BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Văn Trung. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Văn Trung. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

VÀI CẢM NHẬN VỀ THƠ LÊ VĂN TRUNG - Viên Hướng


             
                             

             VÀI CẢM NHẬN VỀ THƠ LÊ VĂN TRUNG
                                                                        Viên Hướng 

 Chỉ biết buông tay sõng soài trong chơ vơ tuyệt vọng khi con sóng đời quay cuồng đã lấp vùi kiếp điên mê tôi dưới vực sâu quằn quại. Biết về đâu khi mặt trời đã vỡ tan cho vết thương lòng trồi cơn đau nhức nhối, còn lại trong tôi một trần gian địa ngục lạnh lẽo môi người. Phải chăng thi sĩ là bóng núi hoang đường tuyệt đối cô đơn, đứng hấp hối nghìn năm dưới sương mờ leo lắt, cho ngày tháng lênh đênh vũ điệu hoang tàn, trắng xóa ầm ỉ một màu tang kỷ niệm.

Ta đi là biệt đời nhau nhé
Em có lên ngàn ngóng bốn phương
Đã biết trăm năm tình hóa đá
Thì mong chi giọt lệ tương phùng

Thân là hạt bụi bay trong gió
Đậu xuống trần gian như giấc mơ
Đậu xuống lòng em như điềm gỡ
Nỗi đau truyền kiếp tự bao giờ.
                                     (BIỆT)

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2019

VÔ MINH - Thơ Lê Văn Trung


        


VÔ MINH

Đừng tiếc gì em, ngày sắp cạn
Ta còn lưng chén rượu vơi đầy
Vung tay mà ném vào vô tận
Giấc mộng công hầu đã trắng tay

Thì tiếc gì nhau mà trinh tiết
Thì tiếc gì nhau mà sắc son
Ta chẳng Thúy Kiều, không Từ Hải
Đời chỉ toàn tên Mã Giám Sinh

Thì tiếc gì nhau mà trung quân
Thì hổ ngươi chi mà nịnh thần
Đời đục, biển trần gian vẩn đục
Ích gì em, một dòng suối trong

Thôi tiếc gì em, ngày sắp cạn
Ta vung đao chém sả đời mình
Ta chém cho tim đời chảy máu
Chảy hoài trong suốt cõi vô minh.

                              Lê Văn Trung

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2019

NỔI CHÌM DÂU BIỂN MỘT CÂU THƠ - Thơ Lê Văn Trung


       


NỔI CHÌM DÂU BIỂN MỘT CÂU THƠ

Em tiếc thương chi mà câu hát
Vàng cả đêm tôi tiếng thở dài
Em tiếc thương chi mà xa hút
Còn về gọi mãi những phôi phai

Tình không níu được tình như mây
Xa rồi tay nhớ quá bàn tay
Từng ngón đan buồn trăm nỗi nhớ
Từng ngón thơ xưa cũng úa gầy

Em hát về ai lời dỡ dang
Em gửi về đâu mộng héo tàn
Mà nghe tiếng hát như dòng lệ
Chảy mãi vào trong những vỡ tan

Em gửi về đâu mà tiếng hát
Như lời hoài vọng giấc mơ xưa
Sông chảy về đâu mà xa hút
Nổi chìm dâu biển một câu thơ.

                          Lê Văn Trung

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

VỀ NGHE CHIM HÓT VƯỜN XƯA - Thơ Lê Văn Trung


       


VỀ NGHE CHIM HÓT VƯỜN XƯA

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Ngắm nắng chiều rơi những sợi vàng
Mây trôi về những phương trời hạ
Ôi nhớ ai mà mây lang thang

Về nghe xao xuyến gió hoàng hôn
Áo trắng hay sương nhuộm cuối vườn ?
Có phải hồn thu từ vô tận
Vừa giăng lụa mỏng áo tình nhân

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Chợt nhớ ngày xanh buổi nguyệt rằm
Em chải tóc mềm như suối nhạc
Ai ngờ chảy suốt cuộc trăm năm

Đôi bướm vàng say bài luân vũ
Nhịp cánh vờn theo khúc Phượng Cầu
Ai biết lòng ai lòng Tư Mã
Tình biết tình ai tình Tương Như

Anh về vườn cũ nghe chim hót
Xao xuyến như lời thương nhớ ai.

                                      Lê Văn Trung

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

VỀ THÔI - Thơ Lê Văn Trung


       


VỀ THÔI

Thôi về gặp lại nhau lần cuối
Những bến sông buồn buổi tiễn đưa
Những ga tàu quạnh mùa sương cũ
Những quán đêm vàng hiu hắt khuya

Về để mà thương những dặm buồn
Con đường gió xõa tóc hoàng hôn
Con đường có lá rơi không hết
Trăng khuyết từ khi lá rụng vàng

Về để mà nghe từng nhịp gõ
Xưa người rao bán những cơn mơ
Về để mà nghe lời dang dở
Ta ngồi chắp vá từng câu thơ

Về đi
Tô lại màu son cũ
Dù áo tình xưa có nhạt nhàu
Về đi
Thắp lại mùa trăng vỡ
Cho ái ân chìm trong nỗi đau.

                       Lê Văn Trung

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

NÍU GỌI MỘT MÙA THU - Thơ Lê Văn Trung


       


NÍU GỌI MỘT MÙA THU

có ai về níu mùa thu cũ
nhặt những tàn phai cuối phận người
chiếc lá đời tôi vàng mấy độ
còn vương màu nắng thuở đôi mươi

hãy đốt giùm tôi bừng lửa cháy
hãy ướm cho nồng lệ ngát hương
hãy uống như lòng nhau bỏng khát
hãy say như rượu ủ đêm hồng

có ai về khoác áo mù sương
lụa mỏng da ngời đêm dạ lan
sợi tóc nào rơi từ thơ ấu
trói cả đời nhau vào trăm năm

có ai còn gọi nhau mà ngỡ
tên của mùa thu hương sắc xưa
tên của đời nhau còn duyên nợ
tên của từng đêm mộng sững sờ

về thắp đêm hồng trăm ngọn nến
soi lấy tình thu trong mắt đen
soi bóng đời nhau - dù lỗi hẹn
mịt mù xa hút tuổi hoa niên.

                        Lê Văn Trung

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

CHỐN VỀ - Thơ Lê Văn Trung


       


CHỐN VỀ

Rồi một hôm bên vực bờ sinh tử
Anh lắng nghe lời hát của trăng sao
Ôi cung bậc của ngàn năm thiên cổ
Như âm hao của lệ máu tuôn trào

Anh lắng nghe lời sương mây nức nở
Lời chia xa - lời trùng ngộ - phù vân
Ôi cánh cửa tồn sinh còn để mở
Anh trở về thất lạc cả tiền thân

Xin em thắp giùm đôi hàng nến đỏ
Dẫn soi đường khai mở cuộc tồn sinh
Ôi trái đất cũng vô cùng bé nhỏ
Hạt bụi nào chứng giải được vô biên?

Xin em mở hết cung lòng vi diệu
Cho hồn thơ anh lắng đọng kinh chiều
Ánh trăng nào soi hoàng hôn du tử
Và thuyền anh thôi đậu bến cô liêu.

