BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

NGẠI RỒI - Thơ Hạt Cát Diệu Sinh


    
              Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh


NGẠI RỒI

Ngại rồi, cả "log " lẫn "fây"
Ngại đêm cưỡi gió, ngại ngày vân du...
Ngại tin tức, ngại thi thơ...
An lành tôi khép cõi mơ riêng mình

... Bờ nghiêng bởi ngọn nước dềnh
Thuyền nghiêng bởi sóng nổi nênh tứ bề.
Mong manh lối đến, nẻo về
Lá xoay hun hút dốc khe ngút ngàn.

... Lắng chiều dõi ngọn khói lam
Lắng đời nghé những tân toan nỗi đời.
Hợp tan quẩn khúc luân hồi
Vui đầy vơi, sầu đầy vơi... ngắn dài.

... Long tong ai cũng kiếp người
Nhà manh, áo mảnh thảnh thơi ra vào.
Rén đêm rút ánh trăng sao
Trộm hoàng hôn rẽ lối vào Bồng Lai
Khanh khách cười đón ban mai
Thêm một thoáng
lãi thêm vài phút giây

... Se se thu lạnh heo may
Yên bình nõn cỏ, búp cây...
Mình.

                              Hạt Cát Diệu Sinh
                                   24/10/ 2016

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

MẤY DÒNG TÂM TƯ - Thơ Tịnh Đàm


       
                        Nhà thơ Tịnh Đàm


MẤY DÒNG TÂM TƯ

Buồn vui
Cũng một chỗ này
Trà suông - thiếu bạn
Nhắp cay nỗi mình !

Chút tình
Gửi gió phiêu linh
Về phương trời nhớ...
Bóng hình xưa, xa !

Chừng thôi
Nhạt dáng hào hoa
Một tôi ngồi
Với mắt nhòa...
Đăm chiêu !

Niềm riêng
Chưa nói bao điều
Đã nghe lòng gợn...
Ít nhiều phôi pha !

        TỊNH ĐÀM              

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

NHÀ TÔI BẾN HỘ - Thơ Lương Mùi


    
                   Tác giả Lương Mùi


NHÀ TÔI BẾN HỘ
(Đường Gia Long Quảng Trị)

Nhà tôi bến Hộ cạnh bờ sông
Xung quanh ván ép mái tôn đồng
Tuy không đẹp mắt nhưng kín đáo
Ấm áp tình đầy mẹ con đông

Nhà tôi bến Hộ cạnh bờ sông
Đến mùa lụt đến nước dâng đồng
Cha theo chinh chiến xa biền biệt
Chỉ mẹ con tôi với mùa đông

Nhà tôi Quảng Trị cạnh bờ sông
Thạch Hãn quanh năm nước xuôi dòng
Uốn khúc quanh co chùa Sư Nữ
Lê Nguyên Nhan Biều có nhớ không?

Nhan Biều thuở ấy nhớ mênh mông
Hoa bắp ven sông trổ trắng đồng
Đầu mùa bắp nếp hương thơm ngọt
Bạn bè nghỉ học bơi qua sông

Mỗi thằng một trái nhanh tay bẻ
Nhóm bếp hừng than bắp nướng thơm
Cùng nhau lội ngược bơi về lại
Bây chừ hoài niệm lộng trời thương

                                       Lương Mùi
                                       21/10/2019

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

CHÙM THƠ TÌNH THÔN NỮ DƯỚI TRĂNG - Phạm Ngọc Thái


   


NHÌN TRĂNG NHỚ EM

Nhìn mảnh trăng trời lại nhớ em
Trăng trôi miên man khi mờ, khi tỏ
Chúng mình đến với nhau, không còn thơ bé
Nhưng lòng tha thiết yêu thương.

Trăng giữa tháng khuyết dần, tình cứ tràn dâng
Cả tới khi không còn trăng nữa
Thì em vẫn bên... vành vạnh tỏ...
Đưa anh vào giấc mộng ru đêm.

Để cùng nhau say cảnh thần tiên
Cho quên hết biển đời ngang trái
Cuộc sống mưu sinh với bao mệt mỏi
Chân trời sẽ lụi tàn, nếu chẳng có tình em.

Ôi, mảnh trăng nhỏ bé giữa mênh mang
Vẫn soi ngập cõi không gian vô tận
Sâu tận cùng trái tim anh hưng phấn
Đêm nằm thao thức vấn vương.

Trăng không còn... Em vẫn hiện lên...
Dìu anh qua phong ba, bão táp
Trong giấc ngủ chập chờn đêm vĩnh tuyệt !
Anh đã bay về ôm lấy trăng em.

Áp môi hôn lên vầng nguyệt của Cưng
Nghe trái đất dưới thân mình rung chuyển
Lại thấy ảnh ông Tổng thống Hoa Kỳ đang cầu nguyện
Dân chủ - Cộng hòa ? chả Đảng nào sánh được hơn.

Cả nhân thế này chỉ một "mảnh trăng con"...
Sống mãi muôn đời, dù thay bao chủ nghĩa
Thức nhớ em hoài, trăng khuất không biết nữa
Nhìn khắp thiên hà... Càng da diết yêu thêm...

                                                     12.7.2019

GIẤC MƠ - Thơ Trần Mai Ngân


   


GIẤC MƠ

Thỉnh thoảng trong mơ em gặp anh...
Ngày cũ - tóc chúng ta còn xanh
Mộng lành treo tình yêu trĩu quả
Ngọt ngào anh làm chồng, em vợ...

Trong cơn mơ không chuyện duyên nợ
Nên trăm năm mình mãi cạnh nhau
Ngày nắng đẹp đêm đến đầy sao
Anh vẫn hát ru em giấc ngủ...

Trong đêm mơ trọn lòng ấp ủ
Mối tình nồng chẳng phải chia xa
Vòng tay vây chẳng thể nhạt nhoà
Đo từng tấc ngát hương da thịt...

Giấc mơ... ôi! Những đêm huyền tịch
Sao trời nghiêng ở cuối đôi chân
Và ánh trăng trượt nỗi bâng khuâng
Rơi mê đắm thảm tình yêu mật

Giấc mơ thế... đâu nhiều đâu thật
Chỉ vài lần in dấu trăm năm
Tỉnh mộng rồi thương chỗ ta nằm
Vẫn ấm mãi hương người hôm ấy!

                             Trần Mai Ngân

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

THƠ MƯA... - Quang Tuyết


    
                  Nhà thơ Quang Tuyết


THƠ MƯA...

Thì thôi em đi về
Mặc trời mưa ướt áo
Gió nghiêng tình giông bão
Đường xa đau gót hài

Ừ! Thì ta chia tay
Lối cỏ gầy da diết
Lòng người ai hay biết
Nên mãi tình nhạt phai

Mờ ánh đèn chấp chóa
Mưa cuốn người trong mưa
Dòng đời trôi... trôi mãi
Em một đời bơ vơ.

Ừ! thôi em về đây
Mơ gì chuyện mây bay
Biết duyên mình không thể...
Vấn vương chi tháng ngày.

Quay lưng là cúi mặt
Lời ai thoảng qua tai
Ừ mưa hoài không ngớt
Nên mắt môi hao gầy...

Mưa Sài Gòn chiều lang thang
              Quang Tuyết

HƯƠNG QUÊ - Thơ Đặng Xuân Xuyến


         
       Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


HƯƠNG QUÊ

Hương cốm nhà bên duyềnh sang nhà hàng xóm
Cô bé thậm thò vắt ngang dải yếm
Níu bờ sông
Ơi ời “ra ngõ mà trông
Vi vút gió đồng...

Ngẩn ngơ
giấc mơ
Níu đôi bờ bằng dải yếm
Chuốt tóc mềm làm gối chăn êm
Áo tứ thân trải lá lót nằ
Gom gió lại để chiều bớt rộng...

Thẩn thơ
Tiếng mơ thầm thĩ
“Người ơi...
Người ơi...”
Dan díu lời thề
Ngõ quê líu quíu.

Hà Nội, chiều 31.08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHIỀU THU MỘNG TƯƠNG PHÙNG - Thơ Nguyên Lạc


       
                       Nhà thơ Nguyên Lạc


CHIỀU THU MỘNG TƯƠNG PHÙNG

Thu. Chiều. Moi hết tình tôi
Chắt chiu riêng giữ gởi mây đến người
Em giờ mất dấu mù khơi
Tôi giờ cô lữ kiếp đời tha phương!

Nhớ ơi nhớ một con đường
Thương ơi thương thắm phượng hồng trường xưa
Trắng dài lụa tóc nhung tơ
Đỏ môi giả bộ chua ngoa. điếng hồn

Biển dâu oan nghiệt đoạn trường!
Một thời xa đó mộng tàn thanh xuân!
Tìm đâu?
Ly biệt đã từng
Em ơi!
Chắc được tương phùng kiếp sau?

                                Nguyên Lạc

BUỔI NẮNG TÀN TƠ VẪN VƯƠNG - Thơ Lê Đình Hạnh


    


BUỔI NẮNG TÀN TƠ VẪN VƯƠNG
(Gởi đến quí cụ còn yêu cuộc đời này)

01.
Rồi đây chống gậy thăm người
Dám xin nhan sắc... mỉm cười bỏ qua.
“Trăm năm trong cõi người ta”
Mấy ai tránh được tuổi già còn...mê...


    

02.

Xin giữ tình em làm vốn quí
Giữa đời cạn kiệt cả đam mê.
Ngỡ đâu xơ cứng bên đời sống,
Chợt đá mềm chân một lối về.
Xin giữ tình em làm chút lửa,
Sưởi ấm hồn ta buổi nắng tàn.
Những tưởng “trơ gan cùng tuế nguyệt”
Thoát đời lận đận với nhân gian !
Gió mang theo nắng... sang sông hết
Bỏ lại con trăng giữa đại ngàn,
Bóng núi trầm tư nghiêng dáng đợi,
Hồn sông u uẩn trải ly tan.
Này em dẫu có nghìn năm tuổi,
Đá chỉ rong rêu chả “đá vàng”.

                             Lê Đình Hạnh

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

ĐIỀU DUY NHẤT CUỐI ĐỜI EM NÊN BIẾT - Thơ Du Tử Lê


   

ĐIỀU DUY NHẤT CUỐI ĐỜI EM NÊN BIẾT

1.
khi em tới, băng ghế này đã có người ngồi.
phố thay da và, cây áo mới.
dù rất muốn, những con chim bồ câu già, lười chẩy thây
cũng chẳng thể nói gì với em
về kỷ niệm sót, rớt của đôi ta
hạnh phúc: - những cọng rác chứng gian, mục trong
tổ ấm hoác.
chỉ riêng trái tim ta còn băng ghế trống.
em có thể trở lại bất cứ lúc nào
điều duy nhất /cuối đời /em nên biết/

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

VỀ ĐI EM - Thơ Đặng Xuân Xuyến


         
       Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


VỀ ĐI EM
(Thương tặng TTQT)

Về đi em! Về ngắm trăng buông
Câu mái đẩy lèn sâu ký ức
Dựa vai anh ngắm đời rất thực
Cổ tích trầu cau đã hết nhựa rồi.

Em cứ về! Ừ! Một lần thôi
Dẫu nắng bên sông không còn chấp chới
Câu lý ngày xưa dẫu thôi diệu vợi
Ta tựa vai nhau nối lại câu hò.

