Tối hôm 18 tháng 7, sau khi về nhà (17 ngày cách ly), tôi lên Facebook thông tin báo mừng để bạn bè anh em rõ.
Một người bạn ở miền Tây thân quen thảng thốt : “Tại sao Anh dính ?!” Câu trả lời là bỏ ngỏ, bởi vì gần hơn 2 năm nay (Tôi nay 65 tuổi ) đã bỏ hẳn thuốc lá, bia thì hơn mươi bữa mới một hai lon giải khát, huyết áp ổn định, không ăn mặn, chất thức ăn có nhiều calci, sử dụng nhiều rau, cá nhiều hơn thịt.. nói chung là khá kĩ lưỡng, gọi theo từ y học là không có Bệnh Nền, chưa kể hằng ngày 2 lần đạp xe đi về hơn 25 km để đi làm, sức khỏe bình thường.
Đầu tháng 6,2021, đợt Dịch bắt đầu tái xuất hiện ở TP.HCM tôi nghỉ công việc, ở nhà, thỉnh thoảng ra đường đi bộ thể dục, khi ít người qua lại (cách xa chục mét)...
Giữa độ tháng 6, tôi đang cư trú tại Ấp Xuân Thới Đông 2, Xã XTĐông, địa phương rơi vào Điểm Nóng Covid (Hóc Môn), vậy là tôi ngẫu nhiên xọt vào vòng xoáy. Mọi chuyện lúc bấy giờ vẫn cỏn "bình thường ?!" , thanh niên trong xóm, vài ba ngưởi già vẫn chiều chiều kéo mồi lai rai, hiếm người đeo khẩu trang phòng dịch, Tổ Trưởng (trong xóm hẻm phố ) phát mỗi gia đình 1 tờ (đại diện cho 2, 3, 4 người trong hộ để thăm dò, như đang thả lưới bắt cá, tôi chú ý có một vài người sau khi nhận giấy ra nơi tập trung để Nhân Viên Y Tế thử nghiệm thì đã đánh "bài lờ tránh né " đi. Nơi đặt bàn Xét Nghiệm của Y Tế khoảng cách chưa an toàn theo quy định (phải 1,5 m ?). Tôi cũng đến thử nghiệ , nhân viên y tế đưa que bông có phẩm hóa học, ngoáy sâu vào trong hốc mũi. Xong việc , Tôi về nhà.
Khoảng 3 ngày hôm sa , Tôi nhận được điện thoại của Trạm Y Tế Xã thông báo 2 giờ chiều hôm nay tự túc ra Trạm dò xét lại, theo danh sách vì có người trong 10 lố ống thử, có 1 người nghi nhiễm. Tôi tiếp tục ra Trạm theo yêu cầu, thử lại lần 2, lần này ngoài hốc mũi. Tôi còn phải bị thọc 1 que xét nghiệm sâu vào cuống họng. Xong việc xét nghiệm, tôi lại đạp xe về nhà (cách Trạm xá chừng hơn 2 cây)...
Những ngày đầu Dịch Covid đợt 2 ở Sg. Hằng ngày, tôi thường xuyên theo dõi thông tin về bệnh tật. Tìm hiểu cách thức về việc hỗ trợ giúp khỏe trong việc ăn uống khi cần dùng thuốc Para..., Kẽm, Vitamin... các thức ăn phụ vào như chuối, bơ... Tôi có một học trò cũ đang là Bs hiện công tác tại Bệnh viện SG thường xuyên trả lời các câu hỏi chuyên môn. Bản thân, cách đây 30 năm trước, trên đường vào Trường dạy học đã bị chấn thương sọ não, mổ hộp sọ, phải nằm điều trị gần một tuần (năm 1991). Mấy tháng ngày sau đó, tôi dần dần phục hồi một cách kỳ lạ, một phần nhờ ý chí, đi đến cùng cho việc phục hoạt. Hơn 30 năm trở lại sinh hoạt bình thường, có một đôi lần do nhiệt độ. Trời đất, đôi khi nhức đầu thoáng qua. Người học trò Bs cũng như những người có chuyên môn bảo rằng không có gì, không hề hấn can hệ gì, dù vậy trong hồ sơ cá nhân đem theo bên mình, tôi cũng sẳn sàng chuẩn bị khi cần thiết...
Khoảng 4 hôm sau, khi về đã test thử lần 2, đúng nửa đêm, khi từ trên nhà đi xuống để uống nước, đứa con trai ra lớn lên : Ba bị dính covid rồi, sao mặt mày đỏ bừng vậy ?!. Cấp tốc, với va ly nhỏ, ngay trong đêm, ôm lưng con chuyển đến bệnh viện Hóc Môn, bệnh viện (bảo vệ) từ chối đóng cửa Phòng Cấp Cứu bởi vì có nhiều Ca Dương Tính đang cấp cứu nên từ chối nhận.
Con trai tôi vòng xe lại quay đầu về QL22 hướng Củ Chi, chạy vào cấp cứu ở Bệnh Viện Xuyên Á, trình giấy tờ, bộ phận ngoại vy đang ngồi trực chiến. Test nhanh chưa đến 10 phút, bệnh viện cho biết Tôi đã nhiễm Covid Dương Tính, ra ngoài sân ngồi chờ chuẩn bị nhập viện, con trai tôi âm tính được trở về nhà trong đêm...
Hơn 15 phút sau, nhân viên Y tế hướng dẫn tôi vào khu nhà ở phần sân đối diện có giăng dây đỏ trắng bọc quanh, chỉ tôi vào nhiều giường nằm để nghỉ, lúc bấy giờ trong đó có khoảng 20 người, rộng rải thoáng mát, tôi chọn một giường bố nằm nghỉ ngơi...
Nằm chập chờn suốt đêm tận gần 7 giờ sáng mai, con trai tôi ghé lại, điện thoại từ trong phòng báo ra ngoài nhận thêm tư trang, đồ đạc, nhận để sát ngay ngoài hàng phong tỏa...
Chiều rồi tối lại đêm, chưa ai có trách nhiệm hỏi thăm hay dò xét bệnh tình, nằm và nằm, thiu thiu hay trơ con mắt chờ đợi ...
Sáng tiếp sáng...
Chừng 10 giờ, một chiếc xe buýt, trờ tới đậu trước khu cách ly, xôn xao nghe tin sẽ chuyển bệnh nhân đi điều trị. Rồi nhân viên y tế đến, đọc danh sách hơn 10 người chuyển đợt nầy. Tôi chưa đến lượt.
Khoảng 3 giờ chiều, chiếc buýt mới xuất hiện, khoảng 10 phút sau, tôi có tên trong danh sách lên xe đi điều trị. Trước khi lên xe, nhân viên Y tế (?) bắt đóng 150 ngàn, không rõ khoản tiền gì, có người không chịu đóng. Tôi thì đóng, thôi chịu bỏ qua đi, đôi co làm gì. Xe chạy hình như về hướng Bình Thạnh, xe tôi đến bệnh viện điều trịlần đầu , nằm trên khu vực phòng chung cư Hạnh Phúc.
Các thủ tục diễn ra, tôi được đẩy lên trên phòng số 15 (?). Phòng đang điều trị khoảng 5, 6 người, nằm chung quanh, hỏi thăm có người đã nằm đây 3 hôm trước.
Tôi vẫn còn sức khỏe, không sốt, cánh tay gắn thường xuyên vào bịch đo huyết áp , khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ tự động làm 1 lần ?!
Sáng một ngày kế tiếp, khoảng 8 giờ, cán bộ y tế vào phòng đo thân nhiệt ghi chép, hỏi thăm : có sốt không : không , Ho : có , hồi đêm bản thân có 2, 3 lần ho khục khặc, theo dõi giường bên cạnh, tôi thấy ho nhiều hơn, một 2 giường khác cũng vậy.
Ngày kế tiếp, tôi không nhớ rõ mình có được chích thuốc hay uống thuốc không ?! vẫn còn nằm qua ngày, đo huyết áp, di chuyển trong phòng vẫn bình thường, vệ sinh, ăn uống không giảm sút...
Hình như 2 ngày sau, tôi nhận thông báo chuyển viện, đến bệnh viện Dã Chiến số 7.
Khoảng 9 giờ sáng, tôi được chuyển xuống cầu thang tầng trệt, ở đó. Thật vô lý, nhân viên y tế truột bỏ toàn bộ áo quần, va ly, chỉ giao lại giấy tờ cá nhân đem theo. Quá vô lý và kinh tởm, các đồ ăn bồi dưỡng của tôi bị hốt sạch. Lý do vào bệnh viện này đầu tiên phải "Vô trùng ?!". Tôi chỉ được quấn trong người một miếng tả lớn, bọc phần dưới như đứa con nít lớn tuổi. Lên xe cấp cứu chuyển viện đến BV Dã Chiến số 7 !
3.
Nằm bệnh viện tôi được đưa vào cầu thang máy lên lầu phòng 18. Phòng có 3 người, đang nằm trên các giường cá nhân, cự ly cách khoảng 1.5m từ cửa vào. Phòng có quạt mát thoáng đãng. Nằm một chốc, được điều dưỡng đến ghi chép thân nhiệt hỏi có sốt, ho không và gắn vào cánh tay máu đo nhịp tim, huyết áp (?)...
Khoảng mười phút sau, có một bác sĩ bước vào phòng, tự nhiên tôi có linh tính như vậy, trên tay bìa nhựa ông cầm trước ngực, tôi nhìn loáng thoáng tên mình, bác sĩ nhìn tôi khá lâu, trên bình sau đầu, trán, khuôn mặt, hình như có cái gì ưu tư ?, rồi rời phòng...
Ho nhiều hơn. Không sốt. Ăn uống vẫn bình thường chưa thấy có dấu hiệu lơ là, thỉnh thoảng tôi uống nước thường xuyên, theo phương cách phụ nước đầy đủ...
Khoảng 11 giờ sáng hôm nay, sau khi thực hiện các bước đo huyết áp, thân nhiệt, chích thuốc, ăn trưa...Tôi nhận được lệnh rời Bịnh Viện với 5 người khác, chuyển chữa trị tại Bệnh Viện Dã Chiến số 11, khoảng 3 giờ chiều...
4.
Xe Cấp Cứu mang theo bình Oxy , 2 người kèm một bình , xe có 5 Bệnh Nhân, xe chạy gần 30 phút, hình như đang về hướng Thủ Thiêm Q.2.
Thủ tục chuyển đổi Bệnh Viện hơi chậm (hơn 5 phút), chiếc xe lăn đẩy tôi cùng bình oxy, phần do cứng chân nên phải bồng qua bậc đá bông lên tiền sảnh vào cầu thang, cô Cán Sự Điều Dưỡng cố gắng hết lòng, mồ hôi quẹt trán.
Xe lăn đưa tôi lên Phòng 12. Vào phòng, trong người tôi kèm theo kẹp nhựa giấy tờ tiền bạc với 1 cái bỉm (vệ sinh bọc dưới). Cô Điều Dưỡng nhanh trí đưa cho tôi một tấm màn nệm để tạm phủ người...
Chiều, sau khi ăn cơm tối, mọi người đều có thuốc chích hoặc thuốc uống, riêng tôi không có, hỏi Điều Dưỡng để xem lý do. Sau khi chuyển viện và chuyển phòng, bệnh nhân không phải người cũ trước mà lại khác nhau, mang dấu hiệu nặng nhẹ khác nhau, người ho nhiều, khò khè, cả mấy người trong phòng cùng Tôi đều phải thở Oxy.
Thở Oxy nghĩa là thòng nối vào bình oxy chia dẫn hai đường ống nhỏ nhét vào lỗ mũi như mang cá để thở. Tôi tiếp tục nằm trên giường, dĩ nhiên khi sinh hoạt vệ sinh cá nhân thật lề mề khó chịu. Tôi thở oxy từ 4, 5 giờ chiều cho đến khoảng 7 g sáng hôm sau.
Trước khi vào viện Dã Chiến số 11, đang nằm điều trị ở Bệnh Viện số 7, tôi đã thấy trong người có một số biểu hiện. Dù không sốt, thỉnh thoảng có ho, nhịp tim, huyết áp tốt, nhưng một thời gian xuốt hiện liên tục khạc nhổ qua mồm, qua bàn cầu vệ sinh, tôi có đờm dày dặc, kế tiếp có đờm huyết dù không tươi...
Có thể sáng ngày 13 tháng 8. Bác Sĩ, Điều Dưỡng đã vào cuộc chiến đấu giúp tôi chống dịch. Khoảng 8 giờ hơn, sau bữa ăn sáng, một cái máy chụp hình được đưa vào giường tôi, trên cao chụp xuống, rồi phía cắt ngang dưới được chụp. Thời gian nầy, thể tạng của tôi vẫn khỏe. Rồi, tôi điều trị bằng thuốc chích : 1 mũi ở vai, một ở lồng ngực trên xương sườn, hình như còn có một mũi nữa ?!.
Tôi nằm chích, tự nhiên, cô Điều Dưỡng hỏi : sao , chú thấy phản ứng như thế nào, Tôi cười nhẹ, vâng bình thường được mà, Cô điều dưỡng: vậy tốt
Tối, giấc ngủ chập chờn, hình như trong phía lồng ngực nằng nặng không như bình thường, cuối đêm gần sáng, nghe trong lồng ngực nổi bọt khí sục sục tựa có bong bóng...
Vậy mà sáng mai vẫn khỏe. Huyết áp, nhịp tim vẫn bình thường. Chỉ có phải 3 lần làm phiền Cô Điều Dưỡng giúp thay bỉm, phòng không có khu vực WC, 2 người trung niên kia được Hộ lý giao cho 2 chiếc bô vệ sinh tiểu đái, tôi thì chịu không thể nào nhúc nhích.
Ngày 14 tháng 8, sức khỏe vẫn tốt, huyết áp nhịp tim bình thường. Sau khi ăn sáng lúc 8 giờ, là giờ chích thuốc, Điều Dưỡng thực hiện, tôi tiếp tục chích một mũi ở bả vai trái (hôm qua vai phải), một mũi ở phía dưới xương sườn bụng và một ở bắp đùi. Tôi thực hiện khi đứng trước cửa dựa vào tường, khay xe thuốc cũa Điều Dưỡng đặt ngay trước cửa Phòng.
Tối, khuya ,nằm trên giường tôi mơ màng hình như đang có một cuộc chiến phần bộ phổi phía trái, đánh chiếm phần bộ phận phải, hình như có ứ, đẩy trả, đẩy lùi ? đang chống cự dần dần thay máu các mao quản ? Tôi u u, mê mê, tỉnh tỉnh.
Sáng mai, người hơi ê những vẫn tỉnh táo. Nhìn xuống chân, cặp đùi đen tím như bị đánh roi quất xối xả tàn bạo. Thức thổn, tôi ngồi lên lấy tay xoa bóp rồi trên dưới trước sau thực hiện liên tục nhiều lần...
Chừng nửa giờ sau, mọi chuyện bình thường. Đến buổi ăn sáng, Điều Dưỡng đưa phần cháo cho tôi, ngồi dậy trong giường, hộp cháo hơn một tô, với ít thịt bằm ngọt, ngon. Từ tốn, tôi thưởng thức. Khoảng 1 giờ sau, chích thuốc chống Covid một mũi ở vai.
Khoảng nửa tiếng sau, tôi được chuyền Biển Đạm đường (màu vàng) bình nhỏ 150mm. kèm 1 bình nước biển nhỏ màu trắng.
Ngày 15, 16 tôi đang trên đỉnh cao điều trị. 2 ngày liên tiếp được chuyền thêm 2 bình Đạm kèm với nước biển nhỏ. Tiếp tục chích 1 mũi chống Covid.
Đúng là phép mầu nhiệm, phòng của Tôi đang ở, người đi kẻ đến, nặng nhẹ khác nhau, bây giờ nghe Cô Điều Dưỡng nói, sau buổi ăn trưa Chú sẽ chuyển lên lầu 15 phòng 05 rộng rãi thoải mái.
