BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013

CHUÔNG CHIỀU - La Thuỵ


     


                             CHUÔNG CHIỀU
                  Chuông chiều ngân vọng thiết tha
                  Hốt nhiên tục luỵ ta bà lắng sâu
                  Binh boong ... khoan nhặt nhiệm mầu
                  Hồi chuông khúc nhạc thanh cao tâm hồn
                  Bản thánh ca, tiếng chuông đồng
                  Con tim tĩnh lặng sạch không ưu phiền
                                                             La Thuỵ

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

KHI CON RA ĐỜI VÀ NỖI MẸ - La Thuỵ, Phạm Tường Đại

     Chiến tranh Việt Nam đã lùi xa mấy mươi năm rồi, nhưng trong tâm thức của những người từng sống qua cuộc chiến như vẫn còn in hằn bao vết đau nhức nhối. Nhà thơ Phạm Tường Đại (hội viên VHNT Bình Thuận) - hồi còn sinh tiền, tuy đã gần tuổi 80, nhưng luôn lạc quan yêu đời, thế mà trong thơ ông vẫn vương mang nỗi buồn chiến cuộc. Xin mời đọc bài thơ "KHI CON RA ĐỜI" của Phạm Tường Đại qua cảm nhận của La Thuỵ 

                   
                    Nhà thơ Phạm Tường Đại  
                          (1930 - 2008)
                                                                                                                               
       KHI CON RA ĐỜI VÀ NỖI MẸ

                   “Đau đớn thay phận đàn bà”

      Câu thơ Kiều như tiếng thở dài trầm uất, bất chợt hiện ra đè nặng cảm xúc tôi, lúc mới thoạt đọc bài thơ “Khi con ra đời” của nhà thơ, nhà giáo kỳ cựu Phạm Tường Đại - đăng trên tuyển tập Văn nghệ Hàm Tân số tháng 7/1997 ( sau đó đăng trên VĂN NGHỆ BÌNH THUẬN ).
        Lẽ ra sau những tháng ngày hoài thai mong đợi, đứa trẻ ra đời ắt hẳn phải là niềm vui vỡ òa cho người sản phụ. Thế nhưng ngay từ khổ thơ đầu, ta chỉ thấy sóng lòng cuộn dâng của một niềm đau mênh mang biển thẳm, cùng từng suối nước mắt ắp chứa sông đầy, qua “nỗi mẹ” hằng đêm. Trong khi bóng dáng người chồng - người cha lại biệt vô âm tín.

                      Khi con ra đời
                      Biển chập chùng sóng vỗ
                      Mây chiều nhuốm sắc da cam
                      Và dòng sông đựng đầy nước mắt
                      Chảy vào nỗi mẹ đêm đêm 
  

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

MỪNG TUỔI BẢY MƯƠI - Hoàng KimLiên và các thi hữu


            


Xướng họa liên hoàn nhị thủ: TUỔI BẢY MƯƠI. (51 bài hoạ)

Hoàng Kim Liên, La Thụy,  Huy Vụ, Lê Đăng Mành, Hạ Thái,  Võ Nhựt Ngộ,  Lương Bút, Hoàng Châu Ngọc, Nguyễn Hải Đăng,  Hồ Trọng Trí,   Nguyễn Thanh Bá, Xuân Anh, Lê Văn Hạt, Hoàng Từ, Võ Làng Trâm, Trương Văn Lũy, Nguyễn Xuân Liệu (2), Hồ Hắc Hải, Lê Văn Thanh, Hoàng Đằng, Lê Cao Đảm, Kim Triển,  Vĩnh Hoàng, Lê Hiền Sỹ (2), Lê Văn Phúc, Người Nay, motthoi, Vân Sơn , VDTT, Lương Thanh  Hường, Võ Sĩ Quý, Nguyễn Thiết Văn, Hoàng Hữu Cư, Hoài Nam, Nhã My, Tâm Thường, Tâm Hương, Lê Viên Ngọc, Hoàng Khoa Liêu, Linh Đàn, Tâm Giao, Bồng Giang Tử, Trương Công Hổ, Phú Thuận, Hoàng Hữu Bản, Văn Thiên Tùng, Minh Trinh, Vũ Minh Đức, Lê Chí Phóng

XƯỚNG:

TUỔI BẢY MƯƠI

Bấm đốt thời gian sắp đến rồi                     
Bảy mươi trải nghiệm những buồn vui.                     
Công danh lận đận không nhằm lúc                    
Sự nghiệp dở dang cũng có thời.                    
Thân hữu mến thương mà mát dạ                     
Cháu con kính quý thấy yêu đời.                     
Giao lưu thơ phú vài ba vận                    
Mời bạn gần xa tiếp họa chơi.     
     
Mời bạn xa gần ghé lại chơi                    
Cùng nhau chia sẻ chuyện trong đời.                    
Chung trà kết nghĩa câu tâm sự                     
Chén rượu giao tình luận thế thời.                    
Miệng kẻ điêu ngoa nào để bụng                    
Trò đời đen bạc vẫn tươi vui.                    
Còn gì vướng bận mà lo nghĩ                    
Khánh thọ thất tuần cũng đến rồi.                      

                          Hoàng Kim Liên

 HOẠ:                    

Họa 1: 

THẤT TUẦN KHÁNH THỌ                   

Nhận thư mời hoạ mấy hôm rồi               
Chúc bác thất tuần rộn rã vui                 
Thân thể kiện khang đều những lúc                    
Tinh thần minh mẫn trọn bao thời                    
Gieo vần xướng hoạ tươi tình bạn                  
Nâng chén giao lưu đẹp nghĩa đời                     
Hiếu thảo cháu con vun cội phúc                    
Thong dong nhàn tản dạo vườn chơi                    

Thong dong nhàn tản dạo vườn chơi                   
Luận cổ đàm kim ngẫm sự đời                    
Xuân hạ an nhiên khi chuyển tiết                    
Thu đông bình ổn lúc giao thời                    
Tình thơ bay bổng lòng thêm khoái                    
Ý nhạc trào dâng dạ lại vui                    
Ừ nhỉ! Thời gian đang gõ nhịp                     
Bấm tay thầm nhủ: bảy mươi rồi

                                             La Thuỵ

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

BIỂN QUÊ HƯƠNG - La Thuỵ



     


                               BIỂN QUÊ HƯƠNG 


                    Lặng ngắm trùng khơi biển biếc xanh

                    Đồi Dương vàng nắng cảnh như tranh

                    Xôn xao con nước hôn bờ cát

                    Ríu rít đàn chim giỡn lá cành

                    Khói sóng lung linh tình gửi trọn

                    Trời mây bàng bạc ý trao dành

                    Dáng thơ thấp thoáng ru hồn mộng

                    Ngỡ lạc thiên thai mi chớp nhanh

                                                           La Thuỵ


                                      HOẠ


                          LẶNG GIẤC BIỂN NGÀ

                    Thuyền neo bến đá thẫm rêu xanh
                    Biển lẫn trời chiều lộng bức tranh
                    Gờn gợn đường mây, mây đổ bóng
                    Hanh hao sắc lá, lá buông cành
                    Cánh diều níu gió diều tung tẩy
                    Bọt sóng vương chân sóng dỗ dành
                    Mắc cạn ánh tà buồm trở giấc
                    Loang sầu theo vệt nước lan nhanh
                                                         Ca Dao


Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

TIẾNG LÒNG - La Thuỵ




       


                                 TIẾNG LÒNG 

                      Duyên nợ gì đây chẳng ước thề 
                      Một đời đắm đuối chán mình ghê 
                      Văn phong thô thiển bao người giễu 
                      Thi tứ dật dờ khối bạn chê 
                      Nghiệp bút ta vương hoài lận đận 
                      Tình thơ ai buộc mãi đam mê 
                      Tiếng lòng ngân vọng qua năm tháng 
                      Hòa quyện men say chút sướng hê 
                                                           La Thuỵ


                                        HOẠ




                      1/            KHÔNG ĐỀ
                      Buông gươm ném bút hủy câu thề
                      Mực đọng tình tan thấy chán ghê
                      Tai tỉnh tai say ai dám cợt
                      Lưỡi dài lưỡi ngắn bạn ham chê
                      Bài thơ vừa viết sao đành xé
                      Tiệc rượu chưa tàn đã hết mê
                      Bắt chước khùng điên như cụ Giáng
                      Đầu đường xó chợ cứ hê hê !

                                                    Cao Linh Tử


Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

THƠ VẬN VÀO NGƯỜI - Lê Duy Đoàn

         Ngoài một số bài viết như ĐI TÌM NHÀNH HOA THẠCH THẢO, BÚN BÒ HUẾ CHẲNG CÒN NHƯ XƯA, ....  đã đăng tải, hoạ sĩ Lê Duy Đoàn cũng gửi email chia sẻ thêm cùng chúng tôi một số bài viết của anh.  Xin giới thiệu bài viết mới của Lê Duy Đoàn


                                               
                                                       Tác giả Lê Duy Đoàn


                          THƠ VẬN VÀO NGƯỜI  -  Lê Duy Đoàn



            Phan lãng tử và Trần tu sĩ là đôi bạn chí thân, ăn một mâm nằm một chiếu từ khi còn là học sinh ở Huế trước năm 75. Họ là những học sinh giỏi, năng động, tự lập và có nhiều hoạt động trong sáng và tích cực trong xã hội . Dù một người là kẻ tu hành đang mặc áo nâu sòng ở chùa Vạn Phước và một người còn nhỏ mà có máu lang bạt kỳ hồ , họ vẫn rất thân thiết. Kẻ tu hành vẫn mô Phật và nói lời đạo hạnh nhưng khi nghe chàng lãng tử rủ lên đồi nhậu nhẹt thì kẻ tu hành cũng sẳn sàng “ngụy trang kiểu Úc” ngồi sau xe gắn máy Goebel lên đó rỉ rả nhậu chơi quên đời.



Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

TÌNH THƠ - La Thuỵ




          
           
   

                              TÌNH THƠ

                  Ruột tằm rút mãi đã xong chưa
 

                  Vấn vít đong đưa đến tận giờ 


                   Xướng họa gieo vần thêu ý bút 


                   Tâm giao nâng chén dệt đường tơ
 

                  "Diêu bông" lá mộng kìa ai đợi *


                  "Cổ điển" mùa mơ nọ khách chờ *

                   Cánh bướm Trang Chu còn lãng đãng
 

                   Đắm hồn ươm kén ủ tình thơ

                                                   La Thuỵ

                  * Lá diêu bông: Tên một bài thơ của Hoàng Cầm

                  * Mùa cổ điển:  Tên một tập thơ của Quách Tấn

   
                                  HOẠ


              1/            KHÔNG ĐỀ
                 Cái nợ văn chương trả chán chưa?
                 Đeo mang buổi ấy đến bây giờ
                 Ngôn từ vật vã bờ danh vọng
                 Chữ nghĩa hoa hòe mớ tóc tơ
                 Lụy ngã bạc tiền, cong bút múa
                 Thăng trầm cơm áo, nấu thi chờ
                 Thời nay lãng mạn ai cần đến?
                 Ngẫm ngợi càng đau mấy áng thơ
                                                         PyN

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

NGƯỜI VỀ SÔNG TƯƠNG - Trần Kiêm Đoàn

Tin Melbourne - Một trong những nhạc sĩ lão thành của Việt Nam, nhạc sĩ Văn Giảng tên thật là Ngô Văn Giảng, pháp danh Minh Thông, vừa từ trần tại Melbourne, Úc Đại Lợi ngày 9 tháng 5 năm 2013, hưởng thọ 89 tuổi. Tang lễ được cử hành tại chùa Quang Minh vào ngày 12 & 13-05-2013, sẽ được hỏa táng vào lúc 8 giờ sáng ngày Thứ Ba 14-05-2013. Xin giới thiệu bài viết của tác giả Trần Kiêm Đoàn về vị nhạc sĩ tài danh này

        
                         Nhạc sĩ Văn Giảng (Thông Đạt)
    

         NGƯỜI VỀ SÔNG TƯƠNG

          Thầy Ngô Văn Giảng vừa tạ thế tại Úc, hưởng thọ 89 tuổi. Tin buồn loan ra, tôi bâng khuâng nhớ về 54 năm trước, năm 1959, thầy là giáo sư âm nhạc của chúng tôi tại trường Hàm Nghi, Huế. Thuở ấy, thầy mới ngoài 30, dáng điệu phương cường, đi chiếc xe gắn máy hiệu Zunndapp của Ðức nổ bịch bịch nổi bật cả sân trường.
            Tôi còn nhớ ngày đầu tiên khi Thầy bước vào lớp đệ Thất B1 của chúng tôi, trò Trương Phước Ni bắt tay làm loa đứng dậy chào thầy bằng câu: “Ðường trường xa muôn vó câu bay dập dồn…” Thầy cười rất tươi cho cả lớp, nhưng cũng lập nghiêm nhìn chú học trò rắn mắt ở dãy bàn cuối lớp. Ðây là câu mở đầu của hùng ca Lục Quân Việt Nam, một trong những bài ca mang tiết điệu hành khúc, hùng tráng nổi tiếng nhất của Thầy – nhạc sĩ Văn Giảng – như Thúc Quân, Ðêm Mê Linh, Qua Ðèo, Nhảy Lửa…
            Thầy đã là một nhạc sĩ thành danh, nổi tiếng trong cả nước, trước khi trở thành giáo sư âm nhạc của trường Hàm Nghi. Nhưng nhiều người chỉ biết Văn Giảng qua những bản hùng ca. Bởi thế, vào mấy năm đầu thập niên 1950, khi bản nhạc để đời của Thầy, Ai Về Sông Tương, trở thành một bản tình ca thời danh với tên tác giả là Thông Ðạt thì ít ai để ý rằng, trong góc khuất của những tâm hồn nghệ sĩ thì bên cạnh nhịp đời hào hùng vươn tới vẫn có tiếng thở dài chan chứa điệu buồn.

BỠN ĐỜI ĐI TU - La Thuỵ



                   

                           BỠN ĐỜI ĐI TU
                               (Tặng Nguyễn Hải)

                      Bỡn đời xuống tóc bác đi tu
                      Vọng niệm trần thân hết mịt mù
                      Bể ái giờ đây tắt lửa hạ
                      Nguồn ân mai ấy thấm mưa thu
                      Hoa Đàm khai trí xa tường ngục
                      Đuốc Tuệ minh tâm thoát ngõ tù
                      Bát Nhã thuyền xuôi về bến giác
                      Chúc thành La Hán cưỡi lân cù
                                                          La Thuỵ


                                   VÔ ĐỀ
                      Lánh thế xa trần khổ luyện tu
                      Khai tâm mở dạ tránh sa mù 
                      Từ bi không cần điều chi phí 
                      Hỉ xả chả lo việc thất thu
                      Gõ mõ khua chuông rời cõi tục 
                      Niệm kinh đánh khánh bỏ đời tù
                      Quay lưng diện bích lòng chay tịnh
                      Xóa sạch ham mê bỏ đánh cù

                                                        Ký Gàn 


Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

NỖI NIỀM CÔ PHỤ - La Thuỵ


          


                           
NỖI NIỀM CÔ PHỤ

                                   (Tặng chị Minh Trinh)
                       Dõi bóng lang quân đã biệt ngàn
                       Ôm niềm nhung nhớ héo dung nhan
                       Chàng nơi âm cảnh mờ sương khói
                       Thiếp chốn phù sinh vịn xóm làng
                       Tứ đức sắt son cam khổ nhọc
                       Tam tòng chung thủy chịu tân toan
                       Chiều xuân đếm tuổi soi màu tóc
                       Hoài vọng tri âm dạo khúc đàn
                                                            La Thuỵ

                                           HOẠ


                                           CÔ PHỤ
                        Trống trải hoàng hôn lạnh gió ngàn
                        Một mình năm tháng mấy lo toan
                        Người đi chẳng hiểu câu tha thiết
                        Kẻ ở hoài trông giấc lỡ làng
                        Tình bạc quên đành ân nghĩa thắm
                        Thủy chung nhớ mãi sắc hương tàn
                        Nỗi niềm đơn lẽ sầu hiu hắt
                        Chẳng trọn tình yêu lỗi nhịp đàn

                                                              Nhã My


Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

THƠ HẠC THÀNH HOA



     Thi sĩ Hạc Thành Hoa tên thật là: Nguyễn Đường Thai .
 Sinh quán tại Xuân Phổ, Thọ Xuân, Thanh Hóa. 
 Tác phẩm đã xuất bản:
   + Trong nỗi buồn vàng (Nguyễn Đình Vượng, tạp chí Văn Sài Gòn – XB – 1971).
   + Một mình như cánh lá (Giao điểm Sài Gòn xuất bản – 1973), tái bản (Thư ấn quán Hoa Kỳ xuất bản) 2006.
   + Phía sau một vầng trăng (NXB Thanh niên – Hà Nội – 1995).
   + Khói tóc (NXB Lao động – Hà Nội – 1996).


                                           * * *

  Thi sĩ Hạc Thành Hoa làm thơ từ năm 1961, đã đăng thơ trên các báo, các tạp chí văn học trước năm 1975 tại Miền Nam Việt Nam. Ông được người yêu thơ biết đến trước đây khá lâu. Từ đầu thập niên 1960 , trên tạp chí Bách Khoa , nhà văn Tam Ích đã trang trọng giới thiệu  ông cùng thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, thi sĩ Nguyễn Bắc Sơn  như là những cây bút tài hoa trẻ  của thi đàn Miền Nam VN.
  Hôm nay, La Thụy hân hạnh được chính tác giả gửi thơ văn qua email . Được sự đồng ý của tác giả, trang Phudoanlagi.blogspot.com xin post lên cho chúng ta cùng thưởng lãm
                          

                       GIỮA SAI GON GẶP CHÙM VẢI QUÊ NHÀ

                       Hình như có bóng ai theo dõi
                       Nên bước chân đi cũng ngập ngừng
                       Quay sang bỗng gặp ngay chùm vải
                       Chợt thấy tim mình rụng dưới chân

                                               *
                        Chùm vải còn tươi như mới hái
                        Vẫn còn vương chút nắng quê hương
                        Chợt nghe có tiếng chim tu hú
                        Ửng hồng trong lớp vỏ phong sương

                                               *
                        Ta đi những bước vô tình quá
                        Mắt quen nhìn những đám mây xa
                        Đâu biết bên đường chùm vải  đã
                        Nhận ra người cũ của quê nhà

                                                *
                        Mấy chục năm quen đời lưu lạc
                        Quê cũ chìm sau lớp khói sương
                        Bỗng dưng gặp lại chùm vải chín
                        Chợt nhớ mình cũng có một quê hương

                                                 *
                        Chùm vải vẫn là chùm vải cũ
                        Còn ta sống hết mấy kiếp người
                        Thân ở đồng xa hồn ở núi
                        Với một vầng trăng bạc cuối trời

                                                 *
                        Chùm vải bao dung và độ lượng
                        Nhìn ta  không một chút oán hờn
                        Xin gửi hồn theo vầng mây trắng
                        Chút tình còn lại với quê hương

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

NGUYỄN THỊ ĐÔNG YÊU THƯƠNG VÀ CHIA SẺ ... Hoàng Yên Lynh



          


           HẠNH PHÚC MONG MANH
                                    (Gởi  NTA.)

         Tương lai còn đó ... Anh đi
         Không lời nhắn nhũ  biệt ly ... Cuối đời.

         Em không thể nắm bàn tay anh mãi
         Kỷ niệm chúng mình se sắt con tim
         Khăn sô trắng , trắng đời em con dại
         Vỡ tan rồi bao hạnh phúc đắm say
         Anh đi rồi xa biệt cánh chim bay
         Em ở lại tím sầu người cô phụ
         Mất anh rồi vòng tay em quá nhỏ
         Để nuôi đàn con dại đến tương lai
         Chuyện chúng mình sao ngậm ngùi oan nghiệt
         Khăn tang buồn phủ kín cả đời em
         Đôi mắt anh ... Chạnh lòng em da diết
         Anh đã hứa chẳng bao giờ ly biệt
         Để bây giờ quạnh vắng chỉ mình em
         Trên đường đời em gọi mãi tên anh
   
     Hạnh phúc mình ... Hạnh phúc quá mong manh .
                                                  Nguyễn Thị Đông


Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

TRÊN ĐƯỜNG BỤI PHẤN - Trần Kiêm Đoàn

Chúng tôi xin giới thiệu một bài viết mới của thầy Trần Kiêm Đoàn mà thầy vừa gửi qua email

        


             TRÊN ĐƯỜNG BỤI PHẤN 
                                        Trần Kiêm Đoàn

Bình luận về một bài viết rất chi là “sư phạm chơn ngôn” của thầy Lê Duy Đoàn, một đóng góp văn chương kỷ niệm 45 năm Đại Học Sư Phạm Huế, dưới nhan đề “Sư Phạm -  một con đường”, thầy Đoàn Ứng Viên bèn ra thơ… nóng hổi:

rằng hay thì thật là hay
không hay sao lại đỗ ngay sư...phàm
bây chừ con cháu càm ràm
phải chi không học chắc làm quan to

(Đoàn Ứng Viên. Email: Vào 13:52 Ngày 01 tháng 4 năm 2013)


 
                         Sư Phạm Đại Học Huế 
           - Một cảnh trại Hè, khóa Phan Châu Trinh 1970