Em cứ về! Đừng mải đắn đo
Về một lần thôi nằm nghe sông hát
Về một lần thôi rộn đêm gió mát
Nghe tiếng lòng khủa nước đêm trăng

Em cứ về! Ừ! Một đêm trăng...

Hà Nội, đêm 30.07.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

LƯƠNG SƠN HÀNH - Thơ Bùi Chí Vinh

Nguồn:


LƯƠNG SƠN HÀNH là một bài thơ uống rượu để đời. Quán Lương Sơn hay còn gọi là "Quán Ông Thầy" nằm trên biển Cần Giờ, các hảo hán phải dùng xuồng chèo mới có thể trèo lên quán đối tửu. Hồi đó mỗi lần tôi đọc xong một khổ thơ là tất cả bằng hữu trong bàn đều phải cạn chén hoặc cạn ly. Mỗi khổ thơ nói về một anh hùng Lương Sơn Bạc. Mới đọc chừng chục anh hùng Thủy Hử là cả bàn gục xuống không còn ai sống sót...
                                                                                    Bùi Chí Vinh


              Bùi Chí Vinh đối tửu Bùi Giáng (tranh sơn dầu Bùi Chí Vinh khổ 80x120cm)


LƯƠNG SƠN HÀNH

Lên duyên hải gặp Lương Sơn Bạc
Đứa vác cần câu, đứa kéo chài
Cùng săn cá sấu quanh rừng Sác
Thả xuồng ghé quán nhậu lai rai

Người trung niên ta gọi: anh hai
Xâm con ó bảy màu trên ngực
Gió biển nhiều sao ó chưa bay
Còn đậu chiều nay trong quán cóc
Hay con ó sợ bầy chim cắt
Mài cựa quanh năm móng vuốt dài
Hay rượu làm anh hai xếp cánh
Công hầu thua một chén đưa cay
Thảo nào hồi đó huynh Tiều Cái
Tống tửu vài chung đã rớt đài

Anh hai giới thiệu bạn vãng lai
Đầu trọc như nhà sư họ Lỗ
Xưa Trí Thâm không chơi rắn hổ
Tu mười năm chỉ nhớ thịt cầy
Nay anh tu ba chùa mãi lộ
Rắn mãng xà quàng vắt trên vai
Hà tất phải khà như phun nọc
Để chạnh lòng đám rắn hổ mây
Đệ dù sao cũng giòng phàm tục
Mời tam ca một chén rượu đầy

Rượu đầy nào phải là sóng dữ
Mà biển gầm lên tưởng nứt quầy
Anh bốn đi quyền quên luật rượu
Chém ba đao thua một dao gài
Lý Quỳ còn cả thời ngang dọc
Lẽ nào anh bốn sớm chồn tay
Đệ dân thành phố chưa quen sóng
Cũng tiếp tứ ca đủ chục bài

Mà chục bài huynh múa chưa hay
Quyền Mai Hoa thiếu gái cũng hoài
Coi kìa tỳ nữ cười khiêu khích
Chăn gối cần chi phải mập gầy
Nữ tỳ thừa biết khi lên ngựa
Anh hùng lỏng gối chẳng hơn ai
Võ Tòng bất lực nên sát tẩu
Tội Kim Liên chết uổng tuyền đài
Phải giống Yến Thanh vào hắc điếm
Thường động phòng nương tử mới hay
Nếu cha mẹ không ghiền tửu sắc
Làm gì có đệ có huynh đây!

Mà đệ gặp huynh mới chục chai
Chưa đáng mặt mà xưng hảo hán
Con voi khi sa xuống đầm lầy
Giọt lệ ngàn năm còn uất hận
Chúng ta những ông thần nước mặn
Vốn khinh thường áo mão cân đai
Vốn ghét công hầu như ghét cứt
Muốn trèo mây như Lý Thiết Quài
Muốn đạp gió như Tôn Hành Giả
Lương Sơn trăm lẻ tám thiên tài

Hôm nay góp gió làm giông bão
Thêu cờ "trăm lẻ tám thiên tai"

                           Bùi Chí Vinh

TÌNH THU… - Thơ Quang Tuyết


    


TÌNH THU…

Em về nhặt lá thu sang
Nghe trong sương lạnh ngỡ ngàng tiếng thơ
Giọt buồn nhỏ xuống trăng mờ
Rơi từ kẻ lá đọng tơ trong lòng
Từ muôn lối rẽ đường vòng
Em về bến cũ tìm dòng sông xưa
Rêu mòn phiến đá lau thưa
Dùng dằng kéo vạt... gió đùa áo phai
Em về người đã cùng ai
Kết hoa thắp nến kề vai vội vàng
Cuối thu lá rụng bàng hoàng
Đành lòng khép cánh cửa ngàn ngăn đôi.

                                           Quang Tuyết

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2019

CÓ NHỮNG ĐIỀU... - Thơ Trần Mai Ngân


   
                            Nhà thơ Trần Mai Ngân


CÓ NHỮNG ĐIỀU...

Có những điều cố tình anh không biết
Rằng hôm qua và cả hôm nay
Trái tim em khắc khoải vì ai
Anh mai mỉa “cô ta dại quá!”

Có những điều cố tình gây oan trái
Rồi đổ thừa tại số không duyên
Em khuyên em cất giấu ưu phiền
Sá gì nữa... người không tim óc...

Có những điều em như thật ngốc
Nói thuỷ chung... gạch ngói vô tình
Trơ ra đó nào đâu biết thở
Mà nồng nàn... mà lắm yêu đương...

Có những điều sâu thẳm tình thương
Và cao quý và đây thánh thiện
Anh đâu biết những điều em nguyện
Tim rung lên lặng lẽ thinh không...

Có những điều thôi chẳng đợi mong
Là đau buốt phong ba cách trở
Thôi hợp phố... tìm nhau thêm bỡ ngỡ
Sớm muộn gì... ta cũng đã chia xa...

                               Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2019

MẤY DÒNG TÂM TƯ - Thơ Tịnh Đàm


      
                       Nhà thơ Tịnh Đàm


        MẤY DÒNG TÂM TƯ

1.
Sáng tôi
Một cốc chè xanh
Chút riêng tư ấy... quẩn quanh góc đời.

Buồn vui
Năm tháng đầy vơi
Cái tình ấp ủ... trong lời thơ ngâm !

2.
Ngày buồn
Chỉ muốn ngủ thôi
Để quên giây phút... cái tôi muộn phiền !

Yêu thương
Giờ cách đôi miền
Vời trông...
Cùng nỗi niềm riêng. Chạnh lòng !

                                 TỊNH ĐÀM

TRẢ EM - Thơ Đặng Xuân Xuyến


        
      Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


TRẢ EM

Đứng trước em anh thành người rất lạ
Thả rông hồn đắm đuối mắt em
Em rất gần
Nhưng cũng thật xa xăm
Em hời hợt để anh thèm vị biển
Em hoang sơ để anh khát đại ngàn.

Anh ngợp mình trong ảo vọng ái ân
Mải lặn ngụp xây lâu đài trên cát
Giấu niềm riêng em thản nhiên bỡn cợt
Kéo mùa đông giá lạnh nhích gần
Anh đốt mình cháy bỏng si mê
Thổn thức mãi miền yêu không thể.

Anh biết thế
Và anh không thế
Sánh vai em dạo bước song hành
Gió đại ngàn khắc khoải rừng xanh
Sao phải lén mơ nơi xa lắm
Trả lại em niềm đau đằm thắm
Trả đêm hoang vật vã rã rời
Câu thơ tình viết vội gãy đôi
Nhịp yêu ấy anh đành lỡ dở
Chân nhẹ bước. Tim yêu bỏ ngỏ
Khép nụ cười héo hắt nửa đời trai.

             Hà Nội, ngày 23.10.2013
             ĐẶNG XUÂN XUYẾN