BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2022

BÀI THƠ “KÝ XUÂN” CỦA VƯƠNG BỘT - Đỗ Chiêu Đức


Vương Bột  王勃
 
Vương Bột650676) tự là Tử An 子安, quê quán miền bắc (Sơn Tây), con nhà gia thế, tuổi trẻ tài cao, ông là người đứng đầu trong TỨ KIỆT ở buổi Sơ Đường, được Bái Vương Lý Hiền vời vào phủ cho giữ việc tu soạn và rất tin dùng. Vì một bài thơ trách đùa con gà chọi của Anh Vương, vua Cao Tông nổi giận, sai trục xuất ông khỏi phủ. Ông đi chu du nhiều nơi ở phương nam, cuối cùng chết đuối trên đường đi Giao Chỉ thăm cha, lúc mới 26 tuổi…

Bài thơ KÝ XUÂN làm lúc ông bị trục xuất khỏi Bái Vương Phủ đang chu du nơi đất Thục. Vốn dĩ muốn mượn cảnh trí thiên nhiên hùng vĩ của núi sông đất Thục để tiêu sầu, nhưng lòng quê nhớ về đất bắc vẫn canh cánh khôn nguôi.
  
羈春                        KÝ XUÂN                                                  
 
客心千里倦,           Khách tâm thiên lý quyện,
春事一朝歸.           Xuân sự nhất triêu quy.
還傷北園里,           Hoàn thương bắc viên lý,
重見落花飛.           Trùng kiến lạc hoa phi.
            王勃                              Vương Bột
 
    

* CHÚ THÍCH:
 
     - Ký Xuân 羈春 : KÝ là Ở lại, giữ lại. Nên KÝ XUÂN có nghĩa là "Xuân đến mà vẫn phải ở lại nơi đất khách".
     - Quyện : là  Mỏi mệt, buồn chán.
     - Xuân Sự 春事: là Chuyên mùa xuân. Ý chỉ Cảnh sắc nhân sự chung quanh khi mùa xuân về.
 
* NGHĨA BÀI THƠ:
                         
XUÂN Ở NƠI XA
      
Trên bước đường ngàn dặm, lòng người khách tha hương đã mõi mê chán ngán rồi. Trước mắt lại thấy cảnh trí của mùa xuân ập về nên lòng lại càng muốn về ngay quê nhà. Cảnh quê xưa ở phương bắc còn để lại nhiều thương cảm ở trong lòng, không biết đến bao giờ mới thấy lại được cảnh hoa rụng bay lả tả ở quê nhà đây.
      
Hoa rụng khi hoa đã tàn, xuân đã hết, cũng như tuổi trẻ rồi sẽ già đi, rồi sẽ giả từ cuộc sống nầy như hoa rơi rụng vậy, nhưng sẽ nhìn hoa rơi rụng ở đâu? Ý của Vương Bột là muốn được nhìn hoa rơi rụng ở quê nhà, thâm ý của thi nhân là muốn được già được chết ơ quê hương hơn là bỏ thây nơi xứ lạ.
 

* DIỄN NÔM:
                               
XUÂN TRÊN ĐẤT KHÁCH
                             
Ngàn dặm lòng quê mòn mõi,                              
Xuân về một sớm nhớ thay,                              
Đất bắc quê xưa trông ngóng,                              
Ngàn trùng chỉ thấy hoa bay!.
     
Lục bát:
                              
Mỏi mòn ngàn dặm lòng quê,                              
Xuân về một sớm tái tê nhớ nhà.                              
Thương về đất bắc quê xa,                              
Ngàn trùng chỉ thấy la đà hoa bay!                                                                                                              
             Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm
    
Hẹn bài dịch tới !
            
                                                                                    杜紹德
                                                                                Đỗ Chiêu Đức

Không có nhận xét nào: