BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2021

THƠ THÁNG 11 CỦA “NHÓM SÔNG QUÊ”


  


HOÀI NIỆM MỘT MÙA ĐÔNG
 
Dọc đường về quán trọ
Mưa phùn rơi bay bay
Chiều hôm trời trở gió
Nghe thấm lạnh bờ vai
Ta bên đời rong ruổi
Đường trần dài lê thê
Ham vui quên hết tuổi
Ô hay! Đông lại về
Lối nhỏ chiều âm u
Lưu linh qua mấy miền
Chuyện xưa chưa hề cũ
Bốn mùa vẫn gọi tên
Nỗi niềm lên trang thơ
Heo may chiều ru vội
Ngày đông nào dang dở
Ôi! Mùa đông của tôi
Đêm sân ga ly biệt
Tàu rời bến đêm khuya
Xin làm người thua thiệt
Còn đâu một lối về
Từ đó ta phiêu bồng
Giã biệt miền quê xưa
Đời chỉ như giấc mộng
Đông Hà, một đêm mưa
 
          Phan Thạch Nhân
          (Tháng 11/2021)
 

MÙA ĐI
 
Mùa đã qua. Mùa đi rất nhẹ
Trời giăng mây, giăng xám không gian
Mưa lất phất tiễn chiều khe khẻ
Lá lặng rơi chắn nẻo đi về
Cùng với gió, chim di vút cánh
Trời thênh thang mấy ngả phiêu bồng
Ngày tắt nắng trăng mờ ảo ảnh
Cho hồn trầm một thoáng thinh không
Mùa đã rời, tóc phai sợi mỏng
Bờ vai nghiêng đón ngọn đông phong
Nghe xa lắc muôn trùng đồng vọng
Tìm đâu ra những sớm mai hồng
Mùa Thu qua quên lời từ tạ
Để Đông về hờ hững tim ai
Con đường vắng hoa rơi lả tả
Chừng như đang nén tiếng thở dài
Gom chút nắng hanh vàng gởi gió
Trả về trời những mảnh buồn vương
Xin thả hồn đan cùng hoa cỏ
Lòng an nhiên hát khúc vô thường…
 
               Nguyễn Thị Vĩnh Phước
 
 
ĐÔNG 1
 
Và lại trở về theo lá úa
Mùa sang xơ xác ngọn đông sầu
Thôi nắng vàng thu phơi áo lụa
Tóc chiều gió lạnh ướt mắt nâu
Và cũng xa rồi thu hoa cúc
Ngô đồng một cánh lạnh lùng rơi
Phượng hoàng đã khuất cùng bi khúc
Tìm đâu hoa trắng thuở sao trời
Một ngày cuối tháng buồn hiu hắt
Tay lạnh ru hờ cọng tóc phai
Hình như nắng ngoài kia đã tắt
Để gió miên man tiếng thở dài
 
 
ĐÔNG 2
 
Ừ thôi, cũng viết dăm câu
Gởi vào mấy nỗi cơ cầu thế gian
Ừ thôi, mây sớm về ngàn
Hoa vàng thuở ấy cũng mang mang sầu
Ừ thôi, cọng tóc thay màu
Vật vờ lạc bước bên cầu gió đưa
Ừ thôi, một vệt nắng trưa
Len vào song cửa cũng vừa xót xa
Ừ thôi, bóng hạc vút qua
Mắt hồ thu đã phôi pha tháng ngày
Ừ thôi, tình vốn hao gầy
Ôm chi tim mỏng đong đầy nhớ thương
Hồn ai nhẹ gót đêm sương
Tỉnh ra mấy nỗi đoạn trường gian nan
Thì thôi đời đã úa vàng
Nghe thời gian rót những bàng hoàng tôi.
 
                           Nguyễn Thị Liên Hưng

Không có nhận xét nào: