BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2021

TRẬN CHIẾN CHƯA NGƯNG: ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH VÀ KIM VÂN KIỀU TRUYỆN # 5, PHỤ LỤC 1 – Nguyên Lạc



Phụ lục 1:

TẦM ẢNH HƯỞNG CỦA KIM VÂN KIỀU LỤC
 
DẪN NHẬP

Trước khi vào phần phụ lục, chúng tôi xin tóm lược các phần trước đã nói để độc giả dễ theo dõi:
Nguyễn Du dựa vào tích sử triều Minh, Vương Thúy Kiều của Dư Hoài (dài khoảng 3, 4 trang giấy), Tình sử Phùng Mộng Long, và các hý kịch/ hát bộ nhà Thanh - như Thu Hổ Khâu, ông thêm vào các nhân vật đệm sáng tác ra truyện thơ Đoạn Trường Tân Thanh / Truyện Kiều. Xuất hiện sau Đoạn Trường Tân Thanh / Truyện Kiều => Kim Vân Kiều Lục => Các phóng tác Truyện Kiều (văn, thi, phú… tuồng Kim Vân Kiều, Đào Hoa Mộng Ký) => Thanh Tâm Tài Nhân Truyện => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Tử => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân (Duy Minh Thị) => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân (Tàu) – (Xem phần ghi chú ở cuối bài)
 

XUÂN KỀ, TẾT ĐỢI; NHỚ SAO!– Thơ Văn Thiên Tùng


   

 
XUÂN KỀ - TẾT ĐỢI
 
Tháng chạp đến xuân bên thềm tết đợi
Tiểu - Đại hàn hai tiết tiễn năm qua
Nhưng năm nay bấc buốt rét hanh lùa
Mưa tầm tả suốt những ngày đông kết
 
Nơi đồng quê máy cùng người lã mệt
Cố khép dần lịch nông vụ gần xa
Từ bưng biền cho chí trũng vườn nhà
 Đồng gấp rút việc vàn đâu vào đấy
 
Chốn thị thành chẳng rảnh rang chi mấy
Gom góp hàng lắm thứ dự trữ kho
Nguồn cung cầu sít soát phải tính lo
Lúc chợ Tết lắm người mua kẻ viếng
 
Góc hoa xuân đan xen màu lúng liếng
Mai, quất đào, … lắm thế đủng đỉnh chào
Cúc vàng hoe, tầm ly,… đẹp nhường bao
Đều ứ nụ - ướm sắc hương đợi tết
 
Bao sân ga vào ra chật kín hết
Từng đoàn tàu xuôi ngược rộn ràng sao
Cảng hàng không đông đúc biết nhường nào
Ai cũng muốn sớm được về kịp tết
 
Tiệc tất niên mọi người đông đủ hết
Lễ cuối năm cung thỉnh rước thần linh
Từ ngàn xưa tục lệ vốn quê mình
Sau mâm cộ đợi giao thừa tết điểm.
 
 

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

VŨ HÁN VÀ HOÀNG HẠC LÂU – Trần Nguyên Thắng

Nguồn:
https://www.saigonweeklyonline.com/chuyen-la-bon-phuong/-tran-nguyen-thang-vu-han-va-hoang-hac-lau.html

Hoàng Hạc Lâu là thắng cảnh nổi tiếng ở Vũ Hán gắn liền với sông Trường Giang và là một trong “Tứ đại danh lâu” của Trung Hoa (Vũ Hán là tên ghép của Vũ Xương – Hán Thủy). Ngôi lầu nằm bên bờ sông Dương Tử và nhìn ra thành phố Vũ Hán, tỉnh Hà Bắc. Biết bao thi nhân, có cả Thôi Hiệu và Lý Bạch, đã từng viết nên những áng thơ nổi tiếng về ngôi lầu này.



Bài thơ Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu ra đời tại thành Vũ Xương vào thế kỷ 8, thời thịnh Ðường, với tám câu:
 
“Tích nhân dĩ thừa Hoàng Hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tĩnh xuyên lịch lịch Hán Dương Thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.”
 
黃鶴樓 
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。
 

CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA VĨNH HOÀNG


 
                           Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
CẢNH ĐẸP HÀM TÂN
 
Hàm Tân cảnh đẹp vẻ nên thơ
Xao xuyến lòng ai đến muốn sờ
Bát ngát Đồi Dương cây cỗ thụ
Xanh rờn Khe Dứa nụ non tơ
Tam Tân chuyện cũ rơi xa bến
Thầy Thím tích xưa dạt tới bờ
Viếng chốn đền thiêng còn hiện hữu
Cảm hoài cứ tháy tưởng trong mơ
                      

ĐẦU NĂM TẢN MẠN CÙNG THƠ NHẠC – Phan Quỳ



Sân chiều chao nhẹ dăm tơ lá....
 
Giữa bao bộn bề tất bật của mưu sinh và cả những nhọc nhằn hiu hắt của tuổi xế chiều, bỗng một hôm ta chợt nghe đâu đó thoáng về một tiếng cười giòn tan của kỷ niệm. Vang vọng đâu đây tiếng chú ve nhỏ hết hồn kêu vang trong một trưa hè đôi lứa. Và ta chợt thấy lòng bâng khuâng xao xuyến một trời mơ trở lại, ngọt ngào, tha thiết và đắm say:
 
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời     
Vai kề vai một mái lầu phong nguyệt    
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười.
 
Đó là niềm hạnh phúc lộng lẫy của Đinh Hùng, nỗi nhớ nhẹ nhàng lắng sâu bàng bạc của Trịnh, hay của hết thảy chúng ta khi hoài vọng về một bóng hình xa xôi trong nhạt phai dĩ vãng:
 
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ, đôi khi thoáng nghe bước chân về đâu đó của em...
 

Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2021

VÀI LỜI VỚI PHẠM ĐỨC NHÌ VỀ BÀI: "CÁI SIÊU VÀ CÁI VỤNG..." - Nguyên Lạc


Nhà thơ Nguyên Lạc

Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì đã nhiều lần "sờ gáy" tôi, tôi sợ nên "chạy làng"; thế mà cũng không yên, vẫn bị "truy lùng". Chi vậy? Luận tội?
Trong bài cảm nhận văn phong của 2 nhà văn tôi thích vừa đăng:
 
VÀI ĐIỀU VỀ CAO XUÂN HUY VÀ LÂM CHƯƠNG - Nguyên Lạc
 
http://phudoanlagi.blogspot.com/2020/12/vai-ieu-ve-cao-xuan-huy-va-lam-chuong.html
 
http://t-van.net/?p=47155
 

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2021 - Đức Hạnh cùng quý thi hữu

   
 
 
 

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2021
 
CHÚC Xuân rạng rỡ mộng an lành
MỪNG bọn vi trùng [1] thanh toán nhanh
NĂM tới dương trần vui khỏe mạnh
MỚI thêm chính nghĩa vọng trung thành
HAI trừ giặc Hán loài ương ngạnh...
KHÔNG để sơn hà dáng lạnh tanh
HAI thịnh quê nhà luôn thắm cảnh
MỘT niên Chú Sửu vững muôn ngành.
 
                                           Đức Hạnh
                                          31 12 2020
 
[1] Dịch Covid-19
 
 
THƠ HỌA:
 
 
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
 
CHÚC Tết "bà con" vạn sự lành
MỪNG Ngài Sửu, trẻ lớn khôn nhanh
NĂM quen tự tại an nhiên đạt
MỚI biết tham thiền, nhập định thành
HAI vọng Vaccine mình khỏe mạnh
KHÔNG còn Covid dịch hôi tanh
HAI người bạn tốt chung hoàn cảnh
MỘT đóa Xuân tươi thắm mọi ngành... !
 
                               Mai Xuân Thanh
                                  31/12/2020
 

NGÀY XUÂN ĐỌC CHUYỆN KHÔNG VUI – Hoàng Long Hải


Nhà văn Hoàng Long Hải (Tuệ Chương)


“Mồ côi
tội lắm ai ơi!”
 
Cuối năm 1945 đầu năm 1946, người miền Trung, có thể cả người Bắc nữa, tham gia “Nam Bộ Kháng Chiến” đông lắm. Có lần chị cả tôi cùng “đoàn thể” lên ga xe lửa Quảng Trị để “hoan hô” “tiếp tế quà bánh” cho thanh niên các tỉnh phía ngoài đi “Nam Bộ Kháng Chiến”. Họ đi Nam bằng xe lửa. Xe chỉ nghỉ lại ở ga Quảng Trị một thời gian ngắn, và cũng để đón thêm thanh niên Quảng Trị cùng đi về Nam.
 

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021

NHỮNG NHÀ THƠ CHỈ CÓ MỘT BÀI THƠ VẪN NỔI TIẾNG DÀI LÂU – Phan Thành Khương



Trong lịch sử văn học Việt nam và thế giới, chúng ta biết có những nhà thơ chỉ có một bài thơ. Thế mà, tác phẩm của họ, bài thơ duy nhất ấy, sống mãi với thời gian, sống mãi với người đọc.
 
Tác phẩm của họ, bài thơ duy nhất ấy, vẫn mãi làm xúc động người đọc, vẫn mãi tiếp thêm năng lượng sống cho các thế hệ.

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2021

ĐỂ MẠ GÁNH GIÚP CHO – Đinh Hoa Lư


Tác giả Đinh Hoa Lư

 
Trại 4 Ái Tử có căn nhà THĂM NUÔI vách bằng phên đất, liền vách với cái TRẠM XÁ tức là nơi chữa bệnh cho tù. Hai cái nhà tranh này nằm ngoài Trại cách nhau cái hàng kẽm gai sơ sài thôi và chẳng kỹ càng gì cho lắm. Con đường mòn dẫn vào Nhà Cán Bộ phía bên này là Trại 4. Trại nằm sát con suối ngó qua bên kia là thôn Xuân Khê sau này có cái cầu bằng sắt ri bắc qua thôn đó.
 

ƠN, GIỌT NƯỚC MẮT VÀ TRÁI TIM – Thơ Tịnh Bình




ƠN...
 
Cho dòng sữa ngọt trắng trong
Ơn người câu hát lọt lòng đầu nôi
Cho đời no ấm nếp xôi
Ơn ai cày cấy mồ hôi nhọc nhằn
 
Cho xanh xanh những hạt mầm
Ơn sông bồi đắp lặng thầm phù sa
Cho tươi thắm những màu hoa
Ơn nghìn tia nắng giao hòa gió xuân
 
Cho vui chim chóc hót mừng
Ơn mùa quả ngọt đã từng chắt chiu
Cho thương nắng sớm mưa chiều
Ơn sao bóng mẹ liêu xiêu dáng cò
 
Người về nhặt lại câu hò
Ơn quê hương với con đò thủy chung...
 

NHÀ VĂN TÔ HOÀI TRONG “HỒI KÝ NGUYỄN ĐĂNG MẠNH”

Nguồn:
https://www.vinadia.org/hoi-ky-nguyen-dang-manh/hoi-ky-nguyen-dang-manh-to-hoai/


Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh


Tôi tiếp xúc với Tô Hoài rất sớm. Từ những năm 60 của thế kỉ trước. Nhưng mãi đến năm 2000, tôi mới viết được một bài về ông.
 
Tôi trước sau vẫn thế, khi viết về một nhà văn nào đó mà chưa hiểu tư tưởng chi phối một cách có hệ thống sự nghiệp sáng tác của ông ta, thì tôi không thể viết được. Về Tô Hoài, tôi cứ nghĩ mãi không biết tư tưởng của ông là gì. Nhiều tác phẩm của ông tôi thích, nhưng không tìm ra một tư tưởng chung. Tư tưởng Nguyễn Tuân là lòng yêu nước, tinh thần dân tộc gắn với những giá trị văn hoá cổ truyền của đân tộc; Nam Cao là nỗi đau đớn trước tình trạng con người không giữ nổi nhân tính, nhân phẩm vì miếng cơm manh áo và cái chất hèn, chất nô lệ đã thấm vào trong máu không biết từ kiếp nào. Xuân Diệu là niềm khát khao giao cảm hết mình với cuộc đời trần thế này… Còn tư tưởng Tô Hoài là gì? Tôi lúng túng quá! Trong khi đó, Xuân Diệu có lần nói với tôi: “Tô Hoài nó chẳng có có tư tưởng gì cả. Nguyễn Đình Thi còn có tư tưởng, chứ Tô Hoài chẳng tư tưởng gì”. Tôi lại càng hoang mang. Một nhà văn cỡ như Tô Hoài mà không có tư tưởng! Vô lý quá!.
 

CHÙM THƠ “CÒN…” CỦA LÊ VĂN TRUNG



 
CÒN CHĂNG BI KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG
 
Mưa dầm đêm gió lao xao
Nghe con cú gọi buồn nao cả lòng
Ai xa xăm hút nghìn trùng
Lời trăm năm cũng mịt mùng mù xa
Xót lòng người quặn lòng ta
Quê là dâu bể nhà là tang thương
Còn chăng BI KHÚC đoạn trường
Ba trăm năm gửi nghìn phương bụi mờ.
                  

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

CHÙA TRẤN QUỐC, NGÔI CHÙA CỔ NHẤT HÀ NỘI – Đặng Xuân Xuyến

(Trích từ VÀO CHÙA LỄ PHẬT NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT,
Đặng Xuân Xuyến; Văn Hóa Thông Tin ; 2006)
 

Chùa Trấn Quốc (Ảnh: Sưu tầm)
 

Chùa Trấn Quốc có lịch sử lâu đời nhất của Hà Nội, cũng là một trong những ngôi chùa cổ nhất Việt Nam, được xây dựng từ thời Lý Nam Đế (544 - 548), thuộc phường Yên Hoa (nay là Yên Phụ) với tên là chùa Khai Quốc (mở nước).
 

NẾU ANH HỎI – Thơ Vĩnh Hoàng


 
                    Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
NẾU ANH HỎI
 
Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Xa rồi em có nhớ anh không ?
Nếu đem nhung nhớ xây thành núi
Cao được bao nhiêu đó hở em ?
 
 Khi ấy em anh sẽ mĩm cười
Đáp rằng thương nhớ mãi khôn nguôi
Nếu đem tình ấy xây thành núi
Chắc sẽ cao lên vút tận trời
 
 Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Khi nào em cảm thấy bâng khuâng ?
Nhớ anh em phải làm gì nhỉ
Và có lần nào lệ ứa không ?
 
Lúc đó em anh sẽ trả lời
Bâng khuâng hay đến lắm anh ơi
Thương anh em phải hôn lên ảnh
Và đã bao lần lệ ứa rơi
 
Em muốn nghe anh khẻ hỏi rằng
Thương nhau chừng ấy đủ chưa cưng ?
Chắc em sẽ bảo đang còn thiếu
Biết mấy cho vừa được hỡi anh
 
                             Vĩnh Hoàng
 

NGUYỄN ĐỨC SƠN, CHÂN DUNG VÀ HUYỀN THOẠI - Nguyễn Mạnh Trinh

Nguồn:
http://thuanmychanh.blogspot.com/2012/06/nguyen-uc-son-chan-dung-va-huyen-thoai.html


Nguyễn Đức Sơn - Tranh Đinh Cường


Nguyễn Ðức Sơn là một khuôn mặt thi sĩ lớn của văn chương Việt Nam. Một phong cách văn chương riêng, một mình một chiếu, thơ và văn bộc lộ một tâm thái suy tư khác thường đi ngược lại dòng sống thay vì xuôi chảy.
 
Ông là người làm thơ mà cuộc sống văn chương và đời thường đã tạo thành nhiều huyền thoại. Những chuyện kể về, những giai thoại nói đến, một chân dung tác giả khác thường được tạo dựng và người đọc, không phải chỉ ở những lớp sau mà ngay ở lớp cùng thời, đã có những nhận định sai lạc về chân dung thực con người thực. Ðó là không kể, như ở trong nước, vì lý do lợi nhuận đã có những cuốn sách khai thác quá độ đời tư để đến thành những khoảng cách thật xa với thực tế.
 
Bao nhiêu quyển sách, bao nhiêu bài báo đã nói về Bùi Giáng, về Trịnh Công Sơn, về Nguyễn Ðức Sơn…. Và đã có bao nhiêu ngộ nhận xảy ra vì những chi tiết trái ngược nhau từ bài viết này với cuốn sách khác của một chân dung tác giả. Ðộc giả, có lẽ phải có sự cẩn thận khi tiếp cận với những vấn đề đó.
 

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021

HÀ NỘI TRONG MẮT “VUA HỀ CHARLOT” – Thạch Lam

Nguồn:
https://vietnamesecommunity.wordpress.com/2021/01/03/ha-noi-trong-mat-vua-he-charlot/

Phong Hóa là tờ báo trào phúng đầu tiên trong lịch sử báo chí VN (1932-1936), ra hằng tuần, thuộc nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Tháng 4-1936, khách sạn Metropole Hà Nội đón một vị khách đặc biệt, đó là vua hề Charlie Chaplin. Sau khi làm lễ cưới minh tinh Hollywood là Paulette Goddard ở Thượng Hải, Charlie Chaplin đã đưa cô vợ trẻ sang hưởng tuần trăng mật tại Hà Nội.


Charlie Chaplin và nữ minh tinh màn bạc Holywood Paulette Goddard 
(Tại Hà Nội vào tháng 4/1936)

PHỎNG VẤN "VUA HỀ CHARLOT" TẠI HÀ NỘI 

Người phỏng vấn: Nhà văn Thạch Lam
(Đặc phái viên báo Phong Hóa)

----
L.T.S. - Nhân cơ hội, Phong Hóa vội phái người đến phỏng vấn ông. Nhận tiếp một người nhà báo, nhất là một nhà báo ở đây, Charlot thực đã tỏ ra lòng tử tế một cách đặc biệt. Có lẽ vì ông vui cười ấy cũng với báo Phong Hóa là tờ báo cười, có nhiều chỗ tương đắc, hay có lẽ bí mật gì khác cũng nên. Dẫu sao nhân dịp đặc biệt này, chúng tôi cũng hiến các bạn một bài phỏng vấn... đặc biệt.


Chaplin và Paulette Goddard trong Modern Times.

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2021

VỠ TIẾNG CƯỜI - Mặc Phương Tử và Nhã My

 
   


VỠ TIẾNG CƯỜI
 
Nhịp gõ thời gian đã điểm rồi
Năm tàn, năm vẫn tiếp dòng trôi.
Có ai ngày trước mơ Xuân mộng,
Cho kẻ ngàn sau thả giấc đời !
Chung - đỉnh bao phen, rồi được - mất,
Nhục - vinh mấy cuộc, những đầy - vơi.
Mới hay trò diễn tuồng dâu bể,
Ta lại cùng nhau vỡ tiếng cười !
 
           South Dakota (USA),1/1/2021
                        Mặc Phương Tử
 
 
MỪNG NĂM MỚI
 
 Cuối năm quá khứ đã rơi rồi
Tiếp tục tương lai vẫn phải trôi
Tuổi ngọc êm đềm qua ước mộng
Thời gian lặng lẽ lại mơ đời!
Tiền tài, danh vọng không cầm chắc
Vinh nhục, giàu sang được cũng vơi
Dâu bể tang thương tuồng biến đổi
Cùng ngày tháng mới lại vui cười ! 
 
                           Nhã My kính họa
 

PHÚC ĐỨC CÓ PHẢI LÀ BIẾN THỂ CỦA THUYẾT LUÂN HỒI - NHÂN QUẢ? - Đặng Xuân Xuyến

 


Du nhập vào Việt Nam từ rất sớm, từ những năm đầu công nguyên, Phật Giáo đã được tín ngưỡng truyền thống của người Việt tiếp nhận, dung hòa và uyển chuyển phát triển qua thời gian, trở thành một tôn giáo có ảnh hưởng sâu rộng nhất trong đời sống dân tộc.
 

CUỐI ĐÔNG – Thơ Tịnh Bình

 
  
                    

CUỐI ĐÔNG
 
Tiếng chim hót mơ màng kẽ lá
Chợt nghe hoa nắng rụng đầy sân
Xanh phiến gió ru lời tơ nõn
Khúc giao mùa khẽ chớm bâng khuâng
 
Mênh mang sương trắng dường tiếc nuối
Chiếc bóng mùa đông phía xa dần
Đồng chiều ươn ướt lời rơm rạ
Dáng khói mơ hồ chưa muốn tan
 
Cạn vơi ngày tháng niềm lịch mỏng
Buồn vui năm cũ cũng phù vân
Trộm nghe ai hát lời nho nhỏ
Cánh chuồn cõng nắng báo tin xuân...
 

                                     TỊNH BÌNH                                       
                                      (Tây Ninh)

GIỠN CHƠI CÙNG CHỮ NGHĨA: TÌNH VÀ TỬU - Nguyên Lạc

 

 
Lời cẩn báo:
Cấm trẻ dưới 18 tuổi. Các bà suy nghĩ cẩn thận.
 
Đầu năm mới Nguyên Lạc biên khảo bài tiếu nầy mến gởi đến các bạn thân thương cùng với lời chúc dzui dẻ, “không có ghẻ”.
Tại sao lại chúc “không có ghẻ” ?
– Không có ghẻ tức nhiên là không nghèo, có thể là giàu. Tôi xin giải thích:
 

BIỂN... – Thơ Trần Mai Ngân


                                
                                  Nhà thơ Trần Mai Ngân

BIỂN...
 
Chiều xuân tôi về ngồi trước biển
Biển lặng im không sóng ồn ào
Nước bốc hơi an táng bữa hôm nào
Kết thành mây... mây bay về người cũ...
 
Chiều xuân vết thương tôi mưng mủ
Môi còn in vết cắt nụ hôn
Dấu sẹo này năm tháng sẽ vùi chôn
Huyệt mộ lạnh tình yêu trăng và gió
 
Xuân vẫn đến đầy tràn đâu đó
Khắc nghiệt nồng phai cuộc chia tay
Đường nối trái tim đứt đoạn lâu dài
Chia hai nửa mảnh đời ta riêng lẻ!

                                 Trần Mai Ngân 

CÁI SIÊU VÀ CÁI VỤNG CỦA NGUYỄN BÍNH TRONG MỘT BÀI THƠ – Phạm Đức Nhì

 
Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì


Lời Nói Đầu
 
Đọc bài viết VÀI ĐIỀU VỀ CAO XUÂN HUY VÀ LÂM CHƯƠNG của Nguyên Lạc (từ trang web PHUDOANLAGI có link trên Facebook) muốn bình luận một câu nhưng lại ngại tranh cãi dây dưa nên tôi đành phải viết hẳn một bài làm nền rồi mới đưa ra một nhận xét ngắn. Độc giả không chơi FB có thể đọc bài viết của Nguyên Lạc theo links sau:
 
https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/12/vai-ieu-ve-cao-xuan-huy-va-lam-chuong.html
 
 http://t-van.net/?p=47155
 
Bài thơ tôi muốn nói đến là Giấc Mơ Anh Lái Đò – tâm sự của tác giả về mối tình đơn phương, vô vọng. Cái “siêu” và cái vụng đều ở phần thi pháp – nói rõ ra là thủ pháp nghệ thuật “Gợi, Không Kể” (Show, Don’t Tell) trong bài thơ.
 

HÔM NAY NGÀY CUỐI NĂM – Thơ Quách Như Nguyệt

 
   
                      Nhà thơ Quách Như Nguyệt


HÔM NAY NGÀY CUỐI NĂM
 
Hôm nay ngày cuối năm
Không có ánh trăng rằm
Một năm buồn trôi qua
Nhiều bất trắc, bôn ba
 
Bất an và xáo trộn
Ôi một năm nhào lộn
Tôi đã học được gì?
Tôi đã thấy được gì?
 
Người thân tôi ra đi
Sau vài ngày nhiễm bệnh
Ấy thể mà tôi quên
Không biết sợ là gì?
 
Vẫn biết đời vô thường
Nhưng không nên xem thường
Trân trọng sức khỏe mình
Quý mạng sống của mình
Đừng ỷ y nha bạn
Bao nhiêu người lầm than!
 
Nhắc tôi và nhắc bạn
Sống tự tại, bình a
Không bon chen, kèn cựa
Thong thả sống là vừa
 
Cố không buồn, bi ai
Đừng ngoái nhìn quá khứ
Chú tâm vào hiện tại
Chẳng lo gì tương lai
 
Vị tha và bác ái
Sống nhàn nhã, hiền từ
Ai nói gì cũng ừ
Mọi việc tốt đẹp ngay
 
Hôm nay ngày cuối năm
Chúc bạn sang năm mới
Vui khỏe, hên cả năm
Tỉnh bơ, không chới với
 
Thảnh thơi và vui chơi!
 
           31-12-2020
     Quách Như Nguyệt