BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2021

ĐỌC TẬP THƠ “VẪN LÀ EM” CỦA HƯƠNG LAN: GIẤU MÙA CON GÁI SAU LƯNG - Châu Thạch




Nhà thơ Hương Lan, quản nhiệm CLB thơ facebook Quảng Trị vừa xuất bản tập thơ “Vẫn Là Em”. Đây là một tập thơ tình dành riêng để trăn trở cho một cuộc tình rất đẹp, rất đẹp trong linh hồn nhà thơ, bởi vì em “Bốn mùa vẫn thương nhớ đến anh”:
 
Vẫn là em sinh ra ở Triệu Phong
Mùi rơm rạ chốn nếp đồng xưa ấy
……
Bốn mùa qua em vẫn nhớ đến anh
Trái tim nhỏ chẳng đoạn đành thay đổi
Vẫn là em của hương đồng gió nội
Không dối gian chẳng nông nổi tình trường
                                                (Vẫn Là Em)
 
Thi nhân là một nàng thôn nữ. sinh ra từ một làng quê huyện Triệu Phong tỉnh Quảng Trị, một tỉnh mưa rét hắt hiu và gió Lào oi bức, thế nhưng tâm hồn thì ngược lại, nhà thơ lãng mạn đến độ đem tất cả nỗi nhớ biến thanh thơ, để gởi đến cho anh và dâng hiến cho đời:
 
Sông thương ơi sao xẻ chia đôi nhánh
Để bờ xa canh cánh chẳng yên lòng
Có phải anh là nỗi nhớ của em
Khoảng trời ấy làm sao quên nhau được.
            (Có phải anh là nỗi nhớ của em)
 
 Hỏi nhưng không đánh dấu hỏi là một lời khẳng định. Nhớ thì ai cũng nhớ khi yêu nhau nhưng biến anh thành trọn vẹn nỗi nhớ của em là một tứ thơ mới lạ mà không mấy nhà thơ biết dùng đến. Hơn nữa, nỗi nhớ ấy biến thành thơ, và thơ biến thành quà cho anh, quà ấy khẳng định tình yêu bất biến mà em dành cho anh “Mặc dòng đời cản ngại mối tình câm” là một món quà vô giá mà trên đời ít ai có được:
 
Quà của em chỉ có những vần thơ
Trước những giờ vào ca ngồi tâm sự
Thầm nhắc tên… của một Chàng Lãng Tử
Câu chuyện mình như thiên sử ngàn năm
 
…….
Quà của em chẳng đáng là bao nhiêu
Chỉ một điều em luôn luôn giữ lại
Là tình anh trong trái tim mãi mãi
Mặc dòng đời cản ngại mối tình câm
   (Quà của em chỉ có những vần thơ)
 
 Ngày xưa tác giả là một cô gái nông thôn, ngày nay tác giả là người ở thế giới văn minh. Thế nhưng cao thượng biết bao, đẹp biết bao khi trái tim ngày xưa không hề thay đổi, vẫn là em vì em tự nguyện cho trái tim ngủ yên từ ngày xa cách:
 
Trái tim em đã ngủ yên
…..
Nụ hồng còn giữ nguyên xinh
Có nào đâu dám trao tình cho ai
Trái tim đã ngủ giấc dài
Anh đừng thức tỉnh then cài sao yên.
                 (Trái tim em đã ngủ yên)
 
Nàng không muốn chàng đánh thức trái tim, bởi thức dậy làm gì khi mà nhà thơ đã tự nguyện giấu mùa con gái sau lưng, và tình yêu khát đắng còn vấn vương mãi trong lòng:
 
Đừng hỏi trăng nay bao nhiêu tuổi rồi
Cho em dấu mùa trôi đời con gái
Ngọt làn môi chưa một lần nếm trải
Chín bậc trầm quằn quại xót xa đau
………
Em giấu mùa… con gái hết sau lưng
Đẹp đẽ lắm mà lạnh lùng buông hẳn
Kể cả những nụ cười xinh xắn
Trốn tình yêu khát đắng… vấn vương lòng
                 (Em giấu mùa con gái sau lưng)
 
Nhà thơ giấu mùa con gái sau lưng, có nghĩa nhà thơ vẫn còn như đóa hoa phơi phới đương xuân, nhưng tự nguyện giấu mùa xuân của mình sau lưng để tránh đi loài ong bướm gây phiền. Bài thơ thổ lộ một tình yêu rất lớn, chung thủy. tuyệt đối và hy sinh vô biên cho Chàng Lãng Tử của mình.
 
Không những chỉ dấu mùa con gái của mình sau lưng cho một mối tình xa cách, có mấy ai như nhà thơ Hương Lan chỉ muốn vì anh mà một mình chịu chén đắng ly bôi, để một mình cùng mưa khóc trong đêm:
 
Có khi nào mưa biết khóc trong đêm
Sao hôm nay mà sụt sùi đến vậy
Hỏi mưa ơi mưa nhớ ai bên ấy
Thút thít hoài cứ chảy mãi không nguôi
 
Thôi để ẹm chịu chén đắng ly bôi
Những ngọt bùi đầu môi xin ru mãi
Trọn giấc say người thương luôn xa ngái
Ngủ đi anh gác lại chuyện vui buồn
                    (Mưa khóc trong đêm)
 
 Mưa không biết khóc bao giờ. Chỉ có người mới biết khóc trong mưa. Nhà thơ đã đồng hóa mình và mưa. Mưa thì sụt sùi còn nhà thơ thì thút thít. Đọc thơ ta nghe cả tiếng mưa và tiếng khóc hòa quyện trong nhau, khiến không gian và tâm hồn nên một trong nỗi sầu xa cách, trong giấc ngủ nàng khuyên chàng “gác lại chuyện vui buồn”, nhưng chính nàng thì lại khóc mãi trong đêm.
 
Tình yêu như thế trong thơ Hương Lan là tình yêu của Hương Lan, tình yêu của thế kỷ đã qua trong thời hiện đại, thời mà thay tình như thay áo. Thế nhưng chính tình yêu đó giữa đời nầy như viên ngọc sáng long lánh nằm trên sỏi đá, nó là phẩm chất nguyên thủy của tình yêu, phù hợp với vẻ đẹp và vẻ sáng trong thơ, trong nhân cách con người mà Chúa dựng lên cho A-Đam và Ê-Va từ thời Sáng Thế Ký.
 
“Vẫn Là Em” của Hương Lan là một tập thơ tình, thứ tình rất lãng mạn nhưng đằm thắm vô cùng. Với 125 bài thơ trong sách, ta có 125 chủ đề về tình yêu thanh khiết. phần nhiều là tâm sự những nỗi niềm ẩn chưa trong sâu kín tâm hồn. Tâm sự đó của nhà thơ Hương Lan, như đúng là mùi hương của hoa Lan, tỏa bay ngan ngát trong vòm trời tình yêu, gợn màu mây, màu trăng và màu tuyết lạnh, theo gió thổi trong bốn mùa yêu đi tám hướng.
 
 Thơ Hương Lan là thứ thơ bình âm hưởng, trôi trong thời gian đời con gái, như dòng sông, dầu êm ái hay dầu ba đào thì âm vọng của nó vẫn là tiếng thơ thẩm thấu vào con tim yêu, như tiếng nhạc trong đêm khuya bình tịnh làm say đắm mọi tâm hồn!
 
                                                                                         Châu Thạch

Không có nhận xét nào: