BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2022

CHÙM THƠ “MÙA” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   

 
MÙA CẠN
 
Lòng hoang vu tình như bãi cạn
Ta con còng khổ bò quẩn quanh
Vắt kiệt đời xanh đau mùa hạn
Gió cháy cồn lau cúi rạp mình
 
Nắng sém ghềnh run nghe đá vỡ
Cây trơ cành úa quặn khô mầm
Khói cuộn cuồng phong trời hấp hối
Lửa đốt hờn căm đất nát bầm
 
Ta ném đời ta như hòn sỏi
Lóc cóc khua hoài một cõi mê
Ta ném đời ta viên ngói vỡ
Mặt đời lếch thếch trượt lia thia
 
Ta búng đời ta mẩu thuốc tàn
Tình bay màu khói lụn tro than
Đành dối lừa nhau cơn say ảo
Ta buồn như kẻ vừa cư tang
 
Ta nhặt đớn đau từng sợi tóc
Cơ hồ như sợi máu tàn phai
Ta nén vào tim từng tiếng nấc
Giọt máu nào rơi tiếng thở dài
 
Đời lăn đau xác thịt khô gầy
Đời mộng du suốt cuộc lưu đày
Ai gióng vội hồi chuông báo tử
Tình xanh chết yểu từ trong thai
 
Nằm nghe gió hú rên mùa cạn
Năm tháng đui mù lấp bãi khuya
Vì sao rụng tắt mù phương hướng
Thiên thu lệ cháy mộng tan lìa
 
Vung tay vạch một đường sinh tử
Dẫu chết bên này hay bên kia
Ta ngồi đọc hết trang cuồng sử
Máu biển xương rừng khóc mộ bia.
 
 
MÙA THU HOANG ĐƯỜNG
 
Hình như mùa thu chưa trở về
Hình như người còn xa, rất xa
Tiếng còi tàu vọng từ thiên cổ
Nghìn đời chưa đến một sân ga
 
Hình như mùa thu chưa trở lại
Và người chìm khuất như cơn mơ
Cánh chim mùa cũ chừng bay mỏi
Đậu xuống hồn tôi chết sững sờ
 
Có lẽ hoa vàng chưa tỏa hương
Có lẽ đêm quỳnh chưa ngậm sương
Cho nên thu vẫn chìm trong mộng
Cho nên thu vẫn còn hoang đường
 
Có lẽ em là thu! Phải không?
Có lẽ em là hoa chưa vàng
Hình như hương nhụy chìm quên lãng
Tình chưa hàm tiếu mùa ái ân
 
Cứ ngỡ rằng thu, thu đã về
Đâu ngỡ rằng em xa, quá xa
Cho nên tiếng hú từ thiên cổ
Con tàu vô định một sân ga.
              
 
MÙA THU ƠI MÙA THU!
 
Lòng chưa nhạt màu thu
Tình đã vàng tháng chín
Áo hồng xưa về đâu
Mưa chiều tôi quạnh vắng
 
Lòng chưa phai sắc thu
Tình đã mù sương trắng
Lời ru ai bời bời
Tan chìm trong tịch lặng
 
Mùa thu ơi! Tình thu!
Về đâu không hò hẹn
Về đâu? Trôi về đâu?
Những con thuyền không bến
 
Em ru gì trong gió
Em hát gì trong mưa
Cho đêm chùng nỗi nhớ
Cho úa vàng cơn mơ
 
Mùa thu ơi! Tình thu!
Mùa đi không trở lại
Tình em như chiêm bao
Trong hồn tôi mưa bão.
              
 
MÙA THU TRONG CƠN MƠ
 
Đừng vàng quá và đừng xanh quá đổi
Tình thu ơi dìu dịu những gam màu
Cho tôi trải hồn thơ lên áo lụa
Cho tôi chìm trong mắt lệ chiêm bao
Xin là lá hãy rơi mềm trên tóc
Xin là hoa thắm ngọt trái môi tình
Xin là gió hãy ôm tròn tay ngọc
Xin là mây từng bước nhẹ nhung êm
Đừng quá mỏng hồn thu ơi ảo mộng
Đừng lênh đênh, đừng diệu vợi , vô cùng
Xin vừa đủ cho tôi nhìn thấy bóng
Cho tôi nhìn thấu suốt cõi mênh mông
Hãy lấp lánh như màu sương lấp lánh
Như hồn tôi lấp lánh một màu thu
Đừng xa quá trên đường chiều im vắng
Đừng gần nhau tình mọng trái thương đau
Mùa thu ơi sao vẫn còn quay quắt
Cuối phương người buồn đợi bước tình vui
Cho tôi gửi giọt mưa chiều tháng sáu
Còn long lanh ngấn lệ thuở yêu người.
 
                                      Lê Văn Trung

Không có nhận xét nào: