Nghe
đương sự nói sơ sơ về con đường hoạn lộ và những bộ sách kinh thư đã đọc, bèn bỏ
mũ bình thiên ra để trên bàn và quỳ mọp hai chân xuống đất lạy như tế sao. Tư
Mã Trọng Tương để cho vua Thập Điện lạy mỏi cả hai tay mỏi cả hai chân mới giả
vờ đứng lên đỡ dậy không cho ngài lạy nữa. Nhà vua ngồi vào ghế rồi hàn huyên với
Tư Mã như sau:
- Chả dấu gì xính xáng, vua trên Trời tức là Ngọc Hoàng Thượng Đế thì đa số đều có căn tu, và có trình độ văn hoá cao cỡ Sơ Học Yếu Lược. Ngoài ra còn có các vì Tiên Ông Tiên Bà Tiên Cô Tiên Cậu tốt nghiệp lớp ba trường làng giúp dật. Hoặc có vấn đề gì sự cố khó khăn thì có Đức Phật Như Lai đứng ra cáng đáng giải quyết giùm, nên mọi chuyện đều hanh thông, còn dưới điạ phủ A Tỳ (tức là Âm Phủ Luyện Ngục) này thì tự quản lý lấy, thú thực vơí xính xáng nói ra thực đáng lấy làm xấu hổ, dưới này chỉ có năm hạng người:
1/ Giai cấp Đầu Trâu là binh tốt, thiên lôi sai đâu uýnh đó.
2/ Giai cấp kế tiếp là Mặt Ngựa tương đương với chức Quản Đội, là cán bộ chính xử lý mọi chuyện hàng ngày ở dưới này.
3/Giai cấp Phán Quan hay Phán Sự là chuyên lo về hồ sơ giấy tờ hành chánh, lý lịch trích ngang cuả các phạm tội nhân, góp ý với Diêm Vương để phá án.
4/ Giai cấp Diêm Vương, ở dưới này có Chín Tầng Địa Ngục thì có chín vị Vương cai quản, mỗi vị một từng, còn một vị nữa thì giữ chức vụ uỷ vịên thường trực, xử lý ba cái chuyện ruồi bu, kiến đậu, là bổn Vương tào lao cố đế đây.
5/ Là các phạm tội nhân tuỳ theo tội nặng hay nhẹ lần lượt qua các cửa ải, từng điạ ngục rồi sau đó được đưa đi ăn ăn cháo lú (lạp chúc) rồi đầu thai làm súc sanh nơi cõi thế để thiên hạ mần thịt.
Theo như lề lối làm việc từ xưa cho tới bây giờ tại Âm
cảnh này, thì cứ ba năm mỗi người tự động thăng lên một trật, thăng trật chứ
không tăng lương cứ chín năm thì chuyển ngạch, cứ hai mươi bấy năm là plafont
cuả ngạch Phán Sự, ai muốn làm Diêm Vương thì đăng ký, ai muốn về hưu thì thôi,
thành ra từ Ngưu Đầu, Mã Diện cho tới Phán Quan, Diêm Vương thì một chữ bẻ làm
đôi cũng không ai biết là chữ Tác hay chữ Tộ, với nữa dướí này không có Tivi,
hay Báo Giấy hay báo Điện Tử và cũng chỉ cần phán một câu xanh dờn duy nhất “cho
phạm nhân đi đầu thai làm Trâu, Bò, Lừa, Ngựa, Heo, Gà là xong.... và cái con
đường sắt tàu lửa một chiều duy nhất này chỉ có như thế? Ai làm Diêm Vương thì
cũng đặng, nhưng sau thời nhà Đại Tần và ba trăm năm nhà Đại Hán thì vấn đề lại
không giản dị như trước nữa, hiện tại theo lịch số thì nhà Đông Hán còn 100 năm
nữa mới đứt đuôi con nòng nọc, nhưng hiện tình Âm Phủ bây giờ rất là khó khăn
chung, cho những súc sinh đi đầu thai lên dương thế là chuyện hết sức là dễ
dàng. Nhưng những tinh tú, những thiên tinh do Trời hạ lệnh đầu thai xuống thế
gian, làm Ông làm Cha thiên hạ, làm Vua làm Quan thì khi mãn kiếp tự động trở về
ngôi, như sao Tử Vi, sao Văn Khúc, sao Vũ Khúc, nhưng hiện giờ kẹt ở Âm Phủ thì
toàn là sao Quả Tạ, sao Quả Tú, sao Cô Thần, sao Các Đảng, những vì sao này
toàn là sao Nhân Tạo do các thầy đồ kể chuyện. Các Thuyết Thoại Nhân đẻ thêm ra
trong những quán trà những khách sạn, thành ra hiện tại không biết phải xử lý
cách nào? Mấy trăm năm nay ở đầy cả điạ ngục, quan không ra quan, thằng không
ra thằng, cho đi đầu thai làm Trâu Chó thì anh nào anh nấy cũng biủ môi không
thèm đi, ở lại thì chỉ còn cách là bốc đất bốc cứt đút vào mồm.
Vậy chuyện khó
khăn chung này, giao phó hết cho xính xáng Tư Mã Trọng Tương muốn xử ra sao thì
xử, muốn xét ra sao thì xét có nghĩa là muốn clear đi cái đám ác ôn côn đồ ăn hại
này, càng sớm càng tốt để Âm phủ có mặt bằng mà làm chuyện khác. Sau này thì Ngọc
Hoàng Thượng Đế sẽ đãi xính xáng Tư Mã Trọng Tương một triều đại mới ít ra thì
trăm năm nhiều ra thì vài trăm năm, còn tuỳ?
*
Diêm Vương cho người thu xếp nơi ăn chốn ở cho Tư Mã Trọng Tương rồi trân trọng nói với xính xáng:
- Tiền kiếp Anh Bố hậu kiếp Tôn Quyền.
- Tiền kiếp Bành Việt hậu kiếp Lưu Bị.
- Tiền kiếp Lưu Bang hậu kiếp Hán Hiến Đế.
- Tiền kiếp Lữ Hậu hậu kiếp Phục Hoàng Hậu.
- Tiền kiếp Thích Cơ hậu kiếp Cam phu nhân.
- Tiền kiếp Lưu Ẩn hậu kiếp Lưu Thiện.
- Tiền kiếp Hạng Võ hậu kiếp Quan Võ
- Tiền kiếp Phàn Khoái hậu kiếp Trương Phi.
- Tiền kiếp Kỷ Tín hậu kiếp Triệu Tử Long.
- Tiền kiếp Phạm Tăng hậu kiếp Lỗ Túc.
- Tiền kiếp Trương Lương hậu kiếp Tư Mã Thuỷ Kính
- Tiền Kiếp Lịch Tự Cơ hậu kiếp Bàng Đức Công.
- Tiền kiếp Hạng Bá hậu kiếp Văn Xú.
- Tiền kiếp Ung Xỉ hậu kiếp Nhan Lương.
- Tiền kiếp Khoái Việt (Khoái Thông) hậu kiếp Khổng Minh Gia Cát Lượng người chủ trương thế chân vạc, chia ba thiên hạ.
- Tiền kiếp Hứa Phụ hậu kiếp Bàng Sĩ Nguyên, kiếp trước làm thầy bói, bói cho Hàn Tín sống đến 74 tuổỉ nhưng chỉ đến ba mươi bốn tuổi đã bị đứt phim. Nên kiếp này Bàng Sĩ Nguyên sống thử đến năm 34 tuổi thì thác, xem sống ba mươi bốn năm, có gì khoái trá không?
- Tiền kiếp Tư Mã Hân hậu kiếp Ngụy Diên (tức Nguỵ Văn Trường).
- Tiền kiếp Chương Hàm hậu kiếp lão tướng Hoàng Trung.
- Tiền kiếp Đinh Công có công giúp Lưu Bang nhưng bị Lưu Bang giết oan, nên hậu kiếp là Chu Du Đại Đô Đốc Đông Ngô.
- Tiền kiếp là Lữ Bố hậu kiếp là Khương bá Ứớc (tức Khương Duy).
- Tiền kiếp là Tiêu Hà hậu kiếp là Dương Tu, vốn là bạn rất thân cuả Hàn Tín, nhưng khi Hàn Tín bị Hán Vương bắt ở Vân Mồng, và khi bị Lữ Hậu mang giết ở lầu chuông thì Tiêu Hà không mở mồm nói một lời nào, nên đầu thai là Dương Tu vì một tô canh gà lẻo mép tự động ra lệnh rút quân làm tiết lộ quân cơ, Tào Tháo lệnh một đao chém ngọt đi đoong đời thằng bạn bất nhân bất nghĩa?
Bản án tuyên đọc xong, các tinh tú, các đương sự ai hài lòng thì cấp kỳ nhận sự vụ lệnh đi đầu thai, ai không vừa ý thì có thể ở lại kỳ kèo trao đổi thêm một thời gian nữa cho đến khi nào hài lòng thì mới thôi. Bản án thời Tiền Hán (tức Tây Hán) đến đây là hoàn chỉnh đóng sổ. Nếu có gì thắc mắc khiếu nại cần bổ sung thêm sẽ bổ sung vào phần sau của bản “tu chính án”.
(Tam Quốc Chí ngoại truyện)
-Tư Mã Ý kéo mười lăm vạn đại quân đang ồ ạt chạy tới đây như sóng trào gió cuốn!
(Trích Tam Quốc Chí diễn nghĩa của La Quán Trung từ trang 1718-1719-1720 dịch giả Tử Vi Lang).
*
Theo khẩu lệnh của đại đô đốc thì ngay tối nay, có một buổi họp đột xuất hiện là "Giao ban đêm" các tướng lãnh ai hưỡn thì mời tới họp tham gia, mà không muốn họp thì cứ tự nhiên qui an, giờ họp là giờ Tuất (tức là vào quãng từ 7 giờ đến 9 giờ tối). Sau đó thì lục tục kéo đến trên mười vị, an tọa trà nước xong thì Đại đô đốc Tư Mã Ý phát biểu mở màn khai trương:
- Trong các vị tướng soái, xin cho vài nhận xét về hiện trường chiều nay quân tình của Ngụy và Thục. Xin cứ nhiên như người Hà Nội tự do phát biểu, để tìm ra một bài học kinh nghiệm cho các kỳ hành quân tới.
- Theo như nhận xét của riêng con, sau khi thất bại ở Nhai Đình, chém đầu Mã Thốc để làm gương cho chúng tướng, Khổng Minh đang chuẩn bị rút quân, quân chúng tướng lãnh mỗi cánh phân tán đi nhiều ngả. Phần Khổng Minh thì lo di chuyển bộ phận lương thảo, trong thành tổng cộng có năm ngàn quân, một nửa số này thì lo đi khuân vác quân lương, quân số dùng để tác chiến còn lại có một nửa, với nữa lại không có một thượng tướng nào để điều bát quân đội đánh giặc. Nên lão Khổng Minh mới bày ra cái kế Thành Không để lão ngồi khẩy đàn, ung dung tự tại. Ngay lúc này, cho vài tên quân leo lên Lâu Thành tóm cổ lão. Lấy dây lòi tói trói hai tay, lấy dây xích chó trói hai chân, đẩy lão vào tù xa giải về Hứa Đô là xong chuyện, là dứt con vịt đẹt.
- Theo ý của tiểu tướng thì hoàn toàn nhất trí cao với lời trao đổi của phó Đô Đốc.
Một vị tì tướng mặt trắng còn trẻ đứng thẳng người lên phát biểu:
- Tiểu tướng cũng hòa toàn thống nhất với ý kiến trên.
Tư Mã Ý nói thêm:
- Anh em ta cấp bậc tuy có khác nhau nhưng cũng toàn là dân nhà Võ nhà Banh, huynh đệ chi binh cả. Vậy trong anh em tướng lãnh có gì cần vạch ra, thì xin cứ tự nhiên vạch ra. Đại Đô Đốc ta sẽ nắm trọn một lần là nắm hết trọi, để nghiên cíu, điều nghiên cho chuẩn xác. Vậy thì cứ tự nhiên mà vạch ra đi.
Tư Mã Ý nói thêm:
- Anh em ta cấp bậc tuy có khác nhau nhưng cũng toàn là dân nhà Võ nhà Banh, huynh đệ chi binh cả. Vậy trong anh em tướng lãnh có gì cần vạch ra, thì xin cứ tự nhiên vạch ra. Đại Đô Đốc ta sẽ nắm trọn một lần là nắm hết trọi, để nghiên cíu, điều nghiên cho chuẩn xác. Vậy thì cứ tự nhiên mà vạch ra đi.
Một tướng trung niên mặt đen râu quai nón nói:
- Đây là dịp ngàn năm một thủa, bắt cha cái thằng Khổng Minh nhôt vào cũi chó là xong việc, khỏi cần phải đánh đấm gì cả, mất sức lao động, cái thành nhỏ như hột mít, mà quân số của chúng ta có cả mười lăm vạn, chỉ cần đứng không thôi cũng đã chật cả thành rồi, không cần đánh chác gì cả, chỉ đứng mà thở thôi cũng không đủ không khí mà thở. Kỳ này lão Khổng Minh chết chắc?
- Các tướng soái, ai còn ý kiến gì thì cứ nói, nếu không thì rượu nói, sau rốt không ai nói nữa thì bổn Đô Đốc sẽ tổng kết phiên họp.
*
Các tướng lãnh rượu vào thì buồn ngủ, ý của Đại Đô Đốc thu gọn lại nội dung như sau:
Con hơn cha là nhà có Phúc, Tào Phi hơn hẳn Tào Tháo, Tào Duệ thì ăn đứt Tào Phi. Chúng ta cùng chung một số phận, khi nào nhà Ngô hay nhà Thục tạo ra binh biến hoặc chiến tranh lẩm cẩm gì đó, thì Ngụy Vương mới ra lệnh tổng động viên. Đánh chác dăm bữa nửa tháng tình hình chiến sự tạm ổn, là triều đình cho về thuộc vào cái loại quân nhân trừ bị tại gia, lão phu (tức Tư Mã Ý) cứ vài năm lại phục viên đuổi gà cho vợ, gần 10 năm rồi bây giờ mới được tái ngũ.
Cũng may là cái lão Khổng Minh dở rắm dở thối ra, Ngụy Vương mới cần tới
cái tài quân sự của chúng ta, chính ta phải gửi thư tay khẩn cấp cho lão, nhờ
lão mang quân ra Kỳ Sơn sinh sự giùm. Nhờ có lão mà chúng ta mới có ngày vinh
quang hôm nay. Nếu không có lão thì Tư Mã Mỗ ta suốt ngày bồng con bế cháu, đi
chợ nấu cơm giặt quần áo cho vợ khố lắm lắm, làm tướng soái chúng ta phải biết
phân biệt ai là bạn hữu đương đại, ai là kẻ thù quá khứ vị lai.
Các tướng lãnh ai thống nhất với ý kiến này của Tư Mã Mỗ thì về ngủ thẳng giấc, ai thống nhì thì thư thả chúng ta sẽ trao đổi lại vào những dịp khác.
2 nhận xét:
Cuộc họp của Diêm Vương và Tư Mã Trọng Tương dù chưa xứng là "thượng đỉnh" thì cũng không đến nỗi là "hạ đỉnh". Có lẽ đây là cuộc họp "trung đỉnh" !
HỌP HẠ ĐỈNH là từ dùng dí dỏm, trào lộng và chính xác đấy chứ. Những nhân vật ĐỈNH (chóp bu) DƯỚI âm phủ họp mà...
Đăng nhận xét