Cuối phòng đang để trống, trước có 2 người nhưng họ đã về 2 ngày rồi, phòng có giường bố, nệm nằm, gỗ mút bọc vải dã chiến, quạt điện đứng lại thêm 1 bình nước đun điện để sử dụng, mấy người trước để lại cho người sau sử dụng.
Tôi dọn sơ buồng, 2 người ở trước còn để những hộp cơm đã dùng vương vải, một vài áo thun, một quần tây lửng đúng size tôi, mừng quá, lại thêm khăn mặt, nước muối súc miệng... rồi, trời ơi một kho tàng quý hiếm: 3 trái cam. một trái ổi, 3 quả Táo... Tôi thầm tính phần chia hôm nầy hôm mai cho hợp lý, rồi sung sướng tận hưởng phần quả xanh.
Bên trong một túi xách vải góc phòng có 1, 2 vỏ bao mỳ tôm còn bên trong là kho tàng nhỏ hơn 10 gói Mì loại cao cấp,loại bình thường, phía dưới là chai dầu xanh xịn... Những người đã hết cách ly, sau khi nhận Giấy Ra Viện để lại số đồ dùng lương thực cho người đến sau. Buổi chiều, cô Điều Dưỡng ghé phòng hổ trợ thêm một lốc vinamilk hộp giấy, thêm 4 gói mỳ tôm và đặc biệt: 2 trái chuối tiêu chín đậm ngọt ngào.
Phòng tôi đang điều trị có 3 buồng: ngoài cửa là gia đình 2 vợ chồng với 2 con, khoảng trên 30 tuổi. Kế tiếp: 1 cô khoảng trên 30 đang điều trị, cuối cùng là tôi. Nói chung trình trạng sức khỏe, bênh tật đang phát triển theo hướng tích cực, nghe đâu họ đang chuẩn bị test lại lần 2.
Về ăn uống, nước sạch của Saigon bình nhựa 5 lít đưa đến tận cửa phòng hằng ngày. Bữa ăn chính được phát 3 lần: sáng khoảng 7:30, trưa hơn 11:30, chiều tối 5:00. Thường là cơm hộp (chừng 2 chén) canh (các loại, đặt trong bịch ni-lông chừng 1 chén) đồ xào, kho, cá (khô), thịt... Nói chung theo tôi, vừa miệng và... ngon. Mỗi lúc ăn, từ tốn, chậm rãi, lừa xương nhỏ ra ngoài, sử dụng khoảng nửa tiếng. Từ ngày vào tôi chọn (đề nghị): sáng cháo, trưa cơm, chiều tối: cháo. Cháo mỗi phần hơn 1 chén, thường là thịt băm với cháo trắng hoặc nước sốt thịt, ngon miệng.
Lúc 2,3 ngày trước, khi phải nằm trong giường, mang bỉm vệ sinh, đường tiêu hóa của tôi bị "nghẽn". Bây giờ đến phòng mới hiện tại ,nhu cầu đại tiện của tôi chửng lại, lo lắng không biết sử lý, phía dưới bụng nặng, đau đau, Tôi chợt nhớ bài học thường thức lúc tiểu học, đi lên đi xuống nhiều lần, sau khi ăn, uống ít nước rồi đi lại, vào phòng nghỉ lại đi, hai tay luôn thế vươn nhẹ phía trước rồi thả về phía sau, uống vào ngụm nước...
Khoảng 2 giờ đồng hồ sau, tôi vào buồng vệ sinh, "nó" ra từ t , kèm theo sức rặn của cơ vòng ở hậu môn theo máu rỉ, khó khăn nhưng các phần phân sau mọi việc tuyệt vời, như ý...
Sức Khỏe tốt. Sinh hoạt như ý.
Ngày 16 tháng 8. Khoảng 2 giờ chiều, Cán Bộ Y Tế gọi tôi đến cách hai phòng để Test mũi, miệng.
Hơn 2 giờ chiều, cô Cán sự Điều Dưỡng lên phòng Tôi mang theo thuốc, chích ở vai. Tôi hòi: Thuốc khỏe, cô ? Không, thuốc chích chống Covid. Buồn. Nhận uống thêm 2 viên thuốc nhỏ và 3 ống B12 nhỏ lố 3 ống uống hỗ trợ. Những người trong phòng không còn chích thuốc, chỉ uống thuốc hổ trợ viên thêm. Cô ở phòng đầu với đước con trai nhỏ, được nhận lệnh ra viện, còn lưu trú lại anh chồng và một con trai.
Chiều nóng bức, nhìn qua cửa sổ mây trắng rồi đen trên trời kéo vần vần. Phía dưới Tôi đang ngụ là những miếng đất đang tranh chấp, hợp pháp, vô hợp pháp đồng bào đang cư ngụ, điêu tàn, rải rác hai ba lều tạm, hố xí bải cỏ rộng mênh mông, rồi nhà, chung cư, lâu đài cao thấp dập bên trong phủ bên ngoài. Thủ Thiêm, nơi đang từng nóng bỏng, phía dưới cách xa chừng 5,7 mét là một ngôi chùa mới, khá hoành tráng nét sắc thanh thoát.
Ngày 17.8. sức khỏe ổn định, sinh hoạt bình thường. Điều Dưỡng phát cho 2 uống thuốc nhựa chứa B12 và 3 viên thuốc hỗ trợ ( Zn ?) nhỏ . Khoảng 1g30 trưa, Cán Bộ Y tế gọi tên đến cách phòng Test lại. Thọc vào mũi , chưa được, thọc vào mũi kế tiếp, liếc nhanh Tôi thấy màu xanh, Cô Điều Dưỡng: được rồi (?!).
Chiều, tối. Sau khi thả bộ từ từ trước phòng. Chiều qua hai buồng cùng ở với tôi đã được về. Hai gia đình mới với 2 vợ chồng và 2 con trai điền vào.
Khoảng gần 9 giờ tối, tôi đã đóng cửa phòng nằm nghỉ, có tiếng gọi cốc cốc bên ngoài, đeo khẩu trang, mở cửa ra
- Chú là Lê Phước Sinh phải không ? Mai được về rồi !
Cô Điều Dưỡng vừa ghé nói báo cho chú.
Ơn trên, Trời đất Ba Mạ ơi, con thật sự sống lại rồi !
Các anh các chị ơi, bệnh viện nầy rất tốt, có lẽ chưa nơi nào...
...
Vào Viện lúc: 12.08.2021
Ra Viện : 18.08.2021
* Chẩn đoán : [U07.1] Covid-19 xác định (Kết quả Xét nghiệm khẳng định SARS-CoV-2 dương tính )
(Kết quả xét nghiệm SARS-COV 2 ngày 15/08/2021 PCR: Dương tính, CT:26.2-Test nhanh kháng sinh ngày 17/08/2021 âm tính)
*Phương pháp điều trị: Đã cách ly, theo dõi điều trị 6 ngày.
*Lời dặn của thầy thuốc: Tiếp tục cách ly tại nhà đủ 14 ngày dưới sự giám sát của Cụm Dân cư địa phương,
T/q Giám Đốc
Trưởng Khoa
BS. Phan Nguyễn Ngọc Tú
BS, Trịnh Chấn Hùng
Tôi cũng vậy, về lại nơi cư trú lúc 4g55. sau đoạn đường taxi gẩn 40km, tại ấp Xuân Thới Đông 2. Hóc Môn.
Vừa chân ướt chân ráo, cô Tổ Trưởng, tuổi hơn 50, gọi : Anh Sinh ơi, ra ngay Trạm Xá Y Tế Xã trình diện, Tôi lại lấy chiếc xe đạp gần 4km đi để đến trình diện, tờ khai mẫu đơn giản:
Tên Viện vừa vào chữa trị .
Thời gian:
Tình trạng sức khỏe hiện tại: (Khỏe ).
Ký tên.
Trong thời gian 18 ngày vừa qua, nhà tôi và hai nhà trái phải bên cạnh đã được giăng dây y tế. Sáng 2 ngày sau đã giở bỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét