ninh)

VẦNG TRĂNG NÀO CÓ LỖI – Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Lê Quốc Thắng, ca sĩ Huỳnh Lợi & nhóm hát bè trình bày

 
   


VẦNG TRĂNG NÀO CÓ LỖI
 
Tự dưng ghét tự dưng thương ai bắt
Thi sĩ buồn thi sĩ ném thơ đi
Thi sĩ ơi, thơ có tội tình gì?
Tại sao chứ, ai nỡ làm anh giận?
 
Anh làm thơ mỗi ngày cho em đọc
Anh bảo là làm thơ cho em vui
Anh ca tụng ánh trăng vàng lủi thủi
Em đọc thơ thấy cảm động bùi ngùi
 
Mỗi tối tối anh ra ngoài hiên ngắm
Sao trên trời và kiếm mảnh trăng trôi
Anh thấy gì vầng trăng rất lẻ đôi
Nghìn vì sao chỉ một nàng trăng lẻ
 
Tối hôm nay mây hững hờ buồn tẻ
Thương hoa vàng, thương tiếng lá xôn xao
 
Thương cả gió lòng em quá xuyến xao   
Sao lại ghét? Vầng trăng nào có lỗi?!
 
                           Quách Như Nguyệt
 

       

Nhạc: Lê Quốc Thắng
Thơ: Quách Như Nguyệt
Ca sĩ: Huỳnh Lợi & nhóm hát bè

CHUYỆN TÌNH CÔ GÁI TUỔI DẦN SẮP QUÁ LỨA! – Quản Phương Thanh

"Em muốn sinh con", Khương ngái ngủ: "Bao giờ?".
Ngay bây giờ, em muốn làm tình không dùng bcs". Khương giật mình, tỉnh cả ngủ...


Lần đầu gặp mặt, Hân ngỡ ngàng khi "đối tượng" là một thanh niên mặt búng ra sữa. Thế nhưng, hắn luôn mồm xưng anh và gọi cô là em.
Hân quen Khương trên một trang web hò hẹn online. Tất cả khởi đầu từ một đoạn giới thiệu mang đầy tính khiêu khích: "Trần Lê Ngọc Hân, viết lách tự do, sinh năm 1974, tuổi Dần. Ai không sợ bị thịt thì cứ nhào vô".
Ba ngày sau khi đăng hai câu giới thiệu ấy. Hân nhận được rất nhiều thư nhưng cô khá ấn tượng trước một lá thư khiêu khích không kém trong hộp mail: "Nguyễn Đăng Khương, thiết kế nội thất, tuổi Mèo. Mèo là chú của cọp nên không sợ bị thịt, sẵn sàng nhào vô".
Đọc e-mail, Hân khinh khỉnh: "Nhỏ hơn một tuổi à? Cũng không đến nỗi".
 

NÚI TÀ DÔN VÀ DẤU CHÂN Y UYÊN - Lê Mai Lĩnh


Tác giả Lê Mai Lĩnh
(Nhà thơ Sương Biên Thùy)


TÁC GIẢ, ĐÔI LỜI
 
Ba mươi sáu năm về trước, nói rõ hơn, đúng vào ngày mồng một tháng 5-1969, sau khi nhà văn Y Uyên chết, trên tạp chí VĂN của ông Trần Phong Giao, số tưởng niệm nhà văn Y Uyên, Lê Mai Lĩnh tôi, dưới bút hiệu khai sinh Lê Văn Chính, đã có một bài viết, về cái chết của một người huynh trưởng, Y Uyên, anh khóa 27, tôi khóa 1/68, Trường Bộ binh Thủ Đức, bài này nằm giữa, trước là Võ Phiến, sau là Thanh Tâm Tuyền. Điều rất vui là tôi nằm giữa, những bậc đàn anh, bậc thầy. (Lê Mai Lĩnh, 2005).
 
Bài viết, như một kỷ niệm, tưởng chừng như đã chết.
Nhưng. Không ngờ. Không dự báo trước. Nhà văn Phạm Văn Nhàn cùng nhà văn Trần Hoài Thư, trong tổ hợp xuất bản Thư Quán Bản Thảo trong nỗ lực thực hiện một ấn bản tưởng niệm nhà văn Y UYÊN, hai anh đã vận động được những bạn bè trong nước, những người cầm bút trước 1975, còn sa cơ lỡ vận trong chế độ Cộng sản, tìm kiếm tài liệu, vận dụng trí nhớ và tình yêu đối với Nhà văn Y UYÊN để có bài và viết bài cho số báo đặc biệt. Nhà thơ Nguyễn Lệ Uyên, dù đang cuốc đất, cày ruộng tại Tuy Hòa, cũng đã tìm được số báo VĂN tưởng niệm Y UYÊN (số 129), trong đó có một bài viết, đã trải qua 36 năm, nhưng còn Nóng Hổi chất “Văn Học, Tính Người và Nhân Bản” của người lính, Chuẩn úy Lê Văn Chính năm 27 tuổi: “Núi Tà Dôn và Dấu Chân Uy.” Lê Mai Lĩnh nhận được bài nầy từ Phạm văn Nhàn, qua bưu điện vào lúc 11 giờ 30 ngày 1 tháng 12 năm 2004.
 

THƠ RỤNG – Quang Tuyết


   
                               Nhà thơ Quang Tuyết


THƠ RỤNG...
 
Đầu năm rao bán nỗi buồn
Khơi thêm ngàn nỗi đoạn trường đắng cay
Chợ đời trót lỡ trả vay
Lất lây chờ nắng nào hay tối trời
Ý chừng bóng cũng muốn rời
Tay chùng tay nắm nửa vời đẩy đưa
Nỗi buồn ai thích mà mua?
Niềm vui hạnh phúc- ngốc chưa...Ai nhường?
Thì thôi nhặt lá bên đường
Ngắm hoa mơ mộng Xuân dường đơm hoa
Môi hường nở nụ xuýt xoa
Ừ vui một phút sẽ qua một đời

To be or not to be
 
                                              Quang Tuyết

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2022

ĐÁM MA NGƯỜI NGOẠI ĐẠO - Hoàng Trần

Tác giả tên đầy đủ là Trần Minh Hoàng, qua Mỹ đã 15 năm, hiện là nhân viên bưu điện tại Minnesota.  Bài viết về nước Mỹ lần này của Hoàng rất đặc biệt, kể về một đám tang khác thường: Người chết trở thành diễn giả nói chuyện sống chết với những người đưa đám.

 

Tiếng điện thoại reo làm Minh giật mình, giấc ngủ chưa làm anh lại sức sau một đêm làm việc. Anh uể oải:
- Minh đang nghe.
- Con là Thiên. Ba con mất rồi chú ơi.
Minh tỉnh hẳn:
- Con nói cái gì" Nói lại chú nghe.
- Ba Phi mất rồi.

VĂN THƠ CỦA MẤY ANH BẢO VỆ CHUỒNG GÀ GÁC CỔNG - Paul Nguyễn Hoàng Đức

(Nhân vụ nhà thơ Thái Hạo nhận giải thơ bị ăn đòn cơ bắp)
 
Tác giả bài viết Paul Nguyễn Hoàng Đức 

Nhà thơ Thái Hạo nhác nhìn cũng đã “mõm” già, vừa được giải thơ gì đấy, tôi thấy nhà thơ Trần Mạnh Hảo có bài và giới thiệu. Tôi đã đọc kỹ bài thơ: thấy nó trăn trở đau đáu hơn mức bình thường. Nhưng nhìn toàn cục: thì là thứ “khổ nhục kế” khoe nghèo kể khổ. Đây cũng là cái mốt phổ biến của nhà thơ Việt Nam. Làm như thể cứ kể khổ quê mẹ nghèo lắm là yêu quê mẹ tha thiết nhất, ngay cả nhà thơ thần đồng Trần Đăng Khoa cũng mang cái mốt tương tự là “mẹ tôi là người đẹp nhất thế giới!” Nhưng có số đông các nhà thơ khoe nghèo kiểu “quê tôi nghèo không có bát mà ăn” là để chìa tay xin ngân sách của trung ương theo kiểu “Nghệ Tĩnh mình ơi trung ương gọi lấy mì/ mẹ về quê mẹ tìm mấy con lươn…”
 

VĂN CHƯƠNG VIỆT CÓ CÒN THỰC SỰ QUAN TRỌNG? - Tạ Duy Anh

                                       (Nhân vụ Thái Hạo)

Nhà văn Tạ Duy Anh

Nếu những gì kể lại của nhà thơ Thái Hạo là sự thật 100%, thì đất nước mình, vốn rất ít đóng góp cho nhân loại những chuyện hay, nhưng lại kì tài trong việc tạo ra những chuyện chả ra gì.

Còn nếu là do Thái Hạo bịa ra, dù chỉ vài phần trăm, ông sẽ phải chịu sự phán xét nghiêm khắc về mặt đạo đức.
Nhưng thông tin về việc có những người lạ mặt, đóng vai côn đồ, luôn quấy rối các cuộc trao giải của Văn Việt, thì tôi nghe đã nhiều?
 

TUỔI SÁU MƯƠI HƯU CHO NỮ GIỚI – Thơ Lưu Hương Quế

Quy định độ tuổi 60 cho giáo viên nữ sắp được Nhà nước ban hành, nên nỗi niềm các “Nhà giáo tuổi 60” lại khá nhiều tâm tư. Cô giáo Lưu Hương Quế ở Yên Thành, Nghệ An có tâm sự bằng bài thơ đầy cảm xúc:

  
                   Cô giáo Lưu Hương Quế


TUỔI SÁU MƯƠI
 
Vắt kiệt chưa? Ôi cái tuổi sáu mươi!
Khi “cô giáo” được gọi là “bà giáo”
Tay yếu, chân run, xương khớp kêu lạo sạo
Đầu óc lẫn rồi, lúc nhớ lúc quên
 
Mắt kèm nhèm mở quyển sổ gọi tên
Cô vào điểm hàng trên lên hàng dưới
Chấm tập bài phải ngồi soi suốt buổi
Kính lão hai tròng lẩm nhẩm đọc từng câu.
 
Một bài văn có những chỗ nông sâu
Đâu dùng thước mà đo gang cho điểm
Đổi mới chuyên môn cũng trở nên lười biếng
Tuổi sáu mươi đầu óc hoá chây ì
 
Khi lục tuần sức khoẻ chẳng còn gì !
Chân run run.. chống gối... trèo bục giảng
Một tay viết, tay vịn vào mép bảng
Nắn nót bao nhiêu vẫn chẳng thể thẳng hàng.
 
Lại dễ tủi thân trước tình huống trái ngang
Khi trò nhỏ xin chuyển sang lớp khác
Chỉ đơn giản:  vì tóc cô đã bạc
Da nhăn nheo, mặt xấu xí đi rồi.
 
Bài thơ hay, cô đọc bỗng đoản hơi
Nên luyến láy, nghỉ ngừng không đúng chỗ
Leo cầu thang phải hai lần dừng thở
Thử hỏi rằng: Cô dạy dỗ gì đây ?
 
Đã đến gần “thất thập” hiếm xưa nay
Rời bục giảng khéo phải lo “hậu sự”
Ai may mắn gặp đôi lần bác sỹ
Được bao mùa rồi tính chuyện “quy tiên”
 
Chỉ ước ao sớm được về vườn
Để được thảnh thơi trồng rau, trông cháu
Hay chả lẽ: Ngày mai cô yến lão
Đành ngại ngần viết giấy cáo dạy thay?!
 
Tuổi “làm phiền” cũng đến từ đây
Nay nhức mỏi, ngày mai đau ốm
Dạy trên lớp mà lòng còn thắc thỏm:
Nồi cá kho đã tắt bếp hay chưa?
 
Cống hiến hy sinh nên ở mức đủ vừa
Phải quy định ngành nghề cho phù hợp
Hãy xuống xem những giáo viên đứng lớp
Họ làm gì ở cái tuổi SÁU MƯƠI?
 
                                        Lưu Hương Quế
                                             12/3/2022


  


PHÁT BIỂU NHẬN GIẢI THƠ VĂN VIỆT LẦN THỨ BẢY – THÁI HẠO



Tôi thích bài "Trường ca về những con chuột" của Thái Hạo. Không biết bài này có nằm trong chùm thơ ông được trao giải không?
Hoàng Tuấn Công
3 tháng 3 năm 2022
.........
 
Thái Hạo: Phát biểu nhận Giải Thơ Văn Việt lần thứ bảy
 
Giải thưởng thơ của Văn Việt là điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới.
Người làm Thơ như mở một cái van, hay như sự đổ vỡ những bình yên trong nội tâm mà mảnh vỡ là những lời không đoán định, tôi có thể nghĩ gì khi đến bản thân còn không thuộc nổi một bài thơ mà mình đã viết ra?