BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2023

THƠ VỀ TAM QUỐC CHÍ CỦA CHU VƯƠNG MIỆN


  


SỰ THẾ
 
Sau núi là núi
Sau rừng là rừng
nơi này là bến
bên kia là sông
kẻ thấp nhân cùng kẻ cao nhân
cũng đều mặc áo mặc quần
có người mang guốc mộc
có người chơi chân không
 mỹ nhân ngộ giai nhân
anh hùng gặp tứ chiếng
ăn mày gặp chiếu manh
ôi nhất ẩm nhất trác
duyên do tiền định
cái may cao hơn cái tài
cờ đến tay ai? Người ấy phất
không cờ mà phất cái gì?
 
 
QUÂN SƯ GIA CÁT LƯỢNG
 
Nhờ văn tài của La Quán Trung
7 không thật và 3 thật
Nhào nặn con ếch thành con bò
27 năm phò tá
Toàn là công cốc
Rác rưởi lòng tong
Ra tướng võ vào tướng văn
Phò Lưu Bị Lưu Gậy
Lục xuất kỳ Sơn
Lắm phen ị ra quần
Phượng Sồ thì đã thác
Ngoạ Long vẫn còn đây
Tài hô phong hoán võ
Sái đậu thành binh
Đông chinh bắc thảo
Chết nửa đời nửa đoạn
Nơi Ngũ Trượng Nguyên
54 tuổi đành đi đứt
Thương cho con rồng năm
Con cá ra sông
 
 
MỸ NHÂN KẾ
 
Từ khi Đổng Trác thu phục đựợc Lữ Bố
Y như rồng thêm cánh cọp thêm nanh
Đánh đâu thắng đó
Càng đánh càng thắng
Tiếng tăm Đổng Trác lên vù vù
Mưu thần nhà Đông Hán còn mỗi Vương Tư Đồ
Đi ra rồi lại đi vào
Uống trà Thái Đức “chỉ thức đái”
Lữ Bố võ biền anh hùng tót chúng
Dùng võ không ăn?
Dùng văn đôi khi
Với sự hợp tác của nghĩa nữ “Điêu Thuyền”
Tuy nhiên mưu sự tại mưu sĩ
Thành sự tại kẻ ngoại cuộc
Thế là Vương Doãn bày tiệc rượu giản đơn
Ở sau vườn nhà mà chỉ mời có một Lữ Bố
Bố tới trong tiệc chỉ có một mình Điêu Thuyền
Múa hát và phục rượu.
Bố uống say lắc lư con tàu đưa
Và Doãn hứa sẽ gả Điêu Thuyền cho Lã
“chờ ngày lành tháng tốt là đưa nàng về nhà Lã”
Nóí xong là chia tay
Hôm sau Doãn cho mời Đổng Thái Sư
Tới nhà chiêu đãi
Và Điêu Thuyền cũng ra múa
Sau tiệc thì Trác đưa Điêu Thuyền về tư dinh
Bố biết được và trách Doãn
Doãn nói là Trác đón con dâu dùm cho Lữ Bố”
Từ đó cha con hờ tuyệt tình
Chỉ chờ dịp
Là Bố đưa Trác về Địa phủ?
 
 
TAM CỐ THẢO LƯ
 
lần 1
ba anh em Lưu Quan Trương
đi ngựa tới đồi Ngọa Long Cưong
không gặp hiền tài ra về
vào quán cóc gặp Thôi Châu Bình
tưởng Khổng Minh
nói dăm điều ba chuyện
loạn loạn bình bình
dỏ dở gàn gàn
mất thì giờ
bỏ đi luôn?
 
lần 2
gặp Thạch Quảng Nguyên
nói lác lác xàm xàm
không lọt lỗ nhĩ
đến nhà tiên sinh Ngọa Long
gặp Gia Cát Quân
ra về dọc đường
gặp Hoàng Thừa Ngạn
nhạc phụ của Gia Cát Lượng
 
ba vị tướng quân
khoanh tay đứng hầu ngoài cửa
chờ Khổng Minh ngủ
cuộc gặp mặt
như rồng gặp mây như cá gặp nước
buổi hội ngộ đầu tiên
nơi lều tranh mang bản đồ ra chia ba
"Tam Quốc"
Bắc Ngụy Đông Ngô Ba Thục
 ba đỉnh chân vạc
vững 52 năm
 
 
LOẠN
 
Nhà Tây Hán do tập đoàn Lưu Bang gầy dựng
Tồn tại được khoảng 200 năm thì suy vi
Lưu Tú tức Hán Quang Vũ họ xa
Phục hưng lại lấy tên là nhà Đông Hán
Lưu truyền được khoảng 200 năm
Thì chuyển qua thời đại loạn
Nhà vua cuối cùng là Hán Hiến Đế
Vô tài bất tướng và nhu nhược
Là nguyên nhân dẫn đến loạn
Trong thì hoạn quan Thập Thường Thị tác oai tác phúc
Ngoài thì Giặc Khăn Vàng lộng hành
Triều đình không ai nghe lệnh ai
Các sứ quân “Tiết độ Sứ”
Phần đất nào tự lo liệu phần đất nấy
 
 
CÁC SỨ QUÂN
 
Bên kia sông Trưởng Giang là lãnh địa
Cả Tôn Kiên
Phía Hứa Xương “Hứa Đô” là địa bàn cuả Tào Mạnh Đức
Ích Châu thuộc Lưu Chương
Kinh Châu thuộc Lưu Biểu
Một phần Hà Bắc “Tân Dã” thuộc Lưu Bị
Mạn Bắc thì Mã Đằng và Hàn Toại chiếm giữ
Đất ai người đó lo
Đất nước bị xé ra thành nhiều mảnh
Chiến tranh lần lần thu gom lại
Rôi tạm chia ra làm ba phần
“gọi là thế chân vạc dầu”
Mới đầu các lãnh chúa tạm xưng làm Chủ
Như Ngô Chủ, Thục Chủ và Nguy Chủ
Cá mè một lứa
 
 
TÀO PHI
 
Là con lớn
Cùng với cha là Tào Tháo
Xung tên đụt pháo
chiến đấu cơ khổ
còn Tào Thực là con thứ
chỉ ở nhà rong chơi làm thơ
nhưng Tào Tháo lại cưng chiều
Tào Phi rất mực
Khi Tháo qua đời người
Phi bắt Thực tới làm việc
Cùng đàn hặc
Và lệnh cho Thực đi bẩy bước
Làm một câu thơ
Đi 28 bước xong một bài thơ 
Thực chấp hành nghiêm chỉnh
Thơ như vầy
“củi đậu nấu đậu
Đậu trong nồi khóc than
Cũng cùng chung hai gốc
Mà rang nhau sao đành?”
Phi tha
 
 
THỜI THẾ
 
Hết sức là lăng nhăng
Và lôi thôi
Khôn cũng chết và dại cũng không thoát
Biết cũng chả còn
Và không biết cũng đi luôn?
Vẫn non đó
Và nước đó
Những người sống ra con người
Không còn
Xã hội chỉ còn lại toàn rác rưởi
Loạn từ đầu tới cuối
52 năm thế chân đỉnh
Chán mớ đời?
 
                     Chu Vương Miện

Không có nhận xét nào: