BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2023

HAI ANH EM HỌ ĐỖ - Thơ Đỗ Tư Nhơn


  
           Hai anh em Đỗ Tư Nhơn, Đỗ Tư Nghĩa


HAI ANH EM HỌ ĐỖ
 
Anh em nhà họ Đỗ
Mồ côi cha từ nhỏ
Sống với mẹ, chị, bà
Thời chiến tranh gian khổ
 
Cùng mê say văn chương
Chọn sách gối đầu giường  
Phạm Công Thiện, Ý thức...    
Gạch chân đỏ nhiều trang 
 
Anh theo nghề gieo hạt  
Ươm mầm cho tuổi xanh    
Em miệt mài dịch thuật    
Minh triết của hiền nhân   
 
Thỉnh thoảng anh ghé thăm em    
Lưng chừng dốc Nhà Chung   
Căn phòng trọ trong hẻm  
Một mình sống an nhiên  
 
Rủ nhau ra ngồi quán  
Trước nhà thờ Chánh tòa   
Ly cà phê buổi sáng    
Ngồi lặng yên nhìn xa  
 
Từ lúc em giã biệt   
Vẫy tay chào trần gian  
Đà Lạt nghe trống trơn 
Anh bước đi cô tịch    
 
Hẹn một lần gặp lại   
Nơi sông suối cỏ lau   
Nắm chặt bàn tay nhau   
Tình anh em còn mãi.
 
Đỗ Tư Nhơn
Thị xã Quảng Trị, 4-12-2023.

  

 
     Chỗ ngồi năm xưa/Chỉ còn ghế trống/Em về cõi không/Anh buồn lệ ứa!

 

CHÙM THƠ VỊNH ẢNH - Châu Thạch


   
VỊNH ẢNH DU SĨ TÂM NHIÊN
BÊN XÁ LỢI THIỀN SƯ TUỆ SỸ
 
Tâm Nhiên bên xá lợi Thầy
Cái tâm Du Sỹ chứa đầy chữ không
Tuy không mà có trong lòng
Cả và trời đất phiêu bồng bạch mây!
Con người không cánh mà bay
Ngựa phun nam bắc đông tây khói mù
Màn trời chiếu đất vi vu
Đầu non góc biển trăng thu bóng thiền
Nửa người nửa thánh nửa điên
Nửa say nửa tỉnh nửa tiên xa phàm
Càn khôn đựng ở túi lam
Chưa lên đỉnh đạo cũng kham đỉnh đời!
Thức thầy đã ngự về trời
Đứng bên xá lợi bời bời nhớ thương
Dẫu sao trong cõi vô thường
Tâm Nhiên - Tuệ Sỹ con đường bồng lai!
 

THÁNG CHẠP VỀ - Thơ Trần Mai Ngân


    
             Nhà thơ Trần Mai Ngân


THÁNG CHẠP VỀ
 
Tháng Chạp về...
Môi thôi không ngoan
Tháng Chạp về
Mắt thôi không nhớ
Tháng Chạp về
Ơi... sao thờ ơ!
 
Khói sương trời cao xanh thẳm
Đã có chúng mình không anh
Cuối mùa trái tình vẫn xanh
Treo lửng lơ nên chín héo!
 
Tháng Chạp về
Tiếng xưa... tiếng reo
Tháng Chạp về
Những cánh bèo trôi
Tháng Chạp về
Mỗi ngả xa xôi!
 
Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2023

VANI, "LOẠI QUẢ CHO HƯƠNG LIỆU", ĐẮT BẬC NHẤT THẾ GIỚI - Minh Hoa



Loại quả này có giá đắt đỏ vì phải mất rất nhiều công sức mới trồng được.
Vani là một trong những loại hương liệu phổ biến và được ưa chuộng nhất thế giới. Sở hữu hương thơm và mùi vị tinh khiết hết sức đặc trưng, vani nhanh chóng “chiếm lĩnh” toàn thế giới.
 
Không chỉ được thêm vào các món tráng miệng như bánh ngọt, kem,... mùi hương của vani còn được đem vào cả các loại túi thơm, gấu bông và thậm chí là nền công nghiệp nước hoa.

LIÊN KHÚC NỖI LÒNG THA HƯƠNG 5: “HAI MƯƠI NĂM TÌNH SẦU” – Nhạc Khê Kinh Kha, ca sĩ Ánh Tuyết trình bày

   
  

20 năm tình sầu
hẹn người đến kiếp sau
Ngày ra đi con tim vỡ nát
20 năm sau trở lại tìm người
người đã bên kia thế giới
với mối tình chôn kín trong tim


                           (Khêkinhkha)


      

TẠP LỤC THI 19, 20, 21 –Thơ Chu Vương Miện


  
 
 
TẠP LỤC THI 19
 
Thế Giới Loài Vật
con to xơi con nhỏ
con mạnh nhai con yếu
con nhai cỏ
làm mồi cho con ăn thịt
thế giới động vật
luật rừng xanh núi đỏ
là nhai lẫn nhau
 
người và thú chết
nuôi cỏ
cỏ nuôi thú vật
thú vật nuôi người
người chết nuôi cỏ

KHÚC CUỐI – Thơ Tịnh Bình


  


KHÚC CUỐI
 
Mảnh gương trăng lấp ló
Sao không nói gì để mặc chiều đi...?
 
Giấc mơ trôi trôi vô định
Khum tay không kịp vớt nữa rồi
Ai gỡ vành trăng neo tóc rối
Để cả đêm dài xô nghiêng
 
Biết mình không thể nấp vào bình yên
Cơn sóng đời ầm ào chộn rộn
Bãi cát trắng chỉ là nơi bàn chân tạm dừng nghỉ mệt
Một bóng cây vỗ về qua cơn say nắng
Hành trình mải miết
Rồi phải tiếp tục đi...
 
Hỡi cánh hoa thiêm thiếp trong vườn sáng nay
Biết nói gì đây
Khi héo úa gọi tên mình
Rồi bao lâu phải rơi
Ta chợt thương nức nở cuộc người
Những chia ly đắng chát
 
Sao không níu được gì hỡi trống rỗng bủa vây
Hơi thở lặng im giữa trùng trùng huyên náo
Người nhìn người trong dư lệ mờ hoen
Biết trăn trối gì đây
Nhặt tiếng chim lên cơn hen ngày vội
Giấu vào phong phanh lồng ngực
Nơi buồng tim đang hấp hối nhịp tàn...
 
                                           Tịnh Bình
                                          (Tây Ninh)

TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM - Thơ Khê Kinh Kha


   


TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM
 
 tôi là người Việt Nam
xác thân của Mẹ Âu Cơ
ra đi từ Động Đình Hồ
hơn 4 ngàn năm trước
dân tôi nghèo nhưng đầy tình thương
đất tôi cằn nhưng lắm can trường
này Lê, này Lý, này Nguyễn, này Trần
này bao xương máu đắp nền Việt Nam
một giang sơn gấm vốc kiêu hùng
 
tôi là người Việt Nam
trái tim là rừng Trường sơn
trên xác thân thơm mùi lúa chín
đôi cánh tay sông dài hiền lành
dù cho thân tan nát vì bạo tàn
dù cho ai xâm chiếm quê hương
tôi vẫn can trường đứng lên
đứng lên bảo toàn tổ quốc
đứng lên phá tan ngục tù tăm tối
dựng lại hoà bình cho giống nòi
đòi lại tự do cho đất nước
đánh đuổi bọn giặc Tàu ra khỏi
Việt Nam của tôi
 
                           khê kinh kha

XUÝT XOA – Thơ Lê Phước Sinh


   
XUÝT XOA
 
Nắng nhạt
như màu da sốt rét,
mới hay
mùa Đông đã đến rồi...
 
Lê Phước Sinh

Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2023

CHÀO VĨNH BIỆT THIỀN SƯ THI SĨ TUỆ SỸ - Trần Thoại Nguyên



THẾ LÀ KHÔNG CÒN ĐƯỢC GẶP LẠI NGƯỜI! 
CHÀO VĨNH BIỆT THIỀN SƯ THI SĨ TUỆ SỸ TẠI CHÙA PHẬT ÂN.
 

“Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, Húy thượng NGUYÊN hạ CHỨNG, đời thứ 44 Dòng Lâm Tế Chánh Tông và đời thứ 10 Thiền Phái Liễu Quán, Chánh Thư Ký kiêm Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống GHPGVNTN đã viên tịch đúng 16:00 giờ ngày 24-11-2023 (12-10-Quý Mão)
Trụ thế: 81 năm”
                                                                    (Theo tin Hoằng Pháp)
 
Đón đọc tin, lúc tôi đang hóa trị tại BV Gia Định Sài Gòn do BS Trần Trọng Lễ, Phó Khoa Ngoại Thận & Tiết Niệu, trực tiếp theo dõi điều trị, như đã từng trực tiếp theo dõi điều trị cho Sư Tuệ Sỹ tại nơi đây, nên tôi cảm nhận được những cơn đau và tinh thần "chiến binh" của Sư Tuệ Sỹ trước đây qua chuyện trò cùng BS.

Vài tuần trước, tôi có ghé thăm sư Chơn Nguyên ở Thiền viện Vạn Hạnh, xin cùng Hòa thượng đi thăm sư Tuệ Sỹ, nếu được, tôi nhờ Sư Tuệ Sỹ viết cho mấy dòng TỰA cho TUYỂN THƠ TTN sắp in. Nhưng Sư Chơn Nguyên nói: "Thầy Tuệ Sỹ giờ yếu hơn anh nhiều, đang chăm sóc canh giữ rất đặc biệt, không cho ai thăm viếng đâu!". Tôi lặng lẽ ra về và luôn cầu nguyện Phật tổ hộ trì Sư Tuệ Sỹ chóng khỏe lại để phụng hiến Phật sự.
 
Tôi muốn được Sư Tuệ Sỹ viết lời TỰA vì chính những bài thơ thơm hương Thiền tôi làm trên giấy bao thuốc lá Bastos Xanh thời trai trẻ, qua tay người bạn thân Trần Nhơn thông minh đau điên tài hoa, đã lọt vào mắt xanh Sư Tuệ Sỹ và Sư cầm về cho đánh máy lại để thợ sắp chữ in trên Tạp chí TƯ TƯỞNG của ĐH Vạn Hạnh, SG, 1970 - 1971.

CUỘC VIỄN TRÌNH CỦA BẬC CHÂN TU – Truyện ngắn của Dũng Nguyên


       
Chúng tôi vừa về đến cổng trại, hình như có một điều gì khác lạ hơn ngày thường , một số trại viên tự giác đứng gần cổng trại để kiểm tra trại viên lao động trở về, nhìn chúng tôi với một cử chỉ khác thường như thầm muốn nói một điều gì đó. Về đến phòng, tôi vội vã lãnh phần cơm chiều và ăn thật nhanh để ra “điểm hẹn”. Đó là một con đường đất có bề ngang 3 mét bên sau hàng rào kẽm gai ngăn cách giữa những “ngôi nhà” trại viên với Hội trường văn nghệ, Phòng giáo dục và phòng làm việc của An ninh trại. Đây là một hành lang ít nhiều cho chúng tôi có được một khoảng trống, một chút không gian thoải mái, cùng nhau trao đổi những câu chuyện vui buồn trong một ngày lao động cực nhọc. Khi tôi vừa ra đến “điểm hẹn” một anh bạn, trại viên phụ trách làm công việc vệ sinh trong trại, nói nhỏ với tôi:
- Anh biết gì chưa?
- Biết gì ? – tôi hỏi lại. Phải chăng có điều gì bất thường phải không?
- Có – anh bạn nói tiếp. Mới chiều nay có một nhóm tù nhân “đặc biệt” từ Miền nam chuyển đến.
- Sao gọi là nhóm tù đặc biệt ? – Tôi hỏi lại.
- Vì trong nhóm đó có những nhân vật nổi tiếng, hình như có một Học giả uyên thâm, là Thiền sư và là một nhà thơ vừa được giảm án từ tử hình xuống chung thân. Đó là những người mà chúng ta không được phép tiếp xúc, bên An ninh bảo như thế!             
 

THIÊN LÝ ĐỘC HÀNH – Thơ Thích Tuệ Sỹ


   


THIÊN LÝ ĐỘC HÀNH

1.
 
Ta về một cõi tâm không
Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn
Còn yêu một thuở đi hoang
Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
 
2.
 
Ta đi dẫm nắng bên đèo
Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều
Nguyên sơ là dáng yêu kiều
Bỗng đâu đảo lộn tịch liên bến bờ
Còn đây góc núi trơ vơ
Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao
 
3.
 
Bên đèo khuất miễu cô hồn
Lưng trời ảo ảnh chập chờn hoa đăng
Cây già bóng tối bò lan
Tôi ôm cỏ dại mơ màng chiêm bao
 
4.
 
Đã mấy nghìn năm đợi mỏi mòn
Bóng người cô độc dẫm hoàng hôn
Bởi ta hồn đá phơi màu nắng
Ôm trọn bờ lau kín nỗi buồn
 
5.
 
Từ thuở hồng hoang ta ở đâu
Quanh ta cây lá đã thay màu
Chợt nghe xao xuyến từng hơi thở
Thấp thoáng hồn ai trong khóm lau
 
6.
 
Trên đỉnh đèo cao bát ngát trông
Rừng, mây, xanh, ngắt tạnh, vô cùng,
Từ ta trải áo đường mưa bụi
Tưởng thấy tiền thân trên bến không
 
7.
 
Khi về ngả nón chào nhau
Bên đèo còn hẹn rừng lau đợi chờ
Trầm luân từ buổi ban sơ
Thân sau ta vẫn bơ vơ bụi đường
 
8.
 
Bóng tối sập, mưa rừng tuôn thác đổ
Đường chênh vênh vách đá dọa nghiêng trời
Ta lầm lũi bóng ma tròn thế kỷ
Rủ nhau đi cùng tận cõi luân hồi
 
Khắp phố thị ngày xưa ta ruổi ngựa
Ngang qua đây ma quỷ khóc thành bầy
Lên hay xuống mắt mù theo nước lũ
Dẫm bàn chân lên cát sỏi cùng trôi
 
Rồi ngã xuống nghe suối tràn ngập máu
Thân là thân cỏ lá gập ghềnh xuôi
Chờ mưa tạnh ta trải trăng làm chiếu
Nghìn năm sau hoa trắng trổ trên đồi
 
9.
 
Gởi lại tình yêu ngọn cỏ rừng
Tôi về phố thị bởi tình chung
Trao đời hương nhụy phơi hồn đá
Thăm thẳm mù khơi sương mấy từng
 
10.
 
Một thời thân đá cuội
Nắng chảy dọc theo suối
Cọng lau già trầm ngâm
Hỏi người bao nhiêu tuổi
 
11.
 
Bước đi nghe cỏ động
Đi mãi thành tâm không
Hun hút rừng như mộng
Tồn sinh rụng cánh hồng
 
12.
 
Thân tiếp theo thân ngày tiếp ngày
Mù trông dư ảnh lá rừng bay
Dõi theo lối cũ bên triền đá
Sao vẫn còn in dấu lạc loài
 
13.
 
Khi về anh nhớ cài quai nón
Mưa lạnh đèo cao không cõi người
 
                                        Tuệ Sỹ
                                     (2011-2012)

   


CẢM NGHĨ VỀ “TỐNG BIỆT HÀNH” CỦA CỐ HÒA THƯỢNG TUỆ SỸ - Nguyễn Hùng Dũng



Hôm nay, nhục thể của thầy Tuệ Sỹ sẽ được hóa thân nơi đài hoàn vũ và sau đó theo di nguyện, hòa vào biển cả, thành mây trời ngao du sơn thủy, ta bà...
 
Bỗng dưng tôi muốn viết vài tâm tình về bài thơ của Tuệ Sỹ có tựa đề “Tống Biệt Hành”; dường như ngẫu nhiên bằng việc viên tịch của Hòa Thượng, trong tang lễ, tôi đọc được câu “Thiên lý độc hành” trước kim quan. Điều đó biểu cảm ước lệ cho “Tống Biệt Hành” mà tôi mặc nhiên chọn, và có thể tôi là người Công giáo đầu tiên mạn đàm về thơ thầy (có thể thôi).
 
TỐNG BIỆT HÀNH
 
Một bước đường thôi nhưng núi cao
Trời ơi mây trắng đọng phương nào
Đò ngang neo bến đầy sương sớm
Cạn hết ân tình, nước lạnh sao?
 
Một bước đường xa, xa biển khơi
Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời.
Thuyền chưa ra bến bình minh đỏ
Nhưng mấy nghìn năm tống biệt rồi.
 
Cho hết đêm hè trông bóng ma
Tàn thu khói mộng trắng Ngân hà.
Trời không ngưng gió chờ sương đọng
Nhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhòa.
 
Cho hết mùa thu biệt lữ hành
Rừng thu mưa máu dạt lều tranh.
Ta so phấn nhụy trên màu úa
Trên phím dương cầm, hay máu xanh.
 
                                      Thích Tuệ Sỹ
 
Những ngày qua, diễn đàn online sôi sục nhiều bài viết về vị chân tu siêu việt này, dễ cả trăm năm mới có đuọc thiền sư uyên bác và thâm sâu như thầy Tuệ Sỹ... làm cho kẻ đối đầu phải thán phục trước khí tiết “Uy vũ bất năng khuất” phi phàm và Phật học vô biên của Hòa thượng Tuệ Sỹ. “Cọng lau nằm xuống mà đại ngàn rung chuyển”
Tôi không lạm bàn điều đó thêm, chỉ có thể dám cảm nghĩ về thơ của thầy qua bài “Tống Biệt Hành”

Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2023

DƯỜNG NHƯ MÙA ĐÔNG ĐI NGANG QUA – Thơ Trần Mai Ngân


   
              Nhà thơ Trần Mai Ngân

 
DƯỜNG NHƯ MÙA ĐÔNG
                ĐI NGANG QUA...
 
Dường như có mùa đông đi ngang qua
Dường như tiếng chim hót rất thật thà
Và dường như giống hệt ngày hôm qua
Ngày ta có nhau dòng sông im lặng...
 
Dường như thu bỏ đi nên giá lạnh
Đôi tay em tê cóng tháng mười hai
Chỗ đất thơm nay còn dấu chiếc hài
In thật đậm lần nhón chân run rẩy...
 
Mùa đi qua - mùa ân tình phụ rẫy
Tháng mười hai thôi tưởng tiếc làm gì
Xuân hay Thu làm hoen úa xuân thì
Nên gãy cánh thần tiên đêm mộng ảo
 
Tháng mười hai đã không còn giông bão
Lòng yên nguôi thanh thản đón mùa đông
Chợt nhận ra đời là những sắc không
Xuân Hạ Thu Đông... rồi xuân trở lại...
 
Thức đêm nay viết tròn bài dạ khúc
Cho tình em... và chúc phúc tình anh
Xin cây đời hoa lá mãi đẹp xanh
Mừng tuổi mới anh nơi xa hạnh phúc!
 
                                 Trần Mai Ngân
 
** Tặng tháng 12. Chúc cả nhà thân yêu an lành và hạnh phúc!

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

TỈNH MỘNG ĐIẾM TRỌ TRẦN GIAN - Chùm thơ của Đặng Xuân Xuyến


 
                       Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


ĐÊM VẮNG
 
Ơ hay đêm vắng còn chưa ngủ
Mải đứng dòm khuya mãi gật gù
Ờ nhỉ tháng Mười giăng ngõ cũ
Xáo xác cuối vườn tiễn gió Thu.
 
Làng Đá, 03:26/13-11-2023
 
 
THÁNG MƯỜI
 
Lạ nhỉ, tháng Mười đã về chưa
Mà sao vạt nắng trải đủ vừa
Và sao gió lạnh gom đủ lựa
Se giọt mưa chiều rắc lưa thưa...
 
Hà Nội, 16:37 - 20/11/2023
 
 
TỈNH MỘNG
 
Lật khật ghé chân vào cửa động
Gặp em lụi hụi mé triền sông
Giật mình tỉnh rụi cơn say mộng
Ờ, đã tháng Mười, đã sang Đông!
 
Hà Nội, 03:53/24 tháng 11-2023

 
ĐIẾM TRỌ TRẦN GIAN
 
Đã biết trần gian là điếm trọ
Sao còn gian díu tổ tò vò
Thế nhân vốn sẵn lời xiên xỏ
Nhân nghĩa xù ra chỉ diễn trò.
 
Hà Nội, đêm 26 tháng 11-2023
                 Đặng Xuân Xuyến