                                 Lê Văn Trung

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

THUYỀN KHÔNG QUAY LẠI - Thơ Lê Văn Trung


        


THUYỀN KHÔNG QUAY LẠI

Thuyền tách bến, không một lần quay lại
Sông đời tôi bồi lở suốt trăm năm
Lòng cũng trắng bạc phơ hồn lau sậy
Xót xa hoài theo từng nỗi long đong

Mây du mục rừng xanh chia mấy ngã
Hồn thảo nguyên cỏ nhớ bước chân người
Ôi vó ngựa mịt mù trong cõi tạm
Áo phù hoa tơi tả cuộc trần ai

Người đã đến như quán đời ghé tạm
Một đêm buồn ngồi kể chuyện nhân gian
Tôi nhuốm lửa soi lòng chưa đủ ấm
Và người đi khi bếp lạnh chưa tàn

Thuyền tách bến không ngoái đầu quay lại
Mái chèo khua xé vỡ một vành trăng
Sông đời tôi sóng buồn ven bến bãi
Vỗ trăm năm chưa hết cuộc thăng trầm.

                                        Lê Văn Trung


    

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019

MIÊN MAN CUỘC NGƯỜI - Thơ Lê Văn Trung


       


MIÊN MAN CUỘC NGƯỜI

Tôi đứng gọi bên bờ sông dĩ vãng
Mà thuyền xưa, đành đoạn, chẳng quay về
Con sóng cuốn vào triền lau bãi cạn
Xót đau từng hạt cát bến sông quê

Em có nghe giữa vô cùng tịch lặng
Một lời đau chìm tận đáy sông buồn
Em có thấy giữa trùng trùng hoang vắng
Một bàn tay vẫy mãi giữa trời không

Thôi hố thẳm, đã đành là hố thẳm
Mà hư vô nào định nghĩa sinh tồn
Tôi đứng gọi bên bờ sông dĩ vãng
Lời vô âm vang tận cõi vô cùng

Rồi một ngày, tôi không còn ở lại
Trần gian ơi hoa vẫn nở bên người
Rồi một ngày thuyền xưa trôi đi mãi
Thì dòng sông muôn thuở vẫn đầy vơi

Rồi một ngày tôi quay về bến cũ
Nhận ra mình lạc lỏng giữa nhân gian
Thì dòng sông vẫn bên bồi bên lỡ
Tình chỉ là cơn sóng vỗ miên man.

                               Lê Văn Trung

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

BÂNG KHUÂNG, THẮP LÁ, SINH NHỰT CUỘC TÌNH - Thơ Lê Văn Trung


       


BÂNG KHUÂNG

Người về không ? Không ! Người không về !
Nên mây buồn mây quên bay đi
Nên sương buồn sương run trên lá
Nên gió buồn, ôi gió cuồng si !

Người không về, đất trời quên thu
Sao bốn mùa tình tôi heo may
Ai nhuộm cơn mơ vàng như lá
Không nỡ rơi vì thương nhớ ai

Người không về , chiều quên hoàng hôn
Chiều cứ tan những sợi nắng vàng
Nắng quên nạm ngọc vào đôi mắt
Và lệ chiều ai lạnh mấy dòng

Người không về, tay nuối bàn tay
Nhớ từng sợi tóc ướt trên vai
Nhớ như mây nhớ chiều không gió
Nhớ như lá nhớ màu thu phai

Người chưa về ? Người không về đâu !
Đường thu xưa rêu lạnh một màu
Dấu chân xưa nhớ bàn chân cũ
Bước vào tình nhau như chiêm bao.

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019

MÙA VỘI, GIỮA VÔ CÙNG IM LẶNG - Thơ Lê Văn Trung


       

 
MÙA VỘI

Mùa vội theo hoa về trước ngõ
Còn ươm mà mượt sắc tình xanh
Hương gió thu xưa trông vòi vỏi
Áo người về nhuộm nắng vàng hanh

Lòng chưa thu mà vàng câu thơ
Tình chưa thu mà chùng cơn mơ
Sương chìm trong mắt mùa thu cũ
Giọt lệ còn vương khúc nhị hồ

Mây vội ôm chiều phơi trên tóc
Sợi tóc nào bay rối cả chiều
Hay sóng xôn xao hồ lệ ngọc
Hay lời nhung lụa chảy như mây

Mùa vội, hay lòng tôi quá vội
Vàng hoa ơi ! Vàng quá ! Buổi xa người
Cho tôi nở cùng hoa vàng rười rượi
Hương thời gian còn mọng chín trong tôi.

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2019

THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG - Thơ Lê Văn Trung


        


THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG
(Trích thơ của Ngói)

Em có về nghe lời thầm thỉ
Của trăng mười sáu buổi giêng hồng
Vườn tôi hôm ấy nghìn hoa nở
Hoa nhớ em bừng ngát sắc hương

Em có nghe gió réo nhạc vàng
Gió từ vô tận đêm liên hoan
Gió say nhịp bước tình luân vũ
Gió nhớ em, gió thổi rộn ràng

Em có nghe ríu rít lời vui
Của chú chim non, vút tận trời
Tiếng reo làm vỡ làn mây biếc
Nỗi nhớ làm tan màu nắng phai

Em có nghe, rất nhẹ, nỗi buồn
Rơi xuống vàng ươm lời nhớ nhung
Hoa rụng trong tôi từng cánh nhỏ
Nhớ em thao thiết một mùi hương.

                               Lê Văn Trung

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

TA SAY TỪ BUỔI CHÌM TRONG MỘNG - Thơ Lê Văn Trung


        


TA SAY TỪ BUỔI CHÌM TRONG MỘNG
(Trích thơ của Ngói )

Ta say từ buổi chìm trong mộng
Ta khát từ thu vàng ái ân
Ta rót nghìn năm vào vô tận
Ta uống nghìn năm rượu chưa tàn

Hình như rượu chảy vào quên lãng
Ta cũng rơi buồn trong lãng quên
Em có vì tình ta lận đận
Thôi có vì nhau mà muộn phiền

Xin hãy xem như tình hoạn nạn
Xin hãy xem như thuyền bấp bênh
Ta trót căn phần như định mệnh
Ta trót dòng trôi những gập ghềnh

Em vỡ vào ta một cõi buồn
Chảy vào vô tận một dòng sông
Ta trôi theo nỗi buồn vô tận
Ta trôi theo tình em long đong

Ta say từ buổi chìm trong mộng
Ta khát từ trăng đã khuyết rằm
Em có vì ta mà uống cạn
Ly này ta hẹn với trăm năm.

                     Lê Văn Trung

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

CHIỀU CUỐI NĂM UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH - Thơ Lê Văn Trung


        


CHIỀU CUỐI NĂM 
UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
(Trích thơ của Ngói)

Xin rót cho đầy chiều cuối năm
Cơn say thiên cổ mộng điêu tàn
Hỡi ơi thành quách rêu phong cả
Ai ném gươm vào tim máu loang

Hãy uống cùng ta, ngày tháng lụn
Trăng em tròn khuyết chuyện trăm năm
Ta một đời mây, ồ ! Tan hợp !
Ta một đời sương, ồ ! Lạnh hàn !

Hãy uống cùng ta, hề ! Tri âm !
Em uống cùng ta, hề ! Giai nhân !
Này đây rượu chảy trường giang mộng
(Có cơn say nào mà không buồn ? )

Em đã xa từ năm mươi năm
Ta bỏ đi từ trăng khuyết rằm
Gươm xưa hoen rỉ cùng xương máu
Ta ném ta vào mộng vỡ tan

Thôi đừng buồn nữa, tên hàn sĩ
Đất trời thiên cổ một cơn say
Rượu không cháy cạn nguồn ân ái
Tình của trăm năm ai rót đầy ?

Thôi đừng buồn nữa, người yêu dấu
Giọt lệ em là men rượu cay
Hãy rót đầy ! Sao không cạn nổi
Ta gửi về đâu giọt rượu này ?

