BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ MẠC ĐĂNG DUNG


     


   ĐĂNG DUNG

   anh hùng hào kiệt
   từ tàu qua ta
   làm lên đại sự đại nghiệp
   không phải văn dốt vũ dát
   mà là cường khấu thứ thiệt
   không thì cũng làm nghề hạ bạc
   thuyền chài thuyền câu ?
   cũng sơn tặc thủy tặc
   cũng bọn với Lương Sơn Bạc
   không chăn ngựa cắt cỏ
   không đâm cha giết chú
   làm sao làm được đế vương
   huống chi là thằng Mạc Đăng Dung

   những phế tích lâu đài
   thành quách
   Kim Tự Tháp
   dần dần bị bụi cát đất
   phủ kín mít
   những danh nhân những tướng quân
   và bọn sát nhân
   may lắm còn sót lại cái tên
   bao nhiêu đều chìm trong lãng quên
   đó là định luật

NÚM RUỘT - Thơ Chu Vương Miện


    


   NÚM RUỘT

   nối dài
   năm 45 Đức chiếm Pháp
   chính phủ Petain bù nhìn
   chính phủ lưu vong De Gaule chống Đức
   tuyển mộ lính bản địa
   năm xứ Đông Dương
   "Việt Mên Lèo"
   trên 500 người
   đa số là núm ruột nối dài
   nguyên là lính Khố Xanh Khố Đỏ
   chuyển sang
   cùng một số vô gia cư vô nghề nghiệp
   viễn chinh gọi là lính Kiều Bào
   đi xung phong bảo vệ mẫu quốc
   hai năm sau chính phủ Pháp thâu hồi độc lập
   cho về nước nhưng tình nguyện ở lại
   mang quốc tịch Pháp
   định cư ở Tân Đảo
   giữa Thái Bình Dương thuộc Pháp
   không ai về Việt Nam
   bây giờ đã trên 70 năm
   thế hệ 1 hầu như đã qua đời
   ba thế hệ sau đã thành công dân Pháp
   mắt xanh mũi lõ
   đa số là vô học
   không nói và không viết được chữ Việt
   có ai nói về quê hương dân tộc
   thường là lắc đầu không biết
   hỏi về nguyên quán
   nguồn gốc cũng không
   chỉ biết lờ mờ là nước An Nam
   và vua Bảo Đại
   cũng không biết chốn nào là Địa Trung Hải
   là Thái Bình Dương
   cũng không bao giờ nghe Cụ Hồ Cụ Diệm
   và cũng không cần biết đến

                                          Chu Vương Miện

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2018

TÂM SỰ MỘT NGƯỜI ĐI - Thơ Trần Kiêm Đoàn


          
                Tác giả Trần Kiêm Đoàn


(Như một “comment” về bài thơ của cô giáo GSTS. Nguyễn Thị Tịnh Thy, khoa Ngữ Văn ĐHSP Huế. Chúng tôi đã có dịp gặp Cô tại quán Sân Mây - Vỹ Dạ hồi đầu tháng 4 - 2018)

      
           Ảnh: (Từ trái sang)
           Tịnh Thy, Lê, Đoàn, Bửu Nam, Anh Nga


   TÂM SỰ MỘT NGƯỜI ĐI

   30-4-1975:
   Hằng triệu người vui,
   Hằng triệu người buồn.
   Hàng triệu nhà sum họp Bắc Nam,
   Hằng triệu nhà Đông Tây ly biệt.
   Bên thắng cuộc: ngày quê hương giải phóng.
   Bên thua thời: nước mất nhà tan.

THƯA CÔ GIÁO TỊNH THY! - Thơ Nguyễn Văn Quang


 
      Tác giả Nguyễn Văn Quang
       

   THƯA CÔ GIÁO TỊNH THY!

   Đọc thơ cô tôi cơ hồ muốn khóc
   Người Mẹ Việt Nam nào mà không trằn trọc
   Bao đêm dài thương xót cả đàn con.
   Cha Mẹ chia nhau mà tính cuộc vuông tròn
   Vì sinh kế đàn con nên phải người non, kẻ bể
   Nên tình yêu thương vẫn không vì thế
   Mà phôi pha hay ghét bỏ, hận thù.
   Có trách chăng thì hãy trách con ngu
   Vì ích kỷ, sân si, gây nồi da xáo thịt!
   Sinh lòng dạ sói lang, hăng say chém giết,
   Mà quên mình cùng một gốc sinh ra
   Giả quên mình cùng Mẹ cùng Cha
   Nên lấy người dưng làm họ hàng thân thích!
   Nghe cô kể tôi thấy lòng ray rứt
   Muốn làm sao cũng chẳng biết làm sao!
   Dù mai sau dâu bể thế nào
   Xin nhớ cội nhớ nguồn dân Lạc Việt.
   Xin nhắn nhủ người anh em thân thiết
   Dẫu đã về cùng với Mẹ Cha chưa
   Cũng từ nay sám hối là vừa
   Đừng nuôi mãi hận thù, chia rẽ
   Cho con cháu mình qua bao thế hệ
   Vẫn ôm tròn hạnh phúc đầy tay.
   Xin gởi Cô, tâm huyết mấy lời này
   Xin chia sẻ tâm tình cùng cô giáo Huế!


               Quảng Trị, tháng 4 năm 2018
                     Nguyễn Văn Quang

TRONG CÕI TÌNH MONG MANH - Thơ Tịnh Đàm


     
           Nhà thơ Tịnh Đàm


   TRONG CÕI TÌNH MONG MANH

   Còn chăng em bây giờ
   Có như hình bóng cũ ?
   Chút tình xưa gìn giữ
   Nên mắt buồn... vẩn vơ.

   Còn chăng em đợi chờ,
   Những tiếng yêu vừa lắng
   Nhen lòng nhau thầm lặng
   Bao nỗi niềm vương tơ ?

   Còn chăng em ngây thơ
   Gối trăm năm làm mộng
   Cho tình em biển rộng
   Ru mãi đời anh mơ.

   Còn chăng em và anh
   Hai phương trời cách biệt.
   Vẫn xanh màu tha thiết,
   Trong cõi tình mong manh.

                    TỊNH ĐÀM
            (Hóc Môn, TP.HCM)

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

CÁNH ĐỒNG HOA VÀNG - Trần Mai Ngân


       
                        Tác giả Trần Mai Ngân


  CÁNH ĐỒNG HOA VÀNG

  Cơn đau đã không còn ý nghĩa nữa khi banca đẩy tôi vào phòng mỗ cách ly với người thân. Mọi thứ tôi đã dặn dò xong, cảm ơn xong và tạm biệt xong... Bây giờ trong lúc nằm chờ đến lượt mình phẩu thuật tôi miên man nghĩ về cánh đồng hoa vàng và lời hẹn năm xưa trong giấc Thụy Du.

CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ PHAN BỘI CHÂU


   

   PHAN BỘI CHÂU

   thác sinh ra mỗi người một vì sao
   mỗi người một  giờ
   mỗi người một ngày
   không ai giống ai
   người trà rượu uống hoài
   ngừơi lạc rang ba xi đế tối ngày
   người bôn ba xuôi ngược đông tây
   tù đày

   Tây Du có Tôn Ngộ Không
   Đông Du có Phan Bội Châu
   bức dư đồ nát
   thiên hạ thức thời theo Tây
   cụ Tản Đà tẩy chay
   mang bức dư đồ để lên bàn
   bồi lại
   cụ Phan hăng hái
   làm cách mạng
   bị bắt giam và câu lưu ở Bến Ngự

   giữa đám binh ô hợp
   khố xanh khô đỏ theo Pháp
   mang những chuyện quốc gia dân Tộc
   nói cho bọn mất gốc
   chả khác gì nước đổ đầu vịt
   ấm ớ hội tề
   xàm xàm lác lác
   không có đứa nào nghe
   cho mình là kẻ lỗi thời lạc hậu
   bao nhiêu đời bám đất bám dân
   nghèo khổ rách rưới nợ nần
   theo Tây có ăn vài năm làm cai làm đội
   áo gấm xênh xang về làng
   dân đen khoanh tay chào thầy cai thầy đội
   cả cần học hành chi 20 năm về làng
   làm tới quan quản
   nước mất nhà còn ?
   ngày ngày tù giam lỏng
   nghĩ tới tổ quốc giang san
   bó cả hai tay ?
   nghĩ tới dâu bể đọan trường
   mưa dầm gió bấc
   cả một dân tộc nằm im

   dưới gót giày đại quốc ?

THƯA MẸ VIỆT NAM - Thơ Nguyễn Thị Tịnh Thy

ĐÂY LÀ BÀI THƠ TÔI VIẾT CHO NHỮNG NGÀY 30 THÁNG 4 TRÊN ĐẤT NƯỚC TÔI; viết cho người nằm xuống, người đứng lên, người ra đi, người ở lại; cho những nỗi và niềm đầy ngang trái cứ ngoáy vào vết thương lịch sử. Ai comment, xin hãy nghĩ đến câu “tiên trách kỷ nhi hậu trách nhân”. Xin cảm ơn!
                                                                       (Nguyễn Thị Tịnh Thy)


        Tác giả Nguyễn Thị Tịnh Thy


   THƯA MẸ VIỆT NAM

   Mẹ ơi!
   Khi Cha nói với Mẹ rằng
   Ta là giòng giống của Rồng
   Nàng là giòng giống của Tiên
   sống với nhau hoài không đặng
   Sao Mẹ không nhắc Cha câu gừng cay muối mặn
   Sao Mẹ không trả lời Cha
   Đi mô đem thiếp đi cùng
   đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp theo
   Khi Cha bảo Mẹ đem năm mươi con lên núi
   Sao Mẹ không trả lời Cha
   Lấy chồng thì phải theo chồng
   chồng đi đường rắn đường rồng cũng theo
   Khi Cha hứa với Mẹ nếu gặp khó khăn
   Nàng hãy cùng các con gọi to về biển
   Sao Mẹ không trả lời Cha
   Chúng ta thà no đói có nhau
   râu tôm nấu với ruột bầu
   thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn
   Sao Mẹ chấp nhận để một trăm đứa con phải chia ly đôi ngả
   Để cuống rốn chúng con bị cắt đứt làm hai
   Sao Mẹ chịu khổ đau một mình mà không nói với ai
   dắt díu năm mươi con đi lên miền núi thẳm
   để năm mươi thiếu vắng hơi mình
   Ước chi ngày xưa Mẹ cứ bên Cha cho trọn nghĩa tình
   dù vất vả đắng cay
   dù chịu nhiều cơ cực
   nuôi chúng con bằng nước sông Hồng
   với cơm tấm, ổ rơm
   bên ướt Mẹ nằm...
   Để đêm đêm dưới ánh trăng rằm
   Chúng con được nghe lời Mẹ dạy
   Rằng anh em như thể tay chân
   Chị ngã em nâng
   Gà cùng một mẹ...

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018

NHỚ “CHƠI CHỮ” CỦA LÃNG NHÂN (CÂU CHUYỆN VĂN HỌC) – Trịnh Bình An




                  NHỚ “CHƠI CHỮ” CỦA LÃNG NHÂN 
                            (CÂU CHUYỆN VĂN HỌC) 
                                                                 
Lúc khoảng 10 tuổi, trong nhà người viết có hai tủ sách lớn. “Chơi Chữ” là một trong số sách này. Đó là một tác phẩm biên khảo tập hợp những giai thoại nho nhỏ. Dĩ nhiên, đứa nhỏ lên mười không thể hiểu hết những câu chuyện trong đó, nhưng nhờ nhà văn Lãng Nhân đã viết với văn phong giản dị, dễ hiểu nên đứa con nít vẫn đọc được sách, tuy lõm bõm mà vẫn thích thú.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

HOA THẠCH THẢO - Thơ Phan Ý


 
                  Nhà thơ Phan Ý

   HOA THẠCH THẢO

   Dẫu mùa Thu-Thu úa đã lâu rồi
   Anh muốn níu cả rừng hoa Thạch Thảo
   Lặng lẽ buồn thả sắc tím vào tim
   Hoà nỗi nhớ dâng lên niềm âu yếm
   Của đợi chờ buồn tím ủ bờ mi
   Của đợi ai ưu tư tím nhu mì
   Buồn sắc tím muôn lần tim hoá tím
   Em vẫn thế cứ là hoa Thảo tím
   Lặng lẽ chiều thả sắc tím vào tim
   Thả men say thả chút nắng im lìm
   Vào vũng nắng anh mơ hồ đẫm nắng
   Lặng lẽ chờ ngồi trông đứng ngóng
   Ôm hương thầm Thạch Thảo tím vào tim.

                                             Phan Ý
                                            01-2018

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

ĐỌC “NHẤP SÓNG HOÀNG HÔN” THƠ CA DAO - Châu Thạch


          
         Nhà bình thơ Châu Thạch


       ĐỌC “NHẤP SÓNG HOÀNG HÔN” THƠ CA DAO

 Chỉ cần đọc cái đầu đề bài thơ đã cho ta một sự thú vị rồi: “Nhấp sóng hoàng hôn”. Ta hãy nghe một vài câu thơ có chữ “nhấp”:

   “Khướt mềm cũng bởi nhấp cùng ai
   Tri kỷ ngày đêm cạn chén hoài”
       (Rượu cùng Em- Hải Rừng)

  “Một sáng nhấp môi mấy tách trà
  Hương thơm thoáng thoảng quyện bay xa”
                         (Trà Trần Bảo Kim Thư)

CHUYỆN TÌNH BUỒN CỦA ĐỆ NHẤT ÂN PHI: YÊU VUA DUY TÂN NHƯNG CUỐI CÙNG LÀM VỢ VUA KHẢI ĐỊNH - Trọng Đạt


  

Trong 8 năm trời là Đệ nhất Ân phi của Vua Khải Định bà Hồ Thị Chỉ vẫn không cảm thấy hạnh phúc vì khắc sâu trong tim bà vẫn là hình bóng của vị vua ái quốc Duy Tân.

Thượng thư bộ Học Hồ Đắc Trung có 4 người con 2 trai, 2 gái. Trong đó, cô con gái áp út Hồ Thị Chỉ nổi tiếng là một giai nhân quốc sắc thiên hương, cầm kỳ thi họa đều thông tỏ lại sử dụng được 2 ngoại ngữ là Hán ngữ và Pháp ngữ khiến người đời đều ngưỡng mộ. Tuy tài sắc vẹn toàn lại sớm bén duyên với hoàng thất, cuộc đời của Hồ Thị Chỉ ngỡ như một bộ phim cổ trang hạnh phúc thế nhưng lại có kết cục buồn.

BẾN XƯA..., BUỔI HOÀNG HÔN, QUA ĐƯỜNG - Thơ Tịnh Đàm


  
      Nhà thơ Tịnh Đàm

   BẾN XƯA...

   Bến xưa, thuyền vắng không về
   Tiếng côn trùng vọng nghe tê tái lòng !
   Nỗi buồn ray rứt dòng sông,
   Bao con sóng nhỏ quên không vỗ bờ !
   Lặng thầm, ta gợi dáng xưa,
   Trăng e ấp hiện khi vừa tan mây.
   Bến xưa, cỏ dại phủ đầy,
   Người xưa, giờ hẳn đắm say duyên nồng.
   Ta về, lòng nặng nhớ mong,
   Mảnh trăng khuya với dòng sông ngậm ngùi...

BÀI HÀNH SÁU LĂM - Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

   
    
    Tác giả Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


   BÀI HÀNH SÁU LĂM

   Gió lạnh tìm về, nhạn lại bay
   Chiều nghiêng dốc núi bóng hao gầy
   Vàng thu nhạt nhẽo pha màu úa
   Chợt buồn thèm một chút gì cay.
   Bạn bè ngày cũ tìm đâu được
   Thuở tuổi vào đời tình nghĩa thay!
   Bôn ba tứ tán người một nẻo
   Lưu lạc mười phương ới ai đây.
   Gọi tên nhau thử ai còn mất
   Qua cuộc chuyển vần gió bụi bay
   Vào tuổi sáu lăm còn mấy đứa
   Về với nhau tìm một cuộc say.

TRĂNG XƯA - Thơ Nhã My, nhạc Nguyễn Hữu Tân, video clip Huỳnh Tâm Hoài



                        Nhà thơ Nhã My


    TRĂNG XƯA

    Em về trời đổ cơn mưa
    Áo xiêm hờ hững ướt vừa nỗi đau
    Buồn nào như đã xa nhau
    Giọt rơi gợi nhớ xốn xao cõi lòng
    Ngàn năm một cõi tịch không
    Trăng xưa tròn khuyết chờ mong bao ngày…


    NỖI ĐAU

    Vầng trăng quê cũ chưa lìa
    Mà sương đã ướt đầm đìa nỗi đau
    Đêm đêm lặng ngắm trời cao
    Tóc chưa điểm bạc tình vào hư không


    TRĂNG CÔI

    Xa nhau đã mấy mùa đông
    Em thay áo cưới qua sông cùng người
    Đâu đây còn vọng tiếng cười
    Nghe trong hiu hắt một đời không nhau
    Anh về hồn lạnh hoang sơ
    Cút côi nỗi nhớ đứng chờ hiên mưa
    Đâu rồi đôi mắt người xưa
    Thềm hoang lỡ hẹn gió đùa trăng côi…

                                               Nhã My


        

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018

NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM ! - Trần Mai Ngân

      
                      Tác giả Trần Mai Ngân
  
     NGÀY MAI VÔ THƯỜNG LẮM !

     Ngày mai vô thường lắm !

    * Mới đó D cười cười, nói nói... trước khi bye cả nhóm. D còn nheo một con mắt có đuôi thật dài. Đôi mắt lá răm đẹp đã làm cho nhóm đàn ông ngẩn ngơ chìm vào sâu.
   Vậy đó, hai giờ sau thì hay tin D ra đi mãi mãi. D đi một mình lặng lẽ bằng con đường rất cô đơn !

ĐÔNG HÀ... CÂY PHƯỢNG GIÀ KỶ NIỆM - Hoàng Yên Lynh


       
             Tác giả Hoàng Yên Lynh

     ĐÔNG HÀ... CÂY PHƯỢNG GIÀ KỶ NIỆM
                                     
     Tôi chưa một lần đặt chân đến Hải Phòng nhưng qua sách vở, báo chí tôi đã nghe về một thành phố Hoa Phượng Đỏ... Tôi không thể hình dung màu hoa phượng đỏ ở đó thế nào, có rực rỡ, óng ánh một màu đỏ ngút mắt trên đường phố,rợp một màu đỏ loang theo ánh nắng chiều... Nhưng ở một thành phố trên cao nguyên tôi đã bắt gặp những con đường có những hàng cây phượng vĩ nối tiếp nhau như những hàng phượng rực đỏ trong thành nội Huế. Và mỗi khi hạ về, khi ánh nắng xóa tan những làn sương núi chập chùng ban mai đã nghe râm ran tiếng ve và màu hoa đỏ đã tràn ngập trên phố. Ai đã từng đi qua thời cắp sách hẳn không khỏi thấy lòng bâng khuâng, xao xuyến khi bắt gặp những chùm hoa phượng đỏ bay bay đong đưa trong gió. Ký ức của một thời xa vắng lại về. Vâng, mùa hạ, tiếng ve và màu đỏ của hoa phượng là dấu ấn của tuổi học trò, là biết bao kỷ niệm êm đềm bên trường cũ, bạn xưa. Có một chút ngậm ngùi lẫn xót xa khi nhìn những tà áo tung bay trong gió nhắc nhớ hình ảnh của một thời nay đã xa vắng khi mà tuổi đời chồng chất và lối đi về ngày mỗi ngày ngắn lại...

CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ TAM NGUYÊN YÊN ĐỔ


  

  TAM NGUYÊN YÊN ĐỔ

   tổng đốc ba tỉnh Sơn Hưng Tuyên
   gặp lúc đất nước điêu linh
   tiến thoái lưỡng nan
   đành từ quan
   về làng
   tình thế khẩn trương
   ai cũng lo thân
   không ai chê
   và cũng không khen ?
   -
   cái học từ chương
   thuộc làu sách sử kinh điển
   thủa xửa thủa xưa
   đậu đạt làm quan
   rớt làm vườn
   kiến thức trình độ có chừng đó
   dễ làm
   khó bỏ
   -
   Khương Tử Nha
   câu cá nơi sông Vị
   chờ thời
   Hàn Tín
   câu cá chợ Hoài Âm
   chờ chức
   Nguyễn Khuyến lỡ cỡ
   câu cá ở ao nhà
   chờ chết
   -
   có mợ chợ cũng đông
   không mợ cũng chả ai trông mợ về
   hết nhà này làm vua
   qua nhà khác làm vua
   thiên hạ là của chung
   thay nhau mà làm vua
   thay nhau mà làm quan
   có kẻ thanh liêm
   có kẻ tham tàn
   đến rồi đi
   mạnh vì gạo
   bạo vì tiền
   nhưng không có ai ngồi chờ chết
   biết tiến và biết rút

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2018

THƠ RƯỢU TRONG "THƠ TÚI RƯỢU BẦU" - Trương Đình Đăng

      alt
      Nhà thơ Trương Đình Đăng


   THƠ RƯỢU TRONG "THƠ TÚI RƯỢU BẦU"
   (Gửi Khatiemly Haohan)

   Suốt mấy tuần về quê tịnh dưỡng
   Túi Thơ Bầu Rượu chẳng quên mang
   Hụp lặn uống ngôn tình ngữ tửu
   Phú cùng thi khí phách ngang tàng.
   Non tửu lượng, văn chương èo uột
   Dám say cuồng "cụng chén" cùng Kha
   Quen La Hán, bụi đời...quen tuốt
   Cả thánh thần, ôn dịch, quỷ ma !
   Xin ghi lại mấy vần thơ rượu
   Tạ Tiệm Ly khi chiếu đã tàn
   Dẫu chửa thành sinh đồ tuấn hữu
   Tấm chân tình đã trót vương mang !

VẪN MÃI CHO NHAU!!! - Thơ Giáng Thu Xưa




   VẪN MÃI CHO NHAU!!!

   Em về góp nhặt yêu thương
   Mảnh tình trao gửi miên trường thẫm sâu
   Dạt dào chan chứa cho nhau
   Dâng tràn nụ ái sắc màu thắm trao
   Bềnh bồng giăng lối chênh chao
   Canh khuya chìm đắm sóng đào trải ngân
   Nồng nàn say khướt tràn dâng
   Choàng đêm trong giấc ủ lần gối chăn
   Tiếng yêu vẹn ý mê ngàn
   Ngàn năm vẫn mãi không tan cuộc tình
   Đáy lòng gõ nhịp không thinh
   Ru trong giấc mộng huyễn mình trong tay...

                                               04-12-2018
                                           Giáng Thu Xưa

BẾN XƯA..., BUỔI HOÀNG HÔN, QUA ĐƯỜNG - Thơ Tịnh Đàm


     
            Nhà thơ Tịnh Đàm


   BẾN XƯA...

   Bến xưa, thuyền vắng không về
   Tiếng côn trùng vọng nghe tê tái lòng !
   Nỗi buồn ray rứt dòng sông,
   Bao con sóng nhỏ quên không vỗ bờ !
   Lặng thầm, ta gợi dáng xưa,
   Trăng e ấp hiện khi vừa tan mây.
   Bến xưa, cỏ dại phủ đầy,
   Người xưa, giờ hẳn đắm say duyên nồng.
   Ta về, lòng nặng nhớ mong,
   Mảnh trăng khuya với dòng sông ngậm ngùi...

THƠ VIẾT KHI UỐNG RƯỢU - Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


       
         Nhà thơ Hạ Thái


   THƠ VIẾT KHI UỐNG RƯỢU
 
   Lâu lắm rồi
   mong một cơn say bí tỉ,
   rượu bao nhiêu để chước đủ một bầu,
   sông thì lặng mang hồn trăng Lý Bạch
   thuyền êm êm không gợn chút chồng chềnh
   cốc vẫn rót  -  nâng hoài - hơi chẳng ấm,
   đêm lụn tàn
   bầu sắp cạn mới lâng lâng.!