Hay:
Chuyện vui "Nguyễn Đức Sơn đãi cơm Nguyễn Thụy Long".
Chuyện vui "Nguyễn Đức Sơn đãi cơm Nguyễn Thụy Long".
“Bữa
cơm nầy không phải tớ đãi cậu do tiền bạc mà do rút kinh nghiệm phương pháp chống
đói. Con heo mất một miếng cơm cháy cũng chẳng thể đói hơn được. Nó đói thì nó
la, chủ nó phải lo cám cho nó, Người dưng nước lã không bỗng dưng phải lo cho
nhau. Con heo gầy bán mất giá, chủ nó phải vỗ béo để bán cho được nhiều tiền
hơn. Mi, tao béo gầy thì đời cũng mặc mẹ, chết mặc xác…”
*
Khi Nguyễn Thụy Long sống lang thang, không nhà không
cửa phải ngủ ở vỉa hè thì gặp được Nguyễn Đức Sơn – “thằng người Quảng điên điên khùng khùng thường hay đang thơ trên Sáng
Tạo, Văn Nghệ, Quan Điểm” – thuộc loại chuyên gia ngủ ở khách sạn “ngàn sao”. Sơn lạc quan nói với Long
đang trong cơn ốm đói “… Mình rong chơi, rong chơi mà no đủ kìa,
tiền tiêu có thể là không có, nhưng no đấy, ngày hai bữa đựơc không?”.
Tất nhiên là Nguyễn Thụy Long thấy không được mà là…
quá được. Và đây là hành trình ngày hai bữa cơm mà Nguyễn Đức Sơn chăm lo cho
Nguyễn Thụy Long.