BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2021

EM ĐI - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Đặng Vương Quân


  
                     Nhà thơ Quách Như Nguyệt


EM ĐI
 
Em đi
Cây cỏ cũng buồn
Vầng trăng muốn khóc
Chim sầu kêu ca
 
Em đi
Còn lại mình ta
Nhìn hoa tàn úa
Nhìn mây hững hờ
 
Em đi
Im lặng như tờ
Không gian trống vắng
Lững lờ mây trôi
 
Em đi
Buồn lắm em ơi
Nắng vàng hiu hắt
Mưa rơi muộn phiền
 
Em đi
Thương nụ cười hiền
Tươi như hoa nở
Trăng mờ nhớ em
 
Thương em đi quá bất ngờ
Mất em buồn bã thẩn thờ em ơi
Lòng ta sầu héo rã rời
Nhớ em nhớ lắm một đời không quên
 
Em đi
Đời sống chông chênh
Mình ta mòn mõi
vào ra một mình
 
Em đi
Hàng nến lung linh
Khói nhang mờ ảo
Âm dương xa vời
 
Em đi
Yên nghỉ đời đời
Ngủ ngoan em nhé
Vẽ vời kiếp hoa
 
Septemer, 27th, 2010
Quách Như Nguyệt


      

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021

CHÀO THÁNG GIÊNG XA... – Thơ Tịnh Bình


   
                     Nhà thơ Tịnh Bình


CHÀO THÁNG GIÊNG XA...
 
Chạm mùa e ấp thanh tân
Hôm nào Giêng mới tần ngần qua đây
Vòm xanh lá nõn ru cây
Tiếng chim biêng biếc gọi ngày nắng nhen
 
Bần thần bóng dáng ai quen
Dùng dằng bông gạo thắp đèn ngõ quê
Tầm xuân đâu hẹn đâu thề
Ôm vần lục bát bùa mê vào lòng
 
Tàn Giêng... Gió nhắn gì không?
Ỡm ờ diều sáo bềnh bồng chân mây
Con đường trải nắng thơ ngây
Thong dong cánh bướm lượn bay la đà
 
Vẫy tay chào tháng Giêng xa
Áo hoa khuất lối ngỡ là chiêm bao
Chợt nghe khúc gió lao xao
Hình như hạt nắng phai màu tương tư...
 
                                       TỊNH BÌNH
                                         (Tây Ninh)

CHIẾC ÁO VÁ CỦA ÔNG BÁN HÀNG – Đinh Hoa Lư


“Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công” trong truyện kiếm hiệp Kim Dung


Thú thật với bạn đọc ngày xưa tôi mê bộ truyện Võ Lâm Ngũ Bá (Kim Dung) như "điếu đổ". Từ trường Nguyễn Hoàng về nhà, có khi tôi không theo đường Duy Tân, lại theo Lê Thái Tổ đi lên hướng Chơ Tỉnh, xong men  theo Trần Hưng Đạo đi về. Trên đường Trần H Đạo, tôi hay ghé Tiệm sách Tao Đàn hỏi tập kế của Võ Lâm Ngũ Bá về chưa?
 
 Trong Ngũ Bá có Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công coi về Cái Bang, là "sếp" của phái Ăn Xin trong truyện. Hồng Thất Công có môn "Đả Cẩu Bổng Pháp" tức 'võ đánh chó'. Dĩ nhiên, người Cái Bang thì hay gặp chó, mà gặp chó thì phải có võ để trị; nhưng trong truyện "Đả Cẩu" này lại là món võ mà quần hùng phải sợ. Đó là chưa kể đến Giáng Long Thập Bát Chưởng từng sánh vai với Nhất Dương Chỉ, thần công cái thế, của Vương Trùng Dương sau này là tổ sư của Võ Đang phái mà đứa cháu là Trương Tam Phong kế truyền...
 

THÁNG BA – Thơ Lê Phước Sinh


   
                          Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
THÁNG BA
 
Nắng bắt đầu bung nụ
giữa trưa, Em choàng áo ra đường
phủ thân thấp thoáng màu trắng
miệng tô vội môi son
nhăn nhó tựa đèn signal
định hướng
Ồn ào ngựa xe
Anh - gã xà-ích trong trái tim
thì thầm niệm Chúa
Nắng chín,
có mùi vị chua
như bã cà-phê hắt bên lề vương rải.
 
                         LÊ PHƯỚC SINH

TRƯƠNG CHI – Thơ Lê Kim Thượng


   
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
TRƯƠNG CHI
 
Mùa qua, mùa nắng, mùa mưa
Nhớ ngày tháng ấy mình chưa... Một mình...
Em còn tuổi nhỏ nguyên trinh
Áo dài trắng xóa lung linh dáng hiền
Nắng rơi tà áo nghiêng nghiêng
Làm duyên em xõa tóc tiên xanh trời
Tóc chia bao sợi tình rời
Sao em buộc chặt cuộc đời của tôi
Đôi con mắt liếc gọi mời
Dáng xuân em đứng giữa trời mộng mơ
Nụ hoa hàm tiếu đón chờ
Nụ hôn rơi xuống đôi bờ hồng non
Tóc ôm khuôn mặt thon thon
Rèm mi cong vút... Mắt tròn, Mắt Nai
Theo em ngàn dặm đường dài
Bao mùa lá rụng, miệt mài mộng du
Lầu Ông Hoàng, vắng tịch u
Cho tôi mười ngón tay ru thiên thần
Ánh trăng trải sáng trên sân
Ánh trăng trải sáng, trắng ngần ngực em
Giọt tình đọng ngọt môi mềm
Giọt tình đọng ngọt, êm êm da trần... 
 
Qua cầu... Rơi lại dấu chân
Cầu quê lắt lẻo, đỡ nâng gót hồng
Bóng em ngã xuống dòng sông
Tình trôi theo sóng, mênh mông tình buồn
Em đi tóc liễu dài suôn
Mắt Nai vương giọt mưa tuôn ngập ngừng
Giọt buồn trên mắt rưng rưng
Nửa chừng gãy gánh, nửa chừng niềm vui...
Em đi mang hết ngọt bùi
Vây quanh tôi những ngậm ngùi nắng mưa
Sân ga kỷ niệm đón đưa
Công viên in dấu tình xưa xuân thì
Vẫy tay giã biệt em đi
Để tôi thành gã Trương Chi... héo già
Rượu hồng đưa tiễn tình xa
Vững tin rằng mãi trong ta... có người...
Bóng chim, tăm cá xa khơi
Mùa đi, mùa đến, lá rơi ngập đàng
Thơ tình giờ đã sang trang
Tôi - Em lòng vẫn buộc ràng... Thủy chung...                   
 
                         Nha Trang, tháng 03. 2021
                                  Lê Kim Thượng

Thứ Năm, 25 tháng 3, 2021

HƯƠNG THƠ... – Thơ Quang Tuyết


  


HƯƠNG THƠ...
 
Hôm nay gió có về không nhỉ?
Sao mảnh hồn ta nhẹ cánh bay
Chờ ánh trăng xanh màu cổ tích
Làm nàng công chúa ngủ lâu đài
 
Rượu nồng ai rót tràn ly mộng
Chếnh choáng chiều mưa giữa phố dài
Có những tâm hồn như đá sỏi
Mặc gió mưa buồn, mặc nắng phai
 
Mơ màng một thoáng bài luân vũ
Đưa bước chân người đến với ta
Tình trần có vội hay thư thả
Cũng phút vui đời chạm chén hoa
 
Bước lạc vườn thơ đầy lá rụng
Tiếng đàn nâng nhẹ bước chân đi
Muốn dừng chân dựa vào khung cửa
Đánh thức thời gian thỏa ước vì
 
