BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2023

HẠC VÀNG – Thơ Lê Văn Trung


   


 HẠC VÀNG
 
1.
Có người lên núi trồng hoa
Đá kia cũng mở lòng ra đáp đền 
Non cao cũng hóa cội Thiền
Nở an nhiên nụ vi huyền vô ưu
 
2.
Có người lên núi trồng rau
Đất kia bỗng biếc xanh màu thiên thanh
Bướm ong chim chóc vờn quanh
Báo tin có vạn mùa xuân đang về
 
3.
Có người lên núi tắm khe
Nước mang đi sạch bộn bề trần gian
Giang tay như cánh hạc vàng
Bay vào vô tận
Người đang trở về
 
4.
Có người lên núi tìm lan
Rừng ơi ngào ngạt muôn vàn hương thơm
Thế rồi một nhánh Đan Tâm
Nở trong lòng kẻ lên ngàn tìm hoa
 
5.
Có người lên núi đề thơ
Thơ in vách đá
Thơ chờ trăng lên
Câu thơ bỗng hóa nụ huyền
Cõi vô biên hiện uyên nguyên đất trời
 
6.
Có người lên núi rong chơi
Bay cùng mây trắng bên đồi vàng hoa
An nhiên trong cõi người ta
Mặc cho giông bão phong ba sấm rền
 
7.
Dưới ghềnh sóng biển Hải Vân
Vỗ vào vách đá khi gần khi xa
Có người lên núi lắng nghe
Tiếng ngàn năm gọi nhau về cõi không
 
8.
Nhẹ tênh một hạt bụi hồng
Y vàng trong gió nhẹ nhàng như mây
Mai kia giữa núi đèo này
Đóa hoa vạn pháp nở đầy vườn trăng.
 
9.
Người về thăm Động Huyền Không
Màu mây du tử bềnh bồng về đâu
Trăng vàng vằng vặc non cao
Còn soi lối cỏ đường vào chùa xưa
Dáng người thoáng bóng sương mưa
Lòng người lòng của bốn mùa Huyền Không
Rì rào khóm lá vờn quanh
Tình người xanh với màu xanh núi đèo.
 
10.
Mồ hôi nhỏ xuống núi đồi
Đá mềm cho nụ hoa cười dưới trăng
Rung rinh những khóm lan rừng
Tỏa hương vi diệu theo từng hồi chuông
Cải xanh lấm tấm hoa vàng
Bóng người qua suối gùi trăng trở về
Khói lam bàng bạc sơn khê
Hương trà thơm quyện bốn bề tịch liêu.
 
11.
Người đi nhớ núi nhớ đèo
Nhớ sương giăng trắng những chiều Huyền Không
Nhớ người gánh củi qua truông
Nhẹ tênh như gánh bềnh bồng mây bay
Người đi, gửi lại nơi này
Tấm lòng vô lượng ngân dài tiếng chuông
Gió bay vàng thắm y vàng
Nhớ người đá núi cũng vang tiếng cười
Người đi. Đi nhẹ
Như trôi
Mênh mông cõi tịnh
Đất trời như nhiên
 
12.
 
Từ khi tạm biệt xa người
Trăng ơi còn sáng bên đồi Huyền Không
Nhớ người lan tỏa ngát hương
Long lanh từng hạt sương rừng long lanh
Hải Vân đèo dốc vòng quanh
Bóng người xuống núi lá xanh y vàng
Hỏi nhà? Rằng Động Huyền Không
Hỏi quê? Rằng cõi mênh mông Pháp Huyền
Hỏi thân? Rằng nhúm bụi hồng
Hỏi về đâu? Cõi nhiệm mầu vô biên!
 
13.
Y vàng trong gió vàng ươm
Hạt muối mặn, hạt cơm thơm đạo tình
Duyên lành phước hạnh mông mênh
Bước chân sư cũng thơm lành cỏ hoa
 
14.
 
Nhẹ nhàng tuổi hạc qua mau
Ngàn năm mây trắng trên đầu còn bay
Người đi qua bến sông này
Hành trang là một túi đầy yêu thương
Người băng qua núi qua rừng
Suối khe là bạn mưa sương là nhà
Người đi trong cõi ta bà
Lòng an nhiên nở nụ hoa vi huyền
Nhẹ nhàng cánh hạc bay lên
Người đi qua suốt một MIỀN LẶNG IM.
 
15.
 
Bay qua trời rộng sông dài
Người như cánh hạc vờn mây phiêu bồng
Nhẹ tênh một hạt bụi trần
Mặc câu sinh tử xoay vần tử sinh
Trái tim người: Động Huyền Không
Lời người như quyện hương trầm tỏa lan
Mắt người trăng sáng Bửu Long
Long lanh sương nở nghìn bông sen vàng.
 
16.
 
Về đây ẩn nguyệt vầng thơ
Âm đàn khẽ lộng mấy tờ Kinh Không
Trăm năm dạo khúc đại đồng
Bể dâu một cuộc tang bồng hạo nhiên
Người đi tương ngộ trăng huyền
Gió mưa luân vũ nhạc thiền hoan ca
 
17.
 
Thời gian vỗ trên từng con sóng
Khách lữ hành còn ngóng phương xa
Thoảng mù sương đã vội chiều tà
Tro bụi nhạt la đà du mộng
Người trở về Viên Minh đồng vọng
Gót chân nào rơi đọng thanh âm
Mỗi sát na tâm thể hương trầm
Yêu vạn loại huyền thâm vô ngại 
 
18.
 
Trên từng nhịp sóng thời gian
Khách du còn ngắm phương ngàn xa xa
Tinh sương vội đã chiều tà
Bụi tro vân mộng la đà huyển hư
Viên Minh đồng vọng người về
Bước chân còn vọng dấu hài thanh âm
Sát na tâm thể hương trầm
Lòng hoa vạn đóa huyền thâm vô bờ
 
19.
 
Gió du lãng đỉnh chiều sơn tự 
Hỏi mây bay cuộc lữ xoay vần 
Người ơi danh sắc trong ngần 
Còn đâu giấc mộng phù vân tháng ngày
 
Tháp uy nghi giữa trời vô ngại
Phơi trăng huyền tĩnh tại kinh thiêng
Thỏng tay vào chợ an nhiên 
Người đi mở cổng uyên nguyên cho đời
 
20.
 
Có nụ cười lên tận đỉnh sơ nguyên 
Ẩn hồn nhiên của mặt trời tuệ giác 
Như mây trời rãi mưa nhuần sa mạc
Hương trà thiền ngào ngạt cõi vô biên
Ai tấu hài từng phiên khúc ngả nghiêng
Ôm đợt sóng triền miên từng giai điệu 
Ôi nụ cười vang âm lồng vi tiếu 
Biển muôn đời huyền diệu cõi tâm ca
 
21.
 
Có nụ cười chao nghiêng trời sóng vỗ
Vành trăng xưa hạnh ngộ cõi vô cùng 
Ai lưu đày thân phận giữa mông lung
Đóa vi tiếu ung dung hòa chân tịnh.
 
22.
 
Chiều xuống rẫy
Sớm lên đồi 
Nụ hoa vi tiếu sáng ngời chân tâm
Sớm cùng mây
Tối cùng sương 
Nụ hoa vi tiếu mở đường chân như
 
23.
 
Hoa Và Hương Nở thành Thơ
Nụ Hồng Vi Tiếu Bên bờ Có Không
 
24.
 
Trăng nghiêng theo một nụ cười 
Người về 
Hạnh ngộ
Bên đồi sương lam 
Ai lưu đày cõi trần gian
Riêng lòng chân tịnh thênh thang đất trời
 
25.
 
Hạc lưng trời rơi ngàn hương cổ nguyệt 
Cánh phiêu bồng vi tiếu hiện chân tâm 
Người trở về vô tận cõi trăm năm 
Dệt cung lữ trăng ngần soi thiên địa
 
26.
 
Sương chiều đính hạt minh châu 
Từ trên chiếc áo nhạt nhàu thế gian 
Bụi đường in dấu chân trần
Bóng người lồng bóng mây tan cuối đèo
Đường về Sơn Động cheo leo 
Đón người hoa tỏa hương chiều Hải Vân.
 
27.
 
Nước non vờn gió tiêu dao
Trùng xa Trà Đạo ngạt ngào phiêu nhiên
Tử sinh cưỡi sóng du thiền
Đôi bờ tang hải trăng huyền vô vi
Người về nắng nhuộm Hoàng Y 
Hạc Vàng nghiên mực xanh rì nguyên sơ
 
                                           Lê Văn Trung
 

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2023

GẠT BỎ SỰ ĐỐ KỴ - Đặng Xuân Xuyến

(Trích từ: MƯU LƯỢC GIÀNH CHIẾN THẮNG của Đặng Xuân Xuyến, Nhà xuất bản Thanh Niên 2000)
 

Điều tiếp theo tôi muốn lưu ý bạn là đừng bao giờ bực tức, đố kỵ trước thành đạt của người khác. Thói xấu ấy sẽ làm cho bạn trở thành nhỏ mọn, tầm thường và sẽ nảy sinh những thói xấu khác biến bạn thành kẻ lố bịch trước con mắt của người đời.
 
Mỗi người có một khả năng để tự khẳng định mình, tạo dựng sự nghiệp cho mình và người ta chỉ làm được điều đó khi cố gắng, mang hết khả năng, sức lực và trí tuệ dồn cho công việc.
 

TẨU VI THƯỢNG SÁCH - Tam Quốc Chí ngoại truyện của Chu Vương Miện




Trong pho binh pháp "Tam Thập Lục Kế" được phác thảo vào thời Nam Bắc triều cỡ thế kỷ thứ sáu sau Công Nguyên, sách này thuộc vào loại Vô Danh Thị, ghi lại những mưu kế của nhiều nhà, từ thời nhà Tây Châu, qua nhà Tần nhà Hán nhà Tam Quốc, nhà Tấn... Chỉ ghi lại rất là giản đơn [đơn giản] những mưu kế xuất hiện trong giai đoạn nào đó thành công hay thất bại, ghi chép chung chung và có nhận xét chút chút. Không Thành Kế thuộc vào loại kế thứ 32, Liên Hoàn Kế là kế thứ 35, và sau chót cùng là Kế "Tẩu Vi Thượng Sách" còn một tên khác là "Dĩ Đào Vi Thượng" là Kế thứ ba Mươi Sáu nói nôm na là Kế Sách "Rút Lui", Rút Lui có trật tự hoặc Di Tản Chiến Thuật.
 

LÊ MAI LĨNH, NGƯỜI TRUNG THỰC - Nguyên Lạc


Nhà thơ Lê Mai Lĩnh
 
Chắc các bạn đã biết về Diogenes thành Sinope, triết gia cổ Hy Lạp (412-323 TCN)
Vài giai thoại về ông:

– Diogenes thành Sinope và Alexander Đại đế

Theo sử gia Plutarch, khi Alexander Đại Đế tới Corinth, những người đứng đầu thành phố và các triết gia đã lũ lượt kéo nhau tới yết kiến Alexander, chỉ riêng Diogenes vắng mặt. Alexander bèn đích thân đi tìm Diogenes, và thấy ông này đang nằm dài sưởi nắng bên cái thùng ông dùng làm chỗ ngủ. Khi Alexander Đại Đế hỏi: “Hỡi nhà hiền triết, ngươi có muốn ta làm gì giúp ngươi không?”, Diogenes đã trả lời: “Ngài hãy đứng tránh sang một bên để khỏi che lấp ánh mặt trời của tôi.” Các triết gia và đám tùy tùng của Alexander Đại Đế nghe vậy cười phá lên, trong khi chính Alexander Đại Đế nói: “Nhưng thành thật mà nói, nếu ta không phải là Alexander, ta ước mình là Diogenes.”
                                                                                        (Wikipedia)
 
– Diogenes xách đèn tìm người ban ngày

Diogenes từng xách đèn lồng đi ngoài phố giữa ban ngày. Khi được hỏi làm gì đấy, ông trả lời: Tôi đang tìm kiếm một “con người” (thường được dịch thành “tìm kiếm một con người trung thực”). Tương truyền ông chỉ gặp toàn bọn bất lương và vô lại.
 
Tôi may mắn hơn Diogenes, không cần phải xách đèn đi rong ngoài phố giữa ban ngày để tìm người, vì tôi đã gặp được người trung thực, lương thiện: thi văn sĩ Lê Mai Lĩnh. Lê Mai Lĩnh trước đă gởi tặng tôi thi phẩm THƠ TÌNH THẾ KỶ, LƯƠNG QUYỀN – CÔ LÁNG GIỀNG, TUYỂN TẬP LÊ MAI LĨNH và gần đây quyển CHÂN DUNG NGƯỜI LÍNH – thi sĩ miền Nam Lê Mai Lĩnh (nhà xuất bản Nhân Ảnh năm 2023). Qua một thời gian đọc, tôi xin được ghi ra đây vài hàng về tiểu sử của ông, vài cảm nhận chủ quan về thơ văn ông xem như lời cảm ơn trân trọng đến thi văn nhân.
 

MẸ VÀ CON GÁI TRONG VẤN ĐỀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH – Vũ Thị Hương Mai


Đối với con gái, người mẹ là người thích hợp nhất để dạy con về giới tính. Đứa con trai vẫn có thể thổ lộ với mẹ những điều thầm kín, nhưng đứa con gái sẽ khó nói với cha về những sự thay đổi khi đến tuổi dậy thì. Sẽ là thiếu sót của người mẹ nếu không giải thích trước cho con, hoặc ít nhất cũng là vào lúc này, để con biết trước hiện tượng thay đổi sinh lý của cơ thể. Nhiều bạn gái lần đầu tiên thấy kinh đã rất hốt hoảng tưởng mình mắc bệnh là do không biết chuyện gì đang xảy đến bên trong cơ thể. Đối với con gái, đến tuổi này thường nhạy cảm và kín đáo hơn. 

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2023

TRỞ VỀ, XƯƠNG RỒNG, VĂN NGHẼO VỀ CHIỀU – Thơ Chu Vương Miện


 


TRỞ VỀ
 
có con chim khóc trên rừng sim
tím lá giữa rừng bịn rịn lìa
cây đêm chầy nay đó mai đây
đâu như tảng đá mướt đầy những
rêu thác nước chẩy đều đều năm
tháng hoa lan chùm buông cạn chân
non dẫu cho gan héo đá mòn
nhành cây sim tím vẫn còn thướt
tha ta du tử đi qua đi
lại miền đồng bằng cỏ dại lùm
tre một mai mạn ngược sơn khê
ta đi rồi lại lộn về như
xưa này mái lá giấc trưa còn
đó tiếng sáo diều bản đó chuyển
qua một đời ta vẫn là ta
quê cha vẫn đó rừng hoa vẫn
rừng nay đôi ngả nửa vòng trái
đất vẫn quê mình lẩn quất đâu
đây dù cho trôi trọn kiếp này
kiêp sau xin sẽ làm mây trở
về
 

CHÙM THƠ VỀ EM 1 - Châu Thạch


   


EM CÓ PHẢI BÊN TÔI?
 
Những bài thơ tôi viết cho em
Những ngày còn rất trẻ
Sao em lại xé
Để bây giờ tôi nhớ mãi khôn thôi!
 
Em vẫn ở bên tôi từ buổi ấy
Nhưng thơ tình ngày xưa không còn thấy
Đã chôn vào dĩ vảng xa xôi
Nên tình xưa hình như đã đi rồi!
Thơ tôi viết bây giờ như xếp chữ.
 
Ôi kỷ niệm đã đi vào quá khứ
Đêm nằm mơ thấy thất lạc người yêu
Mở mắt ra em cũng vẫn yêu kiều
Nhưng cô bé ngày xưa chừ đâu nhỉ?
 
Tôi như kẻ thất tình ủy mị
Tôi như tên đánh mất động hoa vàng
Một đêm nào nằm mơ thấy em ngoan
Sao nước mắt lại đầm đìa trên gối
 
Mở mắt nghi ngờ
Em có phải bên tôi?
                 

ĐẦU HẠ - Thơ Lê Phước Sinh


   


ĐẦU HẠ
 
Như Con Bún tơi tả
ngắc ngoải thật sống sường
Xe chẳng buồn ngó lại
Người khao khát bóng cây.
 
Nhựa đường khét như nghiện
-kiểu xưa "ngã bàn đèn"
Nắng trời đến Cực Tím
Bọc Tay kèm Phủ Đầu.
 
Tháng 2 mà đã thế
Da thịt cứ như rang...
 
LÊ PHƯỚC SINH 
 

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2023

NHẠY CẢM GIỚI TÍNH Ở TUỔI MỚI LỚN – Vũ Thị Hương Mai



Thanh thiếu niên bước vào thời kỳ phát dục, hình dáng cơ thể, tâm sinh lý, nội tiết đều dần dần biến đổi. Lại chịu ảnh hưởng của các nhân tố xã hội khác khiến họ bắt đầu nhạy cảm về “giới tính”. Họ bắt đầu thích tìm hiểu qua sách báo, phim ảnh những vấn đề liên quan đến giới tính trong tiểu thuyết, nhìn thấy những cặp tình nhân ôm ấp nhau trong công viên trên phim, một bức ảnh gợi tình trên trang báo, một đoạn miêu tả về sinh hoạt giới tính trong tiểu thuyết, nhìn thấy những cặp tình nhân ôm ấp nhau trong công viên… đều gợi cho họ tự nhiên có ý thức về giới tính nhưng không hiện hữu rõ ràng mà còn rất mông lung, mờ ảo.
 

MỪNG TUỔI 70 – Nhã My cùng quý thi hữu


 
      Ảnh Nhã My , Huỳnh Tâm Hoài & Ac Nguyễn Hữu Tân (Cali 2022)


MỪNG TUỔI 70
 
Mới đó mà nay bảy chục rồi
Thời gian lặng lẽ cứ buông trôi
Dòng đời sóng gió qua mau quá
Thế cuộc u hoài cũng vậy thôi
Xuân tới đếm thêm màu tóc bạc
Ngày qua tăng mãi sắc da mồi
Cầu mong sức khoẻ an lành đến
 Hạnh phúc bên nhau miệng mỉm cười
 
Nhã My
 
 
BÀI HOẠ:
 
 
HẠNH PHÚC TUỔI 70
(Tặng NM)
 
 
Hạnh phúc yêu thương với nụ cười
Dẫu cho tóc bạc lẫn da mồi
Tình già nồng ấm như còn trẻ.
Bóng xế hoàng hôn vẫn sáng tươi.
Thức giấc năm canh không lẻ bóng
Dìu nhau sáu khắc mãi chung đôi
Kề bên cùng ngắm hoa bừng nở
Xuân đến càng thêm đẹp cuộc đời
 
Huỳnh Tâm Hoài

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

TÀO THÁO (TAM TỀ VƯƠNG HÀN TÍN) - Tạp ghi và phiếm luận của Chu Vương Miện



Trong quân doanh Đại Đô Đốc Chu Du nói với tham mưu trưởng Lỗ Túc:
- Muà đông rét mướt như thế này này, làm gì mà có gió Đông Nam, chắc Khổng Minh Gia Cát Lượng nổ chơi cho vui chuyện mà thôi?
Lỗ Túc khẩn trương đáp :
- Con người của Khổng Minh không bao giờ nói đùa đâu?

TẢN MẠN VỀ RƯỢU NHO (4) - Nguyên Lạc

                                                     (Kỳ 4)

V. CÁC QUỐC GIA TRỒNG NHO VÀ LÀM RƯỢU CHÍNH CỦA THẾ GIỚI
 
Hiện trên thế giới có khoảng 8 triệu héc ta đất trồng nho với sản lượng 248,2 triệu hl (Hectolit [hl] = 100 Lít) [năm 2012]. Diện tích trồng nho ở Tây Ban Nha đứng đầu, kế là Ý và Pháp đứng thứ 2, thứ 3 trên thế giới, nhưng Ý và Pháp lại đứng đầu thế giới về sản lượng rượu vang với lần lượt 40,83 triệu hectolit và 40,48 triệu hectolit năm 2012 so với 31,5 triệu hectolit của Tây Ban Nha.
 

ĐỌC “NGƯỜI ĐÀN BÀ LÀM THƠ” CỦA THI SĨ ÁI NHÂN – Phạm Đức Nhì


Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì
 
Lời Nói Đầu
 
Tôi chưa quen thi sĩ Ái Nhân nhưng biết anh, nghe tiếng anh qua bạn bè anh, những người yêu thích thơ anh trên Facebook. Thỉnh thoảng tôi cũng “gặp” thơ anh trên vài trang web văn học mà tôi cộng tác.
 
Nói chung, anh có kỹ thuật thơ vững, ngôn ngữ hình tượng đẹp, câu cú chắc gọn, ý tứ “dễ bắt”.
 

VÔ VI – Thơ Lê Kim Thượng


  
                   Nhà thơ Lê Kim Thượng
 

VÔ VI
 
1.
Chiêm bao… chạm nỗi nhớ nhà
Thời gian nét cọ phết qua bụi dày
Bước ra từ cõi mù say
Cạn be rượu trắng, rót đầy sầu mơ…
Trò chơi Cút bắt… tuổi thơ
Đường cong ký ức xa mờ sơn khê
Trò chơi Bịt mắt bắt dê
Gọi về tuổi nhớ… miền quê thanh bình
Con sông phơi ngực nguyên trinh
Chảy qua miền lúa, chung tình thảo thơm
Nắng mân mê những cọng rơm
Trời thương mùa trúng, áo cơm đủ đầy
Cuối mùa gió thổi về Tây
Mồ hôi nhỏ giọt, luống cày ủ hương
Đồng sâu, đồng cạn thân thương
Xa xa thấp thoáng cổng trường hoa Mua
Ráng chiều nhuộm đỏ mái chùa
Trải lên núi trắng già nua câu thề
Nghe câu Vọng Cổ rớt… “Xề…”
Sài Môn gió lách cổng quê ngại ngần…
 
2.
Chỉ là hoài niệm bâng khuâng
Trông về quê cũ bần thần viễn khơi
Bước chân hụt hẫng hổ ngươi
Trò chơi lẫn quẫn, trò đời đắng cay
Tráo trơ phủ định tháng ngày
Trò đời sấp ngửa, trả vay miệt mài
Đường đời cạm bẫy chông gai
Còn ai bội tín, mấy ai mở lòng
Bao giờ cho tới cuối cùng
Chìm trong dị mộng, trùng trùng Nam Kha
Bây giờ hát khúc bi ca
Ảo ngôn ngữ nghĩa, cho qua nỗi chờ
Nửa đêm không khắc, không giờ
Vô vi hóa bướm, lời thơ rập rờn
Bên đời có Kẻ thiệt hơn
Phố đông, đông cả cô đơn riêng mình
Đêm đêm đối thoại bóng mình
Đèn khuya, vách cũ cuộc tình riêng đau
Trăm ngàn năm trước, năm sau
Nhớ quê chỉ có một câu… “Đắng lòng…”
         
                      Nha Trang, tháng 02. 2023              
                            LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2023

VÀI Ý KIẾN VỀ CUỐN “NGÓN TAY VÀ MẶT TRĂNG: NÓI VỚI 18 TÁC GIẢ GIAO ĐIỂM” CỦA ÔNG ĐỖ MẠNH TRI - Trần Chung Ngọc

(Trích trong cuốn “Phê bình những bài phê bình cuốn ‘Đối thoại với Giáo Hoàng Gioan Phao Lồ II  Tập 2’ ” – Trả lời ông Đỗ Mạnh Tri Giao Điểm Xuất Bản 1997)

              
             
            
Tôi vừa đọc xong cuốn "Ngón Tay và Mặt Trăng: Nói Với 18 Tác Giả Giao Điểm" của ông Đỗ Mạnh Tri, do nhóm thân hữu của ông tái bản tại Cali, mùa hè 1997. Là một trong 18 tác giả Giao Điểm, tôi đã lắng tai nghe một cách trân trọng, và phân vân tự hỏi: có nên góp ý kiến với ông Đỗ Mạnh Tri và có cần thiết hay không? Thực ra thì không cần thiết, vì cuốn "Đối Thoại Với Giáo Hoàng Gioan PhaoLồ II: Nhân Đọc Cuốn "Bước Qua Ngưỡng Cửa Hy Vọng", (từ đây về sau được viết gọn là "Đối Thoại.."), Giao Điểm xuất bản từ cuối 1995, đến nay đã được gần 2 năm. Hồi ứng của độc giả cho biết đa số đón nhận cuốn sách này với nhiều thiện cảm và đã ủng hộ Giao Điểm về vật chất cũng như về tinh thần. Để đáp ứng sự đòi hỏi của độc giả, Giao Điểm đã phải tái bản cuốn sách này ngay sau khi phát hành ấn bản đầu tiên. Sự kiện đa số độc giả có cảm tình với cuốn "Đối Thoại.." cũng dễ hiểu, vì cuốn "Đối Thoại..." không phải là tiếng nói của bất cứ một tổ chức tôn giáo hay lực lượng dân tộc nào, nhưng cuốn "Đối Thoại.." đã phần nào nói lên tâm tư của những người Việt yêu nước, phản ánh một tinh thần bất khuất truyền thống của dân tộc Việt Nam. Đây là tiếng nói trí thức phát huy tinh thần dân tộc, tinh thần vô úy, của một số người cảm thấy mình có trách nhiệm phải trả lại những sự thực cho lịch sử, những sự thực đã bị xuyên tạc và bóp mép bởi những chính quyền thực dân đô hộ, hay chính quyền tôn giáo trị dựa vào thế lực tư bản và ngụy trang dưới chiêu bài chống Cộng như chính quyền Ngô Đình Diệm... Tiếng nói này cất lên với tinh thần tôn trọng sự thực, bất kể những sự thực này liên hệ đến vấn đề tế nhị tôn giáo của một thế lực toàn cầu, vừa mạnh về chính trị, vừa giàu có về tiền bạc, như Giáo hội Công Giáo. Tiếng nói này cất lên không ngoài mục đích giải hoặc và khai sáng tâm tư của một số người mà vì hoàn cảnh éo le của lịch sử cũng như vì thiếu một sự hiểu biết chính xác về tôn giáo của mình nên đã bị lừa dối, mê hoặc để đi vào con đường xa lìa dân tộc như lịch sử đã chứng minh, và sống như người ngoại quốc trên chính đất nước của mình. (Nguyễn Văn Trung: "Nhận Định 1, Nam Sơn, Saigon").