BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 14 tháng 3, 2023

VĂN TẾ LIỆT SĨ GẠC MA – Kha Tiệm Ly

Kính dâng anh linh của 64 anh hùng hy sinh vì tổ quốc thân yêu tại Gạc Ma ngày 14/3/1988


Ôm hận thù biển cao sóng hờn căm,
Phủ tang tóc mây che màu u uất.
Giọt máu hồng làm mặn nước biển đông,
Khăn sô trắng phủ đau trời tổ quốc!
Nhớ xưa,
Anh em ta cùng giống Tiên Rồng,
Bờ cõi nước trải liền Nam Bắc.
Từ Năm  Quan về  Cà Mau, sông vạn ngàn sông
Từ Trường Sơn đến Hoàng Sa, đất muôn dặm đất.
Phơi gan mật thề bảo tồn một cõi biên cương,
Đổ xương máu quyết giữ vững ba miền xã tắc.
Ở sau bếp cũng gặp mặt nữ lưu,
Ra khỏi ngõ lại chạm người hào kiệt!
Điên tiết giặc, Nguyễn Biểu sang sảng lời thơ, thản nhiên ăn cỗ đầu người,
Điếc tai thù, Bình Trọng ngân ngất chí hùng, khinh mạn làm vua phương bắc.
Hỡi quân thù!
Sao mi giở thói cũ, chiếm đất xua quân,
Sao mi ỷ thế mạnh hiếp tàu cắt cáp?
Cậy tàu lớn, nghênh ngang cho chiếc bắn chiếc đâm,
Ỷ người đông, vô tư cứ chân chà chân đạp!
Tay đàn điếm nên mới vạch “lưỡi bò”,
Miệng quỷ ma còn nói câu “bốn tốt”.
Bởi tin “bốn tốt” mà Sinh Tồn chẳng đặng tồn sinh
Vì mạ “chữ vàng” mà Gạc Ma bị yêu ma gạt!
Cho mi hay!
Lời thề Hưng Đạo cuộn sóng nước Hóa Giang,
Câu thơ Thường Kiệt vỡ lòng sông Như Nguyệt.
Máu chánh khí tôi đỏ lửa căm thù,
Tim sắt thép thét khan lời bất khuất.
Cỏ cây còn đổ lệ sụt sùi,
Sỏi đá khó nén lòng căm tức!
Cho nên,
Hoàng Liên Sơn vẫn vươn đỉnh chọc thủng mấy tầng mây,
Cửu Long Giang lại cựa mình hóa thành rồng chín khúc
Còn triệu trái tim chính khí thì còn tổ quốc Viêt Nam,
Còn một giọt máu anh hùng, thì còn giang sơn Hồng Lạc.
Đất ta không thiếu Chi Lăng, Hàm Tử , Ngọc Hồi,
Người ta không thiếu Ngô Quyền, Quang Trung, Hưng Đạo.
Súng mi càng nổ, biển ta càng cuộn sóng căm hờn,
Máu ta càng rơi, đảo ta càng cao thềm bất khuất!
Đảo mang thương tích, đất mẹ trăm sông cùng dậy sóng Bạch Đằng,
Biển nổi ba đào, cả nước vạn dân không quên lời Sát Thát.
Cho nên,
Trần Văn Phương hứng bao viên đạn, còn một lòng giữ biển đảo quê hương,
Nguyễn Văn Lanh bị mấy nhát lê, vẫn nhất quyết ôm cán cờ tổ quốc!
Không chịu hàng trước họng súng thù,
Thà làm mồi ngay hàm cá mập!
Thây treo đầu súng, thây chất lên thây,
Máu nhuộm lòng sâu, máu hòa theo máu.
Nay một lời, sau vẫn một lời, bản sắc anh hùng đâu dễ nhẹ tênh,
Sống một lần, chết cũng một lần, xương máu anh linh không hề ô trọc!
Than ôi!
Xưa quên mình vì nước, sử ngàn đời kẻ tiếc người thương,
Nay giữ đảo quên thân, người bây giờ ai quên ai nhắc?
Mặc ai vô tình không nhớ, thì cây Trường Sơn ngàn thuở vẫn thêm xanh,
Mặc ai cố ý muốn quên, thì máu hào kiệt muôn thu còn tươi sắc.
Thương con thơ vợ dại, trở trăn cùng gối chiếc lạnh lùng,
Nhớ cha yếu mẹ già, thao thức bên đèn khuya hiu hắt!
Gió buồn ai mà gió thổi vi vu,
Mây buồn ai mà mây trôi man mác?
Hỡi anh linh!
Dù cho máu nhuộm màu mây,
Dù cho xương tan màu cát.
Máu anh hùng dù chết vẫn sục sôi,
Gươm chánh khí dẫu mòn không rỉ sét.
Sống làm tướng, thác làm thần, đời đời rạng ánh uy linh,
Sống làm người, thác làm phân, mãi mãi xanh cây tổ quốc
Hôm nay.
Sáu bốn (64) hồn thiêng anh kiệt, triệu người ngưỡng mộ, mặc tình ai chẳng biết hiền, ngu.
Ba lăm năm thương hải tang điền, vạn sử lưu danh, vẫn còn kẻ tinh tường vinh, nhục!
Tâm hương ba nén, làm thơm trang sử vàng ghi,
Văn tế môt bài, thay cho ngàn năm đá tạc.
Ô hô! Có linh xin hưởng!

                                                           KHA TIỆM LY kính bút
 
Các thủy thủ tàu HQ-505 đã anh dũng chiến đấu trong hải chiến Trường Sa 1988. 
Xử lý ảnh: Đỗ Linh.

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 11) THƯƠNG THƯƠNG, NÀNG LÀ AI? – Phanxipăng

                                                  KỲ 11
 

Trước tiên, Thương Thương là nhân vật trữ tình chính yếu trong Cẩm châu duyên – thi tập cuối đời của Hàn Mạc Tử. Tập ấy có 2 bài thơ Nỗi buồn vô duyênTiêu sầu, cùng 2 vở kịch thơ Duyên kỳ ngộQuần tiên hội. Ngay từ đầu tập, Thương Thương xuất hiện tợ hồ một hình tượng ám ảnh thi nhân hết sức da diết:
          
Chiều nay tàn tạ hồn hoa,          
Nhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào!

Thứ Hai, 13 tháng 3, 2023

CON ĐẤU TỐ CHA - Trần Mạnh Hảo

Chuyện kể của chính tác giả trong giai đoạn "Cải cách ruộng đất".
 

Quê tôi làng Bình Hải, năm ấy có tên là xã Thúc Kháng, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định được trên ưu ái cho long trời lở đất làm cuộc cải cách ruộng đất vào đông xuân 1956-1957 khi tôi đã 10 tuổi; nên tôi đã là chứng nhân, là một thành viên trong cuộc cải cách đầy máu và nước mắt này.
 

PHIẾM LUẬN VỀ HƯ CẤU – Đỗ Chiêu Đức


                                                                                    
là Không thực; CẤU là Cấu Tạo, là Làm nên. Nên nghĩa đơn giản nhất của HƯ CẤU là: Cấu tạo hay làm nên một viêc gì đó hay một câu chuyện nào đó không có thật. Từ nghĩa gốc nầy phát sinh thêm những nghĩa rộng hơn như:
  - HƯ CẤU là chỉ vựa vào trí tưởng tượng, tưởng tượng ra những sự việc hay những câu truyện không có thực trong đời sống thực tại.
  - HƯ CẤU là vựa vào truyện có thực rồi tưởng tượng thêm thắc những chi tiết ly kỳ khúc chiết để hấp dẫn người nghe người đọc hơn.
  - HƯ CẤU là vựa vào những sự kiện có thật trong lịch sử, rồi dựng nên một câu truyện hay nhân vật có kết cấu hợp "lô-gích" để giải thích hoặc chứng minh là những sự kiện đó có thật một cách hợp tình hợp lý.
  - HƯ CẤU trước mắt thường xuất hiện dưới các hình thức Tiểu thuyết, Điện Ảnh, Kịch nghệ, Hoạt họa...
    
Trong phạm vi nhỏ hẹp của bài viết nầy, ta chỉ điểm qua một vài HƯ CẤU trong Lịch Sử và Văn Học mà thôi.
  

BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG, 101 NĂM, CHÍCH TIÊN – Thơ Chu Vương Miện


  
 
 
BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG
 
Khi không đến bước đường cùng
Cũng đành ngó núi nhòm sông mà cườì
từ không cho đến số 10
ngó đầu rồi lại ngó đuôi mà rầu
thế gian ai cũng qua cầu
dù sông có cạn có sâu mặc lòng
em ơi biển tận non cùng
sông sâu biển cả nước dòng mô tê
sơn hà rồi lại sơn khê
thiên sơn bao ngả nước chia bao đường
đường ngang nẻo tắt đường cùng
ngồi đây nghe chuyện bão bùng loanh quanh
ờ mà sống mấy chục năm
nhìn lên còn một vầng trăng quê người?
 

CÁCH CHẶN QUẢNG CÁO TRÊN ĐIỆN THOẠI ĐƠN GIẢN NHẤT



Việc quảng cáo liên tục hiện lên khi dùng điện thoại khiến bạn vô cùng khó chịu. Dưới đây là những cách chặn quảng cáo trên điện thoại đơn giản nhất bạn có thể áp dụng ngay.
 

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2023

TƯỞNG CHỪNG, NÓI VỚI CON – Thơ Lê Phước Sinh


  
                       Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
TƯỞNG CHỪNG
 
Em như khía Khế ngọt
Cắn vào ứa Mật vành Môi.
 
 
NÓI VỚI CON
 
Con Gái đôi lúc là Con... Giếc
Môi hồng Má đỏ thật lung linh
Thả thính ngọt ngào: -Yêu đến... chết
mươi người có một mới chung tình...
 
                          LÊ PHƯỚC SINH

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 10): TIÊN NỮ VU SƠN - Phanxipăng

                                                 Kỳ 10


Ấy là điển cố mà Hàn Mạc Tử dùng trong bài thư Thắm thiết viết về Mai Đình:
 
... Đây Mai Đình, tiên nữ ở Vu Sơn
Đem mộng xuống gieo vào muôn sóng mắt
Nàng! Ôm nàng! Hai tay tra ghì chặt
Cả bài thơ êm mát lạ lùng thay!
Ta là người uống muôn hận sầu cay
Nàng là mật của muôn tuần trăng mật
Ôi khoái chá thấm dần vô the chất
Hồn trong xương, ảnh hưởng đến mê tơi!
Quý như vàng, trọng như ngọc trên đời
Mai! Mai! Mai! Là Nguyệt Nga tái thế...
 
   
                         Mai Đình tức Lê Thị Mai (1917 – 1999)

Mai Đình có họ tên thật là Lê Thị Mai, sinh năm Đinh Tỵ 1917 (cùng tuổi với Mộng Cầm) tại quê nhà - xã Hoàng Giang, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hoá - trong một gia đình quan lại. Nàng còn có một bút danh khác là Ngọc Mai. Trần Thanh Mại qua chuyên luận Hàn Mạc Tử (sđd), đã ghi nhận: “Mai có học, viết quốc ngữ thông, nói tiếng Pháp được, làm thơ hay, có nhiều bài đăng báo”.
 

TRƯƠNG PHI - Tam Quốc Chí ngoại truyện của Chu Vương Miện



Từ khi nghe tin Quan Vân Trường tử nạn, Hán Trung Vương một mặt sai sứ đến Lăng Trung thăng tướng Trương Dực Đức lên làm Xạ Kỵ tướng quân, lĩnh Tư Lệ Hiệu Úy, tước Tây Hương Hầu kiêm Lăng Trung Mục.

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2023

KHÔNG ĐỀ – Thơ T.T. Nguyễn Văn Thiệu


   


KHÔNG ĐỀ
 
Tôi Tổng thống giữa Giáo Đường đổ nát
Như người con tìm về mái nhà xưa
Khói lửa chiến chinh, tội ác chẳng chừa
Dù Thánh địa La Vang, đài Đức Mẹ.
 
Ngự trên cao, Chúa cũng buồn lặng lẽ
Trời về chiều vắng vẻ, vạc kêu thương
Hồn anh linh dờ dật những đêm trường
Người chiến sĩ quên mình vì Tổ Quốc.
 
Máu của họ thấm sâu vào mạch đất
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông
Những người con của nòi giống Lạc Hồng
Đã hòa hợp vào linh hồn đất Việt.
 
Lời cầu nguyện cho những trang anh kiệt
Mãi nằm đây, trên đất Quảng Trị này
Và những người đang chiến đấu hăng say
Xin nhậm lấy lời con đang cầu khấn.
 