Quá khứ rêu mờ xanh dấu cỏ
Tơ đồng gợn nhẹ một âm thưa
Tỉnh giấc xao lòng bên lối nhỏ
Ngỡ rằng xoá hết nỗi niềm xưa
 
                 Limbourg, 25/03/21
                       Quang Tuyết

NHỮNG AI LÀ NGƯỜI DÁM “CẢ GAN” IN TRUYỆN NGẮN “TƯỚNG VỀ HƯU” CỦA NGUYỄN HUY THIỆP TRÊN BÁO “VĂN NGHỆ” - Trần Mạnh Hảo

Nguồn:
https://baotiengdan.com/2021/03/24/nhung-ai-dam-ca-gan-in-truyen-ngan-tuong-ve-huu-cua-nguyen-huy-thiep-tren-bao-van-nghe/


Tác giả bài viết Trần Mạnh Hảo


Trong hồi ký của nhà văn Nguyên Ngọc, khi nói về Nguyễn Huy Thiệp, ông Ngọc viết: “Tôi không phải là người có vinh dự được in truyện ngắn đầu tiên của Nguyễn Huy Thiệp trên báo ‘Văn Nghệ’ : truyện “Tướng về hưu”.
Vậy ai, và những ai là người lôi Nguyễn Huy Thiệp từ bóng tối ra ánh sáng ?
 

CHÙM THƠ “GIỮA...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   
 

GIỮA CÕI MÙ SƯƠNG
 
Đã hò hẹn
Đã đợi chờ
Mòn mỏi
Mà sông xưa qua mấy cuộc lở bồi
Lòng dâu biển đã chìm trong sương khói
Và tình kia trăm bến cũng chia phôi
Xin gửi lại trái tim đời độ lượng
Em cài hoa lên ngực úa thu vàng
Xin nhuốm lửa hong nỗi chiều hư tưởng
Một trời thu hiu quạnh chít khăn tang
Ngày đã muộn
Chuyến tàu về ga muộn
Người lữ hành áo bạc trắng hồn sương
Tiếng tàu hú tím bầm đêm vô vọng
Người về đâu?
Sao vội vã lên đường
Những hò hẹn
Những đợi chờ
Quên lãng
Bỏ lại nhau một khoảng trống sương nhòa
Sao vội vã?
Níu chi lời chia biệt
Cuộc hành hương mù mịt cuối trời xa.
                      

NẮNG ĐÔNG HÀ - Thơ Phan Khâm, nhạc và trình bày Nguyễn Hữu Tân

   
Nhà thơ Phan Khâm


Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân và nhà thơ Huỳnh Tâm Hoài


               

Thơ: Phan Khâm.
Nhạc & trình bày: Nguyễn Hữu Tân.
Video clip: Huỳnh Tâm Hoài.

OÁI ĂM CUỘC ĐỜI - Truyện ngắn của Trần Hữu Thuần

Nguồn:
http://www.cotab.com/forums/yaf_postst43484_Oai-oam-cuoc-doi.aspx

 
Nhà văn Trần Hữu Thuần

Ông nội tôi lấy vợ rất sớm, vợ ông tôi lớn hơn ông đến năm sáu tuổi. Tuổi pháp lý thời đó là nữ thập tam, nam thập lục nên việc ông tôi lập gia đình lúc mười bảy tuổi với một cô gái hăm hai hăm ba là đúng pháp luật và cũng chẳng phải là tảo hôn. Dĩ nhiên, cuộc hôn nhân này chẳng phải vì tình yêu lại càng chẳng phải do tự do đến với nhau. Nó là thành quả của lời hứa hẹn của hai ông cố tôi vào một lúc chếnh choáng say, lúc bà nội tôi đã lên năm lên sáu còn ông nội tôi còn nằm trong cái bụng vừa nhô lên của bà cố nội nội tôi. Phải nói rõ là bà cố nội nội tức là mẹ của ông nội tôi còn bà cố nội ngoại là mẹ của bà nội tôi.
 

TIM SA MẠC – Thơ Quách Như Nguyệt


                         
               Nhà thơ Quách Như Nguyệt


TIM SA MẠC
 
Đừng trách em sao làm thơ khao khát
Sao lụy tình, hay xin xỏ tình yêu
Đừng chê bai… bảo sao thơ chua chát 
Dụ dỗ người vào bể khổ phiêu diêu
Em cười tươi, sao thơ lại bi ai?
Sung sướng thế mà sao “than” hoài mãi?
 
Đừng nhá anh, em xin anh hãy hiểu
Trái tim em như sa mạc về chiều
Khô khan lắm nên rất cần tưới tẩ
Một chút tình, cho đại, mất bao nhiêu?
 
Anh không cho… cũng xin anh đừng trách
Tình yêu mà… bao giờ đủ đâu anh
Tình nhân loại, tình người, tình bằng hữu
Tình mẹ con, tình bà cháu, anh em
Em tham lắm nhưng lại chẳng... lem nhem
Làm thơ thôi, anh cảm phiền thông cảm
 
Đừng phiền em... sao thơ như mời mọc
Rủ rê hoài...  đường tình ái lăng nhăng
Anh đâu biết khi làm thơ em khóc
Dĩ vãng buồn, đâu phải thơ cho anh
 
Tim sa mạc, ôi trái tim sõi đá
Xin tí tình mà chả có ai cho
Còn trách móc còn bảo em làm khó
Dụ anh vào, tim lăn lóc ra tro
 
Tim sa mạc giữa nắng hè gay gắt
Nứt nẻ nhiều cần một chút thanh xuân
Tim sa mạc, tim khô cằn se sắt
Nên làm thơ cho tim đỡ nhọc nhằn!
 
                         Quách Như Nguyệt

ĐỌC “TÀN PHAI” CỦA DƯ BÌNH, THƠ NGẮN TÌNH DÀI - Châu Thạch


   
                      Nhà thơ Dư Bình


TÀN PHAI !
 
Dẫu quyết chia ly vẫn nặng lòng 
Xuân vừa về đó đã tàn đông 
Rạng rỡ đời hoa sao quá ngắn 
Còn đâu hương sắc thủa xưa nồng 
 
Chia tay xin nhớ từ đây nhé 
Một kiếp hoa tàn nhuỵ hoá không 
Một mai xuân có về trước ngõ 
Nhớ xuân xưa...
trăng -
gió - 
... thì thầm...!
 
                                     Dư Bình
 

BÙA YÊU, THU MỚI – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
BÙA YÊU
(Với N.T.Y)
 
Bùa chẳng ném vào tôi
Lại cứ nhằm quăng vào người đấy
Cả đời người ta nợ đậy
Luyện xong bùa rồi mắc khổ thôi...
 
Ừ. Chẳng chịu tin tôi
Cứ đong mẽ người bóng bẩy
Cứ dụ miệng cười bóng nhẫy
Líu quíu mớ ba mớ bảy
Rắn rồng rồng rắn lên mây...
 
Biết không
Men đủ thì rượu mới nồng
Than vừa thì lửa mới đượm
Phải áo quần đâu mà thử ướm
Tình yêu không phép cộng trừ...
 
Ừ đợi qua ba mùa lũ
Ừ chờ sắp bốn mùa đông
Nụ cười chừng như đã gượng
Người còn mải luyện bùa yêu...
 
     Hà Nội, chiều 10 .08.2017
           Đặng Xuân Xuyến
 
 
THU MỚI
(Tặng NTT)
 
Em đi gom lại mùa thu cũ
Trả lại vườn xưa tiếng Cu gù
Sớm nay nắng ấm về trú ngụ
Lảnh lót trong vườn hương sắc Thu.
 
     Hà Nội, 10g25 ngày 20-02-2021
                Đặng Xuân Xuyến

VIẾNG NHÀ VĂN NGUYỄN HUY THIỆP – Thơ Nguyễn Khôi


  
                        Nhà thơ Nguyễn Khôi

 
VIẾNG NHÀ VĂN NGUYỄN HUY THIỆP
 
"Ác ở trong hiền chứ ác ở đâu"
                                (Thơ H.H)
 
"Thời đồ đểu"... thuở Trời sinh ra Thiệp
Ông cha mày cao sang thì mày phải gian nan
Bản Hua Tát nhốt tuổi xuân Giáo Thứ
Cò cưa lừa xẻ "bổ túc" mấy khúc sử An Nam.
                             
"Linh nghiệm" đấy liều thân "nhảy vào lửa"
"Kiếm sắc" đây đưa "Tướng về hưu" đi dòm gái tắm truồng
Hạt "muối của rừng" đượm hồn lãng tử
Gặp Anh hùng Núp, nhảy bổ vào " Văn nghệ" xốc lên trang.
                               
Đắc địa vàng lang thang đưa cái Ác lên ngôi
Vung cây bút chửi cả làng Văn Hóa
"Lũ vô học làm Thơ" mơ lên đời phố xá
"tuổi hai mươi..." hút hít cứ là "phê" !
                                  
"Thiên tài" đấy mà ê chề lãnh đủ
thì mở quán Hoa Ban bán rượu nhậu thịt rừng
"Giăng lưới bắt chim" thả rông "Phẩm tiết"
Văn như "Vàng lửa" chẳng đủ nuôi thân.
                                   
Thôi thì "mổ Nhà văn" về quy Y tại xóm
"Mưa Nhã Nam" chẳng mát mặt Văn Hào
"Tiểu long nữ" khóc "Thương cho đời bạc"
"Suối nhỏ dịu êm"... thiền với bác Nam Cao.
                                    
Thế là hết ! để "Đồng quê thương nhớ"
Lũ Văn nhân được bữa " đọc Điếu văn" hỉ hả tỏ nịnh đời
"Niệm khúc cuối " đưa Thiệp về cát bụi
" Vết trượt này"... văn Thiệp thực lên ngôi.
 
                                                   Hà Nội, 23-24/3/2021
                                                 Nguyễn Khôi kính viếng...

Thứ Ba, 23 tháng 3, 2021

NỖI BUỒN CHÍN BÓI – Thơ Trần Mai Ngân


   


NỖI BUỒN CHÍN BÓI
 
Nỗi buồn em chín bói
Treo trên cành đa đoan
Nửa trăm năm phận người
Em mỏi mòn mình ơi!
 
Tháng Ba Xuyến Chi nở
Trắng bên bờ cỏ xanh
Năm mươi năm loanh quanh
Phận mong manh duyên lạt...
 
Đêm trôi trên tràng hạt
Lần in dấu đơn côi
Nhớ dòng sông xa xôi
Em làm người chết hụt...
 
Chuông đổ tiếng trầm nghiêng
Vang lên lòng độ lượng
Để được nói tiếng thương
Mình ơi! vàng khuôn thước
 
Đôi bàn chân nhẹ bước
Ngày mỗi một xa hơn
Đưa tay đây mình ạ
Dẫu gì cũng ngày xưa...
 
          Trần Mai Ngân
 

THÁNG GIÊNG – Thơ Nhật Quang


  


THÁNG GIÊNG
 
Tháng Giêng nắng vàng rực rỡ
Đàn én bay về chao nghiêng
Thầm thì tình ca em hát
Lý tơ hồng khúc giao duyên
 
Tháng Giêng mùa xanh lưu luyến
Bướm, ong bay lượn tìm đôi
Phố dập dìu mùa trẩy hội
Lụa là áo trắng tinh khôi
 
Tháng Giêng bật mầm xanh ngát
Muôn hoa khoe sắc đậm đà
Tiếng chim hót trong vòm lá
Tóc em mềm dáng thướt tha
 
Tháng Giêng đất trời rộn rã
Tim anh xao xuyến thầm mơ…
Nụ hôn môi hồng thơm ngát
Tình em anh giấu vào thơ.
 
                        Nhật Quang