BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2024

ĐỒNG CỐT, ĐỂ ĐỜI, XÌ PHÉ, BÌNH THƯỜNG... – Thơ Chu Vương Miện


  
 

ĐỒNG CỐT
 
Một đồng
Một cốt
Cùng hát & đồng ca
Cùng nhất trí cao
Không nhất trí thấp
Cùng vai cày cổ bừa
Cùng dùi đục
 
Lên voi xuống chó
Chuyện thường đường đi không khó
Mà phải biết cách đi
Không khéo thụt lùi
Trở về chốn cũ
 

ĐỂ ĐỜI
 
Trâu cọp chết để da
Làm gì?
Giày dép
Thảm trải nhà
Xương khỉ nấu cao ích hầu
Sừng nai nấu cao ban long
Để treo mũ nón
Voi để ngà
Cho bà con vác chơi?
 
Một thời để yêu
Và một thời để li dị
Một thời tỉnh táo
Thời sau mất trí
Nhất thầy cai
Nhì thầy quyền
Tam dân đen
Tứ dân hèn
 
ở bầu thì tròn
ở ống thì dài
lấy Tây đẻ con lai
lấy Mỹ đẻ con lai Mỹ
lấy danh hài
đẻ ra hề
 
Mèo tới nhà thì khó
Chó đến nhà thì giầu
Voi tới nhà
Kẻ trước người sau
Chạy hộc xì dầu
 
 
XÌ PHÉ
 
Trâu đạp cũng chết
Chó đạp cũng chết
Đôi giầy ngang đôi dép
Xả láng
Táp pi cái một
 
 
BÌNH THƯỜNG
 
Bình thường thời chợ vẫn đông
Thêm hay bớt mợ cũng không có gì?
Sáng ra người gánh hàng đi
Chiều thì vãn chợ gánh về nhà thôi?
Thoạt tiên là bác hàng nồi
Kế là bà bán chõ xôi trên đầu
Kẻ lùa bò kẻ dẫn trâu
Thêm cụ bán trầu với mấy buồng cau
Kẻ bước chậm người đi mau
Mạnh ai nấy bước qua cầu tre pheo
Làng quê quạnh quẽ trong chiều?
 
Nước mắm đưa đi maghi đưa lại
Người ngồi đầu lái người trụ cuối thuyền
Chẳng qua chữ nợ chẳng qua chữ duyên
Chẳng qua chữ tiền chẳng qua chữ định
Vài năm đã & lỡ quên hò
Thôi đành lỡ hẹn con đò còn đây?
Chẳng qua nhai lộn vỏ cây
Mà thương mà nhớ cờ tây thôn mình
 
Ghét nhau phá miếu đạp đình
Yêu nhau kèn trống xập xình cả đêm
Yêu nhau đâu nghĩ chiếu giường
Yêu nhau để cả áo quần cũng xong?
 
 
C/M
 
Năm nay mùa thu còn 1 tháng
Qua tháng 10 trời chuyển sang đông
Sườn núi Bắc Nam dầy tuyết trắng
Sớm sớm còn dài những vệt trăng
Đời chị sao giống chim hồng hạc
Nghỉ chân 1 chập vội vã bay
4 phương 8 hướng đều có mặt
Nhìn sông Dương Tử nước đong đầy
Em ở phương Nam trời đủ nắng
Mà sao chớm lạnh những buổi mai
Bao nhiêu thằng tích trong trời đất
Thu lại mấy lần những chuyến bay?
Bích La Chợ Sải dọc bờ đê
Dòng nước muôn đời chảy chân quê
Từ dẫy Trường Sơn Triệu Phong về Cửa Việt
Cũng y như chị chả quay về
Em như lầu hoang nơi cố xứ
Bụi mờ phủ mãi ngói đông di
Đời em tảng đá mòn nơi núi

 
ST
 
Sống là người
Thác là ma
Sòng đời ai cũng vậy
Kể cả Hàn Tín Khổng Minh
Sau cùng là Kinh Kha!
 
Chu Vương Miện
 

Không có nhận xét nào: