RONG RUỔI TRỜI SAY
Sầu dâng phủ giấc muộn phiền
Hồn hoang nghẽn lối tìm quên trăng vàng
Sáng ra mình mãi lang thang
U uất mấy nhịp cơ hàn ai hay
Chừ đây tay vẫn trắng tay
PHÚ sao tưởng mộng ăn mày vu vơ
Ngửa tay nếm chút dại khờ
Dìu nhau bạn hữu vài giờ lất lây
Thanh bần hằn vết chua cay
Ô hay trôi mất chân mây mộng đời
Mạch sầu hiu hắt làn môi
Đẫm thơm men rượu, dệt lời thơ bay
Thả hồn rong ruổi trời say
Nghênh ngang gõ nhịp hao gầy tháng năm
Xa xăm nhòa ánh trăng rằm
Niềm đau đan phủ bụi lầm xác thân
Chừ cho trái đất xoay vần
Trong ta tuôn chảy vô ngần bơ vơ
LA THỤY
(1988)
* Cùng Hoàng Hữu Bản nối vần trong cơn say
4 nhận xét:
Mạch sầu hiu hắt làn môi
Đẫm thơm men rượu, dệt lời thơ bay
Thả hồn rong ruổi trời say
Nghênh ngang gõ nhịp hao gầy tháng năm
Xa xăm nhòa ánh trăng rằm
Niềm đau đan phủ bụi lầm xác thân
-----------------------------------------------------
Em thích đoạn này nhất! Thơ anh đọc thấy...đau quá! Hồi đó (1988), anh có tâm trạng gì chăng?
Rất vui khi cô giáo CTT ghé thăm. Bài thơ mình làm lúc đang còn "bao cấp" đó mà !
Chúc ngủ ngon nhé!
http://images.yume.vn/wall/20130915/thaydo09/source/1379259548_goodnight10.gif
Vì say nên cho thời gian chạy trước cả tháng :))
Không, ngược lại, chạy lui lại gần 2 năm! =))
Đăng nhận xét