Đến với Chúa, tôi mang vòng tang trắng
Của trẻ thơ và goá phụ khóc chồng…
Cùng đồng bào chạy giặc khắp non sông
Nếu trừng phạt, Martino tôi xin gánh chịu.
 
                      Martino Nguyễn văn Thiệu.
 
P/s:
Một lần ra tận chiến trường Quảng Trị khốc liệt, Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu đã đến Nhà Thờ La Vang đổ nát để cầu nguyện. Sau đó, Tổng thống đã viết vào quyển nhật ký bài thơ trên. 

Nguồn: Yến Ngọc Hải Âu


LỤY ĐÒ – Thơ Lê Kim Thượng


  
                    Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
LỤY ĐÒ 1-2
 
1.
Nhớ về Quê cũ đậm tình…
Cây đa rợp bóng, mái đình rong rêu
Xa Quê đã mấy mùa yêu
Đồng xanh mây trắng, cánh diều đong đưa
Con về Quê buổi ban trưa
Chân mòn lấm đất, lối xưa cỏ vàng
Qua sông nước mắt hai hàng
Có người viễn khách quá giang lụy đò
Bến xưa bãi rộng sóng xô
Dập dềnh thuyền nhỏ, nhấp nhô bên đời
Dòng sông chảy, tiếng chèo bơi
Nước reo róc rách, tiếng người rưng rưng…
Đồng xa chân bước ngập ngừng
Em còn gánh lúa trên lưng bộn bề
Chiều quê đằm thắm chân quê
Cánh cò bay lả… vẫn về… bay la
Đồng sâu lặn lội thân Cha
Áo sờn vai, bạc tóc già… sớm trưa
Cái Cò cõng nắng, cõng mưa
Mẹ Cha gánh cả bốn mùa đầy vơi…
 
2.
Con đi biền biệt phương trời
Câu Ca dao… vẫn một đời riêng mang
Mặc ai phú quý, giàu sang
Mẹ… câu Lục Bát tình tang trong lòng
Câu Ca… thương một dòng sông
Chuồn Chuồn rợp nắng bay vòng, bay xa
Hương Quê, Cỏ Mật, Cỏ Gà
Mặt sông tím sẩm màu hoa Lục Bình…
Khuyên ai chớ có chùng chình
Nữa đêm thức giấc xem Quỳnh nở hoa
Trắng trong, trắng ngọc, trắng ngà
Mùi hương trinh nữ kiêu sa diễm kiều…
Con đi vấp phải cánh diều
Cơn mơ chưa cạn, lòng xiêu xiêu rồi
Vẫn là cái nắng đó thôi
Vẫn là cái gió… như hồi ở Quê
Con xa khuất nẻo sơn khê
Mười phương trông một phương về viễn khơi…
Chiều nay… mưa lớn trắng trời
Câu thơ con viết… nghẹn lời Trăm Năm…
        
                         Nha Trang, tháng 03. 2023              
                                LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

NHỮNG PHIÊN BẢN “HỒ TRƯỜNG” CỦA NGUYỄN BÁ TRÁC VÀ BẢN DỊCH TIẾNG ANH - Vương Thanh



Những người yêu văn chương Việt, không mấy ai không biết bài thơ Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác. Tiếc là có rất nhiều phiên bản khác nhau được lưu truyền trên mạng. Sở dĩ có nhiều tam sao thất bổn như thế, cũng hơn chục bản khác nhau, là vì phiên bản đầu tiên được TS Nguyễn Bá Trác đăng trên Nam Phong Tạp Chí năm 1920 chẳng những sai khá nhiều chính tả còn bị thiếu sót vài chữ và có nhiều câu nghe kém xa những phiên bản sau này. Như “vỗ tay, nghiêng đầu” trong bản đầu tiên thay vì “vỗ gươm, nghiêng bầu” trong bao nhiêu phiên bản về sau. Tôi tin rằng thi sĩ Nguyễn Bá Trác đã sửa bài thơ lại, có thể vài lần, thay đổi ít nhiều câu cho bài thơ hay hơn. Nên chẳng có ai dùng phiên bản trên Nam Phong Tạp Chí, những khi cao hứng ngâm nga Hồ Trường. 

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2023

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 9): MỘNG CẦM - NGÀY ẤY, BÂY GIỜ - Phanxipăng

                                                      Kỳ 9
Mộng Cầm & Phanxipăng tại Phan Thiết đầu Xuân Tân Tị 2001. Ảnh: Võ Nguyên

Với Hàn Mạc Tử, có thể nói Hoàng Hoa là mối tình đơn phương thì Mộng Cầm là tình yêu “có qua có lại... nhưng chưa toại lòng nhau”. Trong hồi ký Hàn Mạc Tử anh tôi (tlđd, tr. 32-33), Thiện Nam Nguyễn Bá Tín viết:

“Mối tình giữa hai người [Hàn và Mộng] đã có một thời sôi nổi trong giới văn nghệ sĩ, họ bàn tán thêu dệt theo cảm ý hay suy đoán của mỗi người. (...) Chưa ai biết rõ mối tình đó ra sao cả. Gia đình chị [Mộng Cầm] cũng không hề hé răng tiết lộ, dù là để thanh minh”.

CỖ THỊT CHUỘT Ở LÀNG ĐÌNH BẢNG – Nguyễn Khôi

                               Tặng Nhà văn Lê Xuân Quang


 
Từ lâu lắm rồi, thiên hạ đồn thổi “cỗ Đình Bảng không có món thịt Chuột là không to”. Đó là lối ngoa truyền cho vui như đòi ăn gan Ruồi, trứng Trâu… Kiểu như thi nói khoác của các tay “phó phét” làng Đông An trên Yên Phong ấy thôi.
 

CÂU THƠ CÓ "MỘT CHỮ KHÔNG VIẾT HOA" TRONG BÀI THƠ "MÙA XUÂN CHÍN" CỦA HÀN MẠC TỬ LÀM SAI LẠC NGHĨA GỐC - Nguyễn Khôi

        
             

Bài “MÙA XUÂN CHÍN” nổi tiếng của Hàn Mạc Tử, sách báo lâu nay đều in

“Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng”

Chữ “trí” không viết hoa là thừa - vì đã lòng lại thêm trí để nhớ … 
Đúng ra là “lòng Trí” (chữ Trí viết hoa). Đây là Thi nhân tự xưng: trong lòng Nguyễn Trọng Trí đây sực nhớ làng…

“Lòng Trí bâng khuâng sực nhớ làng

(Chỉ cần viết hoa hay viết thường đã làm hiểu sai lạc hẳn ý của câu thơ)?

Tập sách HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI HÀN MẠC TỬ của Dzũ Kha do nhà xuất bản CAND in năm 2007 thể hiện điều này

                                                                                     Nguyễn Khôi



Hành trình đến với thơ Hàn Mạc Tử là cuốn sách được sưu tầm và biên soạn bởi Dzũ Kha - người nổi tiếng với biệt danh "Người giữ lửa thơ Hàn", và cũng là người yêu thơ Tử đến độ đã dựng lều cỏ cạnh nơi an nghỉ cuối cùng của thi sĩ để ngày ngày đàm đạo với du khách về đời và thơ của Hàn Mạc Tử.

Trong cuốn Hành trình đến với thơ Hàn Mạc Tử chỉ dày 184 trang này, ngoài những bài thơ hay được chọn lọc của Hàn Mạc Tử, ngồn ngộn trong đó còn là những tài liệu và hình ảnh quý giá của Hàn Mạc Tử hoặc viết về ông. Đó là những hồi ức của em ruột thi sĩ là Nguyễn Bá Tín về kỷ niệm thuở thiếu giữa hai anh em. Đó là bút tích của thi sĩ họ Hàn về bài thơ nổi tiếng Ở Đây thôn Vĩ Dạ tặng cho mối tình đầu Hoàng Thị Kim Cúc hay là hình ảnh bút tích cuối cùng của thi sĩ tặng cho Nguyễn Văn Xê trong những ngày cuối đời đau đớn vì bệnh tật. Đó là hình ảnh của những người tình ngoài đời và người tình trong thơ của Hàn Mạc Tử, như Mộng Cầm, Mai Đình, Thương Thương, ... Đó là hình ảnh của căn phòng tại khu điều trị phong Quy Hòa (Quy Nhơn - Bình Định) nơi Hàn Mạc Tử trút hơi thở cuối cùng vào ngày 11-11-1940, ...

MÀU NẮNG THÁNG BA - Chùm thơ Ái Nhân


    
                         ÁI NHÂN
        139 Ngõ 399 đường Ngọc lâm – Long biên – HN
        ĐT: 0984470914
        TK: 10524096395016 Tecombank

 
HỒN LÀNG
 
Xù xì đội nắng cõng mưa
Rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng
Lúa thơm từ cánh đồng vàng
Hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê
 
Người còn đợi bến sông mê
Người đi biền biệt sơn khê phương nào
Tháng Ba nhớ đến cồn cào
Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa
 
Bao mùa người đã đi xa
Nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ
Ngược hồn về giữa giấc mơ
Nhặt bông gạo đỏ ấu thơ… thắp lòng
 

NHỮNG BIỂU HIỆN TIÊU CỰC TRONG TÍNH CÁCH NGƯỜI HÀ NỘI NGÀY NAY – Vũ Thị Hương Mai



Ngày nay, xu hướng toàn cầu hóa đang tạo nhiều cơ hội và thách thức mà nước ta, thủ đô Hà Nội đang chủ động hội nhập. Ta có nhiều cơ hội tiếp cận tiến bộ khoa học- công nghệ để phát triển đất nước, thoát dần khỏi đói nghèo lạc hậu.
 

THƠ VỀ TAM QUỐC CHÍ DIỄN NGHĨA - Chu Vương Miện


  



TẠI NHÂN
 
Mưu sự tại nhân
Thành sự tại chia
“được thời được thế thì hơn
Sa cơ rồng có khác giun chút nào?”
Đạo màn tướng có 5 điều
“đánh thủ tẩu tử hàng”
Gặp địch thì uýnh
Đánh không xuể thì thủ “thùng thủ”
Thủ không đặng thì chẩu
Chẩu không được thì tử
Tử không xong thì hàng
Trước sau chỉ bấy nhiêu thôi?
mà có kẻ thành danh tướng
kẻ không
 

GIÀN THIÊN LÝ HIÊN XUÂN, RU KHÚC CA DAO – Thơ Tịnh Bình


    
            Nhà thơ Tịnh Bình

 
GIÀN THIÊN LÝ HIÊN XUÂN
 
Hình như trong nắng sớm
Mùa xuân đang hoan ca
Nụ tầm xuân thức giấc
Giàn thiên lý hiên nhà
 
Trời xanh và mây trắng
Bát ngát tình bao la
Dòng sông trôi xa tắp
Reo vui những chuyến phà
 
Dịu dàng hương cỏ mật
Giêng Hai tình long lanh
Tay người không hái lộc
Thương cây nỗi xa cành
 
Bầy chim câu rộn rã
Trò chuyện dưới vòm xuân
Bài thơ bên ô cửa
Thầm nhớ đến người dưng...
 

NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỦ MUỘN – Thơ Lê Mai Lĩnh


   
                           Nhà thơ Lê Mai Lĩnh
 

NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỦ MUỘN
 (Thơ tặng những người thích đùa)
 
Sáng nay nàng không ngủ muộn,
Sáng nay, nàng thức dậy sớm,
Hôm nay, nàng có cái hẹn đi khám phụ khoa.
Ngay khi nàng rời giường đứng dậy
Tôi tiến tới trước nàng, quỳ xuống, áp sát vào, tôi hôn đại lên nàng
Trúng đâu thì trúng, và nói
Good morning.
Đoạn, tôi cầm tay nàng dìu tới nhà vệ sinh
Tôi đánh răng, súc miệng cho nàng,
Đồng thời mở vòi nước điều chỉnh nhiệt độ.
 
Nước nóng quá, sợ phỏng da, nhất là nơi vùng nhạy cảm.
Nước lạnh quá, sợ nàng lạnh phổi, sinh ra bệnh ho gà, ho vịt, ho ngỗng, ho ngan
Ho kiểu nào, thì tôi cũng lãnh đạn.
Đoạn nàng vào tắm
Tôi ngồi ghế bên cạnh nhìn nàng tắm, tay cầm sẵn cái khăn, chờ lệnh
Lỡ nàng nhờ xát xà phòng hay xoa bóp, kỳ cọ chỗ này, chỗ khác thì tôi sẵn sàng có mặt.
Khi nàng tắm xong bước ra, tôi lấy khăn che kín nửa phần trên,
Đoạn tôi bồng nàng tới giường
Đang khi tôi sửa soạn chiến đấu
Nàng tát yêu, như mẹ nựng con, vào má tôi và nói
Hôm này em đi khám phụ khoa, thưa khùng thi sĩ
Câu nói làm tôi, vừa tiếc vừa xấu hổ.
 
Nàng mặc áo quần xong, tôi dìu nàng xuống phòng ăn, đặt nàng ngồi vào chiếc ghế nệm nhung.
Tôi bày hàng:
Này đây ly cà phê sữa Paris,
Này đây, bánh mì Italy,
Này đây bơ dầu bò và trứng gà ốp la Thụy Sĩ
Này đây trà THÁI NGUYÊN
Trong lúc NÀNG xơi, tôi ngồi đối diện nhìn NÀNG xơi.
Với con người quý phái, trang trọng như NÀNG, phải nói XƠI, như Vua, Hoàng Hậu, chứ nói ĂN là vô phép.
Lúc bữa điểm tâm gần xong, NÀNG cầm tách trà THÁI NGUYEN bước ra vườn, đi dạo.
Tay phải cầm ly trà, tay trái nâng những đóa tầm xuân đưa lên mũi ngửi.
Tôi đứng xa khoảng một thước, vòng tay, im lặng chiêm ngưỡng vẻ đẹp bốn mùa của NÀNG.
Mà, quả đúng như thế,
Với NÀNG, từ dưới lên trên, MANG CẢ BỐN MÙA TRÊN MỘT NHAN SẮC TUYỆT VỜI
TRÊN CẢ TUYỆT VỜI.
Thế nhưng, cái BỐN MÙA NÀY, duy nhất chỉ có một mình tôi biết.
Đứa nào khác, muốn biết, tôi đục cho mà coi.
Gần đến giờ hẹn KHÁM PHỤ KHOA
NÀNG nói tôi đi thay áo quần rồi ra trình diện NÀNG.
Khác với những lần trước, lần nầy NÀNG chỉ nói tôi thay cái cravate màu đỏ cho hợp với cái áo màu đỏ, NÀNG mua tặng tôi trong ngày sinh nhật tôi tròn 80 cái xuân xanh.
Khi tôi chở NÀNG tới phòng khám, ông bác sĩ phụ khoa đã chờ NÀNG trước.
Hai người dẫn nhau vào phòng khám, tôi ngồi chờ ngoài xe.
Đó là chuyện một ngày NÀNG KHÔNG NGỦ MUỘN.
 
                                                                LÊ MAI LĨNH
                                                                 (Khùng thi sĩ)

Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 8): BÀI THƠ “Ở ĐÂY THÔN VỸ DẠ” ”... - Phanxipăng

                                                 Kỳ 8: 

Hoàng Thị Kim Cúc (1913 – 1989) do Đình Phương vẽ. Ảnh: Phanxipăng

Năm 1992, ba cuộc hội thảo lớn được tổ chức ở Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh nhằm nhìn lại và đánh giá 60 năm phong trào Thơ Mới. Ban tổ chức đã đề nghị các nhà thơ, nhà nghiên cứu - lý luận - phê bình bỏ phiếu chọn những bài Thơ Mới hay nhất. Kết quả cuối cùng: Ở đây thôn Vỹ Dạ của Hàn lọt vào “top 18”. Quanh bài thơ nổi tiếng này, lâu nay rộ lên nhiều cuộc tranh luận sôi nổi - nhất là từ khi tác phẩm được Bộ Giáo dục và Đào tạo quyết định đưa vào giảng dạy chính thức trong chương trình lớp 11 bậc THPT. 

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 7 ): “SỰ THẬT TỪ MỐI TÌNH HOÀNG HOA”... - Phanxipăng


Năm 1933, Hoàng Thị Kim Cúc tròn đôi mươi

 
Kỳ 7: SỰ THẬT TỪ MỐI TÌNH HOÀNG HOA...
 
Kỳ trước, chúng tôi có nhắc qua “cái thuở ban đầu lưu luyến ấy” của mối tình đầu mà Hàn Mạc Tử dành cho cô gái Huế họ Hoàng. Đó là vào năm 1933, giai đoạn chàng đang làm thầy ký đạc điền ở phố biển Quy Nhơn. Trong Đôi nét về Hàn Mạc Tử (tlđd), Quách Tấn ghi nhận: “Khi Tử làm sở đạc điền Quy Nhơn, Tử có yêu một tiếu nữ ở cùng một con đường - đường Khải Định - biệt hiệu là Hoàng Cúc”.