                   Lê Văn Trung

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2019

NỖI ĐAU - Thơ Lê Văn Trung


        


NỖI ĐAU
(Cõi Lưu Đày *3*)

Giấu mặt nhìn nhau tội nghiệp nhau
Núi xơ xác núi, đồi trơ đồi
Nước xoáy vào tim người xói lỡ
Nước rỉ vào tim người nỗi đau

Cành khô đợi mỏi cánh chim về
Trùng trùng vô tận đá vọng phu
Đá vọng phu hề chinh chiến lụy
Chinh chiến hề thay chốn ngục tù

Suối khô đợi mỏi cơn mưa lạ
Đá nứt bày khuôn mặt hãi hùng
Đá cũng kinh hoàng bầy thú dữ
Nhe nanh cắn xé cả linh hồn

Người chết quấn hờ manh chiếu rách
Chôn vội vàng dưới lớp cát nông
( Không biết ngày mai trong đáy mộ
Có còn tìm thấy nắm xương không ? )

Mắt cũng bầm đen dòng lệ máu
Khóc nhau đành nuốt quặn niềm đau
Năm chung mảnh ván mà câm lặng
Nghi nghờ cả cái lén nhìn nhau.

                           Lê Văn Trung

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2019

TÔI VỀ VẼ MỘT CƠN MƠ - Thơ Lê Văn Trung


        


TÔI VỀ VẼ MỘT CƠN MƠ
        (Trích thơ của Ngói)

Thương nhớ mãi một dòng sông
Ngày em áo lụa khăn hồng sang ngang
Có người về bến Tam Thương
Nghe câu hát cũ mà buồn trăm năm

Thương nhớ mãi một mùa đông
Ngày mưa vàng với nắng vàng, vàng phai
Người về, về để chờ ai ?
Nghe bàn chân bước u hoài đường xưa

Tiếc gì không ? Một cơn mơ !
Câu thơ vàng rụng bên bờ hoàng hôn
Gió thiên thu thổi vô cùng
Thổi về đâu ? Giữa mênh mông đất trời

Đừng đánh thức giấc mơ tôi
Đừng rung chuông gọi nỗi đời lặng im
Để lòng tôi hãy ngủ yên
Chiêm bao tôi vẽ chuyện tình trăm năm.

                               NGÓI
                               LÊ VĂN TRUNG


Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

SÓNG BẠC ĐẦU - Thơ Lê Văn Trung


        


SÓNG BẠC ĐẦU

Trăm năm chén rượu không đành uống
Ta rót chưa tàn nỗi nhiễu nhương
Ta gọi ta rền vang đáy mộ
Ai về đứng khóc giữa đêm sương

Cố quận ? Mười phương mù cố quận
Mắt mờ muôn dặm bóng tà huy
Có con chim khách ngang đầu ngõ
Gửi một lời đau buổi biệt ly

Ta rót lòng ta đã mỏi mòn
Rượu nghìn năm cũ men chưa tan
Ôi lòng dâu biển hòa trong rượu
Ta rót về đâu hỡi thế gian

Em mãi mù xa trời viễn xứ
Ta con thuyền giạt cuối bờ đau
Dòng rượu đời ta như sóng vỗ
Ta vỗ ngàn năm sóng bạc đầu.

                       Lê Văn Trung            

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

LỆ AI HÓA ĐÁ NGÀN NĂM ĐỢI CHỜ - Thơ Lê Văn Trung


    
                       Nhà thơ Lê Văn Trung


LỆ AI HÓA ĐÁ NGÀN NĂM ĐỢI CHỜ

Như con dơi về trú đông
Trong hang đời quạnh một vùng tối đen
Có người lỡ cuộc tình duyên
Áo sương tìm động u huyền lãng quên

Như con vượn lẽ đầu non
Tàn hơi tiếng hú chảy mòn suối khe
Có người tìm thấy trong mơ
Câu thơ mắc cạn ven bờ đá rêu

Như con chim nhạn kêu chiều
Tiếng đau rụng dưới chân đèo nhân gian
Có người giữa cuộc chia tan
Lệ ai hóa đá ngàn năm đợi chờ.

                         Lê Văn Trung