BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2019

XUÂN MUỘN - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


  
                 Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


XUÂN MUỘN

Tháng giêng rủng rỉnh qua đi
Anh đào e ấp xuân thì chớm sang
Một màu mây trắng lang thang
Ngắm hoa mới nở mở màn đón xuân

Hồng đào khoe sắc tưng bừng
Rủ rê lữ khách dừng chân bên đồi
Nụ cười hé nở trên môi
Trăm hoa đua nở trên đồi mộng mơ

Làm cho du khách ngẩn ngơ
Bướm hờn, ong dỗi thẫn thờ chân ai
Lung linh rớt hạt sương mai
Nụ hồng chúm chím mắt nai đợi chờ

Gió lay nhẹ cánh hoa mơ
Cho ta dệt một vẫn thơ tặng đời
Để hồn lắng đọng chơi vơi
Đến khi mai nở...người ơi nhớ về...

                       Hiệp Kim Áo Tím
                        Dalat, 28/2/2019

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2019

GIỚI THIỆU TẬP SÁCH MỚI XUẤT BẢN 2019

Trang blog web Bâng Khuâng xin giới thiệu cùng bạn đọc tập sách:

                PHẠM NGỌC THÁI CÁNH ĐẠI BÀNG
                CỦA THI CA ĐƯƠNG ĐẠI VIỆT NAM  

                     (Nxb Thanh niên  2019 - 294 trang)

               
        
                                     Trang bìa sách mặt trước


                       Trang bìa sách đầy đủ cả bìa mặt trước và mặt sau


                 
                                    Nhà thơ Phạm Ngọc Thái                                            

CHÙM THƠ TÂM NHIÊN


  
             Tâm Nhiên qua nét vẽ của Trịnh Tài


GIỮA HOANG VẮNG TỊCH LIÊU

Đến Hàm Tân vòng lên Sông Phan đó
Qua dốc đồi là tới Thiền viện đây
Trúc Lâm Chánh Thiện nằm cô tịch
Giữa rừng hoang rú dại khuất xa này

Dừng vó ngựa lúc trưa vàng nắng lượn
Vườn thanh long đầy hoa trái đung đưa
Suối hát chim ca hòa hợp tấu
Bản Chơn Không Diệu Hữu tối thượng thừa

Lời vô thanh mà nghe nhiều diệu dụng
Tỏa ra từ nguyên khí của gia phong
Vân Thủy Thiền Tâm ngồi thưởng thức
Cung đàn ngân Bất nhị thẳm sâu lòng

Lòng như nước ngược xuôi chi cũng được
Buông hết rồi hư vọng những khen chê
Khi vầng trăng chiếu ồ cảm ngộ
Thấy bản lai diện mục vẫn cận kề

TÌM - Thơ Châu Thanh Thủy


   
                          Tác giả Châu Thanh Thủy


TÌM

Ta đi theo miền kí ức rộn ràng
Lung linh mãi những niềm thương với nhớ
Trả cả đời chưa bao giờ hết nợ
Những ân tình ngày đó đã xa xôi

Vạt nắng vàng xôn xao trước sân chơi
Và lối ngõ rắc ngàn hoa, khi ấy
Hoa vô tư an bình như ta vậy
Chưa bâng khuâng se sắt một bóng hình

Soi gương nào, ừ mình vẫn còn xinh
Khi cất giữ những tâm tình thưở nọ
Ừ thì thôi cứ một đời mắc nợ
Tháng năm xưa cho xuân tuổi không tàn!

                                   Châu Thanh Thủy
                                          3-3-2019

CHẲNG NỢ NẦN NHAU - Thơ Quách Như Nguyệt


        
                         Nhà thơ Như Nguyệt


CHẲNG NỢ NẦN NHAU

Anh nợ em không?
Nghìn vạn nụ hôn
Còn nợ em mà
Cả trăm bài hát
Giọng ca ấm áp
Anh trốn nơi nào?
Để em nghẹn ngào
Mất thật rồi sao?

Nợ em, nợ em
Nợ em nhiều lắm!
Nợ em mắt nhìn
Nợ nụ cười tình
Nợ lúc chúng mình
Nhìn nắng bình minh

Mình còn nợ nhau
Những lần hò hẹn
Mình còn nợ nhau
Thề hứa dưới đèn
Tiếng yêu thủ thỉ
Trưa chiều mê si

Sao nỡ bỏ đi?
Rời chốn dương trần
Chẳng nói năng gì
Chẳng tính nợ nần
Ta nợ chung thân

Trả chưa hết nợ
Đã vội ra đi
Để em bơ vơ
Thương nhớ bơ phờ

Xí xóa cho nhau
Yên tâm anh nhé
Chẳng mong gặp lại
Chẳng đòi nợ nhau
Khỏi trả kiếp sau
Khỏi trả kiếp này!

Quách Như Nguyệt
March 2nd, 2019

THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG - Thơ Lê Văn Trung


        


THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG
(Trích thơ của Ngói)

Em có về nghe lời thầm thỉ
Của trăng mười sáu buổi giêng hồng
Vườn tôi hôm ấy nghìn hoa nở
Hoa nhớ em bừng ngát sắc hương

Em có nghe gió réo nhạc vàng
Gió từ vô tận đêm liên hoan
Gió say nhịp bước tình luân vũ
Gió nhớ em, gió thổi rộn ràng

Em có nghe ríu rít lời vui
Của chú chim non, vút tận trời
Tiếng reo làm vỡ làn mây biếc
Nỗi nhớ làm tan màu nắng phai

Em có nghe, rất nhẹ, nỗi buồn
Rơi xuống vàng ươm lời nhớ nhung
Hoa rụng trong tôi từng cánh nhỏ
Nhớ em thao thiết một mùi hương.

                               Lê Văn Trung

QUẺ DỊCH: CÁCH BẤM ĐỘN (Bài 5) - Nguyên Lạc


                
                                        Tác giả Nguyên Lc  


               QUẺ DỊCH: CÁCH BẤM ĐỘN  
                                       (Bài 5
                                                          Nguyên Lạc

Bấm độn không có gì huyền bí, đặc biệt giành riêng cho các ông "cõi trên" tài giỏi như trong truyện giả tưởng Phong Thần của Trung Quốc viết, hoặc lời lẽ của các ông thầy bói (giả) tuyên truyền; các bạn tự mình có thể bấm độn được sau khi xem kỹ bài này!
Đây là ghi chú thêm cho bài Quẻ Dịch về Bấm Độn, tôi tham khảo từ: THS.BS Kiều Xuân Dũng cùng với sự tìm tòi thêm của mình, xin ghi ra đây.

CÁC ĐIỀU CẦN NHỚ
Trước hết, xin các bạn chú ý kHậu Thiên Bát Quái, thuộc lòng vị trí của các Quẻ (đơn) và nhớ kỹ số của Bát quái (được ghi ra ở dưới)

             (Hình 1 -  Tiên Thiên Bát Quái và Hậu Thiên Bát Quái)

XƯỚNG HỌA “KHÔN DẠI”, THƠ NGUYỄN BỈNH KHIÊM – Đức Hạnh cùng quý thi hữu


   


KHÔN DẠI

Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.

Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm


KÍNH HỌA
 
DẠI KHÔN !

Cõi thế hay bàn dại với khôn
Con người bất nhã dại nào khôn!
Khôn mà hống hách thành khôn dại
Dại biết khiêm nhường rõ dại khôn
Cứ tưởng làm khôn tâm mãi dại
Thà rằng hiểu dại trí hoài khôn
Khôn lòng rộng mở đời không dại
Có dại bao lần sẽ tỏ khôn!
Đức Hạnh
01 03 2019

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

RU TÔI... - Thơ Trần Mai Ngân


        


RU TÔI...

À ơi... à hỡi... à ơi...
Tôi ru tôi giữa muôn đời thinh không
À ơi... à hỡi... mênh mông
Đêm vây, đêm bủa sắc không quấn tròn

À ơi... à hỡi... mỏi mòn
Quên quên, nhớ nhớ vẫn còn cột nhau
À ơi... à hỡi... nỗi đau
Vấn duyên se chỉ thắt vào đôi ta

À ơi... một cuộc ta bà
Giật mình chưa ngủ... thoắt là hôm qua !

                                      Trần Mai Ngân
                                           3-3-2019

LƯỚT THƯỚT CỨ MƯA HOÀI - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Nguyễn Hữu Tân, ca sĩ Tâm Thư


        
      Nhà thơ Quách Như Nguyệt


LƯỚT THƯỚT CỨ MƯA HOÀI

Có tình yêu
Thế gian còn đẹp mãi
Có nụ cười
Hoa thắm chẳng tàn phai
Có mắt nhìn
Một lần là mãi mãi…

Có môi em
Trái nho chín ngọt ngào
Có trăng sao
Trời đêm đầy mộng ảo
Có tiếng cười
…ngọc vỡ, thấy nao nao

Có tiếng khóc
Nghe xót xa nghẹn ngào
Có ánh nắng
Sáng ngời trên mái tóc
Có mặt trời
Nuôi sống thế gian đau

Anh mắt chàng
Làm tim thấy nôn nao…
Bàn tay chàng
Nắm bàn tay em ấm
Môi hôn chàng
Giúp quên đời khổ não
Nụ cười chàng
Làm suốt kiếp lao đao

Còn khát khao
Nên còn làm thơ mãi
Lá úa buồn
Cỏ nát dưới chân ai

Có em nhớ
Em nhớ anh nhiều lắm!
Trời còn mưa
Lướt thướt cứ mưa hoài…

       Quách Như Nguyệt


       

Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Thơ: Quách Như Nguyệt
Trình bầy: Tâm Thư

XUÂN GIAO DUYÊN - Thơ Nhật Quang


       
                           Nhà thơ Nhật Quang


XUÂN GIAO DUYÊN

Nắng xuân về lao xao
Em ngồi hong vạt tóc
Hương mùa xanh nẩy lộc
Bên anh lòng đắm say

Em nhặt từng giọt nắng
Ấp ủ…mối tình đầu
Anh gom vầng mây ấm
Giữa ngày xuân che nhau

Đông qua, xuân thắm màu
Tơ hồng se duyên mới
Mắt em xanh vời vợi
Yêu đương thầm lên ngôi

Cánh thiệp hồng - tin vui
Khay trầu cau thắm đỏ
Nối đôi bờ quan họ
Quyện câu hát giao duyên

Ôi! Mùa xuân thần tiên
Bên thềm hoa, áo cưới
Bên nhau tình phơi phới
Chén rượu hồng chung đôi.

                      Nhật Quang
                      (TP. HCM)

HUYỀN GIÁC THÕNG TAY VÀO CHỢ - Tâm Nhiên


      
                 Tâm Nhiên qua nét vẽ của Trịnh Tài


         HUYỀN GIÁC THÕNG TAY VÀO CHỢ

Cuộc đời là một cái chợ khổng lồ đầy xô bồ, hỗn độn mà toàn thể nhân loại đang sinh sống, hoạt động từ ngàn xưa cho đến bây giờ và mãi tận mai sau. Trong đó, con người phải chịu đựng đủ thứ cay đắng, mặn nồng, ngọt bùi, chua chát, đủ thứ khổ nạn, tang thương, đớn đau, hạnh phúc cứ mãi chập chùng, trùng trùng vô lượng, không thể nào diễn tả hết được. Nikos Kazantzakis, đại văn hào Hy Lạp phát biểu :“Con người sinh ra từ một hố thẳm đen tối, đó là tử cung. Con người đang đi đến một hố thẳm đen tối khác, đó là nấm mồ. Khoảng ánh sáng giữa hai hố thẳm đen tối đó, người ta gọi là cuộc sống.”

PHÚT CÔ LIÊU DỪNG LẠI NGÓNG NGƯỜI XƯA, TÌNH CHẾT RỒI ! GIỮ LẠI CHO THƠ - Phạm Ngọc Thái


    


        PHÚT CÔ LIÊU DỪNG LẠI 
        NGÓNG NGƯỜI XƯA

Em xưa đó... Tình tao khang tha thiết
Anh không thể tìm ở bóng xuân nay
Cánh chim hải hồ ta lang thang bay
Anh lại gọi ? Nghe không, em yêu quí !

Đứng trên đỉnh thi sơn kỳ vĩ
Thấy tim mình rỉ máu xuống thẳm sâu
Vết thương em đau. Anh cũng đau.
Người đàn bà trẻ vùng sông nước

Duyên kỳ ngộ giữa đường tan tác
Em vẫn là tình cuối của đời ta
Năm tháng phôi pha. Kỷ niệm cũ không nhòa.
Vóc hình em... Ta mãi còn cất giữ

Em là áng thi ca của hồn thi sĩ
Người vợ hiền trong mộng mị ta mơ
Mang tình em xây cả Đài Thơ
Cho muôn sau đời ngưỡng vọng

Bao giây phút cuồng say tình nóng bỏng
Đã cùng anh ân ái những canh khuya
Mất em rồi ! Năm tháng, gió mưa
Lời hứa cũ tạc lòng anh khuya sớm

Trời Hà Nội sáng nay nắng ấm
Mà trong ta vẫn rét cóng, cưng ơi !
Em từ miền quê ấy xa xôi
Có khắc khoải nhớ về anh thưở trước ?

Đường thiên lý một mình ta mải bước
Phút cô liêu... dừng lại ngóng người xưa...

                                                  8.2.2019
   

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

THUỞ CÒN BAN SƠ - Trương Thị Thanh Tâm


       
        Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm


THUỞ CÒN BAN SƠ

Ai ngờ mình lại gặp nhau
Hai phương trời lạ, thuở còn chưa quen
Nụ cười ánh mắt làm duyên
Bên bờ giếng, bóng nắng nghiêng má hồng

Chưa lời trao, đã chạnh lòng
Chưa lần chung bước, thẹn thùng vu vơ
Rồi một ngày nhận được bài thơ
Lời ru em ngủ giấc mơ ngọt ngào

Tưởng chừng lạc nẽo chiêm bao
Mối duyên tao ngộ, tình sao vẫn chờ
Người đi để nhớ ngẩn ngơ
Cánh chim xa biệt mịt mờ chân mây

Chiều buông lạnh hạt mưa bay
Mỹ Tho phố cũ tháng ngày hắt hiu
Công danh nhận được bao nhiêu
Cớ sao quên mất hương yêu buổi đầu?

Trăng xưa đã rụng xuống cầu
Tình xưa còn lại như màu khói giăng
Gío ru tình ngược thời gian
Chút êm ấm đã ngỡ ngàng chiêm bao

Thời gian rồi cũng qua mau
Cho đêm tiếc nuối thuở còn ban sơ

                Trương Thị Thanh Tâm
                            (Mytho)

QUẺ DỊCH: CÁCH LẬP VÀ GIẢI ĐOÁN (bài 3) - Nguyên Lạc


       
                             Tác giả Nguyên Lc  
                                                                        
        QUẺ DỊCH: CÁCH LẬP VÀ GIẢI ĐOÁN (bài 3)
                                                                       Nguyên Lạc

Trước khi vào bài, tặng bạn câu này:
Tôi tin rằng trong tất cả mọi trình độ của xã hội – gia đình, quốc gia, và quốc tế – chìa khóa cho một thế giới tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn là lòng đại bi. Không nhất thiết để đi theo một tôn giáo, hay tin tưởng trong một hệ tư tưởng nào. Điều quan trọng là phát triển những phẩm chất nhân bản tối đa như có thể. Từ bi, là điều đôi khi tôi cũng gọi là tình cảm con người, là nhân tố quyết định của đời sống chúng ta!   (Đạt Lai Lạt Ma)
                                                ***
Bạn hiền! thế là chúng ta đã dạo vòng qua đại cương về Dịch! Đó là những điểm cần cho chúng ta đi vào phần rất lý thú: Bói quẻ và Giải đoán. Nếu các bạn chưa thông, xin các bạn trở ngược lại nghiên cứu thêm lần nữa.

DÒNG SÔNG - Trần Mai Ngân


        
                                      Tác giả Trần Mai Ngân


           DÒNG SÔNG

Dòng sông cứ trôi chảy mãi không bao giờ ngưng nghỉ.
Con sông ai biết được có buồn vui, có cô đơn và hạnh phúc. Nó cứ lặng lẽ khi đầy, khi vơi. Nó cứ cô độc trong miền miên viễn riêng tư của bốn mùa...

Mùa Xuân
Con nước trôi êm đền nhẹ nhàng, mang chở đúng màu sắc của nước. Cứ đi, cứ về theo luật tự nhiên.
Và lúc ấy lòng sông mở ra chứa đầy những thuyền buồm chở hoa tết, chở hạnh phúc sum họp cho mọi nhà.

Mùa Hạ
Con sông thật xanh, xanh biêng biếc như bài thơ của Tế Hanh
" Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi bóng những hàng tre..."
Và có tâm hồn ai đó trong buổi trưa hè đã lỡ đánh rơi kỉ vật lại trong dòng nước cuốn. Sông bao dung đứng im ngắm nhìn chia sẻ và mở lòng ôm ấp...

Vào Thu
Con sông dâng cao, dâng cao... Phù sa có, giông bão cũng có cùng gió mưa của đất trời. Sông vẫn im lặng trôi, vẫn đầy.
Có chiếc thuyền hoa lướt nhẹ trên sông giữa trời Thu và có cả chiếc lá vàng trôi theo, tan theo niềm yêu dấu !

Lập Đông
Trời cứ màu xam xám, con sông nước vẫn mênh mông. Cũng có khi con sông đứng im như ngưng trôi, mệt mỏi.
Và đêm - sông âm thầm thức cùng những vì sao lấp lánh. Cõi riêng nơi này. Cô đơn !
Con sông vẫn miệt mài thành tâm chảy ra biển một tình yêu bao la bất tận mà nào ai có biết !

                                                                                Trần Mai Ngân