BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

CÙNG MỘT BƯỚC ĐƯỜNG – Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


         
                      Nhà thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


CÙNG MỘT BƯỚC ĐƯỜNG 
(Họa thơ cố thi lão chưởng môn Hà Thượng Nhân)

1
Sách vở xưa kể nhiều về Trung Quốc
Những địa danh nổi tiếng như Tô Châu
Đọc mê say mà chưa rõ đâu đâu
Cứ mường tượng đào ngày xuân sắc đỏ.

2
Ngẫm "Đề Tích..." thương chuyện tình Thôi Hộ
Đào đông phong vàng võ dáng giai nhân...
Xưa lắm rồi ý tưởng vẫn tân xuân
Bởi tình yêu không chìm vào tăm tối.

3
Thôi Hiệu đề thơ, Lý Bạch chừng bối rối
Bậc thi tài lão trượng thuở thời xưa
Ta từng xem lược chuyện một chiều mưa
Vết máu lệ bên bờ sông Dịch Thủy!

4
Buồn ray rứt bởi bài ca Tận Túy
Hạng Võ thẫn thờ tiếng sáo Trương Lương
Nhốn nháo quân cơ suốt mấy đêm trường
Những triều đại huy hoàng rổi đổ vỡ.

5
Ta ước tính vào một ngày nào đó
Sẽ tan tành tất cả đất Trung Hoa
Bởi hậu sinh không thuần thế nhân hòa
Đừng mơ có rượu Mao Đài để uống.

6
Người sẽ thấy tội đồ quỳ gối xuống
Nước Hoàng Hà không gội sạch tóc tơ
Còn lại chăng kho báu những vần thơ
"Quân bất kiến..." mà xưa nay từng đọc.

7
Ai dám nói Lý Bạch là cô độc ?
Người vẫn còn tri kỷ khắp muôn phương
Chán ngấy đời, nhảy xuống bến Tiền Đường
Cụ Tiên Điền kể trong Kiều không lạ!

8
Trăng lạnh Hàn San, chim về cuối hạ
Vọng ngân nga chuông đổ bến Tần Hoài
Nghe gió lùa thoảng tiếng quạ hiên ngoài
Nhấp hớp rượu ngắm sao khuya lạnh lẽo.

9
Thiên nhiên, đúng là những gì kỳ điệu!
Mấy ngàn năm còn lưu lại chốn đây
Vẫn Trường Giang, vẫn nước mắt đong đầy
Sông nước ấy một đoạn đời Tào Tháo.

CHINH PHU 1-2 / Thơ Lê Kim Thượng


       
    Nhà thơ Lê Kim Thượng


CHINH PHU 1-2

1.
Đường về Quê Mẹ chiều nay
Đồng xanh lặng gió, Cò bay trắng đồng
Se se gió lạnh tàn Đông
Rạ rơm ai đốt, thơm nồng mùi quê
Ấm lòng viễn khách ngày về
Xua tan cho hết nhiêu khê phong trần
Khói đồng quyện gió lâng lâng
Chuông chùa rơi tiếng vọng ngân qua hồn
Thuyền về gác mái cô thôn
Dòng sông chở nặng hoàng hôn bềnh bồng
“Cái Cò lặn lội bờ sông...
Con thuyền yên ngủ mênh mông bến chiều
Muộn chiều, bóng nắng liêu xiêu
Tàn Đông gió Bấc phiêu phiêu dặm trường
Dãi dầu một nắng hai sương
Em còn tát nước bên đường đêm Đông
Em còn tát nước gàu sòng
Sao em múc ánh trăng đồng vỡ tan
Tặng em chiếc áo ngự hàn
Cùng tôi ấm lạnh chung đàng, chung đôi...

CHỚM ĐÔNG, MẤY DÒNG LỤC BÁT - Thơ Tịnh Đàm


     
                   Nhà thơ Tịnh Đàm
                 
CHỚM ĐÔNG

Hình như,
Trời chớm vào đông
Chút se se lạnh...
Đêm nồng gối chăn.
Mình bên nhau
Ấm chỗ nằm
Quen hơi, nhớ tiếng
Tháng năm cận kề.

Đường đời
Dẫu lắm bộn bề
Chắt chiu hạnh phúc
Đi, về có nhau.

Duyên tình,
Gìn giữ mai sau
Tóc xanh giờ bạc
Trắng màu thủy chung.

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH ĐẰM THẮM


        phamngocthai

VẤN VƯƠNG TÌNH NHI NỮ

Anh nghe sóng đời em thầm vỗ lại
Lòng nao buồn xa xót bởi thương yêu
Nếu tình anh chưa xoa nổi vết em đau
Âu cũng bởi duyên trời còn trắc trở

Thì em ạ ! Đời người như kiếp nợ
Nợ em còn, duyên tàn cũ chửa phai….
Nên tình anh ngợp ánh sáng ban mai
Em đón nhận vẫn vương vài mảnh tối

Mong bồ-tát chỉ dùm em ta lối
Biển trời kia đang rộng mở thênh thang
Tiếc chi em một bóng đêm tàn
Để anh chở con thuyền gái em qua lận đận


Tình mới trong em cả vầng sáng lạn
Cái đã qua chỉ là rác thôi em !
Nắm rêu xưa hoen tạp, thấp hèn
Sao em phải bận lòng nuối nả ?

Tình nhi nữ vấn vương hồn khách lạ
Trên con đường thiên lý bỗng chồn châ
Cái gì cần thì giẫm đạp lên em
Hạnh phúc đời em, chân trời xanh biển sóng…

                                                 18/11/2018

 Image result for ngÆ°á» i thôn nữ miá» n sông nÆ°á»›c

ĐÔI BỜ, ĐÊM ĐỢI, HIẾN DÂNG - Thơ Nguyên Lạc


       
                            Nhà thơ Nguyên Lạc

ĐÔI BỜ

Chiều ru tím dòng sông rầu đứt ruột
Người sang sông con sáo chẳng quay về!
Người ở lại. xé tim lời hẹn ước
Dõi bên trời con sáo với nỗi mê!

Con sáo sang sông chắc hẳn không về!
Và chắc hẳn mang theo mùa xuân mộng
Người ở lại. còn mùa đông cóng lạnh
Con sáo ơi. tuyết rơi trắng trong hồn!

Bờ kia ơi. nước tím cả dòng sông!
Có một bóng. lòng nghìn trùng sóng bủa

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

CHÙM THƠ VỀ QUÊ HƯƠNG CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN


       


CHUYỆN QUÊ

Về quê
Gặp cháu dâu đầu ngõ
Tròm trèm tuổi 90
Móm mém cười:
- Thưa Ông! Em Tuấn Hưng có về lễ Tổ?
Thằng chắt chạy ra hô hố:
- Cụ chả thèm cưới vợ
Cháu chắt mòn răng chờ chén cỗ
Đến chừng nào cụ mới chịu hồi xuân...

Đứng chặn giữa sân
"Ông anh" nhánh trên thò lò mũi dãi
Chả cần e ngại
- Chú về?
Muộn thế?
Cho anh nghìn mua gói bim bim...

“Chị gái” nhành trên vừa tè ướt bỉm
Huơ huơ bàn tay
Nghe chừng muốn lẫy
Chị cười
Tơn tớn hàm răng những lợi

Bà bác năm trước thẹn thùng:
                                      - cháu chào chú Xuyến
Năm nay đã dáng bề trên:
- Anh vào lễ Tổ
Rồi sang, bác anh có chuyện.

Về quê
Nếp quê
Khó cho người trẻ
Chuyện quê
Thói quê
Ấm dạ người già.

Hà Nội, ngày 22.08.2018

ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA - Thơ Quách Như Nguyệt


    
       Nhà thơ Quách Như Nguyệt


ANH VỀ VỚI NGƯỜI TA

Anh về với người ta
Em nghe lòng buồn bã
Nửa muốn, nửa lại không
Giằng co, nước mắt nhòa

Mình chia tay, tình xa
Ta biết trước thế mà
Sao vẫn âu sầu thế?
Cố nén mà chẳng thể
Thổn thức tuôn dòng lệ

Anh về với người ta
Lần này chắc chắn nha
Đừng chờ phone em nhé
Tình si mê quá chứ
Tình nghìn năm có lẽ
Sao có thể dứt lìa?

Anh yêu hãy nhìn kìa
Đôi chim đang âu yếm
Chúng hạnh phúc thế kia
Như hai ta đang, đã
Thế mà phải chia xa

Anh về với người ta
Tim em quá xót xa
Nó nhói đau quằn quại
Nhưng em muốn thế mà!

Anh về với người ta
Cố gắng anh yêu à
Trăng vô tình vẫn sáng
Hoa vô tình vẫn nở
Mây thờ ơ vẫn trôi
Linh hồn chờ cứu rỗi
Thôi, cũng đành, đành thôi!

Ôi!  Mối tình tội lỗi
Ôi! tình yêu đọa đầy!
Xin hãy tha cho tôi
Một trái tim xám hối!

Quách Như Nguyệt
January 29th, 2018

       

        Nhạc: Đỗ Hải
        Trình bầy: Ngọc Mỹ
        Thơ: Quách Như Nguyệt


      

        Trình bày : Ngọc Mỹ
        Karafun by : Dĩ Vãng Buồn

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

HIỂU ĐÚNG NGHĨA CÂU HÁT CỦA TRỊNH CÔNG SƠN NHƯ THẾ NÀO? - Hoàng Đằng


        
                        Tác giả Hoàng Đằng


        HIỂU ĐÚNG NGHĨA
        CÂU HÁT CỦA TRỊNH CÔNG SƠN NHƯ THẾ NÀO?

Chiều 19/11/2018 vừa rồi, trời đẹp, một học trò cũ đem xe đến nhà mời tôi – một thầy giáo già “mất dạy” từ 1975 – đi thăm một thầy giáo cũ của em đang bệnh hoạn, già yếu ở một làng quê xa trong dịp ở Việt Nam Ngày Nhà Giáo Việt Nam đang được cả xã hội quan tâm rộn ràng.
Đi xong về, tôi nói với em học trò – gọi là em nhưng đã xấp xỉ 70 tuổi:
- Tối nay, thầy sẽ viết vài dòng về chuyến đi này, đưa lên facebook cho những người thân quen biết.
- Đừng, dạ thưa thầy, đừng! Em học trò cản ngay.
Tôi thắc mắc:
- Tại sao?
Em trả lời:
- Như Trịnh Công Sơn đã viết đó, thầy nờ! “Để gió cuốn đi!”
Tôi hiểu “gió cuốn đi” khác với em học trò của tôi, thành thử, tôi đã đưa lên facebook mấy dòng, đại khái, như thế này:
Trịnh Công Sơn viết trong một bài hát: "Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng! - Hỏi làm gì, em biết không? - Để gió cuốn đi!" Bài hát được hát nhiều trong dịp tổng kết chiến dịch từ thiện của các nhóm, các tổ chức...

XIN CẢM ƠN... - Thơ Quách Như Nguyệt


      
              Nhà thơ Quách Như Nguyệt


XIN CẢM ƠN...

Không đợi đến ngày lễ tình yêu, em mới nói yêu anh
Không chờ đến mùa Xuân mới thấy lòng rạng rỡ
Không cần lễ Giáng Sinh để náo nức, nôn nao
Không ngóng Tết để thấy mình hớn hở                          
Cũng chẳng chờ đến ngày lễ Tạ ơn
Em mới biết cảm ơn những gì mình đang có
Bố mẹ dù đã mất, anh chị em, con cái, quà cáp nhận và cho
Cảm ơn Internet, computer làm đời sống hay ho
Cảm ơn bạn thân quý, người tri âm tri kỷ

Cảm kích lắm, đời sống em thi vị
Cảm ơn nhạc trữ tình
Cảm ơn được ngắm nhìn
Những bức hình tuyệt đẹp

Phải anh ạ, đời sống này… cho em xin cảm tạ
Bầu trời xanh bao la,
Hàng dừa xanh nghiêng ngã
Hàng liễu rũ la đà
Mái chùa rêu cong cong
Áo dài thêu lụa mỏng
Trăng và sao mênh mông
Mây trắng trôi bềnh bồng
Đàn chim bay xoãi cánh…
Cành hoa hồng mong manh

Làm sao mà kể hết?
Em cảm kích từng ngày, biết ơn từng giây phút
Con cảm ơn trời Phật, Thượng đế ở trên cao
Cho còn biết xuyến xao..

Và cuối cùng…
Anh ơi, chẳng quên đâu
Em xin cảm ơn anh
người mà em yêu dấu!

Quách Như Nguyệt

CẦU CÁ, ĐẦU HEO, FINAL, THÚ VẬT - Thơ Chu Vương Miện


       

CẦU CÁ

chỉ còn cung
y ngày tháng cũ
không cầu
vì nước nhiễm độc
cá chết trắng hếu
phơi mình trên bờ sông
toàn là bạn quen
xả bầu tâm sự
vừa trao đổi chuyện thường ngày ở Huyện
chuyện nước không non
xa xa còn vài cánh chim
thăng chài bồ nông
đậu trên cành
ngó mông lung
tất cả đều không có gì ?
ngoài xác cá
cũng không con cua
cũng không còn nghêu
chỉ còn tiếng bõm bõm
rơi đều đều

HOÀI ĐÔNG - Thơ Nhật Quang


        
                Nhà thơ Nhật Quang

HOÀI ĐÔNG

Hanh hanh nắng mùa Đông
Rơi trên bờ vai nhỏ
Long lanh mềm lá cỏ
Nhẹ bước lòng bâng khuâng

Lao xao gió mùa Đông
Mơn man vờn mái tóc
Tình trao trong ánh mắt
Ngỡ đắm miền xa xăm

Chiều Đông ngát hương thầm
Lối xưa giờ quạnh vắng
Hoàng hôn phai nhạt nắng
Sương giăng sầu mênh mang

Em gót buồn miên man
Nơi phương trời xứ lạ
Nghe chuông trầm vội vã
Hắt hiu lời tháng năm.

                   Nhật Quang
                     (Sài Gòn)

HUYỀN SỬ - Thơ Lê Kim Thượng


        
              Nhà thơ Lê Kim Thượng


HUYỀN   SỬ

Một thời… Huyền Sử tình yêu
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…                       
                         *
Ngắt cho em cọng Cỏ Gà
Bàn tay đọng giọt nắng tà bâng quơ
Bãi chiều cỏ biếc như mơ
Mắt đen lay láy, ngây thơ yêu người
Môi hôn… rớt giữa nụ cười
Bờ môi nồng ấm… hồng tươi hương Lài
Tóc dài phủ kín bờ vai
Nắng qua kẻ lá nghiêng hai bóng gầy
Áo dài gió cuốn bay bay
Nửa tà lụa trắng... nửa mây bềnh bồng
Như say chén rượu thơm nồng
Tay em mười ngón Xuân hồng đùa vui
Ru em… em ngủ ngon muồi
Ru em… em ngủ say vùi mộng mơ
Hôn lên đôi má non tơ
Hương đồng cỏ nội… tình thơ ngọt ngào
Vườn ai Dâm Bụt ngạt ngào
Vàng tươi hoa Mướp bay vào thiên thai
“Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm… sắt mài nên kim…”
Tôi – Em… hai đứa lặng im
Lắng nghe dậy tiếng nghìn chim trên đồi…                 
                            *
“ Ví dầu tình bậu muốn thôi…”
Để Diêu Bông úa… thì thôi… thôi thì…
Tiễn em... từ tạ ra đi
Tiễn tôi... chén rượu chia ly ngàn trùng
Dõi theo từng bước hài nhung
Nghe khua trong gió những cung điệu sầu
Quê người xứ lạ về đâu?
Để buồn dòng nước qua cầu trôi trôi
Yêu em… trót đã lỡ rồi
Những ngày nghiệt ngã, đắng môi lừng khừng
Chim kêu vượn hú chiều rừn
Mây chìm khói lạnh, rưng rưng âm thừa
Hiu hiu… gió thổi ngọn dừa
Mưa chiều Tháng Chín… chiều mưa, chín chiều…                          
                               *
Một thời… Huyền Sử tình yêu…
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…

                  Nha Trang, tháng 11. 2018
                        LÊ KIM THƯỢNG

“...” Ca dao

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

NHẬM DOANH DOANH - Thơ Linh Phương


         
                           Nhà thơ Linh Phương


NHẬM DOANH DOANH

Tháng này mưa rót thay rượu cạn
Ta thèm em gọi Tướng công ơi !
Buồn bỗng dưng đầy men cay đắng
Biệt bóng mỹ nhơn khuất góc trời

Thơ ta đi hết mùa phiêu bạt
Váy em bay tám nẻo đường thành
Bốn mươi mốt năm Trường An mất
Ta cứ tìm hoài mộng ngày xanh

Em mãi mê vui cùng nhan sắc
Quên mẹ lâu rồi Lệnh Hồ Xung
Buông kiếm ta thành tên thua cuộc
Ẩn dật biển khơi - gió muôn trùng

Mỹ nhơn - mỹ nhơn - ta tấu khúc
Bước ngao du “tiếu ngạo giang hồ”
Xưa nay thiên hạ bao người khóc
Nghe tiếng tiêu sầu - nước mắt rơi

Tri kỷ hồng nhan . Ai tri kỷ ?
Hồng nhan ư . Ai kẻ hồng nhan?
Câu thề chôn dưới chân mộ chí
Mới sém bạc đầu thả tay buông

He he ! Ta vốn thằng kiêu ngạo
Lên xe mơ cưỡi ngựa vi hành
Vết thương đời vẫn còn rịn máu
Em băng bó nhé ! Nhậm Doanh Doanh ?

                                         Linh Phương

LỜI TẠ ƠN GỞI TỚI ĐẤT TRỜI ... - Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

Kính chúc ngày Tạ Ơn mạnh khỏe, vui tươi, hạnh phúc... đầm ấm!


        


LỜI TẠ ƠN GỞI TỚI ĐẤT TRỜI ...

Tạ ơn Trời cho ta hiện hữu
Tạ ơn người đã bao bọc lẫn nhau
Tạ ơn niềm hạnh phúc lẫn nỗi đau...
... cho khôn hơn và sáng mắt

Tạ ơn người từng gần / từng gặp...
Tạ ơn mưa dầm gió dật xô dạt nghiêng đời
Tạ ơn những dòng nước mắt / những nụ cười
... là bóng tối nhạt nhòa, bình minh ló dạng.

Tạ ơn vũng tối giữa bốn bức tường nghèo ánh sáng
Che chở qua những năm tháng gian nan!
Tạ ơn bạn từng chia nhau từ củ sắn
Nói nhỏ thôi nhe / tai vách mạch rừng!

Tạ ơn ai từng cùng màu áo chiến binh
Khi ngã xuống đồng đội liền đứng dậy
Tạ ơn chiến hào ngăn muôn vàn cạm bẩy
Bởi thế thời đành quay ngựa treo gươm!

Tạ ơn nào may mắm chở che mọi nẻo chiến trường
Giữa chốn lao lung muôn trùng ngách nẻo...
Tạ ơn xứ sở một thời dang tay níu kéo
Nước ngược dòng vẫn vượt đoạn cheo leo!
*
Trước hồn thiêng những bậc tiền nhân khai phóng
Dưới đuốc sáng ngời Nữ Thần Tự Do
Dưới khoảnh đồi nghĩa trang Arlington
Dưới bức tường đá đen ghi danh năm mươi tám ngàn tử sĩ
Tạ ơn là câu niệm mỗi bước chân...!

                                                Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
                                                          11/22/2018
                                            Từ Tung Lũng Hoa Vàng, Cali

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

GÁI... MÔNG - Thơ vui của Châu Thanh Thủy


   
                        Tác giả Châu Thanh Thủy

GÁI... MÔNG 1
(Đùa chút cho vui)

Tình cờ gặp một cô... Mông,
Hỏi thăm cô ấy có chồng hay chưa
Cô ấy mới nói rằng: "Xưa...
Hăm bảy năm trước cũng vừa kết hôn.
Nhưng nay đá núi đã mòn
Bởi vì leo mãi cũng chồn bước chân.
Bây giờ đang vẫn phân vân
Lấy thêm lần nữa có cần hay không?
Hay là cứ thế, gái... Mông,
Chợ tình vui vẻ mà không nên... chồng!"

                                        21/11/2017

GÁI... MÔNG 2

Cô Mông năm ngoái vẫn ở không
Vì chẳng ai ưng nên chẳng chồng
Thôi lại cầm dù đi múa hát
Chợ tình đâu đó vớ một ông!

                      21/11/2018
                Châu Thanh Thủy